Trong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống…
Chương 1198: 1198: “mày Phải Chết!”
Đệ Nhất Lang VươngTác giả: Thái TúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống… Đồng tử Phong Thanh Dương bỗng co rút lại, nhanh tay dùng đoản kiếm ngăn trước người.Tuy nhiên, mũi kiếm vẫn luôn nhắm về phía kẻ địch.“Kiếm pháp thức thứ tư – Băng Liệt!” Dứt lời, đoản kiếm trong tay lập tức bộc phát sức mạnh dữ dội, một luồng kiếm khí phóng thẳng về phía trước.Đồng thời, tất cả băng châm cũng đều hòa tan ngay tại giây phút này, sau đó bốc hơi trong không khí.Hiện tại, kiếm pháp mà ông ta sử dụng đã không còn giống với lúc ở cảnh giới Hóa Kình.Lúc này, ẩn chứa trong kiếm pháp là đại đạo.Kiếm quang sáng chói, dường như muốn xé rách không gian, bắn thẳng về phía Tiên Hạc.Băng châm ở hai bên đều tiêu tán..Đam Mỹ SắcSố băng châm còn lại cũng bị Phong Thanh Dương đánh văng tứ tán.Lại bắt đầu tính món nợ khác! “Xì… xì xì…” Một thanh băng châm bắn về phía đám bạo đồ, ngay lập tức, máu tươi bắn tung tóe.Máu nhuộm đỏ cả một vùng tuyết trắng.Từng thi thể một ngã xuống, trong mắt đầy tuyệt vọng cùng oan khuất.Thật giống như lúc trước… Giống với cảnh tượng trên bậc thềm đá của Chí Nam Quan Hải.Tiên Hạc nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng dường như nổi lên sóng to gió lớn.Ông ta không ngờ tất cả mảnh băng nhọn của mình đều bị người đàn ông này phản công, bắn ngược lại phía người của Huyết Cương Bắc Băng.Một số người có tu vi thấp đều chết ngay tại chỗ.Hiện trường chỉ còn lại những cường giả có tu vi khá cao.“Mày phải chết!” Lúc này, Tiên Hạc đã bừng bừng lửa giận, không thể suy nghĩ bình thường.Ông ta hét lên, từ từ tạo thành một cây trường thương khổng lồ bằng băng trên tay.Cây trường thương trong suốt như pha lê, nhưng bên trong lại có máu đang chảy.Đây là sự kết hợp từ băng và máu trên mặt đất.Phong Thanh Dương vẫn chưa dừng lại, thanh đoản kiếm vẫn hướng về phía trước, mang theo sức mạnh hủy diệt thiên hạ..
Đồng tử Phong Thanh Dương bỗng co rút lại, nhanh tay dùng đoản kiếm ngăn trước người.
Tuy nhiên, mũi kiếm vẫn luôn nhắm về phía kẻ địch.
“Kiếm pháp thức thứ tư – Băng Liệt!”
Dứt lời, đoản kiếm trong tay lập tức bộc phát sức mạnh dữ dội, một luồng kiếm khí phóng thẳng về phía trước.
Đồng thời, tất cả băng châm cũng đều hòa tan ngay tại giây phút này, sau đó bốc hơi trong không khí.
Hiện tại, kiếm pháp mà ông ta sử dụng đã không còn giống với lúc ở cảnh giới Hóa Kình.
Lúc này, ẩn chứa trong kiếm pháp là đại đạo.
Kiếm quang sáng chói, dường như muốn xé rách không gian, bắn thẳng về phía Tiên Hạc.
Băng châm ở hai bên đều tiêu tán.
.
Đam Mỹ Sắc
Số băng châm còn lại cũng bị Phong Thanh Dương đánh văng tứ tán.
Lại bắt đầu tính món nợ khác!
“Xì… xì xì…”
Một thanh băng châm bắn về phía đám bạo đồ, ngay lập tức, máu tươi bắn tung tóe.
Máu nhuộm đỏ cả một vùng tuyết trắng.
Từng thi thể một ngã xuống, trong mắt đầy tuyệt vọng cùng oan khuất.
Thật giống như lúc trước…
Giống với cảnh tượng trên bậc thềm đá của Chí Nam Quan Hải.
Tiên Hạc nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng dường như nổi lên sóng to gió lớn.
Ông ta không ngờ tất cả mảnh băng nhọn của mình đều bị người đàn ông này phản công, bắn ngược lại phía người của Huyết Cương Bắc Băng.
Một số người có tu vi thấp đều chết ngay tại chỗ.
Hiện trường chỉ còn lại những cường giả có tu vi khá cao.
“Mày phải chết!”
Lúc này, Tiên Hạc đã bừng bừng lửa giận, không thể suy nghĩ bình thường.
Ông ta hét lên, từ từ tạo thành một cây trường thương khổng lồ bằng băng trên tay.
Cây trường thương trong suốt như pha lê, nhưng bên trong lại có máu đang chảy.
Đây là sự kết hợp từ băng và máu trên mặt đất.
Phong Thanh Dương vẫn chưa dừng lại, thanh đoản kiếm vẫn hướng về phía trước, mang theo sức mạnh hủy diệt thiên hạ.
.
Đệ Nhất Lang VươngTác giả: Thái TúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống… Đồng tử Phong Thanh Dương bỗng co rút lại, nhanh tay dùng đoản kiếm ngăn trước người.Tuy nhiên, mũi kiếm vẫn luôn nhắm về phía kẻ địch.“Kiếm pháp thức thứ tư – Băng Liệt!” Dứt lời, đoản kiếm trong tay lập tức bộc phát sức mạnh dữ dội, một luồng kiếm khí phóng thẳng về phía trước.Đồng thời, tất cả băng châm cũng đều hòa tan ngay tại giây phút này, sau đó bốc hơi trong không khí.Hiện tại, kiếm pháp mà ông ta sử dụng đã không còn giống với lúc ở cảnh giới Hóa Kình.Lúc này, ẩn chứa trong kiếm pháp là đại đạo.Kiếm quang sáng chói, dường như muốn xé rách không gian, bắn thẳng về phía Tiên Hạc.Băng châm ở hai bên đều tiêu tán..Đam Mỹ SắcSố băng châm còn lại cũng bị Phong Thanh Dương đánh văng tứ tán.Lại bắt đầu tính món nợ khác! “Xì… xì xì…” Một thanh băng châm bắn về phía đám bạo đồ, ngay lập tức, máu tươi bắn tung tóe.Máu nhuộm đỏ cả một vùng tuyết trắng.Từng thi thể một ngã xuống, trong mắt đầy tuyệt vọng cùng oan khuất.Thật giống như lúc trước… Giống với cảnh tượng trên bậc thềm đá của Chí Nam Quan Hải.Tiên Hạc nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng dường như nổi lên sóng to gió lớn.Ông ta không ngờ tất cả mảnh băng nhọn của mình đều bị người đàn ông này phản công, bắn ngược lại phía người của Huyết Cương Bắc Băng.Một số người có tu vi thấp đều chết ngay tại chỗ.Hiện trường chỉ còn lại những cường giả có tu vi khá cao.“Mày phải chết!” Lúc này, Tiên Hạc đã bừng bừng lửa giận, không thể suy nghĩ bình thường.Ông ta hét lên, từ từ tạo thành một cây trường thương khổng lồ bằng băng trên tay.Cây trường thương trong suốt như pha lê, nhưng bên trong lại có máu đang chảy.Đây là sự kết hợp từ băng và máu trên mặt đất.Phong Thanh Dương vẫn chưa dừng lại, thanh đoản kiếm vẫn hướng về phía trước, mang theo sức mạnh hủy diệt thiên hạ..