Một năm trước: Lam Lan đang lắc lư theo điệu nhạc trong quán bar thì bắt gặp ánh nhìn từ một người đàn ông tầm 30 tuổi đang hướng tới cô. Với thân hình khá gợi cảm của mình cô đã quen với những ánh mắt thèm muốn từ bọn đàn ông háo sắc rồi, nhưng ánh nhìn của người đàn ông này khiến cô có cảm giác hoàn toàn khác, không có chút h*m m**n d*c v*ng nào mà chỉ là một cái nhìn vô định, không chút dao động. Khiến cô có chút hơi bối rối. Lam Lan thu mình vào một góc để tránh ánh đèn rọi tới, nói đúng hơn thì cô đang muốn né tránh ánh mắt đó. Tự nhiên Lam Lan muốn rời khỏi nơi náo nhiệt, ồn ã này. Cô vẫy tay kêu phục vụ tính tiền, rồi lảo đảo bước ra cửa, cô say rồi,say thật rồi. - Ừ thì say, ngày nào chẳng say – cô tự lẩm bẩm một mình. Bước ra tới đường lớn, Lam Lan bắt đầu hắt hơi vài cái, cáu bẳn, cô chửi thề: “Mẹ kiếp, trời cũng ghét mình hay sao mà hôm nay rét nổi da gà thế này”. Đứng vẫy taxi một hồi không được chiếc nào, Lam Lan bực bội, định đi bộ về nhà vì đằng nào cũng chịu rét hơn 30…

Quyển 2 - Chương 4: Michel

Lời Nói Dối Của Em (Phần 1)Tác giả: Nguyễn Hoàng KimTruyện Ngôn TìnhMột năm trước: Lam Lan đang lắc lư theo điệu nhạc trong quán bar thì bắt gặp ánh nhìn từ một người đàn ông tầm 30 tuổi đang hướng tới cô. Với thân hình khá gợi cảm của mình cô đã quen với những ánh mắt thèm muốn từ bọn đàn ông háo sắc rồi, nhưng ánh nhìn của người đàn ông này khiến cô có cảm giác hoàn toàn khác, không có chút h*m m**n d*c v*ng nào mà chỉ là một cái nhìn vô định, không chút dao động. Khiến cô có chút hơi bối rối. Lam Lan thu mình vào một góc để tránh ánh đèn rọi tới, nói đúng hơn thì cô đang muốn né tránh ánh mắt đó. Tự nhiên Lam Lan muốn rời khỏi nơi náo nhiệt, ồn ã này. Cô vẫy tay kêu phục vụ tính tiền, rồi lảo đảo bước ra cửa, cô say rồi,say thật rồi. - Ừ thì say, ngày nào chẳng say – cô tự lẩm bẩm một mình. Bước ra tới đường lớn, Lam Lan bắt đầu hắt hơi vài cái, cáu bẳn, cô chửi thề: “Mẹ kiếp, trời cũng ghét mình hay sao mà hôm nay rét nổi da gà thế này”. Đứng vẫy taxi một hồi không được chiếc nào, Lam Lan bực bội, định đi bộ về nhà vì đằng nào cũng chịu rét hơn 30… Năm giờ chiều, Michel mang lễ phục tới. Anh ta õng ẹo bằng tiếng Pháp;- Elaine, bộ lễ phục này là tôi thiết kế riêng cho cô đó. Hôm nay nhất định tôi sẽ biến con vịt bầu xấu xí cô thành thiên nga.Lam Lan túm chiếc gối trên sofa đáp thẳng vào mặt anh ta.- Michel chết tiệt, dám nói tôi là vịt bầu. - Elaine vịt bầu, sao cô dám ném chiếc gối xấu xí này vào mặt một nhà thiết kế thiên tài hả?- ha ha ha….Nghe được tiếng eo éo bên ngoài, Huân Hy và Hi Nhu biết Michel tới, hai đứa nhỏ đang ngồi ăn tối cùng bà Catherine đột nhiên mắt sáng lên, chạy tọt ra phòng khách.- Michel...Michel….Hai đứa nhỏ trăm miệng một lời chạy lại ôm Michel.- Bonjour, my angels.- Bienvenue, Michel!- Này, hai đứa. Mau đi ăn cơm để mẹ và chú Michel còn chuẩn bị.- Không thích. Michel, váy công chúa của Selena đâu?- Oh baby, Michel đương nhiên nhớ rồi.Michel đưa chiếc hộp chữ nhật màu hồng phấn tới trước mặt Hi Nhu.- Come on baby.     Hi Nhu mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc váy màu hồng phấn. Con bé thích thú ôm chiếc váy chạy vào phòng mặc thử. Trước khi đi nó cũng không quên cảm ơn Michel, đặt một nụ hôn lên má Michel đúng như một thục nữ Pháp.- Merci beaucoup, Mike.Còn lại Huân Hy vẫn đứng một bên cười nham hiểm nhìn Michel khiến anh có chút rùng mình. Thằng bé này không biết giống ai mà sao thấy nó cứ nguy hiểm quá vậy trời. Vì hạnh phúc của anh với Huyền Diệp nên đành phải chịu sự uy h**p của nó vậy. Michel có một bí mật bị thằng bé nắm giữ, nếu để lộ ra ngoài thì chuyện của anh và Huyền Diệp coi như xong. Vì vậy, một tên đàn ông hơn ba mươi tuổi là anh đây đang bị một thằng oắt con năm tuổi đè đầu cưỡi cổ. Hôm nay, ngoài việc tới trang điểm cho Lam Lan, anh còn một nhiệm vụ nữa đó là đưa thằng nhóc tới một nơi mà nó yêu cầu. Thật là đau đầu, mẹ nó mà biết chắc vặt lông anh mất.Michel nháy mắt bảo nó yên tâm. Nhận được tín hiệu, Huân Hy bày ra bộ mặt đáng yêu chào hai người, quay lại phòng ăn cùng bà Catherine.Michel bắt tay vào việc tân trang sắc đẹp cho Lam Lan, không hổ danh là một trong những nhà thiết kế hàng đầu nước Pháp. Chiếc váy đuôi cá màu đen, ôm chọn cơ thể đẫy đà của Lam Lan. Chiếc váy được điểm xuyết bởi những viên kim cương đen quý hiếm, giá trị liên thành. Từ lâu kim cương đen đã trở thành món trang sức biểu trưng cho vị thế hoàng tộc, là niềm kiêu hãnh của các bậc vương tôn và là viên đá màu nhiệm giúp đem lại may mắn trong kinh doanh của các thương gia. Vậy mà nay nó lại được dùng dể làm vật trang trí cho một chiếc váy, chứng tỏ chủ nhân của nó vô cùng được coi trọng.- Thật sự tuyệt vời. Chiếc váy này thật sự vô cùng hoàn hảo. Thế nào, vịt bầu. Cô đã thấy sự lợi hại của tôi chưa?- Đồ tự kỷ.Lam Lan nhìn mình trong gương, cô khẽ mỉm cười. Chiếc váy thật đẹp, cô rất thích. Nhưng có vẻ như sự xa xỉ này không hợp với cô, cũng giồng như tình cảm của Hoàng Việt dành cho cô, làm cô thấy áy láy, lòng trĩu nặng.

Năm giờ chiều, Michel mang lễ phục tới. Anh ta õng ẹo bằng tiếng Pháp;

- Elaine, bộ lễ phục này là tôi thiết kế riêng cho cô đó. Hôm nay nhất định tôi sẽ biến con vịt bầu xấu xí cô thành thiên nga.

Lam Lan túm chiếc gối trên sofa đáp thẳng vào mặt anh ta.

- Michel chết tiệt, dám nói tôi là vịt bầu. 

- Elaine vịt bầu, sao cô dám ném chiếc gối xấu xí này vào mặt một nhà thiết kế thiên tài hả?

- ha ha ha….

Nghe được tiếng eo éo bên ngoài, Huân Hy và Hi Nhu biết Michel tới, hai đứa nhỏ đang ngồi ăn tối cùng bà Catherine đột nhiên mắt sáng lên, chạy tọt ra phòng khách.

- Michel...Michel….

Hai đứa nhỏ trăm miệng một lời chạy lại ôm Michel.

- Bonjour, my angels.

- Bienvenue, Michel!

- Này, hai đứa. Mau đi ăn cơm để mẹ và chú Michel còn chuẩn bị.

- Không thích. Michel, váy công chúa của Selena đâu?

- Oh baby, Michel đương nhiên nhớ rồi.

Michel đưa chiếc hộp chữ nhật màu hồng phấn tới trước mặt Hi Nhu.

- Come on baby.     

Hi Nhu mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc váy màu hồng phấn. Con bé thích thú ôm chiếc váy chạy vào phòng mặc thử. Trước khi đi nó cũng không quên cảm ơn Michel, đặt một nụ hôn lên má Michel đúng như một thục nữ Pháp.

- Merci beaucoup, Mike.

Còn lại Huân Hy vẫn đứng một bên cười nham hiểm nhìn Michel khiến anh có chút rùng mình. Thằng bé này không biết giống ai mà sao thấy nó cứ nguy hiểm quá vậy trời. Vì hạnh phúc của anh với Huyền Diệp nên đành phải chịu sự uy h**p của nó vậy. Michel có một bí mật bị thằng bé nắm giữ, nếu để lộ ra ngoài thì chuyện của anh và Huyền Diệp coi như xong. Vì vậy, một tên đàn ông hơn ba mươi tuổi là anh đây đang bị một thằng oắt con năm tuổi đè đầu cưỡi cổ. Hôm nay, ngoài việc tới trang điểm cho Lam Lan, anh còn một nhiệm vụ nữa đó là đưa thằng nhóc tới một nơi mà nó yêu cầu. Thật là đau đầu, mẹ nó mà biết chắc vặt lông anh mất.

Michel nháy mắt bảo nó yên tâm. Nhận được tín hiệu, Huân Hy bày ra bộ mặt đáng yêu chào hai người, quay lại phòng ăn cùng bà Catherine.

Michel bắt tay vào việc tân trang sắc đẹp cho Lam Lan, không hổ danh là một trong những nhà thiết kế hàng đầu nước Pháp. Chiếc váy đuôi cá màu đen, ôm chọn cơ thể đẫy đà của Lam Lan. Chiếc váy được điểm xuyết bởi những viên kim cương đen quý hiếm, giá trị liên thành. Từ lâu kim cương đen đã trở thành món trang sức biểu trưng cho vị thế hoàng tộc, là niềm kiêu hãnh của các bậc vương tôn và là viên đá màu nhiệm giúp đem lại may mắn trong kinh doanh của các thương gia. Vậy mà nay nó lại được dùng dể làm vật trang trí cho một chiếc váy, chứng tỏ chủ nhân của nó vô cùng được coi trọng.

- Thật sự tuyệt vời. Chiếc váy này thật sự vô cùng hoàn hảo. Thế nào, vịt bầu. Cô đã thấy sự lợi hại của tôi chưa?

- Đồ tự kỷ.

Lam Lan nhìn mình trong gương, cô khẽ mỉm cười. Chiếc váy thật đẹp, cô rất thích. Nhưng có vẻ như sự xa xỉ này không hợp với cô, cũng giồng như tình cảm của Hoàng Việt dành cho cô, làm cô thấy áy láy, lòng trĩu nặng.

Lời Nói Dối Của Em (Phần 1)Tác giả: Nguyễn Hoàng KimTruyện Ngôn TìnhMột năm trước: Lam Lan đang lắc lư theo điệu nhạc trong quán bar thì bắt gặp ánh nhìn từ một người đàn ông tầm 30 tuổi đang hướng tới cô. Với thân hình khá gợi cảm của mình cô đã quen với những ánh mắt thèm muốn từ bọn đàn ông háo sắc rồi, nhưng ánh nhìn của người đàn ông này khiến cô có cảm giác hoàn toàn khác, không có chút h*m m**n d*c v*ng nào mà chỉ là một cái nhìn vô định, không chút dao động. Khiến cô có chút hơi bối rối. Lam Lan thu mình vào một góc để tránh ánh đèn rọi tới, nói đúng hơn thì cô đang muốn né tránh ánh mắt đó. Tự nhiên Lam Lan muốn rời khỏi nơi náo nhiệt, ồn ã này. Cô vẫy tay kêu phục vụ tính tiền, rồi lảo đảo bước ra cửa, cô say rồi,say thật rồi. - Ừ thì say, ngày nào chẳng say – cô tự lẩm bẩm một mình. Bước ra tới đường lớn, Lam Lan bắt đầu hắt hơi vài cái, cáu bẳn, cô chửi thề: “Mẹ kiếp, trời cũng ghét mình hay sao mà hôm nay rét nổi da gà thế này”. Đứng vẫy taxi một hồi không được chiếc nào, Lam Lan bực bội, định đi bộ về nhà vì đằng nào cũng chịu rét hơn 30… Năm giờ chiều, Michel mang lễ phục tới. Anh ta õng ẹo bằng tiếng Pháp;- Elaine, bộ lễ phục này là tôi thiết kế riêng cho cô đó. Hôm nay nhất định tôi sẽ biến con vịt bầu xấu xí cô thành thiên nga.Lam Lan túm chiếc gối trên sofa đáp thẳng vào mặt anh ta.- Michel chết tiệt, dám nói tôi là vịt bầu. - Elaine vịt bầu, sao cô dám ném chiếc gối xấu xí này vào mặt một nhà thiết kế thiên tài hả?- ha ha ha….Nghe được tiếng eo éo bên ngoài, Huân Hy và Hi Nhu biết Michel tới, hai đứa nhỏ đang ngồi ăn tối cùng bà Catherine đột nhiên mắt sáng lên, chạy tọt ra phòng khách.- Michel...Michel….Hai đứa nhỏ trăm miệng một lời chạy lại ôm Michel.- Bonjour, my angels.- Bienvenue, Michel!- Này, hai đứa. Mau đi ăn cơm để mẹ và chú Michel còn chuẩn bị.- Không thích. Michel, váy công chúa của Selena đâu?- Oh baby, Michel đương nhiên nhớ rồi.Michel đưa chiếc hộp chữ nhật màu hồng phấn tới trước mặt Hi Nhu.- Come on baby.     Hi Nhu mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc váy màu hồng phấn. Con bé thích thú ôm chiếc váy chạy vào phòng mặc thử. Trước khi đi nó cũng không quên cảm ơn Michel, đặt một nụ hôn lên má Michel đúng như một thục nữ Pháp.- Merci beaucoup, Mike.Còn lại Huân Hy vẫn đứng một bên cười nham hiểm nhìn Michel khiến anh có chút rùng mình. Thằng bé này không biết giống ai mà sao thấy nó cứ nguy hiểm quá vậy trời. Vì hạnh phúc của anh với Huyền Diệp nên đành phải chịu sự uy h**p của nó vậy. Michel có một bí mật bị thằng bé nắm giữ, nếu để lộ ra ngoài thì chuyện của anh và Huyền Diệp coi như xong. Vì vậy, một tên đàn ông hơn ba mươi tuổi là anh đây đang bị một thằng oắt con năm tuổi đè đầu cưỡi cổ. Hôm nay, ngoài việc tới trang điểm cho Lam Lan, anh còn một nhiệm vụ nữa đó là đưa thằng nhóc tới một nơi mà nó yêu cầu. Thật là đau đầu, mẹ nó mà biết chắc vặt lông anh mất.Michel nháy mắt bảo nó yên tâm. Nhận được tín hiệu, Huân Hy bày ra bộ mặt đáng yêu chào hai người, quay lại phòng ăn cùng bà Catherine.Michel bắt tay vào việc tân trang sắc đẹp cho Lam Lan, không hổ danh là một trong những nhà thiết kế hàng đầu nước Pháp. Chiếc váy đuôi cá màu đen, ôm chọn cơ thể đẫy đà của Lam Lan. Chiếc váy được điểm xuyết bởi những viên kim cương đen quý hiếm, giá trị liên thành. Từ lâu kim cương đen đã trở thành món trang sức biểu trưng cho vị thế hoàng tộc, là niềm kiêu hãnh của các bậc vương tôn và là viên đá màu nhiệm giúp đem lại may mắn trong kinh doanh của các thương gia. Vậy mà nay nó lại được dùng dể làm vật trang trí cho một chiếc váy, chứng tỏ chủ nhân của nó vô cùng được coi trọng.- Thật sự tuyệt vời. Chiếc váy này thật sự vô cùng hoàn hảo. Thế nào, vịt bầu. Cô đã thấy sự lợi hại của tôi chưa?- Đồ tự kỷ.Lam Lan nhìn mình trong gương, cô khẽ mỉm cười. Chiếc váy thật đẹp, cô rất thích. Nhưng có vẻ như sự xa xỉ này không hợp với cô, cũng giồng như tình cảm của Hoàng Việt dành cho cô, làm cô thấy áy láy, lòng trĩu nặng.

Quyển 2 - Chương 4: Michel