*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư……

Chương 608: Sồn sồn cãi nhau 2

Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Thẩm Hàm trừng mắt nhìn tôi: “Chị không lên cơn sốt đó chứ, chẳng phải trước đây anh em còn theo đuổi chị sao? Chị sẽ không có quên mặt anh trai em đó chứ!”“Hắn thật sự chính là anh trai của em! Có thể coi như là anh trai em mượn xác hoàn hồn. CHẳng phải em cũng hoài nghi vì sao hắn không có lên giường với em sao?”“Xàm quá đi bà! Nếu Trần Thần là anh trai em, thì Trần Thần đâu?”“Mấy sinh viên lúc chơi trò bắt quỷ ở Sa Ân lúc trước, một người thì chết, một người thì mất tích nhiều ngày, sau bị người khác mượn xác hoàn hồn, em nói đi, Trần Thần chân chính đi đâu?”“Đã chết?”“Thẩm Hàm, chị biết em là cô gái thông minh, em không nên trốn tránh hiện thực. Em có từng nghĩ tới thái độ của chú em với đứa nhỏ này hoàn toàn không bình thường sao? Có người lớn nào cho phép con cháu trong nhà mới học tới cấp ba có con với người mà biết chắc sẽ không cưới không?Còn nữa, anh trai em, khách sạn xảy ra chuyện lớn như vậy, vì sao mãi vẫn không xuất hiện?Cho dù đi đến tận Bắc Cực để du lịch thì cũng nên quay về rồi chứ?” “Ngưu Lực Phàm!” Thẩm Hàm cuối cùng đã thấy người lái xe không phải là Tông Thịnh, mà là Ngưu Lực Phàm. Cô nàng kinh ngạc, quay đầu lại quát lên với tôi: “Tông Ưu Tuyền, hai người có ý gì? Không! Là cả ba người? Trần Thần đâu? Có phải đã bị đồ khốn Tông Thịnh xuống tay hay không? Trần Thần chỉ là một người bình thường, các người là lũ xấu xa.”“Thẩm Hàm! Em phải biết rõ ràng rốt cuộc ai mới là người xấu!” Tôi cũng hét lên. “Sa Ân, chính là nơi bị ông của em, chú em, ba em, và cả Lão Bắc liên hợp lại bố trận, bọn họ dùng khí của tất cả mọi người xung quanh, để làm vượng tài cho nhà em, mặc kệ sống chết của mọi người xung quanh.Sa Ân xảy ra án mạng bao lần, nhà các người có từng để ý không? Đừng nói là để ý, không khéo chú của em còn đang cười, lại chết người rồi, lại thêm âm khí, lại có thể kiếm tiền.”“Nhà tôi không có dơ bẩn như chị nói vậy đâu, ba mẹ tôi chia tay nhưng chú và anh tôi vẫn luôn đối xử tốt với tôi.”“Bọn họ thật lòng sao? Có bao giờ em nghĩ tới, nếu là ba em thì ông sẽ cho phép em sinh đứa nhỏ ra không?”“Các người nói đủ điều chỉ muốn tôi phá thai thôi, còn lâu! Đứa bé là một phần của tôi, mấy người làm bậy tôi sẽ báo cảnh sát!! Ngưu Lực Phàm, dừng xe!”Tôi chồm lên phía trước nói: “Ngưu Lực Phàm! Đi khách sạn Sa Ân!”Khi nói những lời này, tôi cơ hồ là dùng toàn bộ sức lực hô lên. Hai nữ nhân cãi nhau, có đôi khi thật sự chỉ cần ai to tiếng hơn liền thắng.

Thẩm Hàm trừng mắt nhìn tôi: “Chị không lên cơn sốt đó chứ, chẳng phải trước đây anh em còn theo đuổi chị sao? Chị sẽ không có quên mặt anh trai em đó chứ!”

“Hắn thật sự chính là anh trai của em! Có thể coi như là anh trai em mượn xác hoàn hồn. CHẳng phải em cũng hoài nghi vì sao hắn không có lên giường với em sao?”

“Xàm quá đi bà! Nếu Trần Thần là anh trai em, thì Trần Thần đâu?”

“Mấy sinh viên lúc chơi trò bắt quỷ ở Sa Ân lúc trước, một người thì chết, một người thì mất tích nhiều ngày, sau bị người khác mượn xác hoàn hồn, em nói đi, Trần Thần chân chính đi đâu?”

“Đã chết?”

“Thẩm Hàm, chị biết em là cô gái thông minh, em không nên trốn tránh hiện thực. Em có từng nghĩ tới thái độ của chú em với đứa nhỏ này hoàn toàn không bình thường sao? Có người lớn nào cho phép con cháu trong nhà mới học tới cấp ba có con với người mà biết chắc sẽ không cưới không?

Còn nữa, anh trai em, khách sạn xảy ra chuyện lớn như vậy, vì sao mãi vẫn không xuất hiện?Cho dù đi đến tận Bắc Cực để du lịch thì cũng nên quay về rồi chứ?” “Ngưu Lực Phàm!” Thẩm Hàm cuối cùng đã thấy người lái xe không phải là Tông Thịnh, mà là Ngưu Lực Phàm. Cô nàng kinh ngạc, quay đầu lại quát lên với tôi: “Tông Ưu Tuyền, hai người có ý gì? Không! Là cả ba người? Trần Thần đâu? Có phải đã bị đồ khốn Tông Thịnh xuống tay hay không? Trần Thần chỉ là một người bình thường, các người là lũ xấu xa.”

“Thẩm Hàm! Em phải biết rõ ràng rốt cuộc ai mới là người xấu!” Tôi cũng hét lên. “Sa Ân, chính là nơi bị ông của em, chú em, ba em, và cả Lão Bắc liên hợp lại bố trận, bọn họ dùng khí của tất cả mọi người xung quanh, để làm vượng tài cho nhà em, mặc kệ sống chết của mọi người xung quanh.

Sa Ân xảy ra án mạng bao lần, nhà các người có từng để ý không? Đừng nói là để ý, không khéo chú của em còn đang cười, lại chết người rồi, lại thêm âm khí, lại có thể kiếm tiền.”

“Nhà tôi không có dơ bẩn như chị nói vậy đâu, ba mẹ tôi chia tay nhưng chú và anh tôi vẫn luôn đối xử tốt với tôi.”

“Bọn họ thật lòng sao? Có bao giờ em nghĩ tới, nếu là ba em thì ông sẽ cho phép em sinh đứa nhỏ ra không?”

“Các người nói đủ điều chỉ muốn tôi phá thai thôi, còn lâu! Đứa bé là một phần của tôi, mấy người làm bậy tôi sẽ báo cảnh sát!! Ngưu Lực Phàm, dừng xe!”

Tôi chồm lên phía trước nói: “Ngưu Lực Phàm! Đi khách sạn Sa Ân!”

Khi nói những lời này, tôi cơ hồ là dùng toàn bộ sức lực hô lên. Hai nữ nhân cãi nhau, có đôi khi thật sự chỉ cần ai to tiếng hơn liền thắng.

Bạn Trai Kỳ Lạ Của TôiTác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhiều năm trước, chúng tôi được nghe một câu chuyện được ông kể lại, chẳng biết thực hư thế nào. Chỗ chúng tôi ở nằm ở phía Tây Nam, nơi có những điều kỳ lạ xảy ra. Và có việc đã xảy ra ở một ngôi làng nhỏ gần chỗ chúng tôi. Đó là một ngôi làng nhỏ tại nơi có nhiều khoáng sản, một gia đình đã ký hợp đồng với các mỏ tại địa phương và làm giàu trong một thời gian. Họ có một cô con gái thật xinh đẹp, và họ đã nghiêm túc tìm kiếm một cuộc hôn nhân tốt cho cô gái. Nhưng đời nào ngờ, vào năm thứ hai, cô con gái được nhà trường gửi về nhà, nói rằng cô gái đã mang thai, và không nói ra ai đã làm điều đó. Hay tin, ngừoi cha nổi cơn thịnh nộ đập bàn, và yêu cầu người mẹ hỏi xem đứa trẻ là của ai. Ông cũng cáo buộc các giáo viên đã không quan tâm con cái mình. Các giáo viên cũng không kém thế, và đáp trả rằng đứa trẻ đã hơn bảy tháng rồi, đã lớn rồi mà nhà không biết ư…… Thẩm Hàm trừng mắt nhìn tôi: “Chị không lên cơn sốt đó chứ, chẳng phải trước đây anh em còn theo đuổi chị sao? Chị sẽ không có quên mặt anh trai em đó chứ!”“Hắn thật sự chính là anh trai của em! Có thể coi như là anh trai em mượn xác hoàn hồn. CHẳng phải em cũng hoài nghi vì sao hắn không có lên giường với em sao?”“Xàm quá đi bà! Nếu Trần Thần là anh trai em, thì Trần Thần đâu?”“Mấy sinh viên lúc chơi trò bắt quỷ ở Sa Ân lúc trước, một người thì chết, một người thì mất tích nhiều ngày, sau bị người khác mượn xác hoàn hồn, em nói đi, Trần Thần chân chính đi đâu?”“Đã chết?”“Thẩm Hàm, chị biết em là cô gái thông minh, em không nên trốn tránh hiện thực. Em có từng nghĩ tới thái độ của chú em với đứa nhỏ này hoàn toàn không bình thường sao? Có người lớn nào cho phép con cháu trong nhà mới học tới cấp ba có con với người mà biết chắc sẽ không cưới không?Còn nữa, anh trai em, khách sạn xảy ra chuyện lớn như vậy, vì sao mãi vẫn không xuất hiện?Cho dù đi đến tận Bắc Cực để du lịch thì cũng nên quay về rồi chứ?” “Ngưu Lực Phàm!” Thẩm Hàm cuối cùng đã thấy người lái xe không phải là Tông Thịnh, mà là Ngưu Lực Phàm. Cô nàng kinh ngạc, quay đầu lại quát lên với tôi: “Tông Ưu Tuyền, hai người có ý gì? Không! Là cả ba người? Trần Thần đâu? Có phải đã bị đồ khốn Tông Thịnh xuống tay hay không? Trần Thần chỉ là một người bình thường, các người là lũ xấu xa.”“Thẩm Hàm! Em phải biết rõ ràng rốt cuộc ai mới là người xấu!” Tôi cũng hét lên. “Sa Ân, chính là nơi bị ông của em, chú em, ba em, và cả Lão Bắc liên hợp lại bố trận, bọn họ dùng khí của tất cả mọi người xung quanh, để làm vượng tài cho nhà em, mặc kệ sống chết của mọi người xung quanh.Sa Ân xảy ra án mạng bao lần, nhà các người có từng để ý không? Đừng nói là để ý, không khéo chú của em còn đang cười, lại chết người rồi, lại thêm âm khí, lại có thể kiếm tiền.”“Nhà tôi không có dơ bẩn như chị nói vậy đâu, ba mẹ tôi chia tay nhưng chú và anh tôi vẫn luôn đối xử tốt với tôi.”“Bọn họ thật lòng sao? Có bao giờ em nghĩ tới, nếu là ba em thì ông sẽ cho phép em sinh đứa nhỏ ra không?”“Các người nói đủ điều chỉ muốn tôi phá thai thôi, còn lâu! Đứa bé là một phần của tôi, mấy người làm bậy tôi sẽ báo cảnh sát!! Ngưu Lực Phàm, dừng xe!”Tôi chồm lên phía trước nói: “Ngưu Lực Phàm! Đi khách sạn Sa Ân!”Khi nói những lời này, tôi cơ hồ là dùng toàn bộ sức lực hô lên. Hai nữ nhân cãi nhau, có đôi khi thật sự chỉ cần ai to tiếng hơn liền thắng.

Chương 608: Sồn sồn cãi nhau 2