Tác giả:

Lộc Niệm nhớ rõ chính mình hẳn là đã chết,lúc đi trên đường cái mua sách giáo khoa thì bị tai nạn xe cộ,không có người cứu giúp. Cô trợn mắt,nhìn dương quang mùa đông lạnh băng chiếu xuống thiết hôi trên bề mặt xi măng,một mảnh trắng bệch. Cúi đầu xem chân mình,là một đôi giày da tinh tế,khóa kéo tinh xảo,cô nhớ rõ bắp đùi mình vốn không như thế này,lại xem tay,là một đôi tay nhỏ cực non nớt,da thịt dưới ánh mặt trời hiện lên trong suốt. "Linh linh linh." Không chờ Lộc Niệm nghĩ nhiều,bên tai bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng chuông,cơ hồ mỗi người qua lại đây đều nghe qua,Lộc Niệm nhìn xa xa một chút, thấy được dưới ánh mặt trời là khu dạy học, hình như là một khu nhà trong trường,nhưng mà, khu dạy học cách cô rất xa, hiện tại vị trí của cô không phải khu dạy học. Lộc Niệm thử đỡ tường động động, thân thể này thật yếu, đi đường so với dĩ vãng chậm hơn nhiều. Đi chưa được mấy bước, cách đó không xa Lộc Niệm nghe được một trận la hét ầm ĩ, cô cảnh giác, nhìn nơi âm thanh phát ra. Là…

Chương 34

Xuyên Thành Mỹ Nhân Bệnh - Em Gái Của Vai ÁcTác giả: Vụ Hạ TùngTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLộc Niệm nhớ rõ chính mình hẳn là đã chết,lúc đi trên đường cái mua sách giáo khoa thì bị tai nạn xe cộ,không có người cứu giúp. Cô trợn mắt,nhìn dương quang mùa đông lạnh băng chiếu xuống thiết hôi trên bề mặt xi măng,một mảnh trắng bệch. Cúi đầu xem chân mình,là một đôi giày da tinh tế,khóa kéo tinh xảo,cô nhớ rõ bắp đùi mình vốn không như thế này,lại xem tay,là một đôi tay nhỏ cực non nớt,da thịt dưới ánh mặt trời hiện lên trong suốt. "Linh linh linh." Không chờ Lộc Niệm nghĩ nhiều,bên tai bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng chuông,cơ hồ mỗi người qua lại đây đều nghe qua,Lộc Niệm nhìn xa xa một chút, thấy được dưới ánh mặt trời là khu dạy học, hình như là một khu nhà trong trường,nhưng mà, khu dạy học cách cô rất xa, hiện tại vị trí của cô không phải khu dạy học. Lộc Niệm thử đỡ tường động động, thân thể này thật yếu, đi đường so với dĩ vãng chậm hơn nhiều. Đi chưa được mấy bước, cách đó không xa Lộc Niệm nghe được một trận la hét ầm ĩ, cô cảnh giác, nhìn nơi âm thanh phát ra. Là… Editor: thientuiuiuiuBeta: Khả KhảCô nhớ tới lần trước, lúc bọn cô cùng nhau ăn cơm tết, anh mang theo cô chạy ra khỏi Lục gia từ trong đêm khuya, ở trong khách sạn nhỏ chen chúc mà ấm áp cùng nhau ăn lẩu rất vui vẻ."Còn không phải là nhớ em sao?" Cô lại suy nghĩ một chút: "Không phải trước kia anh rất thích đưa tiền trực tiếp sao?"Thấy thế cô liền tỏ ra bá đạo nói: "Đồ em đưa anh đều rất tốt, qua mấy ngày nữa em sẽ chuyển tiền vào trong thẻ cho anh."Tần Tự: "......"Tai anh đã đỏ hết lên bị buộc không còn đường thối lui, chật vật đến mức nói không nên lời.Lục Niệm chỉ là nhất thời nổi lên một ít tâm tư đùa giỡn, thật sự không dám đùa quá mức với anh, cô nói xong những lời này cũng bắt đầu hối hận."Anh đi sao?" Cô nói: "Được rồi, em biết anh là nghĩ cách trả lại nhân tình cho em."Đôi mắt to của cô gái sáng lấp lánh, lại hỏi: "Là đi với Minh ca và Tiểu Khuất sao?"Thật ra Lục Niệm cũng không quá để ý, được ở bên cạnh anh thì tốt rồi. Có bao nhiêu người mà cô không thèm để ý, huống chi cô còn rất thích Hoàng Mao, Tiểu Khuất cùng Minh ca, lần trước cùng nhau ăn cơm với bọn họ rất vui.Đương nhiên, "Bao nhiêu người" này phải loại trừ cái cô Bạch Hi kia.Nghe cô nói ra những cái tên đó, anh liền nắm chặt tay lại, bỗng nhiên nhớ tới lần trước cô cự tuyệt."Theo anh."Anh dời đi tầm mắt, giọng nói lạnh lùng: "Em không muốn đi cũng được."♥Tác giả có lời muốn nói:Giọng nói lạnh lùng, mặt đã đỏ rồi, tâm cũng sắp nhảy ra cổ họng.Đùa giỡn Tứ Tứ nhãi con thật sự quá vui >w

Editor: thientuiuiuiu

Beta: Khả Khả

Cô nhớ tới lần trước, lúc bọn cô cùng nhau ăn cơm tết, anh mang theo cô chạy ra khỏi Lục gia từ trong đêm khuya, ở trong khách sạn nhỏ chen chúc mà ấm áp cùng nhau ăn lẩu rất vui vẻ.

"Còn không phải là nhớ em sao?" Cô lại suy nghĩ một chút: "Không phải trước kia anh rất thích đưa tiền trực tiếp sao?"

Thấy thế cô liền tỏ ra bá đạo nói: "Đồ em đưa anh đều rất tốt, qua mấy ngày nữa em sẽ chuyển tiền vào trong thẻ cho anh."

Tần Tự: "......"

Tai anh đã đỏ hết lên bị buộc không còn đường thối lui, chật vật đến mức nói không nên lời.

Lục Niệm chỉ là nhất thời nổi lên một ít tâm tư đùa giỡn, thật sự không dám đùa quá mức với anh, cô nói xong những lời này cũng bắt đầu hối hận.

"Anh đi sao?" Cô nói: "Được rồi, em biết anh là nghĩ cách trả lại nhân tình cho em."

Đôi mắt to của cô gái sáng lấp lánh, lại hỏi: "Là đi với Minh ca và Tiểu Khuất sao?"

Thật ra Lục Niệm cũng không quá để ý, được ở bên cạnh anh thì tốt rồi. Có bao nhiêu người mà cô không thèm để ý, huống chi cô còn rất thích Hoàng Mao, Tiểu Khuất cùng Minh ca, lần trước cùng nhau ăn cơm với bọn họ rất vui.

Đương nhiên, "Bao nhiêu người" này phải loại trừ cái cô Bạch Hi kia.

Nghe cô nói ra những cái tên đó, anh liền nắm chặt tay lại, bỗng nhiên nhớ tới lần trước cô cự tuyệt.

"Theo anh."

Anh dời đi tầm mắt, giọng nói lạnh lùng: "Em không muốn đi cũng được."

♥Tác giả có lời muốn nói:

Giọng nói lạnh lùng, mặt đã đỏ rồi, tâm cũng sắp nhảy ra cổ họng.

Đùa giỡn Tứ Tứ nhãi con thật sự quá vui >w

Xuyên Thành Mỹ Nhân Bệnh - Em Gái Của Vai ÁcTác giả: Vụ Hạ TùngTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLộc Niệm nhớ rõ chính mình hẳn là đã chết,lúc đi trên đường cái mua sách giáo khoa thì bị tai nạn xe cộ,không có người cứu giúp. Cô trợn mắt,nhìn dương quang mùa đông lạnh băng chiếu xuống thiết hôi trên bề mặt xi măng,một mảnh trắng bệch. Cúi đầu xem chân mình,là một đôi giày da tinh tế,khóa kéo tinh xảo,cô nhớ rõ bắp đùi mình vốn không như thế này,lại xem tay,là một đôi tay nhỏ cực non nớt,da thịt dưới ánh mặt trời hiện lên trong suốt. "Linh linh linh." Không chờ Lộc Niệm nghĩ nhiều,bên tai bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng chuông,cơ hồ mỗi người qua lại đây đều nghe qua,Lộc Niệm nhìn xa xa một chút, thấy được dưới ánh mặt trời là khu dạy học, hình như là một khu nhà trong trường,nhưng mà, khu dạy học cách cô rất xa, hiện tại vị trí của cô không phải khu dạy học. Lộc Niệm thử đỡ tường động động, thân thể này thật yếu, đi đường so với dĩ vãng chậm hơn nhiều. Đi chưa được mấy bước, cách đó không xa Lộc Niệm nghe được một trận la hét ầm ĩ, cô cảnh giác, nhìn nơi âm thanh phát ra. Là… Editor: thientuiuiuiuBeta: Khả KhảCô nhớ tới lần trước, lúc bọn cô cùng nhau ăn cơm tết, anh mang theo cô chạy ra khỏi Lục gia từ trong đêm khuya, ở trong khách sạn nhỏ chen chúc mà ấm áp cùng nhau ăn lẩu rất vui vẻ."Còn không phải là nhớ em sao?" Cô lại suy nghĩ một chút: "Không phải trước kia anh rất thích đưa tiền trực tiếp sao?"Thấy thế cô liền tỏ ra bá đạo nói: "Đồ em đưa anh đều rất tốt, qua mấy ngày nữa em sẽ chuyển tiền vào trong thẻ cho anh."Tần Tự: "......"Tai anh đã đỏ hết lên bị buộc không còn đường thối lui, chật vật đến mức nói không nên lời.Lục Niệm chỉ là nhất thời nổi lên một ít tâm tư đùa giỡn, thật sự không dám đùa quá mức với anh, cô nói xong những lời này cũng bắt đầu hối hận."Anh đi sao?" Cô nói: "Được rồi, em biết anh là nghĩ cách trả lại nhân tình cho em."Đôi mắt to của cô gái sáng lấp lánh, lại hỏi: "Là đi với Minh ca và Tiểu Khuất sao?"Thật ra Lục Niệm cũng không quá để ý, được ở bên cạnh anh thì tốt rồi. Có bao nhiêu người mà cô không thèm để ý, huống chi cô còn rất thích Hoàng Mao, Tiểu Khuất cùng Minh ca, lần trước cùng nhau ăn cơm với bọn họ rất vui.Đương nhiên, "Bao nhiêu người" này phải loại trừ cái cô Bạch Hi kia.Nghe cô nói ra những cái tên đó, anh liền nắm chặt tay lại, bỗng nhiên nhớ tới lần trước cô cự tuyệt."Theo anh."Anh dời đi tầm mắt, giọng nói lạnh lùng: "Em không muốn đi cũng được."♥Tác giả có lời muốn nói:Giọng nói lạnh lùng, mặt đã đỏ rồi, tâm cũng sắp nhảy ra cổ họng.Đùa giỡn Tứ Tứ nhãi con thật sự quá vui >w

Chương 34