*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư……

Chương 141: Người chết sống lại

Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Vào lúc chúng tôi vẫn không dám ngẩng đầu xem bên kia, trước cửa thang máy toà nhà Linh Linh lại náo nhiệt lên, mấy cô gái đi ăn đã quay trở về.Các cô một đám vừa nói vừa cười trở về, còn có một người trên tay xách theo một phần ăn, nói: “Cũng không biết Nguyệt có thể ăn không nữa.”“Dù sao hai người là ở chung một phòng, cậu đã mua đồ ăn mang về chẳng lẽ cậu ấy còn nói gì, ăn hay không do cô ấy tự quyết định thôi.”Mấy người họ đi vào thang máy, tim tôi cũng treo lơ lửng theo.Bọn họ chắc sẽ nhanh chóng phát hiện ra người chết ở trên lầu.Cũng chính vì ngẩng đầu nhìn theo các cô gái nên tôi cũng nhìn về phía gốc cây bên kia.Lúc này, trên cây không còn người treo cổ chết nữa mà chỉ có đôi nam nữ vẫn đang ôm hôn thắm thiết dưới gốc cây giờ đã tiến thêm một bước thành ra s* s**ng.“Sắp bị phát hiện rồi.Các cô gái đi lên rồi.”“Thét chói tai, anh dám cá là chút nữa tiếng hét chắc chắn không nhỏ đâu!”Ngưu Lực Phàm nói đồng thời ngước đầu nhìn theo về phía lầu chín.Thang máy tới lầu chín, thang kính trong suốt nên chúng tôi có thể thấy đám mỹ nữ đó cùng nhau ra khỏi thang đi vào phía bên trong tòa nhà.Chúng tôi chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe tiếng thét chói tai, vậy mà năm phút sau trên lầu vẫn không có một chút tiếng động.Tôi thì thào: “Các cô ấy không phát hiện ra cô gái kia té ngã trên mặt đất sao?”“Sao lại không phát hiện ra được, cửa phòng mở ra cái thấy liền người ngã nằm trên đất đối diện cửa mà.Vừa rồi, chỉ có một căn phòng đang mở cửa thôi mà?”“Không phải là bị dọa tới xỉu rồi chứ?”thật sự lúc tôi nhìn thấy cũng cảm thấy muốn xỉu mà.“Dọa một hai người xỉu thôi chứ, sao lại xỉu hết được chứ.”“Nhưng sao không có chút xíu phản ứng nào vậy?”Chúng tôi đang buồn bực thì nhìn thấy có hai chiếc xe con chạy tới dừng ở trước cửa tòa nhà.Ở đây không có chỗ đậu xe nên những xe này có vẻ dừng lại rồi đi ngay.Hai xe đều có người bước xuống, một người là ông Tông Thịnh, còn một người khác là một người phụ nữ tóc ngắn, mặc đồ thật thời trang, tay cầm túi xách, dáng vẻ thật mượt mà.Bên cạnh còn có một người phụ trông có vẻ thật giỏi giang.Có vẻ cô ta chính là tổng giám đốc của địa ốc Tận Tâm.“Ông của Tông Thịnh tới! Chuyện trên lầu rốt cuộc là thế nào?”

Vào lúc chúng tôi vẫn không dám ngẩng đầu xem bên kia, trước cửa thang máy toà nhà Linh Linh lại náo nhiệt lên, mấy cô gái đi ăn đã quay trở về.

Các cô một đám vừa nói vừa cười trở về, còn có một người trên tay xách theo một phần ăn, nói: “Cũng không biết Nguyệt có thể ăn không nữa.”

“Dù sao hai người là ở chung một phòng, cậu đã mua đồ ăn mang về chẳng lẽ cậu ấy còn nói gì, ăn hay không do cô ấy tự quyết định thôi.”

Mấy người họ đi vào thang máy, tim tôi cũng treo lơ lửng theo.

Bọn họ chắc sẽ nhanh chóng phát hiện ra người chết ở trên lầu.

Cũng chính vì ngẩng đầu nhìn theo các cô gái nên tôi cũng nhìn về phía gốc cây bên kia.

Lúc này, trên cây không còn người treo cổ chết nữa mà chỉ có đôi nam nữ vẫn đang ôm hôn thắm thiết dưới gốc cây giờ đã tiến thêm một bước thành ra s* s**ng.

“Sắp bị phát hiện rồi.

Các cô gái đi lên rồi.”

“Thét chói tai, anh dám cá là chút nữa tiếng hét chắc chắn không nhỏ đâu!”

Ngưu Lực Phàm nói đồng thời ngước đầu nhìn theo về phía lầu chín.

Thang máy tới lầu chín, thang kính trong suốt nên chúng tôi có thể thấy đám mỹ nữ đó cùng nhau ra khỏi thang đi vào phía bên trong tòa nhà.

Chúng tôi chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe tiếng thét chói tai, vậy mà năm phút sau trên lầu vẫn không có một chút tiếng động.

Tôi thì thào: “Các cô ấy không phát hiện ra cô gái kia té ngã trên mặt đất sao?”

“Sao lại không phát hiện ra được, cửa phòng mở ra cái thấy liền người ngã nằm trên đất đối diện cửa mà.

Vừa rồi, chỉ có một căn phòng đang mở cửa thôi mà?”

“Không phải là bị dọa tới xỉu rồi chứ?”

thật sự lúc tôi nhìn thấy cũng cảm thấy muốn xỉu mà.

“Dọa một hai người xỉu thôi chứ, sao lại xỉu hết được chứ.”

“Nhưng sao không có chút xíu phản ứng nào vậy?”

Chúng tôi đang buồn bực thì nhìn thấy có hai chiếc xe con chạy tới dừng ở trước cửa tòa nhà.

Ở đây không có chỗ đậu xe nên những xe này có vẻ dừng lại rồi đi ngay.

Hai xe đều có người bước xuống, một người là ông Tông Thịnh, còn một người khác là một người phụ nữ tóc ngắn, mặc đồ thật thời trang, tay cầm túi xách, dáng vẻ thật mượt mà.

Bên cạnh còn có một người phụ trông có vẻ thật giỏi giang.

Có vẻ cô ta chính là tổng giám đốc của địa ốc Tận Tâm.

“Ông của Tông Thịnh tới! Chuyện trên lầu rốt cuộc là thế nào?”

Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Vào lúc chúng tôi vẫn không dám ngẩng đầu xem bên kia, trước cửa thang máy toà nhà Linh Linh lại náo nhiệt lên, mấy cô gái đi ăn đã quay trở về.Các cô một đám vừa nói vừa cười trở về, còn có một người trên tay xách theo một phần ăn, nói: “Cũng không biết Nguyệt có thể ăn không nữa.”“Dù sao hai người là ở chung một phòng, cậu đã mua đồ ăn mang về chẳng lẽ cậu ấy còn nói gì, ăn hay không do cô ấy tự quyết định thôi.”Mấy người họ đi vào thang máy, tim tôi cũng treo lơ lửng theo.Bọn họ chắc sẽ nhanh chóng phát hiện ra người chết ở trên lầu.Cũng chính vì ngẩng đầu nhìn theo các cô gái nên tôi cũng nhìn về phía gốc cây bên kia.Lúc này, trên cây không còn người treo cổ chết nữa mà chỉ có đôi nam nữ vẫn đang ôm hôn thắm thiết dưới gốc cây giờ đã tiến thêm một bước thành ra s* s**ng.“Sắp bị phát hiện rồi.Các cô gái đi lên rồi.”“Thét chói tai, anh dám cá là chút nữa tiếng hét chắc chắn không nhỏ đâu!”Ngưu Lực Phàm nói đồng thời ngước đầu nhìn theo về phía lầu chín.Thang máy tới lầu chín, thang kính trong suốt nên chúng tôi có thể thấy đám mỹ nữ đó cùng nhau ra khỏi thang đi vào phía bên trong tòa nhà.Chúng tôi chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe tiếng thét chói tai, vậy mà năm phút sau trên lầu vẫn không có một chút tiếng động.Tôi thì thào: “Các cô ấy không phát hiện ra cô gái kia té ngã trên mặt đất sao?”“Sao lại không phát hiện ra được, cửa phòng mở ra cái thấy liền người ngã nằm trên đất đối diện cửa mà.Vừa rồi, chỉ có một căn phòng đang mở cửa thôi mà?”“Không phải là bị dọa tới xỉu rồi chứ?”thật sự lúc tôi nhìn thấy cũng cảm thấy muốn xỉu mà.“Dọa một hai người xỉu thôi chứ, sao lại xỉu hết được chứ.”“Nhưng sao không có chút xíu phản ứng nào vậy?”Chúng tôi đang buồn bực thì nhìn thấy có hai chiếc xe con chạy tới dừng ở trước cửa tòa nhà.Ở đây không có chỗ đậu xe nên những xe này có vẻ dừng lại rồi đi ngay.Hai xe đều có người bước xuống, một người là ông Tông Thịnh, còn một người khác là một người phụ nữ tóc ngắn, mặc đồ thật thời trang, tay cầm túi xách, dáng vẻ thật mượt mà.Bên cạnh còn có một người phụ trông có vẻ thật giỏi giang.Có vẻ cô ta chính là tổng giám đốc của địa ốc Tận Tâm.“Ông của Tông Thịnh tới! Chuyện trên lầu rốt cuộc là thế nào?”

Chương 141: Người chết sống lại