Cơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc…
Chương 177: Chuyện không đơn giản như thế đâu
Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… Đào Anh Thy căng thẳng, cô bị ép phải đối mặtvới Tư Hải Minh, đối mặt với đôi mắt đen thâm trầmkhó lường đó, trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực.“Nếu cô không phải cầu xin thì là gì? Hửm?”Không khí lạnh lẽo vây xung quanh người cô,Đào Anh Thy cực kỳ bất an: “Anh có thể giải quyếtnhà họ Từ, nhưng tôi không mong rằng anh làmchuyện đó vì tôi, tôi cảm thấy tôi sẽ biến thành kẻ có tội”Ngón tay Tư Hải Minh v**t v* da thịt ở cảm cô,như muốn khiến sự nguy hiểm của anh thâm nhậpvào con người cô, anh cao giọng: “Cô muốn chuộctội nên mới trở thành người phụ nữ của tôi, nhưng,cô khiến tôi rất không hài lòng.Thần kinh của Đào Anh Thy trở nên căng thẳng,cô cố gắng kìm nén sự sợ hãi trong lòng. Rốt cuộcphải làm sao thì mới có thể làm anh hài lòng?“Cô còn nói giúp cho nhà họ Từ thêm một chữnữa thì tôi sẽ khiến cô hối hận không kịp đó, cô nhớ chưa?”“Tôi nhớ rồi…” Đào Anh Thy gật đầu. Bàn tayđang nằm chặt căm cô buông ra, cơ thể đang căngcứng của cô cũng thả lỏng.Tư Hải Minh quyết tâm không buông tha cho nhà họ Từ sao?Ý của anh rất rõ ràng, không thể cầu xin chonhà họ Từ nếu không thì nhà họ Từ xui xẻo, cô cũng chẳng được yên thân.Đúng lúc này, điện thoại của Đào Anh Thy vanglên. Cô lấy điện thoại ra khỏi túi quần, thấy tên trênmàn hình thì đi sang chỗ khác nghe điện thoại.Sau khi cô nghe điện thoại xong thì đi lại trướcmặt Tư Hải Minh: “Ngài Hải Minh, tôi về được chưa?Dì Hà đang tìm tôi”“Không được” Tư Hải Minh nói.*.’ Đào Anh Thy không thèm quan tâm nữa, côném gậy đánh golf.Nhưng cô chưa đi được hai bước thì đã có bảo.vệ ngăn cản cô lạiĐào Anh Thy tức giận xoay người đi đến trướcmặt Tư Hải Minh: “Tại sao không cho tôi về?”Tư Hải Minh vờ như không nghe câu hỏi của cô, anh đi ra ngoài.Đào Anh Thy vội vàng theo anh.Từ Lập Thành đang rất lo lắng đứng đợi Tư HảiMinh, mở miệng: “Ngài Hải Minh, chuyện của nhà họ Từ…Từ Lập Thành chưa kịp nói xong thì đã bị bảovệ ngăn lại, không cho đến gần Tư Hải Minh.Đào Anh Thy quay đầu lại nhìn, Từ Lập Thànhđang nôn nóng đến mức muốn òa khóc.Cô đã thật sự thấy được thủ đoạn của Tư HảiMinh đáng sợ đến mức nào.Anh muốn ai sống thì người đó sống, muốn ai chết thì người đó chết.Cho dù nhà họ Tư có đứng ra thì chưa chắc giúp được gì.Trong lòng Đào Anh Thy rất áy náy, nếu như côkhông chạy đến uống trà chiều với Liêu Ninh thì chuyện này cũng không xảy ra“Ngài Hải Minh, tôi muốn..” Đào Anh Thy cònchưa kịp nói xong thì cổ tay cô đã bị bắt lấy, cô sợ hãi.Một giây sau, cô bị đẩy vào trong phòng, cánhcửa bị đóng sầm lại, vang lên một tiếng “Rầm”Đào Anh Thy chưa kịp phản ứng lại thì đã bị anh đè lên ghế sofa.“AI” Tư Hải Minh nằm lấy gương mặt cô: “Cô muốn gì? Hả?”‘Đào Anh Thy sợ hãi nhìn người đàn ông đangđè cô, tư thế như thế này khiến cô cảm thấy mìnhnhư một con mồi có thể bị cản xé bất kỳ lúc nào mà không có đường chạy trốn.“Sao không nói gì nữa?”Đào Anh Thy căng thẳng mím môi, cả người côcứng ngắc, tìm đập rộn lên. Cô không biết mình đãnói sai cái gì mà anh lại đối xử với cô như thế này?Chẳng lẽ cô không được về sao? Chẳng lẽ lúcnào cô cũng phải bị anh khống chế sao?Vòng tay thôi chưa đủ, còn muốn khống chế thân thể cô à?Ngang ngược như thế, mạnh mẽ như thế, khiếncô cực kỳ sợ hãiSự nhát gan của cô là vì người đàn ông này quámức mạnh mẽ, cô không thể phản kháng lại anh,chỉ cần làm trái ý anh thì cô sẽ bị xé nát.“Từ Hạo Bân cũng được dạy cho một bài họcrồi, tôi không còn việc gì nữa đúng không?” Đào Anh Thy hỏi“Không còn việc gì? Chuyện không đơn giánnhư thế đâu”Đào Anh Thy kinh ngạc nhìn anh: “Anh có ý gì?Còn có chuyện gì nữa?”Thu mua công ty nhà họ Từ thôi chưa đủ sao?Ngón tay Tư Hải Minh v**t v* cảm dưới cô,không nặng cũng không nhẹ, nhưng khó mà quênđược, như một lưỡi dao sắc bén đang uy h**p cô.*Cô nói xem, nếu người đàn bà đó nghe tincông ty nhà họ Từ bị thua mua thì sẽ có phản ứngnhư thế nào?” Tư Hải Minh hỏi.
Đào Anh Thy căng thẳng, cô bị ép phải đối mặt
với Tư Hải Minh, đối mặt với đôi mắt đen thâm trầm
khó lường đó, trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực.
“Nếu cô không phải cầu xin thì là gì? Hửm?”
Không khí lạnh lẽo vây xung quanh người cô,
Đào Anh Thy cực kỳ bất an: “Anh có thể giải quyết
nhà họ Từ, nhưng tôi không mong rằng anh làm
chuyện đó vì tôi, tôi cảm thấy tôi sẽ biến thành kẻ có tội”
Ngón tay Tư Hải Minh v**t v* da thịt ở cảm cô,
như muốn khiến sự nguy hiểm của anh thâm nhập
vào con người cô, anh cao giọng: “Cô muốn chuộc
tội nên mới trở thành người phụ nữ của tôi, nhưng,
cô khiến tôi rất không hài lòng.
Thần kinh của Đào Anh Thy trở nên căng thẳng,
cô cố gắng kìm nén sự sợ hãi trong lòng. Rốt cuộc
phải làm sao thì mới có thể làm anh hài lòng?
“Cô còn nói giúp cho nhà họ Từ thêm một chữ
nữa thì tôi sẽ khiến cô hối hận không kịp đó, cô nhớ chưa?”
“Tôi nhớ rồi…” Đào Anh Thy gật đầu. Bàn tay
đang nằm chặt căm cô buông ra, cơ thể đang căng
cứng của cô cũng thả lỏng.
Tư Hải Minh quyết tâm không buông tha cho nhà họ Từ sao?
Ý của anh rất rõ ràng, không thể cầu xin cho
nhà họ Từ nếu không thì nhà họ Từ xui xẻo, cô cũng chẳng được yên thân.
Đúng lúc này, điện thoại của Đào Anh Thy vang
lên. Cô lấy điện thoại ra khỏi túi quần, thấy tên trên
màn hình thì đi sang chỗ khác nghe điện thoại.
Sau khi cô nghe điện thoại xong thì đi lại trước
mặt Tư Hải Minh: “Ngài Hải Minh, tôi về được chưa?
Dì Hà đang tìm tôi”
“Không được” Tư Hải Minh nói.
*.’ Đào Anh Thy không thèm quan tâm nữa, cô
ném gậy đánh golf.
Nhưng cô chưa đi được hai bước thì đã có bảo.
vệ ngăn cản cô lại
Đào Anh Thy tức giận xoay người đi đến trước
mặt Tư Hải Minh: “Tại sao không cho tôi về?”
Tư Hải Minh vờ như không nghe câu hỏi của cô, anh đi ra ngoài.
Đào Anh Thy vội vàng theo anh.
Từ Lập Thành đang rất lo lắng đứng đợi Tư Hải
Minh, mở miệng: “Ngài Hải Minh, chuyện của nhà họ Từ…
Từ Lập Thành chưa kịp nói xong thì đã bị bảo
vệ ngăn lại, không cho đến gần Tư Hải Minh.
Đào Anh Thy quay đầu lại nhìn, Từ Lập Thành
đang nôn nóng đến mức muốn òa khóc.
Cô đã thật sự thấy được thủ đoạn của Tư Hải
Minh đáng sợ đến mức nào.
Anh muốn ai sống thì người đó sống, muốn ai chết thì người đó chết.
Cho dù nhà họ Tư có đứng ra thì chưa chắc giúp được gì.
Trong lòng Đào Anh Thy rất áy náy, nếu như cô
không chạy đến uống trà chiều với Liêu Ninh thì chuyện này cũng không xảy ra
“Ngài Hải Minh, tôi muốn..” Đào Anh Thy còn
chưa kịp nói xong thì cổ tay cô đã bị bắt lấy, cô sợ hãi.
Một giây sau, cô bị đẩy vào trong phòng, cánh
cửa bị đóng sầm lại, vang lên một tiếng “Rầm”
Đào Anh Thy chưa kịp phản ứng lại thì đã bị anh đè lên ghế sofa.
“AI” Tư Hải Minh nằm lấy gương mặt cô: “Cô muốn gì? Hả?”
‘Đào Anh Thy sợ hãi nhìn người đàn ông đang
đè cô, tư thế như thế này khiến cô cảm thấy mình
như một con mồi có thể bị cản xé bất kỳ lúc nào mà không có đường chạy trốn.
“Sao không nói gì nữa?”
Đào Anh Thy căng thẳng mím môi, cả người cô
cứng ngắc, tìm đập rộn lên. Cô không biết mình đã
nói sai cái gì mà anh lại đối xử với cô như thế này?
Chẳng lẽ cô không được về sao? Chẳng lẽ lúc
nào cô cũng phải bị anh khống chế sao?
Vòng tay thôi chưa đủ, còn muốn khống chế thân thể cô à?
Ngang ngược như thế, mạnh mẽ như thế, khiến
cô cực kỳ sợ hãi
Sự nhát gan của cô là vì người đàn ông này quá
mức mạnh mẽ, cô không thể phản kháng lại anh,
chỉ cần làm trái ý anh thì cô sẽ bị xé nát.
“Từ Hạo Bân cũng được dạy cho một bài học
rồi, tôi không còn việc gì nữa đúng không?” Đào Anh Thy hỏi
“Không còn việc gì? Chuyện không đơn gián
như thế đâu”
Đào Anh Thy kinh ngạc nhìn anh: “Anh có ý gì?
Còn có chuyện gì nữa?”
Thu mua công ty nhà họ Từ thôi chưa đủ sao?
Ngón tay Tư Hải Minh v**t v* cảm dưới cô,
không nặng cũng không nhẹ, nhưng khó mà quên
được, như một lưỡi dao sắc bén đang uy h**p cô.
*Cô nói xem, nếu người đàn bà đó nghe tin
công ty nhà họ Từ bị thua mua thì sẽ có phản ứng
như thế nào?” Tư Hải Minh hỏi.
Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… Đào Anh Thy căng thẳng, cô bị ép phải đối mặtvới Tư Hải Minh, đối mặt với đôi mắt đen thâm trầmkhó lường đó, trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực.“Nếu cô không phải cầu xin thì là gì? Hửm?”Không khí lạnh lẽo vây xung quanh người cô,Đào Anh Thy cực kỳ bất an: “Anh có thể giải quyếtnhà họ Từ, nhưng tôi không mong rằng anh làmchuyện đó vì tôi, tôi cảm thấy tôi sẽ biến thành kẻ có tội”Ngón tay Tư Hải Minh v**t v* da thịt ở cảm cô,như muốn khiến sự nguy hiểm của anh thâm nhậpvào con người cô, anh cao giọng: “Cô muốn chuộctội nên mới trở thành người phụ nữ của tôi, nhưng,cô khiến tôi rất không hài lòng.Thần kinh của Đào Anh Thy trở nên căng thẳng,cô cố gắng kìm nén sự sợ hãi trong lòng. Rốt cuộcphải làm sao thì mới có thể làm anh hài lòng?“Cô còn nói giúp cho nhà họ Từ thêm một chữnữa thì tôi sẽ khiến cô hối hận không kịp đó, cô nhớ chưa?”“Tôi nhớ rồi…” Đào Anh Thy gật đầu. Bàn tayđang nằm chặt căm cô buông ra, cơ thể đang căngcứng của cô cũng thả lỏng.Tư Hải Minh quyết tâm không buông tha cho nhà họ Từ sao?Ý của anh rất rõ ràng, không thể cầu xin chonhà họ Từ nếu không thì nhà họ Từ xui xẻo, cô cũng chẳng được yên thân.Đúng lúc này, điện thoại của Đào Anh Thy vanglên. Cô lấy điện thoại ra khỏi túi quần, thấy tên trênmàn hình thì đi sang chỗ khác nghe điện thoại.Sau khi cô nghe điện thoại xong thì đi lại trướcmặt Tư Hải Minh: “Ngài Hải Minh, tôi về được chưa?Dì Hà đang tìm tôi”“Không được” Tư Hải Minh nói.*.’ Đào Anh Thy không thèm quan tâm nữa, côném gậy đánh golf.Nhưng cô chưa đi được hai bước thì đã có bảo.vệ ngăn cản cô lạiĐào Anh Thy tức giận xoay người đi đến trướcmặt Tư Hải Minh: “Tại sao không cho tôi về?”Tư Hải Minh vờ như không nghe câu hỏi của cô, anh đi ra ngoài.Đào Anh Thy vội vàng theo anh.Từ Lập Thành đang rất lo lắng đứng đợi Tư HảiMinh, mở miệng: “Ngài Hải Minh, chuyện của nhà họ Từ…Từ Lập Thành chưa kịp nói xong thì đã bị bảovệ ngăn lại, không cho đến gần Tư Hải Minh.Đào Anh Thy quay đầu lại nhìn, Từ Lập Thànhđang nôn nóng đến mức muốn òa khóc.Cô đã thật sự thấy được thủ đoạn của Tư HảiMinh đáng sợ đến mức nào.Anh muốn ai sống thì người đó sống, muốn ai chết thì người đó chết.Cho dù nhà họ Tư có đứng ra thì chưa chắc giúp được gì.Trong lòng Đào Anh Thy rất áy náy, nếu như côkhông chạy đến uống trà chiều với Liêu Ninh thì chuyện này cũng không xảy ra“Ngài Hải Minh, tôi muốn..” Đào Anh Thy cònchưa kịp nói xong thì cổ tay cô đã bị bắt lấy, cô sợ hãi.Một giây sau, cô bị đẩy vào trong phòng, cánhcửa bị đóng sầm lại, vang lên một tiếng “Rầm”Đào Anh Thy chưa kịp phản ứng lại thì đã bị anh đè lên ghế sofa.“AI” Tư Hải Minh nằm lấy gương mặt cô: “Cô muốn gì? Hả?”‘Đào Anh Thy sợ hãi nhìn người đàn ông đangđè cô, tư thế như thế này khiến cô cảm thấy mìnhnhư một con mồi có thể bị cản xé bất kỳ lúc nào mà không có đường chạy trốn.“Sao không nói gì nữa?”Đào Anh Thy căng thẳng mím môi, cả người côcứng ngắc, tìm đập rộn lên. Cô không biết mình đãnói sai cái gì mà anh lại đối xử với cô như thế này?Chẳng lẽ cô không được về sao? Chẳng lẽ lúcnào cô cũng phải bị anh khống chế sao?Vòng tay thôi chưa đủ, còn muốn khống chế thân thể cô à?Ngang ngược như thế, mạnh mẽ như thế, khiếncô cực kỳ sợ hãiSự nhát gan của cô là vì người đàn ông này quámức mạnh mẽ, cô không thể phản kháng lại anh,chỉ cần làm trái ý anh thì cô sẽ bị xé nát.“Từ Hạo Bân cũng được dạy cho một bài họcrồi, tôi không còn việc gì nữa đúng không?” Đào Anh Thy hỏi“Không còn việc gì? Chuyện không đơn giánnhư thế đâu”Đào Anh Thy kinh ngạc nhìn anh: “Anh có ý gì?Còn có chuyện gì nữa?”Thu mua công ty nhà họ Từ thôi chưa đủ sao?Ngón tay Tư Hải Minh v**t v* cảm dưới cô,không nặng cũng không nhẹ, nhưng khó mà quênđược, như một lưỡi dao sắc bén đang uy h**p cô.*Cô nói xem, nếu người đàn bà đó nghe tincông ty nhà họ Từ bị thua mua thì sẽ có phản ứngnhư thế nào?” Tư Hải Minh hỏi.