*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư……

Chương 239-2: Tin tức của thẩm hàm 2

Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Tôi không dám động đậy, thậm chí còn không dám rời khỏi nơi này. Không gian yên tĩnh cứ như vậy, tôi cũng lặng lẽ đứng, thời gian như ngừng trôi vậy.Cuối cùng, sự yên tĩnh bị tiếng “Đinh” cửa thang máy mở ra phá vỡ. Tôi giật nảy người, nhìn qua thì thấy hai người đàn ông mặc tây trang bước ra từ thang máy, người đàn ông lùn đang nói: “Mau mở cửa buôn bán lại đi, chỉ cần ngươi có cách để khai trương lại khách sạn thì Kế Ân sẽ có cách khiến cho việc làm ăn tốt lên. Đừng có, này…” đang nói thì lão im bặt, bước chân cũng khựng lại, nhìn tôi.Tôi hơi cúi người nói: “Thẩn tiên sinh.” Lão lùn này chính là chú của Thẩm kế Ân mà tôi từng gặp qua. Lúc trước hắn và Thẩm Kế Ân nói chuyện, rõ ràng đã biết quan hệ giữa tôi và Tông Thịnh, cũng biết mối quan hệ giữa khách sạn và Tông Thịnh.Lão đi tới trước mặt tôi, nói như bâng quơ: “Cô có việc gì à?”“Tôi, tôi và bạn muốn dùng nhờ WC.”“Ừ, khách sạn hiện không kinh doanh, bảo vệ cũng không trực suốt, mấy người để ý an toàn đó.”Lão mang theo người kia đang định rời đi, tôi vội hỏi:  “Thẩm tiên sinh, Thẩm Hàm tiểu thư có đang ở với ông không?”Lão dừng bước chân, quay đầu lại nhìn tôi: “Cô biết Thẩm Hàm sao?”“Chúng tôi có gặp qua vài lần, cũng coi như là bạn, chỉ là gần đây… muốn tìm em ấy đi dạo phố mà gọi điện mãi không được.” tôi cố giữ cho giọng mình không run rẩy.Lão ha hả cười: “Con bé không khỏe lắm.”Trả lời xong, lão đi thẳng ra ngoài, còn nói chuyện gì đó về pháp luật với người đàn ông bên cạnh, không cho tôi cơ hội hỏi thêm.Tiểu Mễ cũng ra tới nơi, vừa đi vừa nói: “Thoải mái thật, lúc vào tới toilet chị mới nhớ ra khách sạn này đang tạm ngừng kinh doanh, còn sợ lỡ không có nước thì sao, cũng may là vẫn có. Em không đi à?” Tôi lắc đầu. “Vậy đi thôi. Tiểu Mễ kéo tôi ra ngoài, nói tiếp, “Hôm qua em cũng không đi làm, chị đang định hỏi hiệu quả bộ đồ tình thú  kia ra sao, nhưng thấy em không đi, tiểu lão bản cũng không đi, xem ra hiệu quả tốt!”Ngay lúc Tiểu Mễ nói, tôi nghe trong tường truyền ra một giọng, giọng nói như truyền thẳng vào đầu tôi: “Cô gái, ở phòng giành cho khách.”Chương 240Thực Sự Là Tin Tức Của Thẩm HàmEdited by Meo_mup

Tôi không dám động đậy, thậm chí còn không dám rời khỏi nơi này. Không gian yên tĩnh cứ như vậy, tôi cũng lặng lẽ đứng, thời gian như ngừng trôi vậy.

Cuối cùng, sự yên tĩnh bị tiếng “Đinh” cửa thang máy mở ra phá vỡ. 

Tôi giật nảy người, nhìn qua thì thấy hai người đàn ông mặc tây trang bước ra từ thang máy, người đàn ông lùn đang nói: “Mau mở cửa buôn bán lại đi, chỉ cần ngươi có cách để khai trương lại khách sạn thì Kế Ân sẽ có cách khiến cho việc làm ăn tốt lên. Đừng có, này…” đang nói thì lão im bặt, bước chân cũng khựng lại, nhìn tôi.

Tôi hơi cúi người nói: “Thẩn tiên sinh.” Lão lùn này chính là chú của Thẩm kế Ân mà tôi từng gặp qua. Lúc trước hắn và Thẩm Kế Ân nói chuyện, rõ ràng đã biết quan hệ giữa tôi và Tông Thịnh, cũng biết mối quan hệ giữa khách sạn và Tông Thịnh.

Lão đi tới trước mặt tôi, nói như bâng quơ: “Cô có việc gì à?”

“Tôi, tôi và bạn muốn dùng nhờ WC.”

“Ừ, khách sạn hiện không kinh doanh, bảo vệ cũng không trực suốt, mấy người để ý an toàn đó.”

Lão mang theo người kia đang định rời đi, tôi vội hỏi:  “Thẩm tiên sinh, Thẩm Hàm tiểu thư có đang ở với ông không?”

Lão dừng bước chân, quay đầu lại nhìn tôi: “Cô biết Thẩm Hàm sao?”

“Chúng tôi có gặp qua vài lần, cũng coi như là bạn, chỉ là gần đây… muốn tìm em ấy đi dạo phố mà gọi điện mãi không được.” tôi cố giữ cho giọng mình không run rẩy.

Lão ha hả cười: “Con bé không khỏe lắm.”

Trả lời xong, lão đi thẳng ra ngoài, còn nói chuyện gì đó về pháp luật với người đàn ông bên cạnh, không cho tôi cơ hội hỏi thêm.

Tiểu Mễ cũng ra tới nơi, vừa đi vừa nói: “Thoải mái thật, lúc vào tới toilet chị mới nhớ ra khách sạn này đang tạm ngừng kinh doanh, còn sợ lỡ không có nước thì sao, cũng may là vẫn có. Em không đi à?” 

Tôi lắc đầu. 

“Vậy đi thôi. Tiểu Mễ kéo tôi ra ngoài, nói tiếp, “Hôm qua em cũng không đi làm, chị đang định hỏi hiệu quả bộ đồ tình thú  kia ra sao, nhưng thấy em không đi, tiểu lão bản cũng không đi, xem ra hiệu quả tốt!”

Ngay lúc Tiểu Mễ nói, tôi nghe trong tường truyền ra một giọng, giọng nói như truyền thẳng vào đầu tôi: “Cô gái, ở phòng giành cho khách.”

Chương 240

Thực Sự Là Tin Tức 

Của Thẩm Hàm

Edited by Meo_mup

Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Tôi không dám động đậy, thậm chí còn không dám rời khỏi nơi này. Không gian yên tĩnh cứ như vậy, tôi cũng lặng lẽ đứng, thời gian như ngừng trôi vậy.Cuối cùng, sự yên tĩnh bị tiếng “Đinh” cửa thang máy mở ra phá vỡ. Tôi giật nảy người, nhìn qua thì thấy hai người đàn ông mặc tây trang bước ra từ thang máy, người đàn ông lùn đang nói: “Mau mở cửa buôn bán lại đi, chỉ cần ngươi có cách để khai trương lại khách sạn thì Kế Ân sẽ có cách khiến cho việc làm ăn tốt lên. Đừng có, này…” đang nói thì lão im bặt, bước chân cũng khựng lại, nhìn tôi.Tôi hơi cúi người nói: “Thẩn tiên sinh.” Lão lùn này chính là chú của Thẩm kế Ân mà tôi từng gặp qua. Lúc trước hắn và Thẩm Kế Ân nói chuyện, rõ ràng đã biết quan hệ giữa tôi và Tông Thịnh, cũng biết mối quan hệ giữa khách sạn và Tông Thịnh.Lão đi tới trước mặt tôi, nói như bâng quơ: “Cô có việc gì à?”“Tôi, tôi và bạn muốn dùng nhờ WC.”“Ừ, khách sạn hiện không kinh doanh, bảo vệ cũng không trực suốt, mấy người để ý an toàn đó.”Lão mang theo người kia đang định rời đi, tôi vội hỏi:  “Thẩm tiên sinh, Thẩm Hàm tiểu thư có đang ở với ông không?”Lão dừng bước chân, quay đầu lại nhìn tôi: “Cô biết Thẩm Hàm sao?”“Chúng tôi có gặp qua vài lần, cũng coi như là bạn, chỉ là gần đây… muốn tìm em ấy đi dạo phố mà gọi điện mãi không được.” tôi cố giữ cho giọng mình không run rẩy.Lão ha hả cười: “Con bé không khỏe lắm.”Trả lời xong, lão đi thẳng ra ngoài, còn nói chuyện gì đó về pháp luật với người đàn ông bên cạnh, không cho tôi cơ hội hỏi thêm.Tiểu Mễ cũng ra tới nơi, vừa đi vừa nói: “Thoải mái thật, lúc vào tới toilet chị mới nhớ ra khách sạn này đang tạm ngừng kinh doanh, còn sợ lỡ không có nước thì sao, cũng may là vẫn có. Em không đi à?” Tôi lắc đầu. “Vậy đi thôi. Tiểu Mễ kéo tôi ra ngoài, nói tiếp, “Hôm qua em cũng không đi làm, chị đang định hỏi hiệu quả bộ đồ tình thú  kia ra sao, nhưng thấy em không đi, tiểu lão bản cũng không đi, xem ra hiệu quả tốt!”Ngay lúc Tiểu Mễ nói, tôi nghe trong tường truyền ra một giọng, giọng nói như truyền thẳng vào đầu tôi: “Cô gái, ở phòng giành cho khách.”Chương 240Thực Sự Là Tin Tức Của Thẩm HàmEdited by Meo_mup

Chương 239-2: Tin tức của thẩm hàm 2