Tác giả:

Cơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc…

Chương 232: Anh muốn nhìn xem cậu bé này muốn làm gỉ?

Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… "Cùng ai hả?"“Chỉ bảy đứa nhỏ, không có người khác”Đối với Đào Anh Thy mà nói việc này thật sự.làm cô cực kì kinh sợ.Bảy đứa nhỏ tự mình đi ăn trong nhà hàng?Nhất định là Tư Thái Lâm yêu cầu.Đào Anh Thy nghĩ bảy đứa nhỏ không đến batuổi đi ăn nhà hàng. A! thật dễ thương.Cúp điện thoại, Đào Anh Thy liền gọicho tài xế. Cô muốn tự mình đi tìm con.Bảy đứa nhỏ ngồi ở trước bàn, ăn một cáchthích thú. Có thể ăn rồi.Tay nhỏ cầm thìa, từng miếng một mà bỏ vàotrong miệng nhỏ tròn xoe đang mở to ăn, cái miệngnhỏ mấp máy. Trên mặt mấy đứa trẻ dễ thương rất Vui Vẻ.Khách đến nhà hàng ăn cơm đều nhìn khôngchớp mắt, cũng quên bản thân là đến đây ăn cơm."Trời ơi, nhỏ như vậy không chỉ biết đến nhàhàng, còn có thể tự mình ăn cơm. Tôi nhìn thấy đứabé dễ thương gảng sức như vậy, bỗng nhiên cảmthấy mình là đồ bỏ đi""Tại sao con của tôi 5 tuổi rồi còn phải đi theosau mông cho ăn? Tứ giận đến mức tôi muốn quay lại đánh nó.""Tôi muốn trộm một đứa về.Trên tầng hai một hồi xôn xaoNhìn thấy Tư Hải Minh đang bước xuống cầuthang, thân hình cao to, hào quang không giận màuy. Chương Vĩ đi theo phía sau, đang vừa đi vừacùng người khác nói chuyện làm ăn, dường như làgặp mặt vừa mới kết thúc.Đi xuống cầu thang, Tư Hải Minh lập tức đithắng đến cửa liên nghe thấy một âm thanh bên phải."Bảo Nam, mình cũng muốn đi."Thân hình của Tư Hải Minh có hơi chấn độngmà dừng bước. Người ở phía sau cũng dừng lại,nhất thời không hiểuTư Hải Minh quay mặt qua, liền nhìn thấy mộtđứa bé đang chạy ở bên kia, chân nhỏ ngắn ngủn,phía sau còn có Tư Thái Lâm đi theo.Tư Hải Minh khế nhíu mày, đối với cái tên 'BảoNam này hà tất nhạy cảm như vậy. Chẳng qua chỉlà một đứa trẻ mà thôi.Vì thế lãnh đạm mà thu lại tâm mắt, đi ra ngoài.Tư Thái Lâm không thể tin được mình bị coithường như vậy, nhất thời khóc lớn: 'Anh trai tồi,anh trai khốn nạn. Em không bao giờ thích anh nữa."0a"Bảo Nam an ủi cậu: "Đừng khóe, chúng ta cùngnhau đi tiểu”Tư Thái Lâm khịt khịt mà hít mũi, rất thương.tâm: "Ừ...Chiếc xe đắt tiên, xa xỉ và đẳng cấp Roll Roycedừng ở ven đường. Tư Hải Minh cùng mấy ngườikia nói chuyện. Mà một bóng dáng nhỏ bé đang đitheo ra. Chân nhỏ ngắn ngủn một bậc một bậc màđi xuống bậc thang, đi đến phía chiếc xe Rolls Royee.Tâm mắt của Tư Hải Minh quét qua, đây là rớtlại phía sau sao?Bảo An từ bên cạnh đôi chân dài của anh bước.qua, liền hướng về phía sau cánh cửa xe đang mở,muốn vào ngồi ở phía sauVệ sĩ vừa muốn ngăn cản, tay Tư Hải Minh khẽnâng lên. Anh ngược lại muốn nhìn xem cậu bé nàymuốn làm gì.Đào Anh Thy đuổi theo tới ban đầu nhìn thấy Tư.Hải Minh ở cửa thì đã dọa đến mức trốn đi. Không.ngờ rằng kh*ng b* chính là, Bảo An từ phía sau đira hướng tới chiếc xe Rolls Royee leo lên. Đào AnhThy đã bị dọa cho mất hồn mất vía,Ôi! Đừng leo lên xe anh ta chứ con ơi.Vì sao? Con rất thích chiếc xe kia sao? Lúctrước con vẽ lên bảng, bây giờ leo lên. Mẹ muakhông nổi! Con đối sở thích được không?Chú yếu nhất là cách xa Tư Hải Minh một chút.Đào Anh Thy lại nhìn vẻ mặt của Tư Hải Minh.phát hiện cặp mắt đen như chim ưng kia đang nhìnchằm chằm Bảo An không biến sắc.

"Cùng ai hả?"

“Chỉ bảy đứa nhỏ, không có người khác”

Đối với Đào Anh Thy mà nói việc này thật sự.

làm cô cực kì kinh sợ.

Bảy đứa nhỏ tự mình đi ăn trong nhà hàng?

Nhất định là Tư Thái Lâm yêu cầu.

Đào Anh Thy nghĩ bảy đứa nhỏ không đến ba

tuổi đi ăn nhà hàng. A! thật dễ thương.

Cúp điện thoại, Đào Anh Thy liền gọi

cho tài xế. Cô muốn tự mình đi tìm con.

Bảy đứa nhỏ ngồi ở trước bàn, ăn một cách

thích thú. Có thể ăn rồi.

Tay nhỏ cầm thìa, từng miếng một mà bỏ vào

trong miệng nhỏ tròn xoe đang mở to ăn, cái miệng

nhỏ mấp máy. Trên mặt mấy đứa trẻ dễ thương rất Vui Vẻ.

Khách đến nhà hàng ăn cơm đều nhìn không

chớp mắt, cũng quên bản thân là đến đây ăn cơm.

"Trời ơi, nhỏ như vậy không chỉ biết đến nhà

hàng, còn có thể tự mình ăn cơm. Tôi nhìn thấy đứa

bé dễ thương gảng sức như vậy, bỗng nhiên cảm

thấy mình là đồ bỏ đi"

"Tại sao con của tôi 5 tuổi rồi còn phải đi theo

sau mông cho ăn? Tứ giận đến mức tôi muốn quay lại đánh nó."

"Tôi muốn trộm một đứa về.

Trên tầng hai một hồi xôn xao

Nhìn thấy Tư Hải Minh đang bước xuống cầu

thang, thân hình cao to, hào quang không giận mà

uy. Chương Vĩ đi theo phía sau, đang vừa đi vừa

cùng người khác nói chuyện làm ăn, dường như là

gặp mặt vừa mới kết thúc.

Đi xuống cầu thang, Tư Hải Minh lập tức đi

thắng đến cửa liên nghe thấy một âm thanh bên phải.

"Bảo Nam, mình cũng muốn đi."

Thân hình của Tư Hải Minh có hơi chấn động

mà dừng bước. Người ở phía sau cũng dừng lại,

nhất thời không hiểu

Tư Hải Minh quay mặt qua, liền nhìn thấy một

đứa bé đang chạy ở bên kia, chân nhỏ ngắn ngủn,

phía sau còn có Tư Thái Lâm đi theo.

Tư Hải Minh khế nhíu mày, đối với cái tên 'Bảo

Nam này hà tất nhạy cảm như vậy. Chẳng qua chỉ

là một đứa trẻ mà thôi.

Vì thế lãnh đạm mà thu lại tâm mắt, đi ra ngoài.

Tư Thái Lâm không thể tin được mình bị coi

thường như vậy, nhất thời khóc lớn: 'Anh trai tồi,

anh trai khốn nạn. Em không bao giờ thích anh nữa.

"0a"

Bảo Nam an ủi cậu: "Đừng khóe, chúng ta cùng

nhau đi tiểu”

Tư Thái Lâm khịt khịt mà hít mũi, rất thương.

tâm: "Ừ...

Chiếc xe đắt tiên, xa xỉ và đẳng cấp Roll Royce

dừng ở ven đường. Tư Hải Minh cùng mấy người

kia nói chuyện. Mà một bóng dáng nhỏ bé đang đi

theo ra. Chân nhỏ ngắn ngủn một bậc một bậc mà

đi xuống bậc thang, đi đến phía chiếc xe Rolls Royee.

Tâm mắt của Tư Hải Minh quét qua, đây là rớt

lại phía sau sao?

Bảo An từ bên cạnh đôi chân dài của anh bước.

qua, liền hướng về phía sau cánh cửa xe đang mở,

muốn vào ngồi ở phía sau

Vệ sĩ vừa muốn ngăn cản, tay Tư Hải Minh khẽ

nâng lên. Anh ngược lại muốn nhìn xem cậu bé này

muốn làm gì.

Đào Anh Thy đuổi theo tới ban đầu nhìn thấy Tư.

Hải Minh ở cửa thì đã dọa đến mức trốn đi. Không.

ngờ rằng kh*ng b* chính là, Bảo An từ phía sau đi

ra hướng tới chiếc xe Rolls Royee leo lên. Đào Anh

Thy đã bị dọa cho mất hồn mất vía,

Ôi! Đừng leo lên xe anh ta chứ con ơi.

Vì sao? Con rất thích chiếc xe kia sao? Lúc

trước con vẽ lên bảng, bây giờ leo lên. Mẹ mua

không nổi! Con đối sở thích được không?

Chú yếu nhất là cách xa Tư Hải Minh một chút.

Đào Anh Thy lại nhìn vẻ mặt của Tư Hải Minh.

phát hiện cặp mắt đen như chim ưng kia đang nhìn

chằm chằm Bảo An không biến sắc.

Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… "Cùng ai hả?"“Chỉ bảy đứa nhỏ, không có người khác”Đối với Đào Anh Thy mà nói việc này thật sự.làm cô cực kì kinh sợ.Bảy đứa nhỏ tự mình đi ăn trong nhà hàng?Nhất định là Tư Thái Lâm yêu cầu.Đào Anh Thy nghĩ bảy đứa nhỏ không đến batuổi đi ăn nhà hàng. A! thật dễ thương.Cúp điện thoại, Đào Anh Thy liền gọicho tài xế. Cô muốn tự mình đi tìm con.Bảy đứa nhỏ ngồi ở trước bàn, ăn một cáchthích thú. Có thể ăn rồi.Tay nhỏ cầm thìa, từng miếng một mà bỏ vàotrong miệng nhỏ tròn xoe đang mở to ăn, cái miệngnhỏ mấp máy. Trên mặt mấy đứa trẻ dễ thương rất Vui Vẻ.Khách đến nhà hàng ăn cơm đều nhìn khôngchớp mắt, cũng quên bản thân là đến đây ăn cơm."Trời ơi, nhỏ như vậy không chỉ biết đến nhàhàng, còn có thể tự mình ăn cơm. Tôi nhìn thấy đứabé dễ thương gảng sức như vậy, bỗng nhiên cảmthấy mình là đồ bỏ đi""Tại sao con của tôi 5 tuổi rồi còn phải đi theosau mông cho ăn? Tứ giận đến mức tôi muốn quay lại đánh nó.""Tôi muốn trộm một đứa về.Trên tầng hai một hồi xôn xaoNhìn thấy Tư Hải Minh đang bước xuống cầuthang, thân hình cao to, hào quang không giận màuy. Chương Vĩ đi theo phía sau, đang vừa đi vừacùng người khác nói chuyện làm ăn, dường như làgặp mặt vừa mới kết thúc.Đi xuống cầu thang, Tư Hải Minh lập tức đithắng đến cửa liên nghe thấy một âm thanh bên phải."Bảo Nam, mình cũng muốn đi."Thân hình của Tư Hải Minh có hơi chấn độngmà dừng bước. Người ở phía sau cũng dừng lại,nhất thời không hiểuTư Hải Minh quay mặt qua, liền nhìn thấy mộtđứa bé đang chạy ở bên kia, chân nhỏ ngắn ngủn,phía sau còn có Tư Thái Lâm đi theo.Tư Hải Minh khế nhíu mày, đối với cái tên 'BảoNam này hà tất nhạy cảm như vậy. Chẳng qua chỉlà một đứa trẻ mà thôi.Vì thế lãnh đạm mà thu lại tâm mắt, đi ra ngoài.Tư Thái Lâm không thể tin được mình bị coithường như vậy, nhất thời khóc lớn: 'Anh trai tồi,anh trai khốn nạn. Em không bao giờ thích anh nữa."0a"Bảo Nam an ủi cậu: "Đừng khóe, chúng ta cùngnhau đi tiểu”Tư Thái Lâm khịt khịt mà hít mũi, rất thương.tâm: "Ừ...Chiếc xe đắt tiên, xa xỉ và đẳng cấp Roll Roycedừng ở ven đường. Tư Hải Minh cùng mấy ngườikia nói chuyện. Mà một bóng dáng nhỏ bé đang đitheo ra. Chân nhỏ ngắn ngủn một bậc một bậc màđi xuống bậc thang, đi đến phía chiếc xe Rolls Royee.Tâm mắt của Tư Hải Minh quét qua, đây là rớtlại phía sau sao?Bảo An từ bên cạnh đôi chân dài của anh bước.qua, liền hướng về phía sau cánh cửa xe đang mở,muốn vào ngồi ở phía sauVệ sĩ vừa muốn ngăn cản, tay Tư Hải Minh khẽnâng lên. Anh ngược lại muốn nhìn xem cậu bé nàymuốn làm gì.Đào Anh Thy đuổi theo tới ban đầu nhìn thấy Tư.Hải Minh ở cửa thì đã dọa đến mức trốn đi. Không.ngờ rằng kh*ng b* chính là, Bảo An từ phía sau đira hướng tới chiếc xe Rolls Royee leo lên. Đào AnhThy đã bị dọa cho mất hồn mất vía,Ôi! Đừng leo lên xe anh ta chứ con ơi.Vì sao? Con rất thích chiếc xe kia sao? Lúctrước con vẽ lên bảng, bây giờ leo lên. Mẹ muakhông nổi! Con đối sở thích được không?Chú yếu nhất là cách xa Tư Hải Minh một chút.Đào Anh Thy lại nhìn vẻ mặt của Tư Hải Minh.phát hiện cặp mắt đen như chim ưng kia đang nhìnchằm chằm Bảo An không biến sắc.

Chương 232: Anh muốn nhìn xem cậu bé này muốn làm gỉ?