Tác giả:

Trong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống…

Chương 1199: 1199: Bầu Trời Lúc Này Bỗng Trở Nên U Ám

Đệ Nhất Lang VươngTác giả: Thái TúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống… Trong đó bao hàm sức mạnh đại đạo của ông ta.Tiến về phía trước, chém giết tất cả!  Bất kể phía trước có thứ gì cản đường, đều sẽ chém hết!  “Rầm!”  Một âm thanh mạnh mẽ đột nhiên bùng nổ, dữ dội mở rộng ra tứ phía..Đam Mỹ HàiTrên mặt đất và giữa không trung, tất cả những cánh tuyết vụn đều bị thổi bay.Lấy Tiên Hạc và Phong Thanh Dương làm trung tâm, xung quanh bọn họ không còn tuyết rơi nữa.Trên mặt đất lộ ra một lớp băng dày.Đây là lớp băng tích tụ qua hàng ngàn năm ở Huyết Cương Bắc Băng, cứng đến nỗi không thể phá hủy.Không ai biết dưới lớp băng đó là gì, cũng không ai có thể đi xuống.Trong bán kính mười dặm, tuyết rơi dày đặc lan nhanh về phía xa.Trong nháy mắt, khí tức lạnh lẽo cũng lan tràn khắp nơi.Bầu trời lúc này bỗng trở nên u ám.Thanh đoản kiếm sắc bén lao về trước, vẫn luôn hướng về phía đối phương.Cây trường thương của Tiên Hạc cũng đang kháng cự, nhưng nó cứ run rẩy không ngừng, dường như không thể chống đỡ nổi nữa.Quả nhiên, sức mạnh đại đạo chứa trong thanh đoản kiếm đã áp chế cây trường thương.“Rắc!”  Sau khi một âm thanh giòn giã vang lên, trường thương liền bị đánh gãy.Cuối cùng cuộc đối đầu gay gắt cũng có kết quả.Không có chuyện bất phân thắng bại, trước sau gì cũng có một người chiến thắng.Thanh đoản kiếm lao về phía trước, đâm xuyên qua lớp băng.Đúng lúc này, một vết nứt cực kỳ nhỏ nhanh chóng lan ra khắp cây trường thương.Đồng thời còn có rất nhiều viên đá vụn rơi xuống đầy mặt đất.Cũng giống như những vết nứt hình thành trong lòng đất vào những giây phút đầu của trận động đất.Lúc này máu trong cây trường thương cũng chảy xuống.Giống như thanh đoản kiếm này đã chém cây trường thương này đến nỗi chảy máu..

Trong đó bao hàm sức mạnh đại đạo của ông ta.

Tiến về phía trước, chém giết tất cả!  

Bất kể phía trước có thứ gì cản đường, đều sẽ chém hết!  

“Rầm!”  

Một âm thanh mạnh mẽ đột nhiên bùng nổ, dữ dội mở rộng ra tứ phía.

.

Đam Mỹ Hài

Trên mặt đất và giữa không trung, tất cả những cánh tuyết vụn đều bị thổi bay.

Lấy Tiên Hạc và Phong Thanh Dương làm trung tâm, xung quanh bọn họ không còn tuyết rơi nữa.

Trên mặt đất lộ ra một lớp băng dày.

Đây là lớp băng tích tụ qua hàng ngàn năm ở Huyết Cương Bắc Băng, cứng đến nỗi không thể phá hủy.

Không ai biết dưới lớp băng đó là gì, cũng không ai có thể đi xuống.

Trong bán kính mười dặm, tuyết rơi dày đặc lan nhanh về phía xa.

Trong nháy mắt, khí tức lạnh lẽo cũng lan tràn khắp nơi.

Bầu trời lúc này bỗng trở nên u ám.

Thanh đoản kiếm sắc bén lao về trước, vẫn luôn hướng về phía đối phương.

Cây trường thương của Tiên Hạc cũng đang kháng cự, nhưng nó cứ run rẩy không ngừng, dường như không thể chống đỡ nổi nữa.

Quả nhiên, sức mạnh đại đạo chứa trong thanh đoản kiếm đã áp chế cây trường thương.

“Rắc!”  

Sau khi một âm thanh giòn giã vang lên, trường thương liền bị đánh gãy.

Cuối cùng cuộc đối đầu gay gắt cũng có kết quả.

Không có chuyện bất phân thắng bại, trước sau gì cũng có một người chiến thắng.

Thanh đoản kiếm lao về phía trước, đâm xuyên qua lớp băng.

Đúng lúc này, một vết nứt cực kỳ nhỏ nhanh chóng lan ra khắp cây trường thương.

Đồng thời còn có rất nhiều viên đá vụn rơi xuống đầy mặt đất.

Cũng giống như những vết nứt hình thành trong lòng đất vào những giây phút đầu của trận động đất.

Lúc này máu trong cây trường thương cũng chảy xuống.

Giống như thanh đoản kiếm này đã chém cây trường thương này đến nỗi chảy máu.

.

Đệ Nhất Lang VươngTác giả: Thái TúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong nhà tù của thành phố, hàng ngàn tù nhân trọng tội cấp S đều quỳ xuống trước cửa. “Tiễn đại ca ra tù!” Xoạt! Phóng tầm mắt đi qua là hàng ngàn lưng hùm vai gấu quỳ xuống đều tăm tắp, quả thực khó mà tưởng tượng được, là loại người thế nào mới có thể khiến cho cả đám người trước kia chưa vào ngục đã từng là những nhân vật thuộc hàng vương giả có thể hô mưa gọi gió trong giới xã hội đen phải kính nể đến như vậy! Mà cảnh tượng này trong mắt người thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, ăn mặc giản dị lại chỉ như một làn khói nhạt nhoà chẳng đáng để tâm đến vậy. “Đứng dậy đi! Tôi không ở đây, mấy người tự cải tạo cho tốt, nhớ kỹ, sau này được thả ra thì phải đền đáp cho tổ quốc, đừng có đi làm mấy chuyện xấu xa nữa!” “Vâng, xin nghe theo chỉ thị của đại ca”. Ít phút sau, theo sự dẫn dắt của nhân viên giám ngục, người thanh niên đã đi đến trước cổng chính. Ở lề đường, có năm chiếc xe Jeep đỗ ngay trước mặt của Vu Kiệt. Một người đàn ông trung niên trên vai đeo quân hàm thượng tá bước xuống… Trong đó bao hàm sức mạnh đại đạo của ông ta.Tiến về phía trước, chém giết tất cả!  Bất kể phía trước có thứ gì cản đường, đều sẽ chém hết!  “Rầm!”  Một âm thanh mạnh mẽ đột nhiên bùng nổ, dữ dội mở rộng ra tứ phía..Đam Mỹ HàiTrên mặt đất và giữa không trung, tất cả những cánh tuyết vụn đều bị thổi bay.Lấy Tiên Hạc và Phong Thanh Dương làm trung tâm, xung quanh bọn họ không còn tuyết rơi nữa.Trên mặt đất lộ ra một lớp băng dày.Đây là lớp băng tích tụ qua hàng ngàn năm ở Huyết Cương Bắc Băng, cứng đến nỗi không thể phá hủy.Không ai biết dưới lớp băng đó là gì, cũng không ai có thể đi xuống.Trong bán kính mười dặm, tuyết rơi dày đặc lan nhanh về phía xa.Trong nháy mắt, khí tức lạnh lẽo cũng lan tràn khắp nơi.Bầu trời lúc này bỗng trở nên u ám.Thanh đoản kiếm sắc bén lao về trước, vẫn luôn hướng về phía đối phương.Cây trường thương của Tiên Hạc cũng đang kháng cự, nhưng nó cứ run rẩy không ngừng, dường như không thể chống đỡ nổi nữa.Quả nhiên, sức mạnh đại đạo chứa trong thanh đoản kiếm đã áp chế cây trường thương.“Rắc!”  Sau khi một âm thanh giòn giã vang lên, trường thương liền bị đánh gãy.Cuối cùng cuộc đối đầu gay gắt cũng có kết quả.Không có chuyện bất phân thắng bại, trước sau gì cũng có một người chiến thắng.Thanh đoản kiếm lao về phía trước, đâm xuyên qua lớp băng.Đúng lúc này, một vết nứt cực kỳ nhỏ nhanh chóng lan ra khắp cây trường thương.Đồng thời còn có rất nhiều viên đá vụn rơi xuống đầy mặt đất.Cũng giống như những vết nứt hình thành trong lòng đất vào những giây phút đầu của trận động đất.Lúc này máu trong cây trường thương cũng chảy xuống.Giống như thanh đoản kiếm này đã chém cây trường thương này đến nỗi chảy máu..

Chương 1199: 1199: Bầu Trời Lúc Này Bỗng Trở Nên U Ám