*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư……

Chương 532: VỎ ĐAO CỦA ANH 3

Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Tông Thịnh lại rót rượu, nói: “Anh ngồi trên xe cảnh sát nhìn em, nghĩ tới nếu sau này anh xảy ra chuyện thì có lẽ em sẽ thành cái dạng này đi. Bên cạnh, cảnh sát hỏi anh, có phải em đuổi theo anh không. Anh nói, em là bạn gái chính thức của anh.Lúc sau tới đồn cảnh sát, bọn họ lặp đi lặp lại hỏi rất nhiều vấn đề, hỏi đến mức anh bực bội muốn đánh người, ngay thời điểm đó có một cái cảnh sát lại hỏi tên của anh, nói ở ngoài có một cô gái đứng ở cửa chờ anh. Anh liền đoán được là em.Giờ phút đó, bao bực bội trong lòng anh đều dịu lại, vì anh biết em đang ở rất gần anh, chỉ cách nhau vài mét.Một lúc sau, trời tối, lại có cảnh sát tới nói, em vẫn đang đợi anh. Lúc anh ký tên thì tay anh run lẩy bẩy, anh nghĩ, anh ngồi trong đồn ít nhất còn có ghế dựa, còn em thì cứ đứng bên ngoài suốt.Ưu Tuyền, đời này, cho dù chết, anh cũng sẽ chết cùng em.”“Đừng…”Tôi cản lại, nhưng anh vẫn tiếp tục nói: “Nếu thật giống Lão Bắc nói, đời này của em chính là bị anh hại chết, anh cũng sẽ nghĩ cách lưu em lại, làm người gỗ cho em, để em mãi bên cạnh anh.Hồi đó học cấp 3, anh có gặp một cái lão tiên sinh, đi đâu cũng mang theo một cái túi, ngủ vẫn ôm chặt, anh hỏi rằng trong túi có bảo bối gì thì ông ấy lấy ra một bức tượng gỗ hình phụ nữ, nói với anh rằng đây là vợ ông ấy. Ông ấy nghĩ rằng sau khi chết sẽ lại nắm tay vợ mình cùng nhau sang thế giới bên kia. Ưu Tuyền…”Anh dừng một chút, thay đổi đề tài: “Nào, uống thêm một chén. Dù sao hôm nay chúng ta không lái xe, ở đây cũng không xa nhà mình lắm, xong mình chậm chậm đi bộ về là tỉnh rượu.”Tôi cẩn thận cầm ly lên. Tông Thịnh hiếm khi nói nhiều đến như vậy, khá kỳ lạ. Có lẽ, tôi không thể hiểu lúc ở đồn cảnh sát anh đã gặp chuyện gì khiến cho mình bực bội. Nhưng tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đã không về nhà đợi tin mà đi tìm Tông Thịnh.Lúc tôi nâng ly, anh cũng cầm ly lên. Chỉ là, lúc này cánh tay của anh vòng qua cánh tay tôi, tôi hiểu, chính là uống rượu giao bôi.Tim tôi đập loạn, nghi thức này chẳng phải chỉ khi kết hôn mới làm sao?Tôi cúi đầu uống rượu, anh cũng cúi đầu uống.

Tông Thịnh lại rót rượu, nói: “Anh ngồi trên xe cảnh sát nhìn em, nghĩ tới nếu sau này anh xảy ra chuyện thì có lẽ em sẽ thành cái dạng này đi. Bên cạnh, cảnh sát hỏi anh, có phải em đuổi theo anh không. Anh nói, em là bạn gái chính thức của anh.

Lúc sau tới đồn cảnh sát, bọn họ lặp đi lặp lại hỏi rất nhiều vấn đề, hỏi đến mức anh bực bội muốn đánh người, ngay thời điểm đó có một cái cảnh sát lại hỏi tên của anh, nói ở ngoài có một cô gái đứng ở cửa chờ anh. Anh liền đoán được là em.

Giờ phút đó, bao bực bội trong lòng anh đều dịu lại, vì anh biết em đang ở rất gần anh, chỉ cách nhau vài mét.

Một lúc sau, trời tối, lại có cảnh sát tới nói, em vẫn đang đợi anh. Lúc anh ký tên thì tay anh run lẩy bẩy, anh nghĩ, anh ngồi trong đồn ít nhất còn có ghế dựa, còn em thì cứ đứng bên ngoài suốt.

Ưu Tuyền, đời này, cho dù chết, anh cũng sẽ chết cùng em.”

“Đừng…”

Tôi cản lại, nhưng anh vẫn tiếp tục nói: “Nếu thật giống Lão Bắc nói, đời này của em chính là bị anh hại chết, anh cũng sẽ nghĩ cách lưu em lại, làm người gỗ cho em, để em mãi bên cạnh anh.

Hồi đó học cấp 3, anh có gặp một cái lão tiên sinh, đi đâu cũng mang theo một cái túi, ngủ vẫn ôm chặt, anh hỏi rằng trong túi có bảo bối gì thì ông ấy lấy ra một bức tượng gỗ hình phụ nữ, nói với anh rằng đây là vợ ông ấy. Ông ấy nghĩ rằng sau khi chết sẽ lại nắm tay vợ mình cùng nhau sang thế giới bên kia. Ưu Tuyền…”

Anh dừng một chút, thay đổi đề tài: “Nào, uống thêm một chén. Dù sao hôm nay chúng ta không lái xe, ở đây cũng không xa nhà mình lắm, xong mình chậm chậm đi bộ về là tỉnh rượu.”

Tôi cẩn thận cầm ly lên. Tông Thịnh hiếm khi nói nhiều đến như vậy, khá kỳ lạ. Có lẽ, tôi không thể hiểu lúc ở đồn cảnh sát anh đã gặp chuyện gì khiến cho mình bực bội. Nhưng tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đã không về nhà đợi tin mà đi tìm Tông Thịnh.

Lúc tôi nâng ly, anh cũng cầm ly lên. Chỉ là, lúc này cánh tay của anh vòng qua cánh tay tôi, tôi hiểu, chính là uống rượu giao bôi.

Tim tôi đập loạn, nghi thức này chẳng phải chỉ khi kết hôn mới làm sao?

Tôi cúi đầu uống rượu, anh cũng cúi đầu uống.

Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Tông Thịnh lại rót rượu, nói: “Anh ngồi trên xe cảnh sát nhìn em, nghĩ tới nếu sau này anh xảy ra chuyện thì có lẽ em sẽ thành cái dạng này đi. Bên cạnh, cảnh sát hỏi anh, có phải em đuổi theo anh không. Anh nói, em là bạn gái chính thức của anh.Lúc sau tới đồn cảnh sát, bọn họ lặp đi lặp lại hỏi rất nhiều vấn đề, hỏi đến mức anh bực bội muốn đánh người, ngay thời điểm đó có một cái cảnh sát lại hỏi tên của anh, nói ở ngoài có một cô gái đứng ở cửa chờ anh. Anh liền đoán được là em.Giờ phút đó, bao bực bội trong lòng anh đều dịu lại, vì anh biết em đang ở rất gần anh, chỉ cách nhau vài mét.Một lúc sau, trời tối, lại có cảnh sát tới nói, em vẫn đang đợi anh. Lúc anh ký tên thì tay anh run lẩy bẩy, anh nghĩ, anh ngồi trong đồn ít nhất còn có ghế dựa, còn em thì cứ đứng bên ngoài suốt.Ưu Tuyền, đời này, cho dù chết, anh cũng sẽ chết cùng em.”“Đừng…”Tôi cản lại, nhưng anh vẫn tiếp tục nói: “Nếu thật giống Lão Bắc nói, đời này của em chính là bị anh hại chết, anh cũng sẽ nghĩ cách lưu em lại, làm người gỗ cho em, để em mãi bên cạnh anh.Hồi đó học cấp 3, anh có gặp một cái lão tiên sinh, đi đâu cũng mang theo một cái túi, ngủ vẫn ôm chặt, anh hỏi rằng trong túi có bảo bối gì thì ông ấy lấy ra một bức tượng gỗ hình phụ nữ, nói với anh rằng đây là vợ ông ấy. Ông ấy nghĩ rằng sau khi chết sẽ lại nắm tay vợ mình cùng nhau sang thế giới bên kia. Ưu Tuyền…”Anh dừng một chút, thay đổi đề tài: “Nào, uống thêm một chén. Dù sao hôm nay chúng ta không lái xe, ở đây cũng không xa nhà mình lắm, xong mình chậm chậm đi bộ về là tỉnh rượu.”Tôi cẩn thận cầm ly lên. Tông Thịnh hiếm khi nói nhiều đến như vậy, khá kỳ lạ. Có lẽ, tôi không thể hiểu lúc ở đồn cảnh sát anh đã gặp chuyện gì khiến cho mình bực bội. Nhưng tôi cảm thấy mình thật may mắn vì đã không về nhà đợi tin mà đi tìm Tông Thịnh.Lúc tôi nâng ly, anh cũng cầm ly lên. Chỉ là, lúc này cánh tay của anh vòng qua cánh tay tôi, tôi hiểu, chính là uống rượu giao bôi.Tim tôi đập loạn, nghi thức này chẳng phải chỉ khi kết hôn mới làm sao?Tôi cúi đầu uống rượu, anh cũng cúi đầu uống.

Chương 532: VỎ ĐAO CỦA ANH 3