*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư……
Chương 567: Vì Sao Phải Thiện Lương Với Kẻ Khác?
Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Vừa gửi tin đi thì Tiểu mễ đã ngồi sát bên cạnh thì thầm với tôi: “Ra công trường hẹn hò sao? Tiểu lão bản nhìn khá là muộn tao đó! Hai người có hẹn hò ở công trường ấy ấy không?”Tôi cười: “Bớt kinh tởm đi! Em vừa nhắn cho bạn em cuối tuần này mình tới chỗ hắn tắm suối nước nóng. Nếu phú nhị đại kia không tới chỗ thì chúng ta cứ ở đó ngâm nước nóng thôi, dù sao cũng chẳng phải tiền của mình.”Tiểu Mễ xinh đẹp, nhưng vẫn mang tâm tư nữ nhân, chỉ cần nói không cần tốn tiền là đồng ý đi ngay.Tiểu Mễ cúi đầu, cười ngượng ngùng, một lúc lâu sau mới nói với tôi: “Hồi trước khi mới đi làm kinh doanh BĐS, đồng nghiệp có người khi bán nhà gặp một kẻ có tiền, sau đó bỏ nghề đi theo người ta. Ban đầu nói là bạn trai mua một căn hộ cho ở, sau này mới biết cô ấy chỉ là tiểu tam của người ta, còn bị vợ cả cho một bạt tai. Tuy không phải chị tự mình trải qua chuyện này nhưng mà chị tận mắt chứng kiến. Chị biết, mình không thể đi trên con đường đó được. Nhà chị vẫn luôn hy vọng chị có thể gả cho người có tiền, nhưng… Ưu Tuyền, em có biết người mà tiểu lão bản định giới thiệu là ai không? Đã kết hôn chưa?”“Cái này, em cũng không tõ. Nhưng Tiểu Mễ, chị cũng đừng nghĩ quá xa, trước hết cứ gặp mặt đã, đi tắm suối nước nóng thôi mà, đã tới bước kết hôn liền đâu, cứ thoải mái chơi bời đã.”Trên mặt Tiểu Mễ thoáng vẻ thất vọng nhưng lại nhanh chóng mỉm cười.Trong lòng tôi lại không hề dễ chịu vì tôi vẫn cảm giác rằng mình sẽ làm tổn thương tới Tiểu mễ vô tội.Tôi nói không nên lời, nếu tôi nói với Tiểu Mễ rằng người chúng tôi định giới thiệu sẽ chẳng tốt lành gì…Tôi nghĩ tới Hạ Lan Lan. Tới tận bây giờ tôi vẫn có chút hổ thẹn với Lan Lan. Tuy rằng Lan Lan từng làm ra chuyện có lỗi với tôi, nhưng nếu ngay từ đầu tôi nói rõ với cô ấy thì có lẽ mọi chuyện cũng khác rồi chăng? Nếu tôi không dính dáng tới Thẩm Kế Ân thì liệu cô ấy có bị liên lụy không? Có lẽ đều khác.Giờ đến phiên Tiểu Mễ, tôi không muốn làm tổn thương cô ấy nhưng mà, Tông Thịnh đã nói rồi, chúng tôi cần một cái cớ, và Tiểu Mễ chính là cái cớ đó.“Tiểu Mễ.”Tôi nhìn và gọi.“Nếu ngày nào đó, chị phát hiện, thật ra em không phải người tốt thì liệu chị có thể cho em chút thời gian để giải thích không?”Tiểu Mễ cười, vỗ vỗ vai tôi: “Em sao? Về em, chị tin vào mắt nhìn người của mình. Nói xem nào, hôm nay tính kêu chị làm thế cho hả? Thấy em tích cực lên kế hoạcdh cho việc đi suối nước nóng cuối tuần, để chị giúp cho.”“Không…” Tôi không nói nên lời.
Vừa gửi tin đi thì Tiểu mễ đã ngồi sát bên cạnh thì thầm với tôi: “Ra công trường hẹn hò sao? Tiểu lão bản nhìn khá là muộn tao đó! Hai người có hẹn hò ở công trường ấy ấy không?”
Tôi cười: “Bớt kinh tởm đi! Em vừa nhắn cho bạn em cuối tuần này mình tới chỗ hắn tắm suối nước nóng. Nếu phú nhị đại kia không tới chỗ thì chúng ta cứ ở đó ngâm nước nóng thôi, dù sao cũng chẳng phải tiền của mình.”
Tiểu Mễ xinh đẹp, nhưng vẫn mang tâm tư nữ nhân, chỉ cần nói không cần tốn tiền là đồng ý đi ngay.
Tiểu Mễ cúi đầu, cười ngượng ngùng, một lúc lâu sau mới nói với tôi: “Hồi trước khi mới đi làm kinh doanh BĐS, đồng nghiệp có người khi bán nhà gặp một kẻ có tiền, sau đó bỏ nghề đi theo người ta. Ban đầu nói là bạn trai mua một căn hộ cho ở, sau này mới biết cô ấy chỉ là tiểu tam của người ta, còn bị vợ cả cho một bạt tai. Tuy không phải chị tự mình trải qua chuyện này nhưng mà chị tận mắt chứng kiến. Chị biết, mình không thể đi trên con đường đó được. Nhà chị vẫn luôn hy vọng chị có thể gả cho người có tiền, nhưng… Ưu Tuyền, em có biết người mà tiểu lão bản định giới thiệu là ai không? Đã kết hôn chưa?”
“Cái này, em cũng không tõ. Nhưng Tiểu Mễ, chị cũng đừng nghĩ quá xa, trước hết cứ gặp mặt đã, đi tắm suối nước nóng thôi mà, đã tới bước kết hôn liền đâu, cứ thoải mái chơi bời đã.”
Trên mặt Tiểu Mễ thoáng vẻ thất vọng nhưng lại nhanh chóng mỉm cười.
Trong lòng tôi lại không hề dễ chịu vì tôi vẫn cảm giác rằng mình sẽ làm tổn thương tới Tiểu mễ vô tội.
Tôi nói không nên lời, nếu tôi nói với Tiểu Mễ rằng người chúng tôi định giới thiệu sẽ chẳng tốt lành gì…
Tôi nghĩ tới Hạ Lan Lan. Tới tận bây giờ tôi vẫn có chút hổ thẹn với Lan Lan. Tuy rằng Lan Lan từng làm ra chuyện có lỗi với tôi, nhưng nếu ngay từ đầu tôi nói rõ với cô ấy thì có lẽ mọi chuyện cũng khác rồi chăng? Nếu tôi không dính dáng tới Thẩm Kế Ân thì liệu cô ấy có bị liên lụy không? Có lẽ đều khác.
Giờ đến phiên Tiểu Mễ, tôi không muốn làm tổn thương cô ấy nhưng mà, Tông Thịnh đã nói rồi, chúng tôi cần một cái cớ, và Tiểu Mễ chính là cái cớ đó.
“Tiểu Mễ.”Tôi nhìn và gọi.
“Nếu ngày nào đó, chị phát hiện, thật ra em không phải người tốt thì liệu chị có thể cho em chút thời gian để giải thích không?”
Tiểu Mễ cười, vỗ vỗ vai tôi: “Em sao? Về em, chị tin vào mắt nhìn người của mình. Nói xem nào, hôm nay tính kêu chị làm thế cho hả? Thấy em tích cực lên kế hoạcdh cho việc đi suối nước nóng cuối tuần, để chị giúp cho.”
“Không…” Tôi không nói nên lời.
Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Vừa gửi tin đi thì Tiểu mễ đã ngồi sát bên cạnh thì thầm với tôi: “Ra công trường hẹn hò sao? Tiểu lão bản nhìn khá là muộn tao đó! Hai người có hẹn hò ở công trường ấy ấy không?”Tôi cười: “Bớt kinh tởm đi! Em vừa nhắn cho bạn em cuối tuần này mình tới chỗ hắn tắm suối nước nóng. Nếu phú nhị đại kia không tới chỗ thì chúng ta cứ ở đó ngâm nước nóng thôi, dù sao cũng chẳng phải tiền của mình.”Tiểu Mễ xinh đẹp, nhưng vẫn mang tâm tư nữ nhân, chỉ cần nói không cần tốn tiền là đồng ý đi ngay.Tiểu Mễ cúi đầu, cười ngượng ngùng, một lúc lâu sau mới nói với tôi: “Hồi trước khi mới đi làm kinh doanh BĐS, đồng nghiệp có người khi bán nhà gặp một kẻ có tiền, sau đó bỏ nghề đi theo người ta. Ban đầu nói là bạn trai mua một căn hộ cho ở, sau này mới biết cô ấy chỉ là tiểu tam của người ta, còn bị vợ cả cho một bạt tai. Tuy không phải chị tự mình trải qua chuyện này nhưng mà chị tận mắt chứng kiến. Chị biết, mình không thể đi trên con đường đó được. Nhà chị vẫn luôn hy vọng chị có thể gả cho người có tiền, nhưng… Ưu Tuyền, em có biết người mà tiểu lão bản định giới thiệu là ai không? Đã kết hôn chưa?”“Cái này, em cũng không tõ. Nhưng Tiểu Mễ, chị cũng đừng nghĩ quá xa, trước hết cứ gặp mặt đã, đi tắm suối nước nóng thôi mà, đã tới bước kết hôn liền đâu, cứ thoải mái chơi bời đã.”Trên mặt Tiểu Mễ thoáng vẻ thất vọng nhưng lại nhanh chóng mỉm cười.Trong lòng tôi lại không hề dễ chịu vì tôi vẫn cảm giác rằng mình sẽ làm tổn thương tới Tiểu mễ vô tội.Tôi nói không nên lời, nếu tôi nói với Tiểu Mễ rằng người chúng tôi định giới thiệu sẽ chẳng tốt lành gì…Tôi nghĩ tới Hạ Lan Lan. Tới tận bây giờ tôi vẫn có chút hổ thẹn với Lan Lan. Tuy rằng Lan Lan từng làm ra chuyện có lỗi với tôi, nhưng nếu ngay từ đầu tôi nói rõ với cô ấy thì có lẽ mọi chuyện cũng khác rồi chăng? Nếu tôi không dính dáng tới Thẩm Kế Ân thì liệu cô ấy có bị liên lụy không? Có lẽ đều khác.Giờ đến phiên Tiểu Mễ, tôi không muốn làm tổn thương cô ấy nhưng mà, Tông Thịnh đã nói rồi, chúng tôi cần một cái cớ, và Tiểu Mễ chính là cái cớ đó.“Tiểu Mễ.”Tôi nhìn và gọi.“Nếu ngày nào đó, chị phát hiện, thật ra em không phải người tốt thì liệu chị có thể cho em chút thời gian để giải thích không?”Tiểu Mễ cười, vỗ vỗ vai tôi: “Em sao? Về em, chị tin vào mắt nhìn người của mình. Nói xem nào, hôm nay tính kêu chị làm thế cho hả? Thấy em tích cực lên kế hoạcdh cho việc đi suối nước nóng cuối tuần, để chị giúp cho.”“Không…” Tôi không nói nên lời.