Lưng chừng núi, bóng đêm bao trùm, ánh trăng mờ mịt không cách nào xuyên qua được những tán cây rậm rạp để rọi xuống mặt đất. Giữa chốn quạnh hiu này, một căn nhà gỗ đơn sơ nằm trơ trọi, mái ngói bạc phết nhuốm màu thời gian. Bên trong căn nhà, một người đàn ông anh tuấn cùng một cô gái trẻ xinh đẹp đang quỳ gối trước bàn thờ tổ tiên dâng hương. Hai người khấn vái rất lâu, sau đó thành kính dập đầu lạy. Nghi lễ hoàn tất, cả hai ngồi xuống chiếc bàn gỗ nhỏ giữa phòng khách trò chuyện. "Lần đầu tiên rời khỏi nhà một mình, mọi chuyện con phải đem chữ cẩn tắc đặt lên hàng đầu. Những gì không nên nói thì đừng nói, không nên làm thì đừng làm. Che giấu sự khác biệt của bản thân để dung nhập với thế tục, cái con cần làm chính là trở thành một nữ sinh bình thường như bao nữ sinh khác." Đặng Minh Viễn cẩn thận dặn dò. "Con đã biết, chú Út." Đặng Chung Liên cung kính đáp lời. "Con còn nhớ ước nguyện của ông nội con trước khi ra đi chứ?" Đặng Minh Viễn hỏi. "Đương nhiên, ông nội muốn con một đời…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...