"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết…

Chương 14

(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… Cô có nhìn thấy vẻ mặt của anh nhưng không nói gì, cô lại nghĩ khác là, hay là anh đang cười nhạo với cái danh xưng chị dâu quá trẻ con của Lục Thư.Mọi người ai lấy đều căng thẳng hết sức, cô khó chịu với cái không khí này liền lên tiếng "Vậy muộn rồi, em về đây, anh không được đánh Lục Thư đâu" Nói rồi thì cô đi về trong khi Lục Thư lại kéo cô lại."Chị, chị ở lại đây đi" Chẳng biết từ khi nào một Lục Thư luôn chửi bậy lại trở lên ngoan ngoãn như hiện tại, cô mỏm cười nhẹ với nhóc "Nhà chị ngay bên kia, em thích thì sang với chị""Được, vậy em sang chứ em ghét nhìn mặt mấy đứa súc vật lắm" Nói rồi Lục Thư liếc Lộ Lộ."Lục Thư, em đừng có quá đáng""Có ông quá đáng đấy, đừng để đêm hôm tôi đánh nhau với ông" Lục Thư tức giận mắng thẳng vào người anh trai ruột thịt, giờ thì chuyển thành ông - tôi luônNhiên Nhiên thấy vậy nói "Vậy làm phiền con rồi Lâm An""Không có gì đâu mẹ" Lâm An và Lục Thư cầm tay nhau về nhà cô còn anh thì nghía theo cô chút chút, Lộ Lộ thấy vậy vội kéo tay anh "Vậy em ngủ ở đâu?""Nhà tôi có cái nhà kho đang trống đấy, cô có thể vào đấy ngủ" Nói rồi Nhiên Nhiên bước lên cầu thang."Đừng có mà vớ vẩn" Nhiên Nhiên liếc Lục Phong.Lộ Lộ nghe thấy mình phải ngủ dưới kho thì tức giận, uất ức nói "Sao ba mẹ anh! lại khó !.""Ngủ ở đây đi" Anh nói rồi nhìn vào cái ghế sofa dưới phòng khách, anh đau đầu đưa tay lên day day trán rồi định bước lên tần thì bị cô ta kéo lại "Sao anh lại đối xử với em như vậy?""Bên kia có khách sạn 5 sao, cô sang đấy ở tạm đi""Nhưng mà!." Anh không kiên nhẫn nhíu mày nhìn cô ta.Lộ Lộ "Thôi được rồi" Dù sao thì khách sạn cũng hơn là ngủ ở sofa.[! ]"Lục Thư, em không định dậy đi học à?" Lâm An hốt hoảng nhìn đồng hồ vội kéo Lục Thư đang ngủ như chết bên cạnh mình."Lục Thư" Cô xốc nhóc lên thì thấy nhóc mắt nhắm mắt mở nhìn cô "Hả?""Đi học""Hôm nay em nghỉ mà""Nghỉ đâu mà nghỉ, dậy mau"[! ]Anh thức dậy cầm điện thoại, mở ra đã thấy 7 giờ, sao hôm nay anh lại ngủ dậy muốn thế.Anh ngồi dậy đưa tay day mắt một chút rồi bước vào nhà vệ sinh cá nhân.Chỉ một lúc sau anh thay xong quần áo và đi xuống nhà, giờ này chắc mẹ đang ngủ ngon lắm còn ba anh thì đi làm lâu rồi.Kinh coongAnh nghe thấy chuông thì mừng lại nghĩ là cô mà khi mở ra lại thấy thất vọng tràn trề."Chào buổi sáng" Lộ Lộ mặt mày hớn hở nhìn anh-----------------------

Cô có nhìn thấy vẻ mặt của anh nhưng không nói gì, cô lại nghĩ khác là, hay là anh đang cười nhạo với cái danh xưng chị dâu quá trẻ con của Lục Thư.

Mọi người ai lấy đều căng thẳng hết sức, cô khó chịu với cái không khí này liền lên tiếng "Vậy muộn rồi, em về đây, anh không được đánh Lục Thư đâu" Nói rồi thì cô đi về trong khi Lục Thư lại kéo cô lại.

"Chị, chị ở lại đây đi" Chẳng biết từ khi nào một Lục Thư luôn chửi bậy lại trở lên ngoan ngoãn như hiện tại, cô mỏm cười nhẹ với nhóc "Nhà chị ngay bên kia, em thích thì sang với chị"

"Được, vậy em sang chứ em ghét nhìn mặt mấy đứa súc vật lắm" Nói rồi Lục Thư liếc Lộ Lộ.

"Lục Thư, em đừng có quá đáng"

"Có ông quá đáng đấy, đừng để đêm hôm tôi đánh nhau với ông" Lục Thư tức giận mắng thẳng vào người anh trai ruột thịt, giờ thì chuyển thành ông - tôi luôn

Nhiên Nhiên thấy vậy nói "Vậy làm phiền con rồi Lâm An"

"Không có gì đâu mẹ" Lâm An và Lục Thư cầm tay nhau về nhà cô còn anh thì nghía theo cô chút chút, Lộ Lộ thấy vậy vội kéo tay anh "Vậy em ngủ ở đâu?"

"Nhà tôi có cái nhà kho đang trống đấy, cô có thể vào đấy ngủ" Nói rồi Nhiên Nhiên bước lên cầu thang.

"Đừng có mà vớ vẩn" Nhiên Nhiên liếc Lục Phong.

Lộ Lộ nghe thấy mình phải ngủ dưới kho thì tức giận, uất ức nói "Sao ba mẹ anh! lại khó !.

"

"Ngủ ở đây đi" Anh nói rồi nhìn vào cái ghế sofa dưới phòng khách, anh đau đầu đưa tay lên day day trán rồi định bước lên tần thì bị cô ta kéo lại "Sao anh lại đối xử với em như vậy?"

"Bên kia có khách sạn 5 sao, cô sang đấy ở tạm đi"

"Nhưng mà!.

" Anh không kiên nhẫn nhíu mày nhìn cô ta.

Lộ Lộ "Thôi được rồi" Dù sao thì khách sạn cũng hơn là ngủ ở sofa.

[! ]

"Lục Thư, em không định dậy đi học à?" Lâm An hốt hoảng nhìn đồng hồ vội kéo Lục Thư đang ngủ như chết bên cạnh mình.

"Lục Thư" Cô xốc nhóc lên thì thấy nhóc mắt nhắm mắt mở nhìn cô "Hả?"

"Đi học"

"Hôm nay em nghỉ mà"

"Nghỉ đâu mà nghỉ, dậy mau"

[! ]

Anh thức dậy cầm điện thoại, mở ra đã thấy 7 giờ, sao hôm nay anh lại ngủ dậy muốn thế.

Anh ngồi dậy đưa tay day mắt một chút rồi bước vào nhà vệ sinh cá nhân.

Chỉ một lúc sau anh thay xong quần áo và đi xuống nhà, giờ này chắc mẹ đang ngủ ngon lắm còn ba anh thì đi làm lâu rồi.

Kinh coong

Anh nghe thấy chuông thì mừng lại nghĩ là cô mà khi mở ra lại thấy thất vọng tràn trề.

"Chào buổi sáng" Lộ Lộ mặt mày hớn hở nhìn anh

-----------------------

(Quyển 2) Cua Vợ Từ NhỏTác giả: Quỳnh Anh NguyễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Anh Lục Phong" Anh lấy cho em với. Cô bé nhìn lên trên cành cây cao ngất kia có một quả bóng bay màu đỏ, đỏ rực nhưng nó cao quá cô bé không lấy được "An An, yên tâm anh sẽ lấy cho em" Cậu bé 8 tuổi nói rồi tự trèo lên cái cành cây kia "Anh Phong cẩn thận" [...] "Sao lúc nào em cũng quên hết vậy?" Hàn Lục Phong nhăn nhó nhìn Lăng Lâm An. Cứ đi được nửa đường là thảo nào để quên sách vở, đúng là không có tiền đồ gì. Giờ cả hai đều đang ở cấp 2, Lục Phong thì lớp 9 cuối cấp còn Lâm An mới có lớp 6 Nhưng mà mới lớp 6 mà cứ như bà cụ ấy, nhớ nhớ quên quên, đãng chí vô cùng nhưng lại khiến anh ghét không nổi mà [...] "Anh đừng đi du học mà" Lâm An kéo tay Lục Phong năn nỉ hết sức, nói thật thì du học là ước mơ từ nhỏ của Lục Phong vả lại bố mẹ cậu cũng chẳng thiếu tiền, nói đến bố mẹ mới "Đứng đánh anh mà" Thấy chưa vừa nhắc tào tháo tào tháo xuất hiện ngay. Ngày ngày sống chung với cha mẹ anh đã quen cái cảnh 1 tuần thay đến 6 cái chảo vì bị méo chảo mà lí do méo chảo thì ai ai cũng biết… Cô có nhìn thấy vẻ mặt của anh nhưng không nói gì, cô lại nghĩ khác là, hay là anh đang cười nhạo với cái danh xưng chị dâu quá trẻ con của Lục Thư.Mọi người ai lấy đều căng thẳng hết sức, cô khó chịu với cái không khí này liền lên tiếng "Vậy muộn rồi, em về đây, anh không được đánh Lục Thư đâu" Nói rồi thì cô đi về trong khi Lục Thư lại kéo cô lại."Chị, chị ở lại đây đi" Chẳng biết từ khi nào một Lục Thư luôn chửi bậy lại trở lên ngoan ngoãn như hiện tại, cô mỏm cười nhẹ với nhóc "Nhà chị ngay bên kia, em thích thì sang với chị""Được, vậy em sang chứ em ghét nhìn mặt mấy đứa súc vật lắm" Nói rồi Lục Thư liếc Lộ Lộ."Lục Thư, em đừng có quá đáng""Có ông quá đáng đấy, đừng để đêm hôm tôi đánh nhau với ông" Lục Thư tức giận mắng thẳng vào người anh trai ruột thịt, giờ thì chuyển thành ông - tôi luônNhiên Nhiên thấy vậy nói "Vậy làm phiền con rồi Lâm An""Không có gì đâu mẹ" Lâm An và Lục Thư cầm tay nhau về nhà cô còn anh thì nghía theo cô chút chút, Lộ Lộ thấy vậy vội kéo tay anh "Vậy em ngủ ở đâu?""Nhà tôi có cái nhà kho đang trống đấy, cô có thể vào đấy ngủ" Nói rồi Nhiên Nhiên bước lên cầu thang."Đừng có mà vớ vẩn" Nhiên Nhiên liếc Lục Phong.Lộ Lộ nghe thấy mình phải ngủ dưới kho thì tức giận, uất ức nói "Sao ba mẹ anh! lại khó !.""Ngủ ở đây đi" Anh nói rồi nhìn vào cái ghế sofa dưới phòng khách, anh đau đầu đưa tay lên day day trán rồi định bước lên tần thì bị cô ta kéo lại "Sao anh lại đối xử với em như vậy?""Bên kia có khách sạn 5 sao, cô sang đấy ở tạm đi""Nhưng mà!." Anh không kiên nhẫn nhíu mày nhìn cô ta.Lộ Lộ "Thôi được rồi" Dù sao thì khách sạn cũng hơn là ngủ ở sofa.[! ]"Lục Thư, em không định dậy đi học à?" Lâm An hốt hoảng nhìn đồng hồ vội kéo Lục Thư đang ngủ như chết bên cạnh mình."Lục Thư" Cô xốc nhóc lên thì thấy nhóc mắt nhắm mắt mở nhìn cô "Hả?""Đi học""Hôm nay em nghỉ mà""Nghỉ đâu mà nghỉ, dậy mau"[! ]Anh thức dậy cầm điện thoại, mở ra đã thấy 7 giờ, sao hôm nay anh lại ngủ dậy muốn thế.Anh ngồi dậy đưa tay day mắt một chút rồi bước vào nhà vệ sinh cá nhân.Chỉ một lúc sau anh thay xong quần áo và đi xuống nhà, giờ này chắc mẹ đang ngủ ngon lắm còn ba anh thì đi làm lâu rồi.Kinh coongAnh nghe thấy chuông thì mừng lại nghĩ là cô mà khi mở ra lại thấy thất vọng tràn trề."Chào buổi sáng" Lộ Lộ mặt mày hớn hở nhìn anh-----------------------

Chương 14