Tác giả:

Sau khi từ chức, Tịch Hy Thần thành ra rảnh rỗi, nói dễ nghe là ngồi không, chẳng làm gì, chơi bời lêu lổng, chính anh cũng tự nhận là mình ẩn giấu tài năng, ở nhà làm phiền vợ. Bảy giờ sáng, đồng hồ báo thức đúng giờ đổ chuông, anh với tay tắt đi. Hai phút sau. “Hy Thần, đừng đùa nữa, để em dậy nào.” Với giọng còn ngái ngủ, anh lười biếng nói: “Vẫn còn sớm mà”, rồi đưa tay ra kéo lấy người muốn dậy, áp vào ngực mình. Cơ thể không một mảnh quần áo bị ôm chặt lấy, thực sự An Kiệt cảm thấy không thoải mái chút nào. “Hy Thần, em làm bữa sáng nhé?” Cô ra điều kiện. “Hôm nay là thứ mấy?” An Kiệt nghĩ một lát: “Thứ Sáu.” “Hứ, vậy thì hôm nay đúng là đến lượt em phải làm rồi.” Cuộc đàm phán trong phút chốc tan vỡ. Mười phút sau. “Em cảm thấy hơi nóng”, An Kiệt nói, giọng thành khẩn. Hy Thần thành thực: “Anh cũng thế.” Thường ngày, An Kiệt ra được khỏi giường thì cũng phải muộn hơn dự kiến nửa tiếng, còn hôm nào cuồng nhiệt thì muộn đến một, hai tiếng đồng hồ. “Hy Thần, cháo có cần cho thêm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...