Tác giả:

Tôi bế Lily, tay kia xách một cái vali, bên trong chỉ có mấy bộ quần áo và một ít tiền mặt không nhiều nhặn gì. “Chúng ta đi nhanh hơn một chút, thủy triều đến rồi!” Emma lo lắng nói, đầu tóc cô rối bời tung bay trong gió, chúng khô xơ vàng ố, giống đám cỏ khô trong chuồng ngựa không ai muốn, nhưng cô quý tóc như mạng, mỗi ngày đều dành vài giờ chăm sóc chúng. Nước dâng lên hai bên vỗ vào tảng đá, tựa hồ lúc này nó không đáng sợ, nhưng chờ đến khi mặt trời hoàn toàn lên cao, con đường tự do đi lại duy nhất này sẽ bị thủy triều nhấn chìm hoàn toàn, mà chúng tôi sẽ bị lưu lại nơi này vĩnh viễn. Sương sớm dày đặc cản trở tầm mắt của chúng tôi, chúng tôi không thấy cuối đường, chỉ có thể tiếp tục tiến lên. Lily hít mũi, m*t ngón tay cái, bé không khóc nháo ồn ào mà chỉ chớp chớp hai mắt vô tội nhìn xung quanh. Tôi thầm cảm thấy may mắn, vì cô bé sẽ quên tất cả mọi chuyện ở đây, cuộc sống của em gái tôi sẽ bắt đầu lại. Không đúng, cuộc sống của chúng tôi sẽ bắt đầu lại. Gió lạnh như lưỡi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...