Tác giả:

"Tại sao anh lại có thể đối xử với em như vậy? Em thật sự rất yêu anh đừng rời xa em, em xin anh." "Cô tránh ra đi đừng làm phiền tôi nữa từ trước đến giờ tôi chưa từng yêu cô." "Cắt!" Lời hô to từ phía đạo diễn đang ngồi phía bên kia. "Hôm nay chúng ta quay đến đây thôi mọi người đã vất vả rồi." Đạo diễn đứng dậy vui vẻ nói với mọi người. Tất cả mọi người vừa nghe xong liền bắt đầu thu dọn đồ đạc, một cô gái hai má phúng phính, tròn trĩnh đem quần áo đến cho nữ diễn viên, tươi cười nói: "Tiểu Tuyết! Ba c*̉a cậu bảo cậu quay xong thì đến Dạ Tử Môn ngay đó, cậu hãy mau thay đồ rồi chúng ta đến đó." "Tớ biết rồi!" Dạ Ngân Tuyết cầm lấy quần áo rồi đi thay. Một lúc sau, cô quay trở ra với chiếc váy màu đen đơn giản, tóc buộc cao nửa đầu cô mặc chiếc váy màu đen càng tôn lên nước da trắng như tuyết c*̉a mình càng làm cho bạn c*̃ng như là trợ lý c*̉a cô Trần Uyển…

Truyện chữ