Tác giả:

Một đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh…

Chương 77-1: Chờ ta, ta sẽ đến cưới nàng

Độc Thê Của Hoạn Quan Có ThaiTác giả: Yên Vĩ HồTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMột đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Tiểu Di​"Tử An, ngươi lời này nói sai rồi. Cho dù chúng ta đem gian thần Quân Cơ Lạc này giết, trong sạch của Nhị tỷ ngươi vẫn bị mất. một nữ nhân cùng hoạn quan cấu kết, không có nam nhân nào nguyện ý muốn nàng! Nàng đời này a, chính là gả không được, chỉ có thể ở Đường gia làm gái lỡ thì."Ban ngày, chuyện Đường Tứ Tứ vào phủ đệ của Quân Cơ Lạc, người tin tức linh thông trong Hoàng Thành đã sớm truyền ra. Sau khi Đường Vân Nhiễm biết được tin này, liền từ trang viên biệt viện trở lại. trên danh nghĩa là muốn cùng Đường gia chung hoạn nạn, trên thực tế, tất nhiên là đến xem Đường Tứ Tứ bị chê cười.Trong lòng Đường lão phu nhân đang phiền, không có phản ứng với Đường Vân Nhiễm, liền không có người bợ đỡ ả ta.Đường Tử An chính là không thích Đường Vân Nhiễm, hắn lập tức không vui phản kích: "Đường gia này về sau đều là của ta, ta nguyện ý dưỡng Nhị tỷ ta, ngươi không được xen vào!" Cho dù dưỡng đến lão bảy tám chục tuổi, chỉ cần nàng nguyện ý ở lại Đường gia, hắn làm đệ đệ đều nguyện ý dưỡng.Đường Vân Nhiễm vặn khăn tay, lại âm dương quái khí cười nói: "Tử An ngươi thật là thiện tâm. Nhưng Tứ Tứ hôm nay đến phủ đệ Cửu Thiên Tuế, lại đêm hôm khuya khoắc trở về nhà, chỉ sợ ngày mai mọi người trong Hoàng Thành sẽ biết chuyện này.Đến lúc đó, thể diện Đường gia chúng ta đều bị nàng ta làm mất hết. Người khác sẽ nói nàng ta không biết cảm thấy thẹn, tự cam thấp hèn. Tử An, có một tỷ tỷ như vậy, ngày về sau của ngươi cũng sẽ không sống tốt được. Tồn tại của nàng ta sẽ làm ngươi bị nhục nhã, ảnh hưởng con đường làm quan của ngươi. Cả đời này của ngươi có thể đều bởi vì nàng mà bị người nhạo báng."

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tiểu Di

Image removed.

Image removed.

Image removed.

"Tử An, ngươi lời này nói sai rồi. Cho dù chúng ta đem gian thần Quân Cơ Lạc này giết, trong sạch của Nhị tỷ ngươi vẫn bị mất. một nữ nhân cùng hoạn quan cấu kết, không có nam nhân nào nguyện ý muốn nàng! Nàng đời này a, chính là gả không được, chỉ có thể ở Đường gia làm gái lỡ thì."

Ban ngày, chuyện Đường Tứ Tứ vào phủ đệ của Quân Cơ Lạc, người tin tức linh thông trong Hoàng Thành đã sớm truyền ra. Sau khi Đường Vân Nhiễm biết được tin này, liền từ trang viên biệt viện trở lại. trên danh nghĩa là muốn cùng Đường gia chung hoạn nạn, trên thực tế, tất nhiên là đến xem Đường Tứ Tứ bị chê cười.

Trong lòng Đường lão phu nhân đang phiền, không có phản ứng với Đường Vân Nhiễm, liền không có người bợ đỡ ả ta.

Đường Tử An chính là không thích Đường Vân Nhiễm, hắn lập tức không vui phản kích: "Đường gia này về sau đều là của ta, ta nguyện ý dưỡng Nhị tỷ ta, ngươi không được xen vào!" Cho dù dưỡng đến lão bảy tám chục tuổi, chỉ cần nàng nguyện ý ở lại Đường gia, hắn làm đệ đệ đều nguyện ý dưỡng.

Đường Vân Nhiễm vặn khăn tay, lại âm dương quái khí cười nói: "Tử An ngươi thật là thiện tâm. Nhưng Tứ Tứ hôm nay đến phủ đệ Cửu Thiên Tuế, lại đêm hôm khuya khoắc trở về nhà, chỉ sợ ngày mai mọi người trong Hoàng Thành sẽ biết chuyện này.

Đến lúc đó, thể diện Đường gia chúng ta đều bị nàng ta làm mất hết. Người khác sẽ nói nàng ta không biết cảm thấy thẹn, tự cam thấp hèn. Tử An, có một tỷ tỷ như vậy, ngày về sau của ngươi cũng sẽ không sống tốt được. Tồn tại của nàng ta sẽ làm ngươi bị nhục nhã, ảnh hưởng con đường làm quan của ngươi. Cả đời này của ngươi có thể đều bởi vì nàng mà bị người nhạo báng."

Độc Thê Của Hoạn Quan Có ThaiTác giả: Yên Vĩ HồTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMột đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Tiểu Di​"Tử An, ngươi lời này nói sai rồi. Cho dù chúng ta đem gian thần Quân Cơ Lạc này giết, trong sạch của Nhị tỷ ngươi vẫn bị mất. một nữ nhân cùng hoạn quan cấu kết, không có nam nhân nào nguyện ý muốn nàng! Nàng đời này a, chính là gả không được, chỉ có thể ở Đường gia làm gái lỡ thì."Ban ngày, chuyện Đường Tứ Tứ vào phủ đệ của Quân Cơ Lạc, người tin tức linh thông trong Hoàng Thành đã sớm truyền ra. Sau khi Đường Vân Nhiễm biết được tin này, liền từ trang viên biệt viện trở lại. trên danh nghĩa là muốn cùng Đường gia chung hoạn nạn, trên thực tế, tất nhiên là đến xem Đường Tứ Tứ bị chê cười.Trong lòng Đường lão phu nhân đang phiền, không có phản ứng với Đường Vân Nhiễm, liền không có người bợ đỡ ả ta.Đường Tử An chính là không thích Đường Vân Nhiễm, hắn lập tức không vui phản kích: "Đường gia này về sau đều là của ta, ta nguyện ý dưỡng Nhị tỷ ta, ngươi không được xen vào!" Cho dù dưỡng đến lão bảy tám chục tuổi, chỉ cần nàng nguyện ý ở lại Đường gia, hắn làm đệ đệ đều nguyện ý dưỡng.Đường Vân Nhiễm vặn khăn tay, lại âm dương quái khí cười nói: "Tử An ngươi thật là thiện tâm. Nhưng Tứ Tứ hôm nay đến phủ đệ Cửu Thiên Tuế, lại đêm hôm khuya khoắc trở về nhà, chỉ sợ ngày mai mọi người trong Hoàng Thành sẽ biết chuyện này.Đến lúc đó, thể diện Đường gia chúng ta đều bị nàng ta làm mất hết. Người khác sẽ nói nàng ta không biết cảm thấy thẹn, tự cam thấp hèn. Tử An, có một tỷ tỷ như vậy, ngày về sau của ngươi cũng sẽ không sống tốt được. Tồn tại của nàng ta sẽ làm ngươi bị nhục nhã, ảnh hưởng con đường làm quan của ngươi. Cả đời này của ngươi có thể đều bởi vì nàng mà bị người nhạo báng."

Chương 77-1: Chờ ta, ta sẽ đến cưới nàng