Tác giả:

Cơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc…

Chương 233: Là thuốc tránh thai

Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… Thân xe có chút cao, Bảo An thở hổn hển cố hếtsức mà leo lên trên. Cậu bé hoàn toàn không cảmnhận được đáy lòng tan vỡ của mẹThật vất vả cuối cùng cái chân nhỏ đã nhấc lên.‘Thân thể thả lỏng, tay nhỏ mụ mẫm còn chưa kịpnắm lấy lớp da của ghế ngồi. Cả cơ thể nhỏ tròntròn liền trực tiếp ngã ra phía sau.Rơi xuống khoảng trống phía sau nhất định đầusẽ chạm đất, chắc chẩn sẽ rơi không nhẹ.Ngay tại lúc cơ thể Bảo An rơi xuống, đầu muốnchạm ở trên mặt đất thì được một bàn tay to vữngvàng mà đỡ lấy cơ thể.Đào Anh Thy trốn ở trong góc dọa tới mức tráitim cũng nâng lên đến cổ họng. Cô nhìn thấy conđược Tư Hải Minh ôm lấy mới kìm lại mà nhẹ nhàng thở ra.Dọa chết cô rồi.Cao như vậy nếu ngã xuống thì cô đau lòng chết mất.“Hả?” Bảo An không bị dọa khóc, chỉ là ngâyngô mà nhìn gương mặt xuất hiện ở phía trên.“Không ai dạy cháu xe của người khác khôngthể chạm lung tung sao?” Ánh mắt đen sắc bén màthâm trầm của Tư Hải Minh nhìn cậu bé.Bảo An hoàn toàn không nhận thấy được nguyhiển của người nay, tay nhỏ mũm mĩm ngây thơ màchỉ vào đại ma vương Tư Hải Minh, ánh mắt tỏasáng: “Xe, xe. Mẹ mẹ mẹ!”Đào Anh Thy sợ tới mức che miệng lại, cho dùlà khoảng cách rất xa cũng nín thở. Sợ bị Tư HảiMinh phát hiện sự tồn tại của bản thân.Chỉ là vì Bảo An chỉ vào Tư Hải Minh gọi mẹ? Làvì lúc trước có nhìn thấy cô ở trên xe Tư Hải Minhsao? Ở cửa tiểu khu?Quá thực chính là một màn kinh hồnCơ thể của Bảo An được Tư Hải Minh một tayđỡ lấy, trước sức mạnh tuyệt đối nâng lên như vậy.là việc dễ dàng như trở bàn tay. Thân hình tròn trònkia đối với anh mà nói rất nhẹ, cũng không cần tiêuhao sức lực.Tư Hải Minh nhìn xuống cậu bé, thái độ khônggiận mà tự uy: “Cháu gọi tôi là gì?”“Mẹ mẹ mẹ! Xe xe” Bảo An là đứa nhỏ tuổi nhấttrong sáu đứa nhỏ, biểu đạt đều là bập bẹ, chínhmình cũng có chút ngây ngô.Tư Hải Minh đang suy nghĩ về lời của cậu bénói, điện thoại trên người rung lên, liền đem Bảo Antừ trên tay đặt xuống.Lấy điện thoại ra vừa nghe vừa lên xe và đóng cửa xe.“Ê..” Bảo An không có cách nào lên xe chỉ cóthể mất mát mà đứng ở chỗ đó, vẻ mặt chịu đả kích.Mặt khác sáu đứa nhỏ đã chạy đến, Tư TháiLâm an ủi nói: “Có phải anh trai bắt nạt cậu békhông? Không cần để ý anh ấy, mình cũng khôngmuốn để ý anh ta'”“Mẹ mẹ mẹ..” Bảo An cảm xúc sa sútKhông rõ là vì sao trên xe không có mẹSau khi Tư Hải Minh đi, tài xế mới dám tiến lên:“Chúng ta trở về thôi”Tài xế mở cửa ra, bảy đứa nhở xếp thành mộthàng mà đi lên, giống như chim cánh cụt nhỏ, hìnhdáng vô cùng đang yêuSau khi tất cả đi lên, tài xế chuẩn bị đóng cửa‘thì cửa xe bị chặn lại.Đào Anh Thy cười hì hì mà nhìn vào trong xe.Bảy đứa nhỏ nhìn thất mẹ nhất thời mắt mở to, nởrổ ánh sao.“Là mẹ”“Mẹ”“Mẹ”“Chị”Bảy cái miệng nhỏ vui vẻ mà kêu lên.Đào Anh Thy hỏi tài xế: ‘Có thể tiễn chúng tôi không?”“Đương nhiên có thể”Sau khi Đào Anh Thy lên xe, sau đứa nhỏ lập.tức nhào vào trong lồng ngực cô.Từ Thái Lâm cũng không cam lòng rớt lại phíasau mà leo lên người Đào Anh Thy.”Đào Anh Thy ôm mấy đứa nhỏ, cuối cùng cũngđược ở cùng với sáu đứa nhỏ.Tư Hải Minh vừa lên xe, nhận điện thoại là củaHạ Khiết Mai gọi đến: ‘Ngài Hải Minh”Từ Hải Minh ánh mắt thầm trầm mà sắc bénnhìn về phía ngoài cửa sổ xe: “Hạ Khiết Mai, cô biếtlàm cho tôi tín nhiệm không dễ dàng chứ?”“Tôi đã từng là bác sĩ riêng cho bà chủ Tư.Nguyên tắc của tôi làm bất cứ việc gì đều là đựatrên quyền lợi của ngài Hải Minh” Hạ Khiết Mai cẩnthận trả lời.“Nó là gì?”“Là thuốc tránh thai.”Tư Hải Minh cơ thể chấn động, con ngươi đenphút chốc híp lại, âm trâm mà đáng sợ.Ngày đó ở biệt thự Minh Uyển, Tư Hải Minh nhìnthấy lọ vitamin của Đào Anh Thy. Làm như trướcmặt của Đào Anh Thy không có mở lọ thuốc ra, sauđó lấy một viên phái người đưa đến tay Hạ Khiết Mai.

Thân xe có chút cao, Bảo An thở hổn hển cố hết

sức mà leo lên trên. Cậu bé hoàn toàn không cảm

nhận được đáy lòng tan vỡ của mẹ

Thật vất vả cuối cùng cái chân nhỏ đã nhấc lên.

‘Thân thể thả lỏng, tay nhỏ mụ mẫm còn chưa kịp

nắm lấy lớp da của ghế ngồi. Cả cơ thể nhỏ tròn

tròn liền trực tiếp ngã ra phía sau.

Rơi xuống khoảng trống phía sau nhất định đầu

sẽ chạm đất, chắc chẩn sẽ rơi không nhẹ.

Ngay tại lúc cơ thể Bảo An rơi xuống, đầu muốn

chạm ở trên mặt đất thì được một bàn tay to vững

vàng mà đỡ lấy cơ thể.

Đào Anh Thy trốn ở trong góc dọa tới mức trái

tim cũng nâng lên đến cổ họng. Cô nhìn thấy con

được Tư Hải Minh ôm lấy mới kìm lại mà nhẹ nhàng thở ra.

Dọa chết cô rồi.

Cao như vậy nếu ngã xuống thì cô đau lòng chết mất.

“Hả?” Bảo An không bị dọa khóc, chỉ là ngây

ngô mà nhìn gương mặt xuất hiện ở phía trên.

“Không ai dạy cháu xe của người khác không

thể chạm lung tung sao?” Ánh mắt đen sắc bén mà

thâm trầm của Tư Hải Minh nhìn cậu bé.

Bảo An hoàn toàn không nhận thấy được nguy

hiển của người nay, tay nhỏ mũm mĩm ngây thơ mà

chỉ vào đại ma vương Tư Hải Minh, ánh mắt tỏa

sáng: “Xe, xe. Mẹ mẹ mẹ!”

Đào Anh Thy sợ tới mức che miệng lại, cho dù

là khoảng cách rất xa cũng nín thở. Sợ bị Tư Hải

Minh phát hiện sự tồn tại của bản thân.

Chỉ là vì Bảo An chỉ vào Tư Hải Minh gọi mẹ? Là

vì lúc trước có nhìn thấy cô ở trên xe Tư Hải Minh

sao? Ở cửa tiểu khu?

Quá thực chính là một màn kinh hồn

Cơ thể của Bảo An được Tư Hải Minh một tay

đỡ lấy, trước sức mạnh tuyệt đối nâng lên như vậy.

là việc dễ dàng như trở bàn tay. Thân hình tròn tròn

kia đối với anh mà nói rất nhẹ, cũng không cần tiêu

hao sức lực.

Tư Hải Minh nhìn xuống cậu bé, thái độ không

giận mà tự uy: “Cháu gọi tôi là gì?”

“Mẹ mẹ mẹ! Xe xe” Bảo An là đứa nhỏ tuổi nhất

trong sáu đứa nhỏ, biểu đạt đều là bập bẹ, chính

mình cũng có chút ngây ngô.

Tư Hải Minh đang suy nghĩ về lời của cậu bé

nói, điện thoại trên người rung lên, liền đem Bảo An

từ trên tay đặt xuống.

Lấy điện thoại ra vừa nghe vừa lên xe và đóng cửa xe.

“Ê..” Bảo An không có cách nào lên xe chỉ có

thể mất mát mà đứng ở chỗ đó, vẻ mặt chịu đả kích.

Mặt khác sáu đứa nhỏ đã chạy đến, Tư Thái

Lâm an ủi nói: “Có phải anh trai bắt nạt cậu bé

không? Không cần để ý anh ấy, mình cũng không

muốn để ý anh ta'”

“Mẹ mẹ mẹ..” Bảo An cảm xúc sa sút

Không rõ là vì sao trên xe không có mẹ

Sau khi Tư Hải Minh đi, tài xế mới dám tiến lên:

“Chúng ta trở về thôi”

Tài xế mở cửa ra, bảy đứa nhở xếp thành một

hàng mà đi lên, giống như chim cánh cụt nhỏ, hình

dáng vô cùng đang yêu

Sau khi tất cả đi lên, tài xế chuẩn bị đóng cửa

‘thì cửa xe bị chặn lại.

Đào Anh Thy cười hì hì mà nhìn vào trong xe.

Bảy đứa nhỏ nhìn thất mẹ nhất thời mắt mở to, nở

rổ ánh sao.

“Là mẹ”

“Mẹ”

“Mẹ”

“Chị”

Bảy cái miệng nhỏ vui vẻ mà kêu lên.

Đào Anh Thy hỏi tài xế: ‘Có thể tiễn chúng tôi không?”

“Đương nhiên có thể”

Sau khi Đào Anh Thy lên xe, sau đứa nhỏ lập.

tức nhào vào trong lồng ngực cô.

Từ Thái Lâm cũng không cam lòng rớt lại phía

sau mà leo lên người Đào Anh Thy.”

Đào Anh Thy ôm mấy đứa nhỏ, cuối cùng cũng

được ở cùng với sáu đứa nhỏ.

Tư Hải Minh vừa lên xe, nhận điện thoại là của

Hạ Khiết Mai gọi đến: ‘Ngài Hải Minh”

Từ Hải Minh ánh mắt thầm trầm mà sắc bén

nhìn về phía ngoài cửa sổ xe: “Hạ Khiết Mai, cô biết

làm cho tôi tín nhiệm không dễ dàng chứ?”

“Tôi đã từng là bác sĩ riêng cho bà chủ Tư.

Nguyên tắc của tôi làm bất cứ việc gì đều là đựa

trên quyền lợi của ngài Hải Minh” Hạ Khiết Mai cẩn

thận trả lời.

“Nó là gì?”

“Là thuốc tránh thai.”

Tư Hải Minh cơ thể chấn động, con ngươi đen

phút chốc híp lại, âm trâm mà đáng sợ.

Ngày đó ở biệt thự Minh Uyển, Tư Hải Minh nhìn

thấy lọ vitamin của Đào Anh Thy. Làm như trước

mặt của Đào Anh Thy không có mở lọ thuốc ra, sau

đó lấy một viên phái người đưa đến tay Hạ Khiết Mai.

Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra TấnTác giả: Châu LanTruyện Ngôn TìnhCơ thể truyền đến từng cơn đau nhức, xương cốt như muốn tan thành từng mảnh, cứ như cưỡi ngựa hay ngồi xe lửa cả một buổi tối vậy. Đào Anh Thy mệt mỏi mở to mắt, một gương mặt đẹp trai lạnh lùng liền xuất hiện, đường cong sắc như lưỡi dao, cho dù là đang ngủ say vẫn toát lên vẻ quyến rũ vô cùng. Ánh nắng chiếu xuống tạo một bóng mờ trên vầng trán lòa xòa vài sợi tóc, nhưng vẫn không che đi được sự cao ngạo lạnh lùng giữa hai hàng lông mày. ‘Đào Anh Thy ngắm nhìn được ba giây, ký ức tối qua như nước lũ ùa về, dọa cô hung hăng hít sâu một hơi, lập tức che lấy miệng nhỏ đang định hét lên Cô cô cô, anh ta anh ta… Nhớ lại thì tối qua cô đến quán bar uống rượu, vì bạn trai phản bội nên cô rất tức giận, cô quyết định đến đây tìm trai bao, sau đó liền cùng trai bao lên giường. Đào Anh Thy nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt lại rơi vào gương mặt người đàn ông trên giường, kiểu này chắc hắn phải thuộc loại cực kỳ cao cấp đây! Đào Anh Thy nhanh chóng xuống giường, quần áo bừa bãi trên đất nhắc… Thân xe có chút cao, Bảo An thở hổn hển cố hếtsức mà leo lên trên. Cậu bé hoàn toàn không cảmnhận được đáy lòng tan vỡ của mẹThật vất vả cuối cùng cái chân nhỏ đã nhấc lên.‘Thân thể thả lỏng, tay nhỏ mụ mẫm còn chưa kịpnắm lấy lớp da của ghế ngồi. Cả cơ thể nhỏ tròntròn liền trực tiếp ngã ra phía sau.Rơi xuống khoảng trống phía sau nhất định đầusẽ chạm đất, chắc chẩn sẽ rơi không nhẹ.Ngay tại lúc cơ thể Bảo An rơi xuống, đầu muốnchạm ở trên mặt đất thì được một bàn tay to vữngvàng mà đỡ lấy cơ thể.Đào Anh Thy trốn ở trong góc dọa tới mức tráitim cũng nâng lên đến cổ họng. Cô nhìn thấy conđược Tư Hải Minh ôm lấy mới kìm lại mà nhẹ nhàng thở ra.Dọa chết cô rồi.Cao như vậy nếu ngã xuống thì cô đau lòng chết mất.“Hả?” Bảo An không bị dọa khóc, chỉ là ngâyngô mà nhìn gương mặt xuất hiện ở phía trên.“Không ai dạy cháu xe của người khác khôngthể chạm lung tung sao?” Ánh mắt đen sắc bén màthâm trầm của Tư Hải Minh nhìn cậu bé.Bảo An hoàn toàn không nhận thấy được nguyhiển của người nay, tay nhỏ mũm mĩm ngây thơ màchỉ vào đại ma vương Tư Hải Minh, ánh mắt tỏasáng: “Xe, xe. Mẹ mẹ mẹ!”Đào Anh Thy sợ tới mức che miệng lại, cho dùlà khoảng cách rất xa cũng nín thở. Sợ bị Tư HảiMinh phát hiện sự tồn tại của bản thân.Chỉ là vì Bảo An chỉ vào Tư Hải Minh gọi mẹ? Làvì lúc trước có nhìn thấy cô ở trên xe Tư Hải Minhsao? Ở cửa tiểu khu?Quá thực chính là một màn kinh hồnCơ thể của Bảo An được Tư Hải Minh một tayđỡ lấy, trước sức mạnh tuyệt đối nâng lên như vậy.là việc dễ dàng như trở bàn tay. Thân hình tròn trònkia đối với anh mà nói rất nhẹ, cũng không cần tiêuhao sức lực.Tư Hải Minh nhìn xuống cậu bé, thái độ khônggiận mà tự uy: “Cháu gọi tôi là gì?”“Mẹ mẹ mẹ! Xe xe” Bảo An là đứa nhỏ tuổi nhấttrong sáu đứa nhỏ, biểu đạt đều là bập bẹ, chínhmình cũng có chút ngây ngô.Tư Hải Minh đang suy nghĩ về lời của cậu bénói, điện thoại trên người rung lên, liền đem Bảo Antừ trên tay đặt xuống.Lấy điện thoại ra vừa nghe vừa lên xe và đóng cửa xe.“Ê..” Bảo An không có cách nào lên xe chỉ cóthể mất mát mà đứng ở chỗ đó, vẻ mặt chịu đả kích.Mặt khác sáu đứa nhỏ đã chạy đến, Tư TháiLâm an ủi nói: “Có phải anh trai bắt nạt cậu békhông? Không cần để ý anh ấy, mình cũng khôngmuốn để ý anh ta'”“Mẹ mẹ mẹ..” Bảo An cảm xúc sa sútKhông rõ là vì sao trên xe không có mẹSau khi Tư Hải Minh đi, tài xế mới dám tiến lên:“Chúng ta trở về thôi”Tài xế mở cửa ra, bảy đứa nhở xếp thành mộthàng mà đi lên, giống như chim cánh cụt nhỏ, hìnhdáng vô cùng đang yêuSau khi tất cả đi lên, tài xế chuẩn bị đóng cửa‘thì cửa xe bị chặn lại.Đào Anh Thy cười hì hì mà nhìn vào trong xe.Bảy đứa nhỏ nhìn thất mẹ nhất thời mắt mở to, nởrổ ánh sao.“Là mẹ”“Mẹ”“Mẹ”“Chị”Bảy cái miệng nhỏ vui vẻ mà kêu lên.Đào Anh Thy hỏi tài xế: ‘Có thể tiễn chúng tôi không?”“Đương nhiên có thể”Sau khi Đào Anh Thy lên xe, sau đứa nhỏ lập.tức nhào vào trong lồng ngực cô.Từ Thái Lâm cũng không cam lòng rớt lại phíasau mà leo lên người Đào Anh Thy.”Đào Anh Thy ôm mấy đứa nhỏ, cuối cùng cũngđược ở cùng với sáu đứa nhỏ.Tư Hải Minh vừa lên xe, nhận điện thoại là củaHạ Khiết Mai gọi đến: ‘Ngài Hải Minh”Từ Hải Minh ánh mắt thầm trầm mà sắc bénnhìn về phía ngoài cửa sổ xe: “Hạ Khiết Mai, cô biếtlàm cho tôi tín nhiệm không dễ dàng chứ?”“Tôi đã từng là bác sĩ riêng cho bà chủ Tư.Nguyên tắc của tôi làm bất cứ việc gì đều là đựatrên quyền lợi của ngài Hải Minh” Hạ Khiết Mai cẩnthận trả lời.“Nó là gì?”“Là thuốc tránh thai.”Tư Hải Minh cơ thể chấn động, con ngươi đenphút chốc híp lại, âm trâm mà đáng sợ.Ngày đó ở biệt thự Minh Uyển, Tư Hải Minh nhìnthấy lọ vitamin của Đào Anh Thy. Làm như trướcmặt của Đào Anh Thy không có mở lọ thuốc ra, sauđó lấy một viên phái người đưa đến tay Hạ Khiết Mai.

Chương 233: Là thuốc tránh thai