Một năm trước: Lam Lan đang lắc lư theo điệu nhạc trong quán bar thì bắt gặp ánh nhìn từ một người đàn ông tầm 30 tuổi đang hướng tới cô. Với thân hình khá gợi cảm của mình cô đã quen với những ánh mắt thèm muốn từ bọn đàn ông háo sắc rồi, nhưng ánh nhìn của người đàn ông này khiến cô có cảm giác hoàn toàn khác, không có chút h*m m**n d*c v*ng nào mà chỉ là một cái nhìn vô định, không chút dao động. Khiến cô có chút hơi bối rối. Lam Lan thu mình vào một góc để tránh ánh đèn rọi tới, nói đúng hơn thì cô đang muốn né tránh ánh mắt đó. Tự nhiên Lam Lan muốn rời khỏi nơi náo nhiệt, ồn ã này. Cô vẫy tay kêu phục vụ tính tiền, rồi lảo đảo bước ra cửa, cô say rồi,say thật rồi. - Ừ thì say, ngày nào chẳng say – cô tự lẩm bẩm một mình. Bước ra tới đường lớn, Lam Lan bắt đầu hắt hơi vài cái, cáu bẳn, cô chửi thề: “Mẹ kiếp, trời cũng ghét mình hay sao mà hôm nay rét nổi da gà thế này”. Đứng vẫy taxi một hồi không được chiếc nào, Lam Lan bực bội, định đi bộ về nhà vì đằng nào cũng chịu rét hơn 30…
Tác giả: