Edit: Ochibi 【 Ký chủ thân ái, hệ thống hiệu ZZ vì ngài phục vụ, hoàn thành nhiệm vụ cô liền có thể sống lại! 】 Trong không gian sương trắng bao phủ, Lăng Thanh Huyền nhìn con heo da đen đang nhảy nhót trước mặt, phun ra một chữ, “Không.” Làm đạo tôn đỉnh cấp Tu Tiên giới, nàng đã sống đủ rồi, sống lại thêm lần nữa lại tiếp tục sinh hoạt buồn tẻ, không bằng trực tiếp diệt luôn. 【 Ký chủ, tư tưởng cô như vậy rất nguy hiểm a. 】Hiệu ZZ săn sóc nói: 【 Suy xét đến đây là lần đầu tiên ký chủ tiến hành nhiệm vụ, thế giới đầu tiên chúng ta đi tu chân đi. 】 Dù cho Lăng Thanh Huyền đã cự tuyệt, thời điểm nàng vừa mở mắt, cảnh tượng trước mặt đã biến thành một khu rừng rậm, linh khí lưu động cùng thực vật tươi mát, có loại cảm giác quen thuộc, nàng cúi đầu, nhìn thấy ảnh phản chiếu của một cô nương trên dòng suối nhỏ. Áo màu trắng thuần thêu tơ vàng chỉ bạc, kiểu dáng đơn giản, phía trên lại thêu chữ ‘Càn Khôn’, cô nương này đầu đội phát quan, lộ ra cái trán trơn bóng, mặt trên điểm xuyết chu sa…
Chương 7: Đồ Nhi, Tới Tu Tiên (7)
Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ ChọcTác giả: Tiểu Ngũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhEdit: Ochibi 【 Ký chủ thân ái, hệ thống hiệu ZZ vì ngài phục vụ, hoàn thành nhiệm vụ cô liền có thể sống lại! 】 Trong không gian sương trắng bao phủ, Lăng Thanh Huyền nhìn con heo da đen đang nhảy nhót trước mặt, phun ra một chữ, “Không.” Làm đạo tôn đỉnh cấp Tu Tiên giới, nàng đã sống đủ rồi, sống lại thêm lần nữa lại tiếp tục sinh hoạt buồn tẻ, không bằng trực tiếp diệt luôn. 【 Ký chủ, tư tưởng cô như vậy rất nguy hiểm a. 】Hiệu ZZ săn sóc nói: 【 Suy xét đến đây là lần đầu tiên ký chủ tiến hành nhiệm vụ, thế giới đầu tiên chúng ta đi tu chân đi. 】 Dù cho Lăng Thanh Huyền đã cự tuyệt, thời điểm nàng vừa mở mắt, cảnh tượng trước mặt đã biến thành một khu rừng rậm, linh khí lưu động cùng thực vật tươi mát, có loại cảm giác quen thuộc, nàng cúi đầu, nhìn thấy ảnh phản chiếu của một cô nương trên dòng suối nhỏ. Áo màu trắng thuần thêu tơ vàng chỉ bạc, kiểu dáng đơn giản, phía trên lại thêu chữ ‘Càn Khôn’, cô nương này đầu đội phát quan, lộ ra cái trán trơn bóng, mặt trên điểm xuyết chu sa… Edit: Ochibi“Cô nương…… Là Càn Khôn Môn?” Giọng Phong Giác khẽ run, tầm mắt hắn đặt ở kiểu dáng thêu trên y phục Lăng Thanh Huyền.Càn Khôn Môn chính là đại tông môn tu tiên, là nơi người thường vẫn luôn hướng tới, sau khi đổi thân phận với Mộ Lâm, Mộ Lâm liền đến Càn Khôn Môn bái sư xin học, Phong Giác là người không hề căn cốt, sợ là vĩnh viễn không vào được nơi đó, vậy nên hắn rất hận, hận bản thân bình thường, hận cha mẹ hắn đối đãi với hắn như vậy.Hắn vĩnh viễn trốn không thoát ma trảo của bọn họ, nhưng nếu hắn đi tu tiên thì sao? Hắn có thực lực nhất định, ai sẽ khinh hắn nhục hắn?Lăng Thanh Huyền nghiêm túc một lần nữa buộc lại hình thức bình thường cho hắn, “Muốn gia nhập Càn Khôn Môn của ta sao?”Thanh tuyến nữ tử rất là vững vàng, không nghe cẩn thận sẽ không thể xác định, con ngươi Phong Giác hơi giật mình, một lát sau trầm xuống, “Tư chất ta không tốt.”Trước kia có người xem qua tướng mạo hắn, nói không có tiên duyên.Lăng Thanh Huyền vỗ vỗ tay, kéo hắn tới hướng giường đá.“Lăng cô nương, cô nương đây là?”“Đến trên giường đi.”Phong Giác che quần áo của mình, không rõ hiện trạng, tại sao muốn c** q**n áo hắn, lại còn đến làm trên giường này…Hắn còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, Lăng Thanh Huyền đã đem quần áo nửa người trên của hắn cởi ra, đẩy hắn đến trên giường, cúi người nhấc chân muốn đi lên.ZZ bịt mắt lại, ký chủ cô đây là làm cái gì với vai ác!Phong Giác tâm kinh hoàng, nhìn dung nhan kia dần dần tới gần, hô hấp đều đã quên, hắn nắm đôi tay run rẩy, tầm mắt không biết nên đặt ở chỗ nào.Hắn, hắn không thể như vậy, bọn họ vừa mới gặp hai lần, cho dù hắn có hảo cảm với Lăng Thanh Huyền, nhưng phát triển thế này cũng quá nhanh.Bàn tay lạnh lẽo che đôi mắt, dưới thân Phong Giác lập tức có ấm áp, giường đá thế nhưng đang nóng lên, hắn cảm giác được máu toàn thân đang chạy về một chỗ, cái tay kia muốn lấy ra ngón tay thon dài đặt trên đôi mắt, lại bị đè lại.“Ngưng thần.”Nhả khí như lan*, hắn tê liệt, trên người giống như không còn sức lực.(*Nhả khí như lan: hình dung hơi thở giống như hương hoa lan)Thật vất vả ngưng thần, trên thân lỏa lồ bị người điểm mấy chỗ khác nhau, một cổ đau đớn va chạm đến, hắn cắn chặt răng, sợ mình lộ ra chật vật ở trước mặt Lăng Thanh Huyền.Một lát sau, cổ ấm áp cuối cùng đi xuống, bốn kinh tám mạch bị đả thông, Phong Giác toàn thân nhẹ nhàng không ít, nơi bị thương lúc trước cũng khỏi hẳn một ít.Linh khiếu bị tắc của hắn được đả thông!Trong lòng bàn tay Lăng Thanh Huyền, là lông mi thiếu niên hơi hơi rung động, tiểu hài tử này rất kiên cường.【 Hảo cảm của vai ác Phong Giác +5. 】Khai linh khiếu lao lực như vậy, thế mà hắn chỉ cho 5 điểm hảo cảm, cứ như vậy khi nào có thể tới 100.Phong Giác mở mắt, như thế nào cảm giác ánh mắt Lăng Thanh Huyền nhìn mình lạnh căm.Giúp Phong Giác mở ra linh khiếu, Lăng Thanh Huyền ném cho hắn một quyển bí tịch người mới học, rồi đến mép giường ngồi xuống, đừng hỏi nàng vì sao không đi chỗ khác, trong sơn động này giường cũng có thể ngồi, hơn nữa vận khí bọn họ thật là tốt, vậy mà lại tới một cái cái sơn động có giường ngọc bên trong, Lăng Thanh Huyền suy nghĩ trước khi đi ra ngoài sẽ đem theo cái giường này.Có hơi lạnh... Lăng Thanh Huyền dịch thân mình hướng thiếu niên bên kia một ít, lại di chuyển một chút, chờ đến lúc gần sát hoàn toàn thiếu niên, mới cảm giác được ấm áp, giường này một ngày chỉ sử dụng có một lần, nàng muốn ấm áp cũng không dùng được.Không đem nữa, để ở nơi này này.Hơi lạnh lẽo dán ở bên người, Phong Giác đang đọc sách động một cái, hắn trộm ngắm hai mắt Lăng Thanh Huyền.Hai lần, nàng đều tới cứu hắn, còn giúp hắn khai linh khiếu, nàng vì sao phải đối xử với hắn tốt như vậy, trên người hắn căn bản là không có nơi nào đáng giá để lợi dụng, là bởi vì gương mặt này sao? Trước kia thật ra có không ít nữ tử bởi vì hắn đẹp nên tiếp cận, nhưng cuối cùng đều bởi vì thân phận của hắn rời đi.Hắn lau mặt một cái, mặt trên toàn là tro bụi, hai lần gặp mặt, trên mặt hắn không có sạch sẽ quá.Cho nên nàng rốt cuộc vì cái gì muốn giúp hắn?29/1/2020
Edit: Ochibi
“Cô nương…… Là Càn Khôn Môn?” Giọng Phong Giác khẽ run, tầm mắt hắn đặt ở kiểu dáng thêu trên y phục Lăng Thanh Huyền.
Càn Khôn Môn chính là đại tông môn tu tiên, là nơi người thường vẫn luôn hướng tới, sau khi đổi thân phận với Mộ Lâm, Mộ Lâm liền đến Càn Khôn Môn bái sư xin học, Phong Giác là người không hề căn cốt, sợ là vĩnh viễn không vào được nơi đó, vậy nên hắn rất hận, hận bản thân bình thường, hận cha mẹ hắn đối đãi với hắn như vậy.
Hắn vĩnh viễn trốn không thoát ma trảo của bọn họ, nhưng nếu hắn đi tu tiên thì sao? Hắn có thực lực nhất định, ai sẽ khinh hắn nhục hắn?
Lăng Thanh Huyền nghiêm túc một lần nữa buộc lại hình thức bình thường cho hắn, “Muốn gia nhập Càn Khôn Môn của ta sao?”
Thanh tuyến nữ tử rất là vững vàng, không nghe cẩn thận sẽ không thể xác định, con ngươi Phong Giác hơi giật mình, một lát sau trầm xuống, “Tư chất ta không tốt.”
Trước kia có người xem qua tướng mạo hắn, nói không có tiên duyên.
Lăng Thanh Huyền vỗ vỗ tay, kéo hắn tới hướng giường đá.
“Lăng cô nương, cô nương đây là?”
“Đến trên giường đi.”
Phong Giác che quần áo của mình, không rõ hiện trạng, tại sao muốn c** q**n áo hắn, lại còn đến làm trên giường này…
Hắn còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, Lăng Thanh Huyền đã đem quần áo nửa người trên của hắn cởi ra, đẩy hắn đến trên giường, cúi người nhấc chân muốn đi lên.
ZZ bịt mắt lại, ký chủ cô đây là làm cái gì với vai ác!
Phong Giác tâm kinh hoàng, nhìn dung nhan kia dần dần tới gần, hô hấp đều đã quên, hắn nắm đôi tay run rẩy, tầm mắt không biết nên đặt ở chỗ nào.
Hắn, hắn không thể như vậy, bọn họ vừa mới gặp hai lần, cho dù hắn có hảo cảm với Lăng Thanh Huyền, nhưng phát triển thế này cũng quá nhanh.
Bàn tay lạnh lẽo che đôi mắt, dưới thân Phong Giác lập tức có ấm áp, giường đá thế nhưng đang nóng lên, hắn cảm giác được máu toàn thân đang chạy về một chỗ, cái tay kia muốn lấy ra ngón tay thon dài đặt trên đôi mắt, lại bị đè lại.
“Ngưng thần.”
Nhả khí như lan*, hắn tê liệt, trên người giống như không còn sức lực.
(*Nhả khí như lan: hình dung hơi thở giống như hương hoa lan)
Thật vất vả ngưng thần, trên thân lỏa lồ bị người điểm mấy chỗ khác nhau, một cổ đau đớn va chạm đến, hắn cắn chặt răng, sợ mình lộ ra chật vật ở trước mặt Lăng Thanh Huyền.
Một lát sau, cổ ấm áp cuối cùng đi xuống, bốn kinh tám mạch bị đả thông, Phong Giác toàn thân nhẹ nhàng không ít, nơi bị thương lúc trước cũng khỏi hẳn một ít.
Linh khiếu bị tắc của hắn được đả thông!
Trong lòng bàn tay Lăng Thanh Huyền, là lông mi thiếu niên hơi hơi rung động, tiểu hài tử này rất kiên cường.
【 Hảo cảm của vai ác Phong Giác +5. 】
Khai linh khiếu lao lực như vậy, thế mà hắn chỉ cho 5 điểm hảo cảm, cứ như vậy khi nào có thể tới 100.
Phong Giác mở mắt, như thế nào cảm giác ánh mắt Lăng Thanh Huyền nhìn mình lạnh căm.
Giúp Phong Giác mở ra linh khiếu, Lăng Thanh Huyền ném cho hắn một quyển bí tịch người mới học, rồi đến mép giường ngồi xuống, đừng hỏi nàng vì sao không đi chỗ khác, trong sơn động này giường cũng có thể ngồi, hơn nữa vận khí bọn họ thật là tốt, vậy mà lại tới một cái cái sơn động có giường ngọc bên trong, Lăng Thanh Huyền suy nghĩ trước khi đi ra ngoài sẽ đem theo cái giường này.
Có hơi lạnh... Lăng Thanh Huyền dịch thân mình hướng thiếu niên bên kia một ít, lại di chuyển một chút, chờ đến lúc gần sát hoàn toàn thiếu niên, mới cảm giác được ấm áp, giường này một ngày chỉ sử dụng có một lần, nàng muốn ấm áp cũng không dùng được.
Không đem nữa, để ở nơi này này.
Hơi lạnh lẽo dán ở bên người, Phong Giác đang đọc sách động một cái, hắn trộm ngắm hai mắt Lăng Thanh Huyền.
Hai lần, nàng đều tới cứu hắn, còn giúp hắn khai linh khiếu, nàng vì sao phải đối xử với hắn tốt như vậy, trên người hắn căn bản là không có nơi nào đáng giá để lợi dụng, là bởi vì gương mặt này sao? Trước kia thật ra có không ít nữ tử bởi vì hắn đẹp nên tiếp cận, nhưng cuối cùng đều bởi vì thân phận của hắn rời đi.
Hắn lau mặt một cái, mặt trên toàn là tro bụi, hai lần gặp mặt, trên mặt hắn không có sạch sẽ quá.
Cho nên nàng rốt cuộc vì cái gì muốn giúp hắn?
29/1/2020
Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ ChọcTác giả: Tiểu Ngũ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhEdit: Ochibi 【 Ký chủ thân ái, hệ thống hiệu ZZ vì ngài phục vụ, hoàn thành nhiệm vụ cô liền có thể sống lại! 】 Trong không gian sương trắng bao phủ, Lăng Thanh Huyền nhìn con heo da đen đang nhảy nhót trước mặt, phun ra một chữ, “Không.” Làm đạo tôn đỉnh cấp Tu Tiên giới, nàng đã sống đủ rồi, sống lại thêm lần nữa lại tiếp tục sinh hoạt buồn tẻ, không bằng trực tiếp diệt luôn. 【 Ký chủ, tư tưởng cô như vậy rất nguy hiểm a. 】Hiệu ZZ săn sóc nói: 【 Suy xét đến đây là lần đầu tiên ký chủ tiến hành nhiệm vụ, thế giới đầu tiên chúng ta đi tu chân đi. 】 Dù cho Lăng Thanh Huyền đã cự tuyệt, thời điểm nàng vừa mở mắt, cảnh tượng trước mặt đã biến thành một khu rừng rậm, linh khí lưu động cùng thực vật tươi mát, có loại cảm giác quen thuộc, nàng cúi đầu, nhìn thấy ảnh phản chiếu của một cô nương trên dòng suối nhỏ. Áo màu trắng thuần thêu tơ vàng chỉ bạc, kiểu dáng đơn giản, phía trên lại thêu chữ ‘Càn Khôn’, cô nương này đầu đội phát quan, lộ ra cái trán trơn bóng, mặt trên điểm xuyết chu sa… Edit: Ochibi“Cô nương…… Là Càn Khôn Môn?” Giọng Phong Giác khẽ run, tầm mắt hắn đặt ở kiểu dáng thêu trên y phục Lăng Thanh Huyền.Càn Khôn Môn chính là đại tông môn tu tiên, là nơi người thường vẫn luôn hướng tới, sau khi đổi thân phận với Mộ Lâm, Mộ Lâm liền đến Càn Khôn Môn bái sư xin học, Phong Giác là người không hề căn cốt, sợ là vĩnh viễn không vào được nơi đó, vậy nên hắn rất hận, hận bản thân bình thường, hận cha mẹ hắn đối đãi với hắn như vậy.Hắn vĩnh viễn trốn không thoát ma trảo của bọn họ, nhưng nếu hắn đi tu tiên thì sao? Hắn có thực lực nhất định, ai sẽ khinh hắn nhục hắn?Lăng Thanh Huyền nghiêm túc một lần nữa buộc lại hình thức bình thường cho hắn, “Muốn gia nhập Càn Khôn Môn của ta sao?”Thanh tuyến nữ tử rất là vững vàng, không nghe cẩn thận sẽ không thể xác định, con ngươi Phong Giác hơi giật mình, một lát sau trầm xuống, “Tư chất ta không tốt.”Trước kia có người xem qua tướng mạo hắn, nói không có tiên duyên.Lăng Thanh Huyền vỗ vỗ tay, kéo hắn tới hướng giường đá.“Lăng cô nương, cô nương đây là?”“Đến trên giường đi.”Phong Giác che quần áo của mình, không rõ hiện trạng, tại sao muốn c** q**n áo hắn, lại còn đến làm trên giường này…Hắn còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, Lăng Thanh Huyền đã đem quần áo nửa người trên của hắn cởi ra, đẩy hắn đến trên giường, cúi người nhấc chân muốn đi lên.ZZ bịt mắt lại, ký chủ cô đây là làm cái gì với vai ác!Phong Giác tâm kinh hoàng, nhìn dung nhan kia dần dần tới gần, hô hấp đều đã quên, hắn nắm đôi tay run rẩy, tầm mắt không biết nên đặt ở chỗ nào.Hắn, hắn không thể như vậy, bọn họ vừa mới gặp hai lần, cho dù hắn có hảo cảm với Lăng Thanh Huyền, nhưng phát triển thế này cũng quá nhanh.Bàn tay lạnh lẽo che đôi mắt, dưới thân Phong Giác lập tức có ấm áp, giường đá thế nhưng đang nóng lên, hắn cảm giác được máu toàn thân đang chạy về một chỗ, cái tay kia muốn lấy ra ngón tay thon dài đặt trên đôi mắt, lại bị đè lại.“Ngưng thần.”Nhả khí như lan*, hắn tê liệt, trên người giống như không còn sức lực.(*Nhả khí như lan: hình dung hơi thở giống như hương hoa lan)Thật vất vả ngưng thần, trên thân lỏa lồ bị người điểm mấy chỗ khác nhau, một cổ đau đớn va chạm đến, hắn cắn chặt răng, sợ mình lộ ra chật vật ở trước mặt Lăng Thanh Huyền.Một lát sau, cổ ấm áp cuối cùng đi xuống, bốn kinh tám mạch bị đả thông, Phong Giác toàn thân nhẹ nhàng không ít, nơi bị thương lúc trước cũng khỏi hẳn một ít.Linh khiếu bị tắc của hắn được đả thông!Trong lòng bàn tay Lăng Thanh Huyền, là lông mi thiếu niên hơi hơi rung động, tiểu hài tử này rất kiên cường.【 Hảo cảm của vai ác Phong Giác +5. 】Khai linh khiếu lao lực như vậy, thế mà hắn chỉ cho 5 điểm hảo cảm, cứ như vậy khi nào có thể tới 100.Phong Giác mở mắt, như thế nào cảm giác ánh mắt Lăng Thanh Huyền nhìn mình lạnh căm.Giúp Phong Giác mở ra linh khiếu, Lăng Thanh Huyền ném cho hắn một quyển bí tịch người mới học, rồi đến mép giường ngồi xuống, đừng hỏi nàng vì sao không đi chỗ khác, trong sơn động này giường cũng có thể ngồi, hơn nữa vận khí bọn họ thật là tốt, vậy mà lại tới một cái cái sơn động có giường ngọc bên trong, Lăng Thanh Huyền suy nghĩ trước khi đi ra ngoài sẽ đem theo cái giường này.Có hơi lạnh... Lăng Thanh Huyền dịch thân mình hướng thiếu niên bên kia một ít, lại di chuyển một chút, chờ đến lúc gần sát hoàn toàn thiếu niên, mới cảm giác được ấm áp, giường này một ngày chỉ sử dụng có một lần, nàng muốn ấm áp cũng không dùng được.Không đem nữa, để ở nơi này này.Hơi lạnh lẽo dán ở bên người, Phong Giác đang đọc sách động một cái, hắn trộm ngắm hai mắt Lăng Thanh Huyền.Hai lần, nàng đều tới cứu hắn, còn giúp hắn khai linh khiếu, nàng vì sao phải đối xử với hắn tốt như vậy, trên người hắn căn bản là không có nơi nào đáng giá để lợi dụng, là bởi vì gương mặt này sao? Trước kia thật ra có không ít nữ tử bởi vì hắn đẹp nên tiếp cận, nhưng cuối cùng đều bởi vì thân phận của hắn rời đi.Hắn lau mặt một cái, mặt trên toàn là tro bụi, hai lần gặp mặt, trên mặt hắn không có sạch sẽ quá.Cho nên nàng rốt cuộc vì cái gì muốn giúp hắn?29/1/2020