Tác giả:

Cơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc…

Chương 201: Tư Hải Minh từ bỏ việc thu mua công ty nhà họ Từ

Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… Có phải điều này chứng tỏ rằng Tư Hải Minh sẽkhông để cho cô phải xảy ra chuyện không?Nếu cô chết đi, anh phải trút hết thù hận trong lòng ra thế nào nữa?Đào Anh Thy biết khoảnh khắc mình gặp Từ Hạo Bân là cô đã bắt đầu đánh cược.Cô đánh cược Tư Hải Minh sẽ xuất hiện, đánhcược anh sẽ bỏ qua cho nhà họ Từ, thậm chí làđánh cược anh sẽ không đuổi tận giết tuyệt nhà họ Từ.Nhưng sự thật sẽ theo đúng những gì cô cược à?Tư Hải Minh là người lòng dạ độc ác như thế,anh sẽ ra tay lưu tình với nhà họ Từ sao?Dưới ánh đèn sáng rực, suy nghĩ của Đào AnhThy từ từ trở nên rõ ràng hơn. Cô tự thấy suy nghĩ này quá mức ngây thơ.Có thể tất cả chuyện này là công dã tràngXem ra cô cũng giống Từ Hạo Bân, uống rượu vào là đầu óc trở nên hồ đồ…Sáng sớm, Đào Anh Thy tỉnh lại thì sờ sáu đứabé bên cạnh nhưng lại sờ vào một khoảng khôngCô lập tức mở mắt ra thấy trên giường không có bénào, đầu cô mù mờ, sửng sốt hai giây mới phảnứng được là chúng ngủ với đì Hà.Cơ thể Đào Anh Thy mềm nhũn, nằm tiếp trêngiường, nhìn trần nhà chằm chằm đến mê mẩn.Ngày mai được nghỉ, cô có thể không cần phải dậy sớm như thế.Từ sau khi có con, cô chưa từng có một giấc ngủ nướng,Cũng không biết mùi vị của việc ngủ nướng là thế nào nữa.Lúc cô ngây ngẩn thì nghe thấy bên ngoài cótiếng động. Hình như cô nghe thấy tiếng Tư Thái Lâm?Nếu Tư Thái Lâm tới thì là ai dẫn tới?Đào Anh Thy đứng dậy, ra khỏi phòng thì thấy.Tư Thái Lâm đang chơi với sáu đứa bé thành một cục.Mà dì Hà thì đang nấu bữa sáng trong phòngbếp.“Mẹ”“Mẹ”“Mẹ“Mẹ!“Mẹ“MẹSáu đứa bé vung đôi chân nhỏ vui vẻ chạy tới,ôm chặt hai chân cô. Bảo Vỹ bò lên trên, treo ngangeo cô, bướng bỉnh không muốn xuống dưới.Tư Thái Lâm cũng chạy tới, đứng trước mặtĐào Anh Thy, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắtto sáng lấp lánh: “Chị, đã rất lâu chị không tới nhà họ Tư rồi”“Mẹ phải làm thêm giờ!” Bảo Vỹ giải đáp thay mẹ“Ừữf’ Bảo Hân và Bảo My cũng gật đầu, vừa ngoan ngoãn lại vừa đáng yêu.Đào Anh Thy hỏi Tư Thái Lâm: “Em đến một mình à?”“Chỉ mình em. Có phải em rất lợi hại không?” Mắt Tư Thái Lâm lóe sáng.“Rất lợi hại” Đào Anh Thy nghĩ chắc có lái xeđưa cậu bé tới nhưng nếu không có ý của Liêu Ninhthì cậu bé cũng không xuất hiện ở đây đâu nhí?Như vậy, Đào Anh Thy cũng chỉ có thể tiếpnhận. Cô không thể tức giận với trẻ con“Các con đi chơi đi, mẹ đi rửa mặt một chútnữa” Cô kéo Bảo Mỹ trên người xuống. Vừa rơixuống đất, sáu đứa bé tỏ ra vui mừng chạy tới phíakhác cùng với Tư Thái Lâm.Bảy đứa trẻ đáng yêu tròn xoe đang chơi trên thảm xốp trên sàn.Lúc Đào Anh Thy trở về phòng, điện thoại trêntủ đầu giường của cô đang rung lên.Cô cầm điện thoại lên, vừa thông thì giọng LiêuNinh truyền tới: “Anh Thy, Tư Thái Lâm tới chỗ conMẹ nói thế nào nó cũng không nghe. Nó muốn đitìm sáu đứa trẻ. Con không để bụng việc này chứ?Con cũng biết đấy, trước kia Tư Thái Lâm cũng rấtthích bọn chúng. Nếu không cho nó đi nó lại náo loạn cả lên.”“Mẹ nói không sai, đúng là con không thể làmgì Tư Thái Lâm ở đây” Đào Anh Thy nói câu này là một câu hai nghĩa.Liêu Ninh như thể nghe không hiểu, nói: “Đúngđó, suy nghĩ của trẻ con đơn giản, chỉ cần có chơi làđược rồi. Hơn nữa, Tư Thái Lâm vô cùng thích con,cứ gọi một câu chị hai câu chị đó! Anh trai khôngthương nó chỉ có chị thương nó”Đào Anh Thy cảm thấy chuyện đó chẳng khác. gì bắt cóc đạo đức cả.“Đúng rồi, mẹ gọi điện là muốn cảm ơn con. TưHải Minh đã buông bỏ việc thu mua công ty nhà họ Từ rồi.Vẻ mặt Đào Anh Thy chấn động, ngạc nhiên hỏi:“Chuyện từ lúc nào vậy mẹ?”“Dù sao sáng nay cũng nghe ba Tư Thái Lâmnói. Quả thực là rất cảm ơn con trong chuyện này.Ba Tư Thái Lâm còn nói muốn mời riêng con ăncơm. Nhưng mẹ nghĩ chắc con không đồng ý nênchuyện ăn cơm để tối nay rồi nói. Còn nữa, Tư HảiMinh không chỉ buông bỏ việc thu mua công ty nhàhọ Từ mà bây giờ cũng dùng hình thức mua theogiá thị trường cho nhà họ Từ một khoản tiền. Cóđiều nhà họ Từ không thể ở lại thủ đô. Mẹ nghĩchuyện này không tính là quá xấu với nhà họ Từ.

Có phải điều này chứng tỏ rằng Tư Hải Minh sẽ

không để cho cô phải xảy ra chuyện không?

Nếu cô chết đi, anh phải trút hết thù hận trong lòng ra thế nào nữa?

Đào Anh Thy biết khoảnh khắc mình gặp Từ Hạo Bân là cô đã bắt đầu đánh cược.

Cô đánh cược Tư Hải Minh sẽ xuất hiện, đánh

cược anh sẽ bỏ qua cho nhà họ Từ, thậm chí là

đánh cược anh sẽ không đuổi tận giết tuyệt nhà họ Từ.

Nhưng sự thật sẽ theo đúng những gì cô cược à?

Tư Hải Minh là người lòng dạ độc ác như thế,

anh sẽ ra tay lưu tình với nhà họ Từ sao?

Dưới ánh đèn sáng rực, suy nghĩ của Đào Anh

Thy từ từ trở nên rõ ràng hơn. Cô tự thấy suy nghĩ này quá mức ngây thơ.

Có thể tất cả chuyện này là công dã tràng

Xem ra cô cũng giống Từ Hạo Bân, uống rượu vào là đầu óc trở nên hồ đồ…

Sáng sớm, Đào Anh Thy tỉnh lại thì sờ sáu đứa

bé bên cạnh nhưng lại sờ vào một khoảng không

Cô lập tức mở mắt ra thấy trên giường không có bé

nào, đầu cô mù mờ, sửng sốt hai giây mới phản

ứng được là chúng ngủ với đì Hà.

Cơ thể Đào Anh Thy mềm nhũn, nằm tiếp trên

giường, nhìn trần nhà chằm chằm đến mê mẩn.

Ngày mai được nghỉ, cô có thể không cần phải dậy sớm như thế.

Từ sau khi có con, cô chưa từng có một giấc ngủ nướng,

Cũng không biết mùi vị của việc ngủ nướng là thế nào nữa.

Lúc cô ngây ngẩn thì nghe thấy bên ngoài có

tiếng động. Hình như cô nghe thấy tiếng Tư Thái Lâm?

Nếu Tư Thái Lâm tới thì là ai dẫn tới?

Đào Anh Thy đứng dậy, ra khỏi phòng thì thấy.

Tư Thái Lâm đang chơi với sáu đứa bé thành một cục.

Mà dì Hà thì đang nấu bữa sáng trong phòng

bếp.

“Mẹ”

“Mẹ”

“Mẹ

“Mẹ!

“Mẹ

“Mẹ

Sáu đứa bé vung đôi chân nhỏ vui vẻ chạy tới,

ôm chặt hai chân cô. Bảo Vỹ bò lên trên, treo ngang

eo cô, bướng bỉnh không muốn xuống dưới.

Tư Thái Lâm cũng chạy tới, đứng trước mặt

Đào Anh Thy, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt

to sáng lấp lánh: “Chị, đã rất lâu chị không tới nhà họ Tư rồi”

“Mẹ phải làm thêm giờ!” Bảo Vỹ giải đáp thay mẹ

“Ừữf’ Bảo Hân và Bảo My cũng gật đầu, vừa ngoan ngoãn lại vừa đáng yêu.

Đào Anh Thy hỏi Tư Thái Lâm: “Em đến một mình à?”

“Chỉ mình em. Có phải em rất lợi hại không?” Mắt Tư Thái Lâm lóe sáng.

“Rất lợi hại” Đào Anh Thy nghĩ chắc có lái xe

đưa cậu bé tới nhưng nếu không có ý của Liêu Ninh

thì cậu bé cũng không xuất hiện ở đây đâu nhí?

Như vậy, Đào Anh Thy cũng chỉ có thể tiếp

nhận. Cô không thể tức giận với trẻ con

“Các con đi chơi đi, mẹ đi rửa mặt một chút

nữa” Cô kéo Bảo Mỹ trên người xuống. Vừa rơi

xuống đất, sáu đứa bé tỏ ra vui mừng chạy tới phía

khác cùng với Tư Thái Lâm.

Bảy đứa trẻ đáng yêu tròn xoe đang chơi trên thảm xốp trên sàn.

Lúc Đào Anh Thy trở về phòng, điện thoại trên

tủ đầu giường của cô đang rung lên.

Cô cầm điện thoại lên, vừa thông thì giọng Liêu

Ninh truyền tới: “Anh Thy, Tư Thái Lâm tới chỗ con

Mẹ nói thế nào nó cũng không nghe. Nó muốn đi

tìm sáu đứa trẻ. Con không để bụng việc này chứ?

Con cũng biết đấy, trước kia Tư Thái Lâm cũng rất

thích bọn chúng. Nếu không cho nó đi nó lại náo loạn cả lên.”

“Mẹ nói không sai, đúng là con không thể làm

gì Tư Thái Lâm ở đây” Đào Anh Thy nói câu này là một câu hai nghĩa.

Liêu Ninh như thể nghe không hiểu, nói: “Đúng

đó, suy nghĩ của trẻ con đơn giản, chỉ cần có chơi là

được rồi. Hơn nữa, Tư Thái Lâm vô cùng thích con,

cứ gọi một câu chị hai câu chị đó! Anh trai không

thương nó chỉ có chị thương nó”

Đào Anh Thy cảm thấy chuyện đó chẳng khác. gì bắt cóc đạo đức cả.

“Đúng rồi, mẹ gọi điện là muốn cảm ơn con. Tư

Hải Minh đã buông bỏ việc thu mua công ty nhà họ Từ rồi.

Vẻ mặt Đào Anh Thy chấn động, ngạc nhiên hỏi:

“Chuyện từ lúc nào vậy mẹ?”

“Dù sao sáng nay cũng nghe ba Tư Thái Lâm

nói. Quả thực là rất cảm ơn con trong chuyện này.

Ba Tư Thái Lâm còn nói muốn mời riêng con ăn

cơm. Nhưng mẹ nghĩ chắc con không đồng ý nên

chuyện ăn cơm để tối nay rồi nói. Còn nữa, Tư Hải

Minh không chỉ buông bỏ việc thu mua công ty nhà

họ Từ mà bây giờ cũng dùng hình thức mua theo

giá thị trường cho nhà họ Từ một khoản tiền. Có

điều nhà họ Từ không thể ở lại thủ đô. Mẹ nghĩ

chuyện này không tính là quá xấu với nhà họ Từ.

Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… Có phải điều này chứng tỏ rằng Tư Hải Minh sẽkhông để cho cô phải xảy ra chuyện không?Nếu cô chết đi, anh phải trút hết thù hận trong lòng ra thế nào nữa?Đào Anh Thy biết khoảnh khắc mình gặp Từ Hạo Bân là cô đã bắt đầu đánh cược.Cô đánh cược Tư Hải Minh sẽ xuất hiện, đánhcược anh sẽ bỏ qua cho nhà họ Từ, thậm chí làđánh cược anh sẽ không đuổi tận giết tuyệt nhà họ Từ.Nhưng sự thật sẽ theo đúng những gì cô cược à?Tư Hải Minh là người lòng dạ độc ác như thế,anh sẽ ra tay lưu tình với nhà họ Từ sao?Dưới ánh đèn sáng rực, suy nghĩ của Đào AnhThy từ từ trở nên rõ ràng hơn. Cô tự thấy suy nghĩ này quá mức ngây thơ.Có thể tất cả chuyện này là công dã tràngXem ra cô cũng giống Từ Hạo Bân, uống rượu vào là đầu óc trở nên hồ đồ…Sáng sớm, Đào Anh Thy tỉnh lại thì sờ sáu đứabé bên cạnh nhưng lại sờ vào một khoảng khôngCô lập tức mở mắt ra thấy trên giường không có bénào, đầu cô mù mờ, sửng sốt hai giây mới phảnứng được là chúng ngủ với đì Hà.Cơ thể Đào Anh Thy mềm nhũn, nằm tiếp trêngiường, nhìn trần nhà chằm chằm đến mê mẩn.Ngày mai được nghỉ, cô có thể không cần phải dậy sớm như thế.Từ sau khi có con, cô chưa từng có một giấc ngủ nướng,Cũng không biết mùi vị của việc ngủ nướng là thế nào nữa.Lúc cô ngây ngẩn thì nghe thấy bên ngoài cótiếng động. Hình như cô nghe thấy tiếng Tư Thái Lâm?Nếu Tư Thái Lâm tới thì là ai dẫn tới?Đào Anh Thy đứng dậy, ra khỏi phòng thì thấy.Tư Thái Lâm đang chơi với sáu đứa bé thành một cục.Mà dì Hà thì đang nấu bữa sáng trong phòngbếp.“Mẹ”“Mẹ”“Mẹ“Mẹ!“Mẹ“MẹSáu đứa bé vung đôi chân nhỏ vui vẻ chạy tới,ôm chặt hai chân cô. Bảo Vỹ bò lên trên, treo ngangeo cô, bướng bỉnh không muốn xuống dưới.Tư Thái Lâm cũng chạy tới, đứng trước mặtĐào Anh Thy, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắtto sáng lấp lánh: “Chị, đã rất lâu chị không tới nhà họ Tư rồi”“Mẹ phải làm thêm giờ!” Bảo Vỹ giải đáp thay mẹ“Ừữf’ Bảo Hân và Bảo My cũng gật đầu, vừa ngoan ngoãn lại vừa đáng yêu.Đào Anh Thy hỏi Tư Thái Lâm: “Em đến một mình à?”“Chỉ mình em. Có phải em rất lợi hại không?” Mắt Tư Thái Lâm lóe sáng.“Rất lợi hại” Đào Anh Thy nghĩ chắc có lái xeđưa cậu bé tới nhưng nếu không có ý của Liêu Ninhthì cậu bé cũng không xuất hiện ở đây đâu nhí?Như vậy, Đào Anh Thy cũng chỉ có thể tiếpnhận. Cô không thể tức giận với trẻ con“Các con đi chơi đi, mẹ đi rửa mặt một chútnữa” Cô kéo Bảo Mỹ trên người xuống. Vừa rơixuống đất, sáu đứa bé tỏ ra vui mừng chạy tới phíakhác cùng với Tư Thái Lâm.Bảy đứa trẻ đáng yêu tròn xoe đang chơi trên thảm xốp trên sàn.Lúc Đào Anh Thy trở về phòng, điện thoại trêntủ đầu giường của cô đang rung lên.Cô cầm điện thoại lên, vừa thông thì giọng LiêuNinh truyền tới: “Anh Thy, Tư Thái Lâm tới chỗ conMẹ nói thế nào nó cũng không nghe. Nó muốn đitìm sáu đứa trẻ. Con không để bụng việc này chứ?Con cũng biết đấy, trước kia Tư Thái Lâm cũng rấtthích bọn chúng. Nếu không cho nó đi nó lại náo loạn cả lên.”“Mẹ nói không sai, đúng là con không thể làmgì Tư Thái Lâm ở đây” Đào Anh Thy nói câu này là một câu hai nghĩa.Liêu Ninh như thể nghe không hiểu, nói: “Đúngđó, suy nghĩ của trẻ con đơn giản, chỉ cần có chơi làđược rồi. Hơn nữa, Tư Thái Lâm vô cùng thích con,cứ gọi một câu chị hai câu chị đó! Anh trai khôngthương nó chỉ có chị thương nó”Đào Anh Thy cảm thấy chuyện đó chẳng khác. gì bắt cóc đạo đức cả.“Đúng rồi, mẹ gọi điện là muốn cảm ơn con. TưHải Minh đã buông bỏ việc thu mua công ty nhà họ Từ rồi.Vẻ mặt Đào Anh Thy chấn động, ngạc nhiên hỏi:“Chuyện từ lúc nào vậy mẹ?”“Dù sao sáng nay cũng nghe ba Tư Thái Lâmnói. Quả thực là rất cảm ơn con trong chuyện này.Ba Tư Thái Lâm còn nói muốn mời riêng con ăncơm. Nhưng mẹ nghĩ chắc con không đồng ý nênchuyện ăn cơm để tối nay rồi nói. Còn nữa, Tư HảiMinh không chỉ buông bỏ việc thu mua công ty nhàhọ Từ mà bây giờ cũng dùng hình thức mua theogiá thị trường cho nhà họ Từ một khoản tiền. Cóđiều nhà họ Từ không thể ở lại thủ đô. Mẹ nghĩchuyện này không tính là quá xấu với nhà họ Từ.

Chương 201: Tư Hải Minh từ bỏ việc thu mua công ty nhà họ Từ