Không gian một màu trắng xóa mênh mông vô bờ lại vô cùng yên tĩnh, ở giữa, một vật thể không xác định phát ra ánh sáng, không cao cũng không thấp lơ lửng trên không trung. Bích Linh nhìn cái vật thể ở phía xa xa, không bước đến để xem, cũng không lui về phía sau, cô nghiêng đầu tự hỏi một chút, cuối cùng trực tiếp ngồi xuống đất. Ở phía ngoài, ánh sáng vàng phát ra từng vòng lấp lánh, tựa hồ muốn khiến cho người nào đó chú ý, nhưng mà...... Cũng chả làm được cái mẹ gì. Cô gái ngồi dưới đất đem ánh mắt nhìn ra xa, tay chống cằm không biết suy nghĩ cái gì, ngay cả một ánh mắt cũng không thèm bố thí cho nó. Vật thể không xác định: "......" Tình huống quỷ dị này giằng co một hồi lâu. Ánh sáng vàng kia từng vòng phóng đại, cuối cùng bay lên trời, "Phanh" âm thanh của tiếng nổ phát ra, bột phấn màu vàng từ trên trời rơi xuống, màn hình điện tử lớn cuối cùng cũng đã xuất hiện. Lúc này, Bích Linh mới lười nhác mở mắt nhìn thoáng qua: "Nhàm chán." Rồi lại tiếp tục chìm đắm trong thế giới của…

Chương 42: Tiểu thúc đừng quậy (17)

Mau Xuyên: Vai Ác Này Có ĐộcTác giả: Cửu Chuyển Ly CaTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhông gian một màu trắng xóa mênh mông vô bờ lại vô cùng yên tĩnh, ở giữa, một vật thể không xác định phát ra ánh sáng, không cao cũng không thấp lơ lửng trên không trung. Bích Linh nhìn cái vật thể ở phía xa xa, không bước đến để xem, cũng không lui về phía sau, cô nghiêng đầu tự hỏi một chút, cuối cùng trực tiếp ngồi xuống đất. Ở phía ngoài, ánh sáng vàng phát ra từng vòng lấp lánh, tựa hồ muốn khiến cho người nào đó chú ý, nhưng mà...... Cũng chả làm được cái mẹ gì. Cô gái ngồi dưới đất đem ánh mắt nhìn ra xa, tay chống cằm không biết suy nghĩ cái gì, ngay cả một ánh mắt cũng không thèm bố thí cho nó. Vật thể không xác định: "......" Tình huống quỷ dị này giằng co một hồi lâu. Ánh sáng vàng kia từng vòng phóng đại, cuối cùng bay lên trời, "Phanh" âm thanh của tiếng nổ phát ra, bột phấn màu vàng từ trên trời rơi xuống, màn hình điện tử lớn cuối cùng cũng đã xuất hiện. Lúc này, Bích Linh mới lười nhác mở mắt nhìn thoáng qua: "Nhàm chán." Rồi lại tiếp tục chìm đắm trong thế giới của… Quân Sinh không ở lâu liền rời đi, buổi chiều Bích Linh thật sự ngoan ngoãn ở nhà không ra ngoài.Nhưng hệ thống lại thấy cô ra ngoài làm gì đó còn tốt hơn đấy,Ký chủ xem phim hoạt hình rốt cuộc là tính làm cái trò gì! Hơn nữa cô ấy còn xem liên tiếp đến bốn tập!?Nhàm chán quá hả!Nữ chính cứu vớt thế giới bốn lần rồi!Bích Linh cắn hạt dưa, nhàn nhạt nhìn nữ chính trong phim hoạt hình đẩy nam chính ra khỏi vùng chết, ngược lại tự mình ăn hết lực lượng hủy diệt thế giới kia, cuối cùng cả thi thể cũng tìm không thấy.Bộ phim hoạt hình này, đúng là cho con nít xem......Nam chính cuối cùng què một chân, sau cùng yên lặng nghe nữ chính hát trong phần kết.Dưới tàng ghế dài, lời thề của cố nhân, ai còn có thể nhớ tới thời gian trước kia......Thương cảm gì?Nữ chính này cũng thật ngu xuẩn, chết cũng phải kéo nam chính cùng chết chứ, để hắn một người cả đời đắm chìm trong nỗi đau mất đi cô ta như vậy để làm cái gì?Đáng thương em gái xinh đẹp.Bích Linh lại cắn một cái hạt dưa, nhàn nhạt mà xem nhạc cuối tập lần thứ tư.Đang định xem tập thứ năm, dưới lầu lại truyền đến thanh âm ô tô phanh lại.Tức khắc thương cảm phiền muộn cái gì đó toàn bộ đều vứt sang một bên, Bích Linh thần tốc tắt TV trở lại phòng ngủ mình, giả bộ đang vùi đầu làm bài tập.Bổn bảo bảo thật nghiêm túc!【 Ký chủ, cô có thể ngốc hơn một chút không. 】Hệ thống đã bùng nổ.Quân Sinh vào cửa, tầm mắt đầu tiên liền thấy được một đống hạt dưa trên bàn trà phòng khách.Cô nhóc này, xem TV bao lâu vậy......Bây giờ còn dám giả vờ.Nên đánh.【 Bíp ―― độ thiện cảm 55%. 】Vẻ mặt hệ thống ngu người, như thế này cũng có thể tăng độ hảo cảm?Bích Linh xoay bút viết thầm khoe khoang.Mi xem bổn bảo bảo thật sự là tên ngu ngốc?Ta cố ý hết!【 Hừ. 】Ký chủ lại khinh bỉ nó."Kha Kha, lại không chăm chỉ làm bài tập." Quân Sinh xoa mái tóc dài mượt kia, giọng điệu có chút nguy hiểm.Bích Linh dùng vẻ mặt vô tội: "Bài tập của cháu xong rồi mà?" Buổi sáng liền làm theo như hắn nói."Vậy sao?" Trên mặt không vướng bụi trần của Quân Sinh lộ ra ý cười, "Vậy cháu hiện tại đang làm gì."Bích Linh nhìn Quân Sinh, lộ ra một cái mỉm cười chuẩn đáng yêu, sau đó cắn răng bổ nhào vào lòng ngực Quân Sinh, mạnh mẽ nói sang chuyện khác: "Chú nhỏ, cháu đói bụng."Quân Sinh nhìn cô, cười mà không nói, tựa hồ sớm biết rõ ý đồ của Bích Linh.Quân Sinh thuận thế ôm Bích Linh ngay ngắn một chút, híp mắt chậm rãi nói: "Ăn cái gì đây?"Bích Linh cười tủm tỉm đang muốn nói ra ba chữ kia, Quân Sinh lại dứt khoát giải quyết: "Ăn cơm đi."Bích Linh: "......" Tan nát cõi lòng.***Vào đêm, theo thói quen, Bích Linh tắt đèn không bao lâu sau liền chìm vào giấc ngủ sâu.Hệ thống kiên nhẫn đợi mấy giờ, xác định cô thật sự ngủ xong, lúc này mới lặng lẽ hạ tuyến.Không gian hệ thống.Thế giới màu trắng vẫn trống vắng mênh mông vô bờ như cũ, màn hình điện tử thật lớn lơ lửng ở phía trên, nhấp nháy phát ra ánh sáng.【 Các hạ đột nhiên đến thăm là muốn nói gì? 】Tiếng điện tử của hệ thống điện tử lúc này nghe ra có chút nghiêm túc cùng đông lạnh.Trên màn hình, một bóng người mơ hồ lặng yên hiện ra."Cô ấy ở chỗ ngươi đúng không." Thanh âm không có cảm xúc đột ngột vang lên, quanh quẩn ở trong không gian trống vắng, mang theo uy áp không gì sánh được, súyt nữa làm rối loạn hệ thống vận hành.【 Các hạ đang chỉ...... ký chủ? 】Hệ thống cảm giác ổ cứng của mình bắt đầu nóng lên, ký chủ rốt cuộc có thân phận gì, người nguy hiểm như vậy cũng trêu chọc được......"Ký chủ?" Người nọ tựa hồ khẽ cười một tiếng: "Ngươi thật đúng là không tư cách gọi cô ấy như vậy."Hệ thống: 【......】Tức giận, sao một người hai người đều khinh bỉ nó!"A...... Ta tới chỉ đạo thêm cho ngươi, cô ấy khó đối phó."【 Chỉ đạo. 】Hệ thống không hiểu nói."Nhiệm vụ của ngươi là tính kế cô ấy, vừa lúc, ta cũng vậy."【 Có xung đột lợi ích hay không? 】"Không, ta chỉ là muốn cô ấy yêu một người thôi, xác định cô ấy yêu rồi, ta sẽ rời đi."Hệ thống nghĩ nó gần đây để ý ký chủ, tuy rằng cách cô ấy đối nhân xử thế thật vụng về, nhưng không thể phủ nhận, cô ấy nhiều lần đều có thể đạt được mục đích.Mấu chốt là cô ấy thật là không biết xấu hổ.Hệ thống vẫn đáp ứng, người này rất hiểu biết ký chủ, xem ra có biện pháp đối phó với ký chủ.【 Ký chủ nếu lợi hại như vậy, vì sao muốn ở lại? 】Người nọ trầm ngâm một chút: "Chắc là quá nhàm chán."【......】Sao có cảm giác hắn càng không đáng tin cậy hơn cô ấy chứ."Cảm xúc cô ấy không dễ đoán, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, cô ấy đối với cái gì cũng đều không để bụng là đủ rồi."【 Được. 】Bóng người trong màn hình biến mất không dấu vết, hệ thống thở ra một hơi.Người rốt cuộc cũng đi rồi......Nhưng lời tuy nói là vậy, dù vậy người này rốt cuộc là địch hay là bạn?

Quân Sinh không ở lâu liền rời đi, buổi chiều Bích Linh thật sự ngoan ngoãn ở nhà không ra ngoài.

Nhưng hệ thống lại thấy cô ra ngoài làm gì đó còn tốt hơn đấy,

Ký chủ xem phim hoạt hình rốt cuộc là tính làm cái trò gì! Hơn nữa cô ấy còn xem liên tiếp đến bốn tập!?

Nhàm chán quá hả!

Nữ chính cứu vớt thế giới bốn lần rồi!

Bích Linh cắn hạt dưa, nhàn nhạt nhìn nữ chính trong phim hoạt hình đẩy nam chính ra khỏi vùng chết, ngược lại tự mình ăn hết lực lượng hủy diệt thế giới kia, cuối cùng cả thi thể cũng tìm không thấy.

Bộ phim hoạt hình này, đúng là cho con nít xem......

Nam chính cuối cùng què một chân, sau cùng yên lặng nghe nữ chính hát trong phần kết.

Dưới tàng ghế dài, lời thề của cố nhân, ai còn có thể nhớ tới thời gian trước kia......

Thương cảm gì?

Nữ chính này cũng thật ngu xuẩn, chết cũng phải kéo nam chính cùng chết chứ, để hắn một người cả đời đắm chìm trong nỗi đau mất đi cô ta như vậy để làm cái gì?

Đáng thương em gái xinh đẹp.

Bích Linh lại cắn một cái hạt dưa, nhàn nhạt mà xem nhạc cuối tập lần thứ tư.

Đang định xem tập thứ năm, dưới lầu lại truyền đến thanh âm ô tô phanh lại.

Tức khắc thương cảm phiền muộn cái gì đó toàn bộ đều vứt sang một bên, Bích Linh thần tốc tắt TV trở lại phòng ngủ mình, giả bộ đang vùi đầu làm bài tập.

Bổn bảo bảo thật nghiêm túc!

【 Ký chủ, cô có thể ngốc hơn một chút không. 】Hệ thống đã bùng nổ.

Quân Sinh vào cửa, tầm mắt đầu tiên liền thấy được một đống hạt dưa trên bàn trà phòng khách.

Cô nhóc này, xem TV bao lâu vậy......

Bây giờ còn dám giả vờ.

Nên đánh.

【 Bíp ―― độ thiện cảm 55%. 】

Vẻ mặt hệ thống ngu người, như thế này cũng có thể tăng độ hảo cảm?

Bích Linh xoay bút viết thầm khoe khoang.

Mi xem bổn bảo bảo thật sự là tên ngu ngốc?

Ta cố ý hết!

【 Hừ. 】Ký chủ lại khinh bỉ nó.

"Kha Kha, lại không chăm chỉ làm bài tập." Quân Sinh xoa mái tóc dài mượt kia, giọng điệu có chút nguy hiểm.

Bích Linh dùng vẻ mặt vô tội: "Bài tập của cháu xong rồi mà?" Buổi sáng liền làm theo như hắn nói.

"Vậy sao?" Trên mặt không vướng bụi trần của Quân Sinh lộ ra ý cười, "Vậy cháu hiện tại đang làm gì."

Bích Linh nhìn Quân Sinh, lộ ra một cái mỉm cười chuẩn đáng yêu, sau đó cắn răng bổ nhào vào lòng ngực Quân Sinh, mạnh mẽ nói sang chuyện khác: "Chú nhỏ, cháu đói bụng."

Quân Sinh nhìn cô, cười mà không nói, tựa hồ sớm biết rõ ý đồ của Bích Linh.

Quân Sinh thuận thế ôm Bích Linh ngay ngắn một chút, híp mắt chậm rãi nói: "Ăn cái gì đây?"

Bích Linh cười tủm tỉm đang muốn nói ra ba chữ kia, Quân Sinh lại dứt khoát giải quyết: "Ăn cơm đi."

Bích Linh: "......" Tan nát cõi lòng.

***

Vào đêm, theo thói quen, Bích Linh tắt đèn không bao lâu sau liền chìm vào giấc ngủ sâu.

Hệ thống kiên nhẫn đợi mấy giờ, xác định cô thật sự ngủ xong, lúc này mới lặng lẽ hạ tuyến.

Không gian hệ thống.

Thế giới màu trắng vẫn trống vắng mênh mông vô bờ như cũ, màn hình điện tử thật lớn lơ lửng ở phía trên, nhấp nháy phát ra ánh sáng.

【 Các hạ đột nhiên đến thăm là muốn nói gì? 】Tiếng điện tử của hệ thống điện tử lúc này nghe ra có chút nghiêm túc cùng đông lạnh.

Trên màn hình, một bóng người mơ hồ lặng yên hiện ra.

"Cô ấy ở chỗ ngươi đúng không." Thanh âm không có cảm xúc đột ngột vang lên, quanh quẩn ở trong không gian trống vắng, mang theo uy áp không gì sánh được, súyt nữa làm rối loạn hệ thống vận hành.

【 Các hạ đang chỉ...... ký chủ? 】Hệ thống cảm giác ổ cứng của mình bắt đầu nóng lên, ký chủ rốt cuộc có thân phận gì, người nguy hiểm như vậy cũng trêu chọc được......

"Ký chủ?" Người nọ tựa hồ khẽ cười một tiếng: "Ngươi thật đúng là không tư cách gọi cô ấy như vậy."

Hệ thống: 【......】Tức giận, sao một người hai người đều khinh bỉ nó!

"A...... Ta tới chỉ đạo thêm cho ngươi, cô ấy khó đối phó."

【 Chỉ đạo. 】Hệ thống không hiểu nói.

"Nhiệm vụ của ngươi là tính kế cô ấy, vừa lúc, ta cũng vậy."

【 Có xung đột lợi ích hay không? 】

"Không, ta chỉ là muốn cô ấy yêu một người thôi, xác định cô ấy yêu rồi, ta sẽ rời đi."

Hệ thống nghĩ nó gần đây để ý ký chủ, tuy rằng cách cô ấy đối nhân xử thế thật vụng về, nhưng không thể phủ nhận, cô ấy nhiều lần đều có thể đạt được mục đích.

Mấu chốt là cô ấy thật là không biết xấu hổ.

Hệ thống vẫn đáp ứng, người này rất hiểu biết ký chủ, xem ra có biện pháp đối phó với ký chủ.

【 Ký chủ nếu lợi hại như vậy, vì sao muốn ở lại? 】

Người nọ trầm ngâm một chút: "Chắc là quá nhàm chán."

【......】Sao có cảm giác hắn càng không đáng tin cậy hơn cô ấy chứ.

"Cảm xúc cô ấy không dễ đoán, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, cô ấy đối với cái gì cũng đều không để bụng là đủ rồi."

【 Được. 】

Bóng người trong màn hình biến mất không dấu vết, hệ thống thở ra một hơi.

Người rốt cuộc cũng đi rồi......

Nhưng lời tuy nói là vậy, dù vậy người này rốt cuộc là địch hay là bạn?

Mau Xuyên: Vai Ác Này Có ĐộcTác giả: Cửu Chuyển Ly CaTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhông gian một màu trắng xóa mênh mông vô bờ lại vô cùng yên tĩnh, ở giữa, một vật thể không xác định phát ra ánh sáng, không cao cũng không thấp lơ lửng trên không trung. Bích Linh nhìn cái vật thể ở phía xa xa, không bước đến để xem, cũng không lui về phía sau, cô nghiêng đầu tự hỏi một chút, cuối cùng trực tiếp ngồi xuống đất. Ở phía ngoài, ánh sáng vàng phát ra từng vòng lấp lánh, tựa hồ muốn khiến cho người nào đó chú ý, nhưng mà...... Cũng chả làm được cái mẹ gì. Cô gái ngồi dưới đất đem ánh mắt nhìn ra xa, tay chống cằm không biết suy nghĩ cái gì, ngay cả một ánh mắt cũng không thèm bố thí cho nó. Vật thể không xác định: "......" Tình huống quỷ dị này giằng co một hồi lâu. Ánh sáng vàng kia từng vòng phóng đại, cuối cùng bay lên trời, "Phanh" âm thanh của tiếng nổ phát ra, bột phấn màu vàng từ trên trời rơi xuống, màn hình điện tử lớn cuối cùng cũng đã xuất hiện. Lúc này, Bích Linh mới lười nhác mở mắt nhìn thoáng qua: "Nhàm chán." Rồi lại tiếp tục chìm đắm trong thế giới của… Quân Sinh không ở lâu liền rời đi, buổi chiều Bích Linh thật sự ngoan ngoãn ở nhà không ra ngoài.Nhưng hệ thống lại thấy cô ra ngoài làm gì đó còn tốt hơn đấy,Ký chủ xem phim hoạt hình rốt cuộc là tính làm cái trò gì! Hơn nữa cô ấy còn xem liên tiếp đến bốn tập!?Nhàm chán quá hả!Nữ chính cứu vớt thế giới bốn lần rồi!Bích Linh cắn hạt dưa, nhàn nhạt nhìn nữ chính trong phim hoạt hình đẩy nam chính ra khỏi vùng chết, ngược lại tự mình ăn hết lực lượng hủy diệt thế giới kia, cuối cùng cả thi thể cũng tìm không thấy.Bộ phim hoạt hình này, đúng là cho con nít xem......Nam chính cuối cùng què một chân, sau cùng yên lặng nghe nữ chính hát trong phần kết.Dưới tàng ghế dài, lời thề của cố nhân, ai còn có thể nhớ tới thời gian trước kia......Thương cảm gì?Nữ chính này cũng thật ngu xuẩn, chết cũng phải kéo nam chính cùng chết chứ, để hắn một người cả đời đắm chìm trong nỗi đau mất đi cô ta như vậy để làm cái gì?Đáng thương em gái xinh đẹp.Bích Linh lại cắn một cái hạt dưa, nhàn nhạt mà xem nhạc cuối tập lần thứ tư.Đang định xem tập thứ năm, dưới lầu lại truyền đến thanh âm ô tô phanh lại.Tức khắc thương cảm phiền muộn cái gì đó toàn bộ đều vứt sang một bên, Bích Linh thần tốc tắt TV trở lại phòng ngủ mình, giả bộ đang vùi đầu làm bài tập.Bổn bảo bảo thật nghiêm túc!【 Ký chủ, cô có thể ngốc hơn một chút không. 】Hệ thống đã bùng nổ.Quân Sinh vào cửa, tầm mắt đầu tiên liền thấy được một đống hạt dưa trên bàn trà phòng khách.Cô nhóc này, xem TV bao lâu vậy......Bây giờ còn dám giả vờ.Nên đánh.【 Bíp ―― độ thiện cảm 55%. 】Vẻ mặt hệ thống ngu người, như thế này cũng có thể tăng độ hảo cảm?Bích Linh xoay bút viết thầm khoe khoang.Mi xem bổn bảo bảo thật sự là tên ngu ngốc?Ta cố ý hết!【 Hừ. 】Ký chủ lại khinh bỉ nó."Kha Kha, lại không chăm chỉ làm bài tập." Quân Sinh xoa mái tóc dài mượt kia, giọng điệu có chút nguy hiểm.Bích Linh dùng vẻ mặt vô tội: "Bài tập của cháu xong rồi mà?" Buổi sáng liền làm theo như hắn nói."Vậy sao?" Trên mặt không vướng bụi trần của Quân Sinh lộ ra ý cười, "Vậy cháu hiện tại đang làm gì."Bích Linh nhìn Quân Sinh, lộ ra một cái mỉm cười chuẩn đáng yêu, sau đó cắn răng bổ nhào vào lòng ngực Quân Sinh, mạnh mẽ nói sang chuyện khác: "Chú nhỏ, cháu đói bụng."Quân Sinh nhìn cô, cười mà không nói, tựa hồ sớm biết rõ ý đồ của Bích Linh.Quân Sinh thuận thế ôm Bích Linh ngay ngắn một chút, híp mắt chậm rãi nói: "Ăn cái gì đây?"Bích Linh cười tủm tỉm đang muốn nói ra ba chữ kia, Quân Sinh lại dứt khoát giải quyết: "Ăn cơm đi."Bích Linh: "......" Tan nát cõi lòng.***Vào đêm, theo thói quen, Bích Linh tắt đèn không bao lâu sau liền chìm vào giấc ngủ sâu.Hệ thống kiên nhẫn đợi mấy giờ, xác định cô thật sự ngủ xong, lúc này mới lặng lẽ hạ tuyến.Không gian hệ thống.Thế giới màu trắng vẫn trống vắng mênh mông vô bờ như cũ, màn hình điện tử thật lớn lơ lửng ở phía trên, nhấp nháy phát ra ánh sáng.【 Các hạ đột nhiên đến thăm là muốn nói gì? 】Tiếng điện tử của hệ thống điện tử lúc này nghe ra có chút nghiêm túc cùng đông lạnh.Trên màn hình, một bóng người mơ hồ lặng yên hiện ra."Cô ấy ở chỗ ngươi đúng không." Thanh âm không có cảm xúc đột ngột vang lên, quanh quẩn ở trong không gian trống vắng, mang theo uy áp không gì sánh được, súyt nữa làm rối loạn hệ thống vận hành.【 Các hạ đang chỉ...... ký chủ? 】Hệ thống cảm giác ổ cứng của mình bắt đầu nóng lên, ký chủ rốt cuộc có thân phận gì, người nguy hiểm như vậy cũng trêu chọc được......"Ký chủ?" Người nọ tựa hồ khẽ cười một tiếng: "Ngươi thật đúng là không tư cách gọi cô ấy như vậy."Hệ thống: 【......】Tức giận, sao một người hai người đều khinh bỉ nó!"A...... Ta tới chỉ đạo thêm cho ngươi, cô ấy khó đối phó."【 Chỉ đạo. 】Hệ thống không hiểu nói."Nhiệm vụ của ngươi là tính kế cô ấy, vừa lúc, ta cũng vậy."【 Có xung đột lợi ích hay không? 】"Không, ta chỉ là muốn cô ấy yêu một người thôi, xác định cô ấy yêu rồi, ta sẽ rời đi."Hệ thống nghĩ nó gần đây để ý ký chủ, tuy rằng cách cô ấy đối nhân xử thế thật vụng về, nhưng không thể phủ nhận, cô ấy nhiều lần đều có thể đạt được mục đích.Mấu chốt là cô ấy thật là không biết xấu hổ.Hệ thống vẫn đáp ứng, người này rất hiểu biết ký chủ, xem ra có biện pháp đối phó với ký chủ.【 Ký chủ nếu lợi hại như vậy, vì sao muốn ở lại? 】Người nọ trầm ngâm một chút: "Chắc là quá nhàm chán."【......】Sao có cảm giác hắn càng không đáng tin cậy hơn cô ấy chứ."Cảm xúc cô ấy không dễ đoán, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, cô ấy đối với cái gì cũng đều không để bụng là đủ rồi."【 Được. 】Bóng người trong màn hình biến mất không dấu vết, hệ thống thở ra một hơi.Người rốt cuộc cũng đi rồi......Nhưng lời tuy nói là vậy, dù vậy người này rốt cuộc là địch hay là bạn?

Chương 42: Tiểu thúc đừng quậy (17)