Tác giả:

Edit: Quải Beta: A Cảnh "Kẻ tàn phế với người đần độn, vốn là trời sinh một đôi." Mấy ngày trước trời vô cùng lạnh, có một trận tuyết lớn, dường như phủ lên kinh thành một lớp vải trắng tựa đang để tang, mấy ngày nay trời lại trong vắt, ánh mặt trời chiếu lên tuyết, làm cho cả thế giới bừng sáng vài phần. Đây là ngày thích hợp để tắm nắng, đông xưa nếu thời tiết đẹp như vậy, dân chúng kinh thành chắc chắn sẽ đem đệm chăn trong nhà ra, bê ghế tới ngồi ở cửa, vừa phơi nắng vừa tán gẫu với láng giềng một phen. Năm nay lại khác. Bắt đầu từ mười năm trước, Đại Tần không ngừng xảy ra thiên tai, phản loạn khắp nơi, phía nam nổi loạn, ngay cả đất bắc Vinh Vương cũng mượn danh "Thanh quân trắc"(1) để tạo phản, đến nay kinh thành đã bị đại quân của Vinh Vương bao vây nửa tháng. (1) Thanh quân trắc: diệt trừ gian thần bên cạnh vua (theo Bách khoa Baidu). Sau khi kinh thành bị phong tỏa, dân chúng trong thành vốn vì lương thực không đủ mà chết đói, hôm trước trận tuyết lớn làm sập phòng ở, rất…

Chương 34: Trừ tịch yến (3)

Độc Sủng Ngốc HậuTác giả: Quyết TuyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngEdit: Quải Beta: A Cảnh "Kẻ tàn phế với người đần độn, vốn là trời sinh một đôi." Mấy ngày trước trời vô cùng lạnh, có một trận tuyết lớn, dường như phủ lên kinh thành một lớp vải trắng tựa đang để tang, mấy ngày nay trời lại trong vắt, ánh mặt trời chiếu lên tuyết, làm cho cả thế giới bừng sáng vài phần. Đây là ngày thích hợp để tắm nắng, đông xưa nếu thời tiết đẹp như vậy, dân chúng kinh thành chắc chắn sẽ đem đệm chăn trong nhà ra, bê ghế tới ngồi ở cửa, vừa phơi nắng vừa tán gẫu với láng giềng một phen. Năm nay lại khác. Bắt đầu từ mười năm trước, Đại Tần không ngừng xảy ra thiên tai, phản loạn khắp nơi, phía nam nổi loạn, ngay cả đất bắc Vinh Vương cũng mượn danh "Thanh quân trắc"(1) để tạo phản, đến nay kinh thành đã bị đại quân của Vinh Vương bao vây nửa tháng. (1) Thanh quân trắc: diệt trừ gian thần bên cạnh vua (theo Bách khoa Baidu). Sau khi kinh thành bị phong tỏa, dân chúng trong thành vốn vì lương thực không đủ mà chết đói, hôm trước trận tuyết lớn làm sập phòng ở, rất… Edit: Tử Lam + A CảnhBeta: Nhược VyTần Dục không thích ăn trái cây, cho nên ngày thường Đoan vương phủ không chuẩn bị mấy thứ này, nhưng Lục Di Ninh lại rất thích.Đột nhiên được ăn trái cây, hai mắt nàng sáng lên, Tần Dục đẩy trái cây đến trước mặt nàng, bảo nàng từ từ ăn... Đương nhiên, Lục Di Ninh không thể ăn chậm được.Lục Di Ninh ăn rất nhanh, không lâu sau đã ăn sạch trái cây trên bàn.Xung quanh có rất nhiều người đang nhìn Lục Di Ninh và Tần Dục, thấy một màn này thì có chút tiếc hận. Một nữ hài nhi xinh đep vậy mà lại bị ngốc...Có người tiếc hận, có người hưng phấn. Thời điểm Tần Diệu mang theo Vương Phi Quách Phức và Tiêu Quý Phi đến vừa vặn thấy được một màn này, khóe miệng Tần Diệu nhịn không được mà cong lên: "Hoàng tẩu rất thích hoa quả sao? Người đến, mang trái cây trên bàn chúng ta cho hoàng tẩu."Sau khi hắn nói xong, lại nhìn về phía Tần Dục: "Hoàng huynh, hoàng tẩu thật đúng là thiên chân vô tà[1]. Nhưng lễ nghi này, có phải huynh cũng nên dạy hoàng tẩu một chút không?"[1] Thiên chân vô tà: Ngây thơ (Chỉ vậy thôi >.

Edit: Tử Lam + A Cảnh

Beta: Nhược Vy

Tần Dục không thích ăn trái cây, cho nên ngày thường Đoan vương phủ không chuẩn bị mấy thứ này, nhưng Lục Di Ninh lại rất thích.

Đột nhiên được ăn trái cây, hai mắt nàng sáng lên, Tần Dục đẩy trái cây đến trước mặt nàng, bảo nàng từ từ ăn... Đương nhiên, Lục Di Ninh không thể ăn chậm được.

Lục Di Ninh ăn rất nhanh, không lâu sau đã ăn sạch trái cây trên bàn.

Xung quanh có rất nhiều người đang nhìn Lục Di Ninh và Tần Dục, thấy một màn này thì có chút tiếc hận. Một nữ hài nhi xinh đep vậy mà lại bị ngốc...

Có người tiếc hận, có người hưng phấn. Thời điểm Tần Diệu mang theo Vương Phi Quách Phức và Tiêu Quý Phi đến vừa vặn thấy được một màn này, khóe miệng Tần Diệu nhịn không được mà cong lên: "Hoàng tẩu rất thích hoa quả sao? Người đến, mang trái cây trên bàn chúng ta cho hoàng tẩu."

Sau khi hắn nói xong, lại nhìn về phía Tần Dục: "Hoàng huynh, hoàng tẩu thật đúng là thiên chân vô tà[1]. Nhưng lễ nghi này, có phải huynh cũng nên dạy hoàng tẩu một chút không?"

[1] Thiên chân vô tà: Ngây thơ (Chỉ vậy thôi >.

Độc Sủng Ngốc HậuTác giả: Quyết TuyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngEdit: Quải Beta: A Cảnh "Kẻ tàn phế với người đần độn, vốn là trời sinh một đôi." Mấy ngày trước trời vô cùng lạnh, có một trận tuyết lớn, dường như phủ lên kinh thành một lớp vải trắng tựa đang để tang, mấy ngày nay trời lại trong vắt, ánh mặt trời chiếu lên tuyết, làm cho cả thế giới bừng sáng vài phần. Đây là ngày thích hợp để tắm nắng, đông xưa nếu thời tiết đẹp như vậy, dân chúng kinh thành chắc chắn sẽ đem đệm chăn trong nhà ra, bê ghế tới ngồi ở cửa, vừa phơi nắng vừa tán gẫu với láng giềng một phen. Năm nay lại khác. Bắt đầu từ mười năm trước, Đại Tần không ngừng xảy ra thiên tai, phản loạn khắp nơi, phía nam nổi loạn, ngay cả đất bắc Vinh Vương cũng mượn danh "Thanh quân trắc"(1) để tạo phản, đến nay kinh thành đã bị đại quân của Vinh Vương bao vây nửa tháng. (1) Thanh quân trắc: diệt trừ gian thần bên cạnh vua (theo Bách khoa Baidu). Sau khi kinh thành bị phong tỏa, dân chúng trong thành vốn vì lương thực không đủ mà chết đói, hôm trước trận tuyết lớn làm sập phòng ở, rất… Edit: Tử Lam + A CảnhBeta: Nhược VyTần Dục không thích ăn trái cây, cho nên ngày thường Đoan vương phủ không chuẩn bị mấy thứ này, nhưng Lục Di Ninh lại rất thích.Đột nhiên được ăn trái cây, hai mắt nàng sáng lên, Tần Dục đẩy trái cây đến trước mặt nàng, bảo nàng từ từ ăn... Đương nhiên, Lục Di Ninh không thể ăn chậm được.Lục Di Ninh ăn rất nhanh, không lâu sau đã ăn sạch trái cây trên bàn.Xung quanh có rất nhiều người đang nhìn Lục Di Ninh và Tần Dục, thấy một màn này thì có chút tiếc hận. Một nữ hài nhi xinh đep vậy mà lại bị ngốc...Có người tiếc hận, có người hưng phấn. Thời điểm Tần Diệu mang theo Vương Phi Quách Phức và Tiêu Quý Phi đến vừa vặn thấy được một màn này, khóe miệng Tần Diệu nhịn không được mà cong lên: "Hoàng tẩu rất thích hoa quả sao? Người đến, mang trái cây trên bàn chúng ta cho hoàng tẩu."Sau khi hắn nói xong, lại nhìn về phía Tần Dục: "Hoàng huynh, hoàng tẩu thật đúng là thiên chân vô tà[1]. Nhưng lễ nghi này, có phải huynh cũng nên dạy hoàng tẩu một chút không?"[1] Thiên chân vô tà: Ngây thơ (Chỉ vậy thôi >.

Chương 34: Trừ tịch yến (3)