Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 1. “Cậu đừng hối hận.” Bạn hét vào điện thoại, tay chân vung vẩy, giả điên giả dại, gió trên mái nhà rít gào, thổi mạnh đến mức bạn giàn giụa nước mắt. Trong điện thoại không có tiếng trả lời. Bạn vừa khóc vừa gào hồi lâu, vừa doạ dẫm vừa cầu xin, cuối cùng mới phát hiện người ta đã cúp máy từ lâu rồi. 2. Bạn biết hắn ta khinh thường bạn. hắn ta chửi bạn là chó hoang sau lưng bạn. Ngược lại, lại không phải là cố tình xúc phạm. Bạn bè hội họp, nhắc tới bạn, thuận miệng nói ra. Hắn ta ghét bỏ bạn mở miệng vòi tiền hắn ta, lúc mới đầu một ngàn năm ngàn, giờ biết được hắn ta dư dả, thế là biến thành năm mươi ngàn một trăm ngàn. Tiền càng vòi càng nhiều, việc bạn làm lại không thấy nhiều, chẳng qua chỉ là giặt giũ nấu nướng, ủ giường d*ng ch*n. Cho một ngàn, còn được *** một cái lỗ mới mẻ, bây giờ mỗi tháng hai mươi ngàn, thịt lại trở nên già cỗi. “Không có sức.” Hắn…

Chương 14

Anh Trình – Vạn Lí Bình TrùTác giả: Thần NhiTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 1. “Cậu đừng hối hận.” Bạn hét vào điện thoại, tay chân vung vẩy, giả điên giả dại, gió trên mái nhà rít gào, thổi mạnh đến mức bạn giàn giụa nước mắt. Trong điện thoại không có tiếng trả lời. Bạn vừa khóc vừa gào hồi lâu, vừa doạ dẫm vừa cầu xin, cuối cùng mới phát hiện người ta đã cúp máy từ lâu rồi. 2. Bạn biết hắn ta khinh thường bạn. hắn ta chửi bạn là chó hoang sau lưng bạn. Ngược lại, lại không phải là cố tình xúc phạm. Bạn bè hội họp, nhắc tới bạn, thuận miệng nói ra. Hắn ta ghét bỏ bạn mở miệng vòi tiền hắn ta, lúc mới đầu một ngàn năm ngàn, giờ biết được hắn ta dư dả, thế là biến thành năm mươi ngàn một trăm ngàn. Tiền càng vòi càng nhiều, việc bạn làm lại không thấy nhiều, chẳng qua chỉ là giặt giũ nấu nướng, ủ giường d*ng ch*n. Cho một ngàn, còn được *** một cái lỗ mới mẻ, bây giờ mỗi tháng hai mươi ngàn, thịt lại trở nên già cỗi. “Không có sức.” Hắn… 66.Bạn hét một tiếng dài, tràn ngập nỗi tuyệt vọng.Bạn biết mình vô lí. Nhưng bạn không biết rốt cuộc mình đã làm sai cái gì, mới khiến mọi chuyện đi đến bước đường ngày hôm nay.Bạn cảm thấy bản thân quá vô dụng, bạn hận sự vô dụng của mình.Phút chốc, bạn nhớ đến thằng chó con chìm trong bồn tắm ngày đó.67.“Nếu bây giờ chúng ta chết, mọi phiền phức sẽ không còn tồn tại nữa.”68.Bạn trèo xuống sân thượng, về nhà, vào bếp, lôi đá mài dao ra, mài sắc hai con dao chặt xương trong nhà.Bạn siết chặt dao đi ra ngoài.69.Lúc ra ngoài, bạn bị vướng vào khung cửa, ngã nhào ra đất, lồng ngực đau nhói, kèm theo cơn đau là cảm giác ẩm ướt.Bạn ngơ ngẩn, cầm dao chặt xương về nhà, đi vào phòng tắm, đứng đối diện gương mà kéo cổ áo.Cái bình nhỏ trước ngực bạn vỡ rồi.Cái bình đó đã theo bạn nhiều năm, trong đó chứa chút tro cốt cuối cùng của chị bạn.70.“Gian khổ hơn, khó khăn hơn cũng phải ở lại đây, ở lại, đừng quay về, giữ chặt lấy tự do đừng buông ra.”

66.

Bạn hét một tiếng dài, tràn ngập nỗi tuyệt vọng.

Bạn biết mình vô lí. Nhưng bạn không biết rốt cuộc mình đã làm sai cái gì, mới khiến mọi chuyện đi đến bước đường ngày hôm nay.

Bạn cảm thấy bản thân quá vô dụng, bạn hận sự vô dụng của mình.

Phút chốc, bạn nhớ đến thằng chó con chìm trong bồn tắm ngày đó.

67.

“Nếu bây giờ chúng ta chết, mọi phiền phức sẽ không còn tồn tại nữa.”

68.

Bạn trèo xuống sân thượng, về nhà, vào bếp, lôi đá mài dao ra, mài sắc hai con dao chặt xương trong nhà.

Bạn siết chặt dao đi ra ngoài.

69.

Lúc ra ngoài, bạn bị vướng vào khung cửa, ngã nhào ra đất, lồng ngực đau nhói, kèm theo cơn đau là cảm giác ẩm ướt.

Bạn ngơ ngẩn, cầm dao chặt xương về nhà, đi vào phòng tắm, đứng đối diện gương mà kéo cổ áo.

Cái bình nhỏ trước ngực bạn vỡ rồi.

Cái bình đó đã theo bạn nhiều năm, trong đó chứa chút tro cốt cuối cùng của chị bạn.

70.

“Gian khổ hơn, khó khăn hơn cũng phải ở lại đây, ở lại, đừng quay về, giữ chặt lấy tự do đừng buông ra.”

Anh Trình – Vạn Lí Bình TrùTác giả: Thần NhiTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 1. “Cậu đừng hối hận.” Bạn hét vào điện thoại, tay chân vung vẩy, giả điên giả dại, gió trên mái nhà rít gào, thổi mạnh đến mức bạn giàn giụa nước mắt. Trong điện thoại không có tiếng trả lời. Bạn vừa khóc vừa gào hồi lâu, vừa doạ dẫm vừa cầu xin, cuối cùng mới phát hiện người ta đã cúp máy từ lâu rồi. 2. Bạn biết hắn ta khinh thường bạn. hắn ta chửi bạn là chó hoang sau lưng bạn. Ngược lại, lại không phải là cố tình xúc phạm. Bạn bè hội họp, nhắc tới bạn, thuận miệng nói ra. Hắn ta ghét bỏ bạn mở miệng vòi tiền hắn ta, lúc mới đầu một ngàn năm ngàn, giờ biết được hắn ta dư dả, thế là biến thành năm mươi ngàn một trăm ngàn. Tiền càng vòi càng nhiều, việc bạn làm lại không thấy nhiều, chẳng qua chỉ là giặt giũ nấu nướng, ủ giường d*ng ch*n. Cho một ngàn, còn được *** một cái lỗ mới mẻ, bây giờ mỗi tháng hai mươi ngàn, thịt lại trở nên già cỗi. “Không có sức.” Hắn… 66.Bạn hét một tiếng dài, tràn ngập nỗi tuyệt vọng.Bạn biết mình vô lí. Nhưng bạn không biết rốt cuộc mình đã làm sai cái gì, mới khiến mọi chuyện đi đến bước đường ngày hôm nay.Bạn cảm thấy bản thân quá vô dụng, bạn hận sự vô dụng của mình.Phút chốc, bạn nhớ đến thằng chó con chìm trong bồn tắm ngày đó.67.“Nếu bây giờ chúng ta chết, mọi phiền phức sẽ không còn tồn tại nữa.”68.Bạn trèo xuống sân thượng, về nhà, vào bếp, lôi đá mài dao ra, mài sắc hai con dao chặt xương trong nhà.Bạn siết chặt dao đi ra ngoài.69.Lúc ra ngoài, bạn bị vướng vào khung cửa, ngã nhào ra đất, lồng ngực đau nhói, kèm theo cơn đau là cảm giác ẩm ướt.Bạn ngơ ngẩn, cầm dao chặt xương về nhà, đi vào phòng tắm, đứng đối diện gương mà kéo cổ áo.Cái bình nhỏ trước ngực bạn vỡ rồi.Cái bình đó đã theo bạn nhiều năm, trong đó chứa chút tro cốt cuối cùng của chị bạn.70.“Gian khổ hơn, khó khăn hơn cũng phải ở lại đây, ở lại, đừng quay về, giữ chặt lấy tự do đừng buông ra.”

Chương 14