*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư……
Chương 300: Tiên sinh hai mươi tệ
Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… “Chú à, cháu biết chú chiều cháu trai bảo bối của mình, nhưng không cần phải dùng cả thanh danh của Tông An để mà chiều cháu chứ. Nếu như Tông An xây cái tòa nhà thương mại hỗn hợp kia xây lên bị nứt, có vấn đề thì sau này Tông An làm sao còn chỗ đứng nữa.” Tông Đại Hoành vẫn cố nói thêm.Tông Thịnh từ tốn nói: “Phong thuỷ chiến, biến thành thương nghiệp chiến sao? Thật đúng là không phải thứ mà tôi am hiểu.” anh cao giọng hơn: “Chú, vậy chú cứ chửi bới tôi như vậy là ý gì? Còn chưa xây mà, sao biết sẽ có vết nứt?”Tông Đại Hoành quay đầu, mới phát hiện Tông Thịnh đã đứng ở cửa này. Tông Thịnh ngậm điếu thuốc trên miệng, tay vẫn nghịch bật lửa, rồi từ từ đi vào trong phòng ngồi xuống ở vị trí gần cửa.Tiểu Lục nhanh nhẹn đóng cửa phòng họp lại. Nhưng tôi cũng đã bước tới, đứng ở chỗ ban nãy Tông thịnh vừa đứng. Tiểu Lục cũng không có ý mời tôi ra ngoài, nên tôi cứ đứng như vậy.Trong phòng họp có vài đốc công, vài lãnh đạo trong công ty, có nòng cốt của bộ phận kỹ thuật. Có vài người tôi không quen, có lẽ là kỹ thuật viên của công ty.Tông Đại Hoành trên mặt có điểm khó coi, nhưng lão là người không coi ai ra gì nên tiếp tục nói: “Tông Thịnh, ngươi trở về đến vừa lúc. Bản vẽ của ngươi, đốc công nói không làm.”“Đốc công nào nói vậy?”Một đốc công ngồi bên nói: “Ta nói, thiết kế đó ta đã xem qua, nghiên cứu mất hai ngày, tuyệt đối không thể thực hiện được. Kết cấu chịu lực không đủ, xây năm sáu tầng không sao nhưng đây xây tới 31 tầng, khẳng định sẽ bị nứt tường.”“Dễ mà, trong công ty đâu chỉ có một công trình của tôi, cũng không phải chỉ có tôi là kiến trúc sư thiết kế, kêu mọi người xem thử, nếu có vấn đề thì tôi sửa, chẳng có ý kiến gì.” Tông Thịnh nhìn sang đám kiến trúc sư mặc tây trang đeo cà vạt bên kia, cả đám không dám nói lời nào, một lúc sau mới có một người nói: “À, chúng tôi đều là đám hạng hai, tiểu lão bản tốt nghiệp đại học chính quy, bản vẽ của anh chúng tôi xem không hiểu.” Tông Thịnh cũng không phải người dễ nói chuyện, anh phun ra một hơi thuốc, tức giận nói: “Xem không hiểu, thì đi làm ở công ty làm gì?”“Tông Thịnh!” Ông vẫn không nói gì lạnh giọng gọi, ý bảo Tông Thịnh đừng nói nữa. Tông Thịnh im lặng, ngồi tựa vào ghế hút thuốc. Ông cũng suy nghĩ một chút, mới nói: “Ta tin tưởng Tông Thịnh, nếu nó không nắm chắc thì cũng sẽ không yêu cầu làm. Nhưng mà ta cũng tin tưởng Hoàng đốc công. Hoàng đốc công đã cùng chúng ta hợp tác rất nhiều năm.”
“Chú à, cháu biết chú chiều cháu trai bảo bối của mình, nhưng không cần phải dùng cả thanh danh của Tông An để mà chiều cháu chứ. Nếu như Tông An xây cái tòa nhà thương mại hỗn hợp kia xây lên bị nứt, có vấn đề thì sau này Tông An làm sao còn chỗ đứng nữa.” Tông Đại Hoành vẫn cố nói thêm.
Tông Thịnh từ tốn nói: “Phong thuỷ chiến, biến thành thương nghiệp chiến sao? Thật đúng là không phải thứ mà tôi am hiểu.” anh cao giọng hơn: “Chú, vậy chú cứ chửi bới tôi như vậy là ý gì? Còn chưa xây mà, sao biết sẽ có vết nứt?”
Tông Đại Hoành quay đầu, mới phát hiện Tông Thịnh đã đứng ở cửa này. Tông Thịnh ngậm điếu thuốc trên miệng, tay vẫn nghịch bật lửa, rồi từ từ đi vào trong phòng ngồi xuống ở vị trí gần cửa.
Tiểu Lục nhanh nhẹn đóng cửa phòng họp lại. Nhưng tôi cũng đã bước tới, đứng ở chỗ ban nãy Tông thịnh vừa đứng. Tiểu Lục cũng không có ý mời tôi ra ngoài, nên tôi cứ đứng như vậy.
Trong phòng họp có vài đốc công, vài lãnh đạo trong công ty, có nòng cốt của bộ phận kỹ thuật. Có vài người tôi không quen, có lẽ là kỹ thuật viên của công ty.
Tông Đại Hoành trên mặt có điểm khó coi, nhưng lão là người không coi ai ra gì nên tiếp tục nói: “Tông Thịnh, ngươi trở về đến vừa lúc. Bản vẽ của ngươi, đốc công nói không làm.”
“Đốc công nào nói vậy?”
Một đốc công ngồi bên nói: “Ta nói, thiết kế đó ta đã xem qua, nghiên cứu mất hai ngày, tuyệt đối không thể thực hiện được. Kết cấu chịu lực không đủ, xây năm sáu tầng không sao nhưng đây xây tới 31 tầng, khẳng định sẽ bị nứt tường.”
“Dễ mà, trong công ty đâu chỉ có một công trình của tôi, cũng không phải chỉ có tôi là kiến trúc sư thiết kế, kêu mọi người xem thử, nếu có vấn đề thì tôi sửa, chẳng có ý kiến gì.” Tông Thịnh nhìn sang đám kiến trúc sư mặc tây trang đeo cà vạt bên kia, cả đám không dám nói lời nào, một lúc sau mới có một người nói: “À, chúng tôi đều là đám hạng hai, tiểu lão bản tốt nghiệp đại học chính quy, bản vẽ của anh chúng tôi xem không hiểu.”
Tông Thịnh cũng không phải người dễ nói chuyện, anh phun ra một hơi thuốc, tức giận nói: “Xem không hiểu, thì đi làm ở công ty làm gì?”
“Tông Thịnh!” Ông vẫn không nói gì lạnh giọng gọi, ý bảo Tông Thịnh đừng nói nữa. Tông Thịnh im lặng, ngồi tựa vào ghế hút thuốc.
Ông cũng suy nghĩ một chút, mới nói: “Ta tin tưởng Tông Thịnh, nếu nó không nắm chắc thì cũng sẽ không yêu cầu làm. Nhưng mà ta cũng tin tưởng Hoàng đốc công. Hoàng đốc công đã cùng chúng ta hợp tác rất nhiều năm.”
Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… “Chú à, cháu biết chú chiều cháu trai bảo bối của mình, nhưng không cần phải dùng cả thanh danh của Tông An để mà chiều cháu chứ. Nếu như Tông An xây cái tòa nhà thương mại hỗn hợp kia xây lên bị nứt, có vấn đề thì sau này Tông An làm sao còn chỗ đứng nữa.” Tông Đại Hoành vẫn cố nói thêm.Tông Thịnh từ tốn nói: “Phong thuỷ chiến, biến thành thương nghiệp chiến sao? Thật đúng là không phải thứ mà tôi am hiểu.” anh cao giọng hơn: “Chú, vậy chú cứ chửi bới tôi như vậy là ý gì? Còn chưa xây mà, sao biết sẽ có vết nứt?”Tông Đại Hoành quay đầu, mới phát hiện Tông Thịnh đã đứng ở cửa này. Tông Thịnh ngậm điếu thuốc trên miệng, tay vẫn nghịch bật lửa, rồi từ từ đi vào trong phòng ngồi xuống ở vị trí gần cửa.Tiểu Lục nhanh nhẹn đóng cửa phòng họp lại. Nhưng tôi cũng đã bước tới, đứng ở chỗ ban nãy Tông thịnh vừa đứng. Tiểu Lục cũng không có ý mời tôi ra ngoài, nên tôi cứ đứng như vậy.Trong phòng họp có vài đốc công, vài lãnh đạo trong công ty, có nòng cốt của bộ phận kỹ thuật. Có vài người tôi không quen, có lẽ là kỹ thuật viên của công ty.Tông Đại Hoành trên mặt có điểm khó coi, nhưng lão là người không coi ai ra gì nên tiếp tục nói: “Tông Thịnh, ngươi trở về đến vừa lúc. Bản vẽ của ngươi, đốc công nói không làm.”“Đốc công nào nói vậy?”Một đốc công ngồi bên nói: “Ta nói, thiết kế đó ta đã xem qua, nghiên cứu mất hai ngày, tuyệt đối không thể thực hiện được. Kết cấu chịu lực không đủ, xây năm sáu tầng không sao nhưng đây xây tới 31 tầng, khẳng định sẽ bị nứt tường.”“Dễ mà, trong công ty đâu chỉ có một công trình của tôi, cũng không phải chỉ có tôi là kiến trúc sư thiết kế, kêu mọi người xem thử, nếu có vấn đề thì tôi sửa, chẳng có ý kiến gì.” Tông Thịnh nhìn sang đám kiến trúc sư mặc tây trang đeo cà vạt bên kia, cả đám không dám nói lời nào, một lúc sau mới có một người nói: “À, chúng tôi đều là đám hạng hai, tiểu lão bản tốt nghiệp đại học chính quy, bản vẽ của anh chúng tôi xem không hiểu.” Tông Thịnh cũng không phải người dễ nói chuyện, anh phun ra một hơi thuốc, tức giận nói: “Xem không hiểu, thì đi làm ở công ty làm gì?”“Tông Thịnh!” Ông vẫn không nói gì lạnh giọng gọi, ý bảo Tông Thịnh đừng nói nữa. Tông Thịnh im lặng, ngồi tựa vào ghế hút thuốc. Ông cũng suy nghĩ một chút, mới nói: “Ta tin tưởng Tông Thịnh, nếu nó không nắm chắc thì cũng sẽ không yêu cầu làm. Nhưng mà ta cũng tin tưởng Hoàng đốc công. Hoàng đốc công đã cùng chúng ta hợp tác rất nhiều năm.”