Tác giả:

Một đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh…

Chương 77-2: Chờ ta, ta sẽ đến cưới nàng (2)

Độc Thê Của Hoạn Quan Có ThaiTác giả: Yên Vĩ HồTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMột đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Tiểu Di​Thành chỉ trỏ, trong lòng ông ta có chút không thoải mái. một nữ nhi quan gia, một đại hoạn quan tiếng xấu lan xa. Hai người này kết hợp chính là một loại sỉ nhục."Tứ Tứ, ngươi quỳ xuống cho ta!" Đường Trọng Nguyên tức giận vỗ mặt bàn, khiển trách thật mạnh nói."Nữ nhi không quỳ, nữ nhi không hề sai!" Đường Tứ Tứ quay đầu không nhìn ông ta.Thân mình Đường Trọng Nguyên nhảy lên, giương tay hướng trên mặt Đường Tứ Tứ tát thật mạnh. Đường Tử An hoảng sợ, trước khi Đường Trọng Nguyên chuẩn bị lần thứ hai giận tát Đường Tứ Tứ, hắn động thân nhảy ra, đem Đường Tứ Tứ bảo vệ ở sau người."Phụ thân, con không cho người đánh Nhị tỷ tỷ, Nhị tỷ tỷ không hề sai!""Nó không sai? Vậy ý của con chính là lỗi của phụ thân ta sao? Đường Tử An, con biết không? Từ sau ngày mai cả Đường gia chúng ta đều bị nàng ta liên lụy. Tuy nói trước đó ta ở Thúy Liễu lâu làm chuyện thực hoang đường, nhưng đó là ta bị người kê đơn, mới không khống chế được. Nhưng còn nàng ta...Ngươi xem xem vệt này trên cổ nàng ta, khẳng định là bị Quân Cơ Lạc đùa bỡn không ít. Trinh tiết nữ nhân nặng như núi, nếu nàng ta có thể tự vẫn ở bên ngoài, phụ thân như ta còn có thể an táng nàng ta trọng thể. Nhưng hiện tại nàng ta đem chúng ta trở thành ngốc tử, thế nhưng lại chạy về đây... Nàng ta còn nói chính là về sau ở Đường gia. Đường gia chúng ta không cấp nổi mặt này cho nàng ta đâu!"Đường Trọng Nguyên không cho nàng sắc mặt tốt, Đường Tứ Tứ cũng không nghĩ muốn nhịn nữa. Nàng sống không thoải mái, Đường Trọng Nguyên cũng đừng mong sống tốt.Đường Tứ Tứ ngửa đầu nhìn thẳng ông ta, ánh mắt nàng sắc bén giống như mang đao nhìn ông ta."Phụ thân, là người đối với con không khách khí trước, vậy người cũng đừng trách con. Con đã nhịn người thật lâu!" Là nên xuống tay đối với ông ta rồi!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tiểu Di

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Thành chỉ trỏ, trong lòng ông ta có chút không thoải mái. một nữ nhi quan gia, một đại hoạn quan tiếng xấu lan xa. Hai người này kết hợp chính là một loại sỉ nhục.

"Tứ Tứ, ngươi quỳ xuống cho ta!" Đường Trọng Nguyên tức giận vỗ mặt bàn, khiển trách thật mạnh nói.

"Nữ nhi không quỳ, nữ nhi không hề sai!" Đường Tứ Tứ quay đầu không nhìn ông ta.

Thân mình Đường Trọng Nguyên nhảy lên, giương tay hướng trên mặt Đường Tứ Tứ tát thật mạnh. Đường Tử An hoảng sợ, trước khi Đường Trọng Nguyên chuẩn bị lần thứ hai giận tát Đường Tứ Tứ, hắn động thân nhảy ra, đem Đường Tứ Tứ bảo vệ ở sau người.

"Phụ thân, con không cho người đánh Nhị tỷ tỷ, Nhị tỷ tỷ không hề sai!"

"Nó không sai? Vậy ý của con chính là lỗi của phụ thân ta sao? Đường Tử An, con biết không? Từ sau ngày mai cả Đường gia chúng ta đều bị nàng ta liên lụy. Tuy nói trước đó ta ở Thúy Liễu lâu làm chuyện thực hoang đường, nhưng đó là ta bị người kê đơn, mới không khống chế được. Nhưng còn nàng ta...

Ngươi xem xem vệt này trên cổ nàng ta, khẳng định là bị Quân Cơ Lạc đùa bỡn không ít. Trinh tiết nữ nhân nặng như núi, nếu nàng ta có thể tự vẫn ở bên ngoài, phụ thân như ta còn có thể an táng nàng ta trọng thể. Nhưng hiện tại nàng ta đem chúng ta trở thành ngốc tử, thế nhưng lại chạy về đây... Nàng ta còn nói chính là về sau ở Đường gia. Đường gia chúng ta không cấp nổi mặt này cho nàng ta đâu!"

Đường Trọng Nguyên không cho nàng sắc mặt tốt, Đường Tứ Tứ cũng không nghĩ muốn nhịn nữa. Nàng sống không thoải mái, Đường Trọng Nguyên cũng đừng mong sống tốt.

Đường Tứ Tứ ngửa đầu nhìn thẳng ông ta, ánh mắt nàng sắc bén giống như mang đao nhìn ông ta."Phụ thân, là người đối với con không khách khí trước, vậy người cũng đừng trách con. Con đã nhịn người thật lâu!" Là nên xuống tay đối với ông ta rồi!

Độc Thê Của Hoạn Quan Có ThaiTác giả: Yên Vĩ HồTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMột đêm mưa to gió lớn, sấm sét giăng đầy trời. Ngoài điện Như Mai, Đường Tứ Tứ ôm thân thể nhi tử ba tuổi đã muốn lạnh như băng, quỳ hai canh giờ giữa trời mưa, nàng đang chờ đợi cánh cửa đang đóng chặt kia mở ra, chờ đợi cửa điện xuất hiện bóng hình nam nhân mà nàng đã yêu suốt năm năm trời. Nha hoàn hồi môn Thanh Nhi một bên che ô cho nàng, thương tâm khóc khuyên nhủ "Nương nương, chúng ta vẫn nên trở về đi. Hiện nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng thượng ngài..." Thanh Nhi nghẹn ngào nói tới đây, đột nhiên cửa điện luôn đóng chặt lại mở ra. Hi vọng trong mắt Đường Tứ Tứ sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn người phía sau cửa đang đi ra, ánh sáng hi vọng cũng theo đó mà từ từ ảm đạm. Trong mưa to, một lão thái giám miễn cưỡng từ điện Như Mai đi ra, đó là thái giám tổng quản bên người Hoàng đế, hắn họ Lương. Lão ta bước đến trước mặt Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt kinh thường cùng trào phúng vui sướng khi thấy người gặp họa mà nhìn Đường Tứ Tứ cùng Thanh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Tiểu Di​Thành chỉ trỏ, trong lòng ông ta có chút không thoải mái. một nữ nhi quan gia, một đại hoạn quan tiếng xấu lan xa. Hai người này kết hợp chính là một loại sỉ nhục."Tứ Tứ, ngươi quỳ xuống cho ta!" Đường Trọng Nguyên tức giận vỗ mặt bàn, khiển trách thật mạnh nói."Nữ nhi không quỳ, nữ nhi không hề sai!" Đường Tứ Tứ quay đầu không nhìn ông ta.Thân mình Đường Trọng Nguyên nhảy lên, giương tay hướng trên mặt Đường Tứ Tứ tát thật mạnh. Đường Tử An hoảng sợ, trước khi Đường Trọng Nguyên chuẩn bị lần thứ hai giận tát Đường Tứ Tứ, hắn động thân nhảy ra, đem Đường Tứ Tứ bảo vệ ở sau người."Phụ thân, con không cho người đánh Nhị tỷ tỷ, Nhị tỷ tỷ không hề sai!""Nó không sai? Vậy ý của con chính là lỗi của phụ thân ta sao? Đường Tử An, con biết không? Từ sau ngày mai cả Đường gia chúng ta đều bị nàng ta liên lụy. Tuy nói trước đó ta ở Thúy Liễu lâu làm chuyện thực hoang đường, nhưng đó là ta bị người kê đơn, mới không khống chế được. Nhưng còn nàng ta...Ngươi xem xem vệt này trên cổ nàng ta, khẳng định là bị Quân Cơ Lạc đùa bỡn không ít. Trinh tiết nữ nhân nặng như núi, nếu nàng ta có thể tự vẫn ở bên ngoài, phụ thân như ta còn có thể an táng nàng ta trọng thể. Nhưng hiện tại nàng ta đem chúng ta trở thành ngốc tử, thế nhưng lại chạy về đây... Nàng ta còn nói chính là về sau ở Đường gia. Đường gia chúng ta không cấp nổi mặt này cho nàng ta đâu!"Đường Trọng Nguyên không cho nàng sắc mặt tốt, Đường Tứ Tứ cũng không nghĩ muốn nhịn nữa. Nàng sống không thoải mái, Đường Trọng Nguyên cũng đừng mong sống tốt.Đường Tứ Tứ ngửa đầu nhìn thẳng ông ta, ánh mắt nàng sắc bén giống như mang đao nhìn ông ta."Phụ thân, là người đối với con không khách khí trước, vậy người cũng đừng trách con. Con đã nhịn người thật lâu!" Là nên xuống tay đối với ông ta rồi!

Chương 77-2: Chờ ta, ta sẽ đến cưới nàng (2)