Cơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc…
Chương 178: Cô nên nghĩ sâu xa hơn
Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… Người đàn bà kia ở đây chắc chắn là nói về Liêu Ninh.Gió bỗng nhiên đổi chiều, Đào Anh Thy lại cảmthấy cơn gió này lạnh đến mức khiến toàn thân cô.đều run rẩy. Cô ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: ‘Áy náychăng? Dù sao thì chuyện này cũng vì bà ấy, nếukhông uống trà thì cũng không xảy ra nhiều chuyện như thế.Bỗng nhiên tai họa ập xuống đầu mà không hề báo trước.Cũng chỉ có Tư Hải Minh quen hô mưa gọi gimới đủ sức làm mọi chuyện tới như vậy.*Áy náy sao?” Tròng mắt đen của Tư Hải Minhtrở nên đáng sợ: “Sợ rằng bà ta vui vẻ đến mứckhông ngủ được luôn đó chứ.”Anh vừa nói chuyện vừa v**t v* chiếc cămbắng ngón tay mình. Ngón tay anh trượt đến môicô, đôi môi mềm mại khiến ánh mắt anh cũng trở nên sâu xa.Động tác trên môi cô của anh khiến Đào AnhThy hoảng loạn, cô nhíu đôi mày xinh đẹp củamình, hơi quay mặt đi chỗ khác. Đột nhiên, cô nghegiọng nói trầm trầm mà ngập tràn sự nguy hiểmcủa Tư Hải Minh: “Không được nhúc nhích.”Đào Anh Thy nhìn anh một cái đầy tức giận, côcũng không dám động đậy nữa, mặc kệ ngón taycủa Tư Hải Minh v**t v* môi cô.Đào Anh Thy không dám nói gì, cô cảm thấynếu cô lên tiếng thì sự nguy hiểm sẽ càng tăng lên.“Nói” Tư Hải Minh ra lệnh, con ngươi anh đenvà sâu như hang động đen tối, nó như muốn nuốt gọn cô vào trong đó.Đào Anh Thy giận mà không dám nói gì, bảo cônói chuyện thì lấy cái tay ra đi chứ.Dù trong lòng cô rất muốn từ chối nhưng vẫnmím môi, mặt cô đỏ lên, đảo mắt, cô bị ép mởmiệng: ‘Sao mà thế được? Dù không phái áy náy thìsao bà ấy lại vui vẻ chứ?”“Cô nên nghĩ sâu xa hơn mới phải” Tư Hải Minhnói đến hai chữ “sâu xa”, ngón tay đã với vào trong hàm răng cô.“..’ Đào Anh Thy nhíu mày, cô bắt đầu giấy dụanhưng không thành công. Cô lập tức cản anh, trừng,mắt nhìn anh, dường như cô đang muốn nói với anhrằng, anh có tin tôi căn đứt ngón tay anh không?Có điều Tư Hải Minh lại không hề bị cô uy h**p,cứ như là ngón tay này không phải của anh vậy.Dĩ nhiên, vẻ mặt đó của Đào Anh Thy chỉ đểphản kháng lại anh thôi, trên thực tế cô tuyệt đốikhông hề có lá gan làm chuyện đó.Nếu cô cẩn đứt ngón tay Tư Hải Minh, cô đừngmơ còn sống ra khỏi cánh cửa này.Nhưng cô cũng không hiểu, suy nghĩ sâu xa cái gì cơ chứ?“Mục đích duy nhất là Liêu Ninh sắp xếp buổitiệc trà chiều này chính là muốn xem thử sức nặngcủa con gái mình trong lòng tôi”“Cái gï?” Đào Anh Thy cần ngón tay, vẻ mặt kinh ngạc, cô hỏi lại anh.*Ý muốn của bà ta chính là công ty của nhà họ Từ sẽ bị thu mua.”Đào Anh Thy nghe tính toán tỉ mỉ như thế thì ngây ngẩn cả ngườiCô dần hiểu ý của Tư Hải Minh. Nếu những gìTư Hải Minh nói là thật thì Liêu Ninh đang mong côở bên Tư Hải Minh, mong quan hệ giữa hai người sẽ càng thân mật hơn.Nhưng cô vẫn cảm thấy nghỉ ngờ.Đây đúng là ý của Liêu Ninh à? Thái độ đối xử.với người khác của Tư Hải Minh khôn khéo và sâukhông lường được, hay là bệnh đa nghỉ của người này quá nặng?“Buông ra”Đào Anh Thy trừng mắt nhìn anh, cô vẫn tiếptục cắn chặt răng không chịu buông.“Cô có tin tôi bẻ gãy chiếc răng không nghe lời của cô không?”°..” Đào Anh Thy không dám cãi, đành buông lỏng răng mìnhÁnh mắt của Tư Hải Minh trở nên nguy hiểm,bóng đen cúi người xuống, dùng đôi môi mỏng củamình để thay thế ngón tay, cẳn cái miệng nhỏ nhẳn.đang căng thẳng của Đào Anh Thy.Suy đoán của Tư Hải Minh không hề sai chútnào. Lúc Liêu Ninh viết công ty nhà họ Từ đangđược tập đoàn Vương Tân thu mua lại, trong lòngbà ta đúng là cực kỳ hưng phấn.Đúng thế, bà ta cố ý thử tấm lòng của Tư MinhHàn nên mới sắp xếp cho Từ Hạo Bân làm chuyện đó.Xem ra, chuyện không chỉ như bà ta mongmuốn mà còn vượt quá kỳ vọng của bà ta. Bởi vì bàta không hề ngờ rằng Tư Hải Minh sẽ lập tức thumua công ty nhà họ Từ, bà ta cứ nghĩ anh chỉ cảnhcáo bằng cách ngáng chân các mối làm ăn của nhà họ Từ thôi.Có thể thấy được răng sự tồn tại của Đào AnhThy trong lòng Tư Hải Minh không phải tầm thường.Đáng tiếc rằng những tính toán vặt vãnh củaLiêu Ninh có kỹ lưỡng đến mức nào thì cũng chỉ làthủ đoạn cấp thấp trong mắt Tư Hải Minh mà thôi,anh có thể dễ dàng nhìn thấu.Đào Anh Thy ăn cơm tối với Tư Hải Minh xongmới rời khỏi đó, có lẽ điều tốt đẹp duy nhất chính làcô có thể gói một phần đồ ăn ngon về cho sáu đứa con nhỏ ở nhà.
Người đàn bà kia ở đây chắc chắn là nói về Liêu Ninh.
Gió bỗng nhiên đổi chiều, Đào Anh Thy lại cảm
thấy cơn gió này lạnh đến mức khiến toàn thân cô.
đều run rẩy. Cô ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: ‘Áy náy
chăng? Dù sao thì chuyện này cũng vì bà ấy, nếu
không uống trà thì cũng không xảy ra nhiều chuyện như thế.
Bỗng nhiên tai họa ập xuống đầu mà không hề báo trước.
Cũng chỉ có Tư Hải Minh quen hô mưa gọi gi
mới đủ sức làm mọi chuyện tới như vậy.
*Áy náy sao?” Tròng mắt đen của Tư Hải Minh
trở nên đáng sợ: “Sợ rằng bà ta vui vẻ đến mức
không ngủ được luôn đó chứ.”
Anh vừa nói chuyện vừa v**t v* chiếc căm
bắng ngón tay mình. Ngón tay anh trượt đến môi
cô, đôi môi mềm mại khiến ánh mắt anh cũng trở nên sâu xa.
Động tác trên môi cô của anh khiến Đào Anh
Thy hoảng loạn, cô nhíu đôi mày xinh đẹp của
mình, hơi quay mặt đi chỗ khác. Đột nhiên, cô nghe
giọng nói trầm trầm mà ngập tràn sự nguy hiểm
của Tư Hải Minh: “Không được nhúc nhích.”
Đào Anh Thy nhìn anh một cái đầy tức giận, cô
cũng không dám động đậy nữa, mặc kệ ngón tay
của Tư Hải Minh v**t v* môi cô.
Đào Anh Thy không dám nói gì, cô cảm thấy
nếu cô lên tiếng thì sự nguy hiểm sẽ càng tăng lên.
“Nói” Tư Hải Minh ra lệnh, con ngươi anh đen
và sâu như hang động đen tối, nó như muốn nuốt gọn cô vào trong đó.
Đào Anh Thy giận mà không dám nói gì, bảo cô
nói chuyện thì lấy cái tay ra đi chứ.
Dù trong lòng cô rất muốn từ chối nhưng vẫn
mím môi, mặt cô đỏ lên, đảo mắt, cô bị ép mở
miệng: ‘Sao mà thế được? Dù không phái áy náy thì
sao bà ấy lại vui vẻ chứ?”
“Cô nên nghĩ sâu xa hơn mới phải” Tư Hải Minh
nói đến hai chữ “sâu xa”, ngón tay đã với vào trong hàm răng cô.
“..’ Đào Anh Thy nhíu mày, cô bắt đầu giấy dụa
nhưng không thành công. Cô lập tức cản anh, trừng,
mắt nhìn anh, dường như cô đang muốn nói với anh
rằng, anh có tin tôi căn đứt ngón tay anh không?
Có điều Tư Hải Minh lại không hề bị cô uy h**p,
cứ như là ngón tay này không phải của anh vậy.
Dĩ nhiên, vẻ mặt đó của Đào Anh Thy chỉ để
phản kháng lại anh thôi, trên thực tế cô tuyệt đối
không hề có lá gan làm chuyện đó.
Nếu cô cẩn đứt ngón tay Tư Hải Minh, cô đừng
mơ còn sống ra khỏi cánh cửa này.
Nhưng cô cũng không hiểu, suy nghĩ sâu xa cái gì cơ chứ?
“Mục đích duy nhất là Liêu Ninh sắp xếp buổi
tiệc trà chiều này chính là muốn xem thử sức nặng
của con gái mình trong lòng tôi”
“Cái gï?” Đào Anh Thy cần ngón tay, vẻ mặt kinh ngạc, cô hỏi lại anh.
*Ý muốn của bà ta chính là công ty của nhà họ Từ sẽ bị thu mua.”
Đào Anh Thy nghe tính toán tỉ mỉ như thế thì ngây ngẩn cả người
Cô dần hiểu ý của Tư Hải Minh. Nếu những gì
Tư Hải Minh nói là thật thì Liêu Ninh đang mong cô
ở bên Tư Hải Minh, mong quan hệ giữa hai người sẽ càng thân mật hơn.
Nhưng cô vẫn cảm thấy nghỉ ngờ.
Đây đúng là ý của Liêu Ninh à? Thái độ đối xử.
với người khác của Tư Hải Minh khôn khéo và sâu
không lường được, hay là bệnh đa nghỉ của người này quá nặng?
“Buông ra”
Đào Anh Thy trừng mắt nhìn anh, cô vẫn tiếp
tục cắn chặt răng không chịu buông.
“Cô có tin tôi bẻ gãy chiếc răng không nghe lời của cô không?”
°..” Đào Anh Thy không dám cãi, đành buông lỏng răng mình
Ánh mắt của Tư Hải Minh trở nên nguy hiểm,
bóng đen cúi người xuống, dùng đôi môi mỏng của
mình để thay thế ngón tay, cẳn cái miệng nhỏ nhẳn.
đang căng thẳng của Đào Anh Thy.
Suy đoán của Tư Hải Minh không hề sai chút
nào. Lúc Liêu Ninh viết công ty nhà họ Từ đang
được tập đoàn Vương Tân thu mua lại, trong lòng
bà ta đúng là cực kỳ hưng phấn.
Đúng thế, bà ta cố ý thử tấm lòng của Tư Minh
Hàn nên mới sắp xếp cho Từ Hạo Bân làm chuyện đó.
Xem ra, chuyện không chỉ như bà ta mong
muốn mà còn vượt quá kỳ vọng của bà ta. Bởi vì bà
ta không hề ngờ rằng Tư Hải Minh sẽ lập tức thu
mua công ty nhà họ Từ, bà ta cứ nghĩ anh chỉ cảnh
cáo bằng cách ngáng chân các mối làm ăn của nhà họ Từ thôi.
Có thể thấy được răng sự tồn tại của Đào Anh
Thy trong lòng Tư Hải Minh không phải tầm thường.
Đáng tiếc rằng những tính toán vặt vãnh của
Liêu Ninh có kỹ lưỡng đến mức nào thì cũng chỉ là
thủ đoạn cấp thấp trong mắt Tư Hải Minh mà thôi,
anh có thể dễ dàng nhìn thấu.
Đào Anh Thy ăn cơm tối với Tư Hải Minh xong
mới rời khỏi đó, có lẽ điều tốt đẹp duy nhất chính là
cô có thể gói một phần đồ ăn ngon về cho sáu đứa con nhỏ ở nhà.
Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… Người đàn bà kia ở đây chắc chắn là nói về Liêu Ninh.Gió bỗng nhiên đổi chiều, Đào Anh Thy lại cảmthấy cơn gió này lạnh đến mức khiến toàn thân cô.đều run rẩy. Cô ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: ‘Áy náychăng? Dù sao thì chuyện này cũng vì bà ấy, nếukhông uống trà thì cũng không xảy ra nhiều chuyện như thế.Bỗng nhiên tai họa ập xuống đầu mà không hề báo trước.Cũng chỉ có Tư Hải Minh quen hô mưa gọi gimới đủ sức làm mọi chuyện tới như vậy.*Áy náy sao?” Tròng mắt đen của Tư Hải Minhtrở nên đáng sợ: “Sợ rằng bà ta vui vẻ đến mứckhông ngủ được luôn đó chứ.”Anh vừa nói chuyện vừa v**t v* chiếc cămbắng ngón tay mình. Ngón tay anh trượt đến môicô, đôi môi mềm mại khiến ánh mắt anh cũng trở nên sâu xa.Động tác trên môi cô của anh khiến Đào AnhThy hoảng loạn, cô nhíu đôi mày xinh đẹp củamình, hơi quay mặt đi chỗ khác. Đột nhiên, cô nghegiọng nói trầm trầm mà ngập tràn sự nguy hiểmcủa Tư Hải Minh: “Không được nhúc nhích.”Đào Anh Thy nhìn anh một cái đầy tức giận, côcũng không dám động đậy nữa, mặc kệ ngón taycủa Tư Hải Minh v**t v* môi cô.Đào Anh Thy không dám nói gì, cô cảm thấynếu cô lên tiếng thì sự nguy hiểm sẽ càng tăng lên.“Nói” Tư Hải Minh ra lệnh, con ngươi anh đenvà sâu như hang động đen tối, nó như muốn nuốt gọn cô vào trong đó.Đào Anh Thy giận mà không dám nói gì, bảo cônói chuyện thì lấy cái tay ra đi chứ.Dù trong lòng cô rất muốn từ chối nhưng vẫnmím môi, mặt cô đỏ lên, đảo mắt, cô bị ép mởmiệng: ‘Sao mà thế được? Dù không phái áy náy thìsao bà ấy lại vui vẻ chứ?”“Cô nên nghĩ sâu xa hơn mới phải” Tư Hải Minhnói đến hai chữ “sâu xa”, ngón tay đã với vào trong hàm răng cô.“..’ Đào Anh Thy nhíu mày, cô bắt đầu giấy dụanhưng không thành công. Cô lập tức cản anh, trừng,mắt nhìn anh, dường như cô đang muốn nói với anhrằng, anh có tin tôi căn đứt ngón tay anh không?Có điều Tư Hải Minh lại không hề bị cô uy h**p,cứ như là ngón tay này không phải của anh vậy.Dĩ nhiên, vẻ mặt đó của Đào Anh Thy chỉ đểphản kháng lại anh thôi, trên thực tế cô tuyệt đốikhông hề có lá gan làm chuyện đó.Nếu cô cẩn đứt ngón tay Tư Hải Minh, cô đừngmơ còn sống ra khỏi cánh cửa này.Nhưng cô cũng không hiểu, suy nghĩ sâu xa cái gì cơ chứ?“Mục đích duy nhất là Liêu Ninh sắp xếp buổitiệc trà chiều này chính là muốn xem thử sức nặngcủa con gái mình trong lòng tôi”“Cái gï?” Đào Anh Thy cần ngón tay, vẻ mặt kinh ngạc, cô hỏi lại anh.*Ý muốn của bà ta chính là công ty của nhà họ Từ sẽ bị thu mua.”Đào Anh Thy nghe tính toán tỉ mỉ như thế thì ngây ngẩn cả ngườiCô dần hiểu ý của Tư Hải Minh. Nếu những gìTư Hải Minh nói là thật thì Liêu Ninh đang mong côở bên Tư Hải Minh, mong quan hệ giữa hai người sẽ càng thân mật hơn.Nhưng cô vẫn cảm thấy nghỉ ngờ.Đây đúng là ý của Liêu Ninh à? Thái độ đối xử.với người khác của Tư Hải Minh khôn khéo và sâukhông lường được, hay là bệnh đa nghỉ của người này quá nặng?“Buông ra”Đào Anh Thy trừng mắt nhìn anh, cô vẫn tiếptục cắn chặt răng không chịu buông.“Cô có tin tôi bẻ gãy chiếc răng không nghe lời của cô không?”°..” Đào Anh Thy không dám cãi, đành buông lỏng răng mìnhÁnh mắt của Tư Hải Minh trở nên nguy hiểm,bóng đen cúi người xuống, dùng đôi môi mỏng củamình để thay thế ngón tay, cẳn cái miệng nhỏ nhẳn.đang căng thẳng của Đào Anh Thy.Suy đoán của Tư Hải Minh không hề sai chútnào. Lúc Liêu Ninh viết công ty nhà họ Từ đangđược tập đoàn Vương Tân thu mua lại, trong lòngbà ta đúng là cực kỳ hưng phấn.Đúng thế, bà ta cố ý thử tấm lòng của Tư MinhHàn nên mới sắp xếp cho Từ Hạo Bân làm chuyện đó.Xem ra, chuyện không chỉ như bà ta mongmuốn mà còn vượt quá kỳ vọng của bà ta. Bởi vì bàta không hề ngờ rằng Tư Hải Minh sẽ lập tức thumua công ty nhà họ Từ, bà ta cứ nghĩ anh chỉ cảnhcáo bằng cách ngáng chân các mối làm ăn của nhà họ Từ thôi.Có thể thấy được răng sự tồn tại của Đào AnhThy trong lòng Tư Hải Minh không phải tầm thường.Đáng tiếc rằng những tính toán vặt vãnh củaLiêu Ninh có kỹ lưỡng đến mức nào thì cũng chỉ làthủ đoạn cấp thấp trong mắt Tư Hải Minh mà thôi,anh có thể dễ dàng nhìn thấu.Đào Anh Thy ăn cơm tối với Tư Hải Minh xongmới rời khỏi đó, có lẽ điều tốt đẹp duy nhất chính làcô có thể gói một phần đồ ăn ngon về cho sáu đứa con nhỏ ở nhà.