Thật không ngờ, tôi lại có cơ hội diện kiến loại chuyện mất trí nhớ máu chó —— ngày mùng 1 tháng 4, sau khi tỉnh lại, đầu óc tôi trống rỗng, hoàn toàn không biết mình ở nơi nào, thậm chí quên luôn tên của bản thân. Còn chưa kịp suy nghĩ kĩ, thì có một bóng người lao ra, là một đứa bé hơn 10 tuổi.“Anh tỉnh rồi!” Nó trông khá mừng rỡ, đôi mắt to tròn long lanh, phối hợp với mái tóc hơi xoăn, ừm, trị số nhan sắc rất cao, có lẽ giống với mẹ nó? “Con trai?” Tôi thử gọi. Cậu bé co rút khóe miệng: “Ai là con trai anh! Bản thân anh cũng chỉ mới hơn 20, lẽ nào anh còn chưa chào đời đã phọt em ra rồi à?” Câu nói đó làm tôi suy ngẫm ròng rã nửa phút, giày vò người quá đi. May mà khả năng tư duy logic của tôi không tệ lắm, mà cũng không phải kiểu người xét nét tính toán, nên tôi không sửa lại cái logic sai lầm “đàn ông sinh con” của cậu bé. Tôi nhíu mày hỏi: “Ai u, bé con, ý của em là em lớn hơn anh?” “Đúng vậy.” Nó không chút do dự, thuần thục đắp chăn lên cho tôi, săn sóc hỏi, “Có đói bụng…
Chương 15
Tan ChảyTác giả: Tiểu Yêu TửTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện NgượcThật không ngờ, tôi lại có cơ hội diện kiến loại chuyện mất trí nhớ máu chó —— ngày mùng 1 tháng 4, sau khi tỉnh lại, đầu óc tôi trống rỗng, hoàn toàn không biết mình ở nơi nào, thậm chí quên luôn tên của bản thân. Còn chưa kịp suy nghĩ kĩ, thì có một bóng người lao ra, là một đứa bé hơn 10 tuổi.“Anh tỉnh rồi!” Nó trông khá mừng rỡ, đôi mắt to tròn long lanh, phối hợp với mái tóc hơi xoăn, ừm, trị số nhan sắc rất cao, có lẽ giống với mẹ nó? “Con trai?” Tôi thử gọi. Cậu bé co rút khóe miệng: “Ai là con trai anh! Bản thân anh cũng chỉ mới hơn 20, lẽ nào anh còn chưa chào đời đã phọt em ra rồi à?” Câu nói đó làm tôi suy ngẫm ròng rã nửa phút, giày vò người quá đi. May mà khả năng tư duy logic của tôi không tệ lắm, mà cũng không phải kiểu người xét nét tính toán, nên tôi không sửa lại cái logic sai lầm “đàn ông sinh con” của cậu bé. Tôi nhíu mày hỏi: “Ai u, bé con, ý của em là em lớn hơn anh?” “Đúng vậy.” Nó không chút do dự, thuần thục đắp chăn lên cho tôi, săn sóc hỏi, “Có đói bụng… Tôi dần dần hồi phục.Thứ chống đỡ tôi là một vài phát hiện ngẫu nhiên.Ví dụ, trong tài khoản của tôi thật sự tăng rất nhiều tiền. Đó là lãi kiếm được từ cổ phiếu của Tiểu Trạch; ví dụ, lỗ bấm tai phải của tôi đã bít lại, tôi nhớ Tiểu Trạch đã tháo khuyên tai của tôi xuống, cậu nói, cứ phải thấy nó làm cậu rất ghen tị; thực tế thân thể tôi chính là chứng cứ to lớn nhất, lúc tôi bỏ bê công việc không được khỏe mạnh như bây giờ, thương tích trên người cũng không thể lành lặn không còn dấu nhanh đến thế.Tôi bắt đầu điều tra sự việc về Tiểu Trạch.Tôi nhớ lại mỗi một chuyện chúng tôi trải qua, sau đó, từ từ tìm ra vài điểm đáng ngờ.Đầu tiên, Tiểu Trạch đã nói nhiều lần, cậu nói cậu vẫn luôn quan sát tôi, từ lúc tôi còn là trẻ con đến bây giờ. Điều này nói rõ, cậu luôn ở bên cạnh tôi;Thứ hai, cậu nói cậu là người sống chung với tôi, vừa như là cha tôi mà cũng vừa như là em trai tôi… Có thể, cậu luôn ở cạnh tôi;Thêm nữa, cậu thích ướt mưa, luôn l*m t*nh trong bồn tắm, liên tục uống nước, sợ ánh mặt trời, mỗi lần ra ngoài cậu rất dễ mệt mỏi, miệng môi sẽ trở nên khô khốc, trông có vẻ uể oải chán chường, gầy yếu, nhưng một khi uống nước vào sẽ khỏe trở lại;Nửa đêm tôi thường không tìm được cậu;Cậu nói, cậu không thể sống bên tôi;Cái ôm của cậu cực kỳ thân quen, lần đầu tiên cảm nhận được ôm ấp của cậu là cái lần tôi tự sát ấy;Thế giới của tôi và cậu càng lúc càng mông lung, tôi đoán chừng là vì thị lực của mình không tốt, nên mới không thấy rõ, nhưng tôi chưa từng nghĩ đến, có thể, có thể là vì khung cảnh thật càng lúc càng mờ ảo;Cậu từng nói với tôi vào một ngày mưa, có lẽ có hai thế giới, thật ra tôi đang ở một thế giới khác ——Vậy nên, tôi có thể suy đoán rằng, thực tế, tất cả những chuyện lúc trước đều xảy ra ở một thế giới khác?Vì thế không phải là cậu không tồn tại, mà hiện tại, chúng tôi đang ở không gian khác nhau?Là vậy ư? Thế thì, tôi sẽ phải tìm cậu như thế nào đây?Suy cho cùng, cậu là ai?
Tôi dần dần hồi phục.
Thứ chống đỡ tôi là một vài phát hiện ngẫu nhiên.
Ví dụ, trong tài khoản của tôi thật sự tăng rất nhiều tiền. Đó là lãi kiếm được từ cổ phiếu của Tiểu Trạch; ví dụ, lỗ bấm tai phải của tôi đã bít lại, tôi nhớ Tiểu Trạch đã tháo khuyên tai của tôi xuống, cậu nói, cứ phải thấy nó làm cậu rất ghen tị; thực tế thân thể tôi chính là chứng cứ to lớn nhất, lúc tôi bỏ bê công việc không được khỏe mạnh như bây giờ, thương tích trên người cũng không thể lành lặn không còn dấu nhanh đến thế.
Tôi bắt đầu điều tra sự việc về Tiểu Trạch.
Tôi nhớ lại mỗi một chuyện chúng tôi trải qua, sau đó, từ từ tìm ra vài điểm đáng ngờ.
Đầu tiên, Tiểu Trạch đã nói nhiều lần, cậu nói cậu vẫn luôn quan sát tôi, từ lúc tôi còn là trẻ con đến bây giờ. Điều này nói rõ, cậu luôn ở bên cạnh tôi;
Thứ hai, cậu nói cậu là người sống chung với tôi, vừa như là cha tôi mà cũng vừa như là em trai tôi… Có thể, cậu luôn ở cạnh tôi;
Thêm nữa, cậu thích ướt mưa, luôn l*m t*nh trong bồn tắm, liên tục uống nước, sợ ánh mặt trời, mỗi lần ra ngoài cậu rất dễ mệt mỏi, miệng môi sẽ trở nên khô khốc, trông có vẻ uể oải chán chường, gầy yếu, nhưng một khi uống nước vào sẽ khỏe trở lại;
Nửa đêm tôi thường không tìm được cậu;
Cậu nói, cậu không thể sống bên tôi;
Cái ôm của cậu cực kỳ thân quen, lần đầu tiên cảm nhận được ôm ấp của cậu là cái lần tôi tự sát ấy;
Thế giới của tôi và cậu càng lúc càng mông lung, tôi đoán chừng là vì thị lực của mình không tốt, nên mới không thấy rõ, nhưng tôi chưa từng nghĩ đến, có thể, có thể là vì khung cảnh thật càng lúc càng mờ ảo;
Cậu từng nói với tôi vào một ngày mưa, có lẽ có hai thế giới, thật ra tôi đang ở một thế giới khác ——
Vậy nên, tôi có thể suy đoán rằng, thực tế, tất cả những chuyện lúc trước đều xảy ra ở một thế giới khác?
Vì thế không phải là cậu không tồn tại, mà hiện tại, chúng tôi đang ở không gian khác nhau?
Là vậy ư? Thế thì, tôi sẽ phải tìm cậu như thế nào đây?
Suy cho cùng, cậu là ai?
Tan ChảyTác giả: Tiểu Yêu TửTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện NgượcThật không ngờ, tôi lại có cơ hội diện kiến loại chuyện mất trí nhớ máu chó —— ngày mùng 1 tháng 4, sau khi tỉnh lại, đầu óc tôi trống rỗng, hoàn toàn không biết mình ở nơi nào, thậm chí quên luôn tên của bản thân. Còn chưa kịp suy nghĩ kĩ, thì có một bóng người lao ra, là một đứa bé hơn 10 tuổi.“Anh tỉnh rồi!” Nó trông khá mừng rỡ, đôi mắt to tròn long lanh, phối hợp với mái tóc hơi xoăn, ừm, trị số nhan sắc rất cao, có lẽ giống với mẹ nó? “Con trai?” Tôi thử gọi. Cậu bé co rút khóe miệng: “Ai là con trai anh! Bản thân anh cũng chỉ mới hơn 20, lẽ nào anh còn chưa chào đời đã phọt em ra rồi à?” Câu nói đó làm tôi suy ngẫm ròng rã nửa phút, giày vò người quá đi. May mà khả năng tư duy logic của tôi không tệ lắm, mà cũng không phải kiểu người xét nét tính toán, nên tôi không sửa lại cái logic sai lầm “đàn ông sinh con” của cậu bé. Tôi nhíu mày hỏi: “Ai u, bé con, ý của em là em lớn hơn anh?” “Đúng vậy.” Nó không chút do dự, thuần thục đắp chăn lên cho tôi, săn sóc hỏi, “Có đói bụng… Tôi dần dần hồi phục.Thứ chống đỡ tôi là một vài phát hiện ngẫu nhiên.Ví dụ, trong tài khoản của tôi thật sự tăng rất nhiều tiền. Đó là lãi kiếm được từ cổ phiếu của Tiểu Trạch; ví dụ, lỗ bấm tai phải của tôi đã bít lại, tôi nhớ Tiểu Trạch đã tháo khuyên tai của tôi xuống, cậu nói, cứ phải thấy nó làm cậu rất ghen tị; thực tế thân thể tôi chính là chứng cứ to lớn nhất, lúc tôi bỏ bê công việc không được khỏe mạnh như bây giờ, thương tích trên người cũng không thể lành lặn không còn dấu nhanh đến thế.Tôi bắt đầu điều tra sự việc về Tiểu Trạch.Tôi nhớ lại mỗi một chuyện chúng tôi trải qua, sau đó, từ từ tìm ra vài điểm đáng ngờ.Đầu tiên, Tiểu Trạch đã nói nhiều lần, cậu nói cậu vẫn luôn quan sát tôi, từ lúc tôi còn là trẻ con đến bây giờ. Điều này nói rõ, cậu luôn ở bên cạnh tôi;Thứ hai, cậu nói cậu là người sống chung với tôi, vừa như là cha tôi mà cũng vừa như là em trai tôi… Có thể, cậu luôn ở cạnh tôi;Thêm nữa, cậu thích ướt mưa, luôn l*m t*nh trong bồn tắm, liên tục uống nước, sợ ánh mặt trời, mỗi lần ra ngoài cậu rất dễ mệt mỏi, miệng môi sẽ trở nên khô khốc, trông có vẻ uể oải chán chường, gầy yếu, nhưng một khi uống nước vào sẽ khỏe trở lại;Nửa đêm tôi thường không tìm được cậu;Cậu nói, cậu không thể sống bên tôi;Cái ôm của cậu cực kỳ thân quen, lần đầu tiên cảm nhận được ôm ấp của cậu là cái lần tôi tự sát ấy;Thế giới của tôi và cậu càng lúc càng mông lung, tôi đoán chừng là vì thị lực của mình không tốt, nên mới không thấy rõ, nhưng tôi chưa từng nghĩ đến, có thể, có thể là vì khung cảnh thật càng lúc càng mờ ảo;Cậu từng nói với tôi vào một ngày mưa, có lẽ có hai thế giới, thật ra tôi đang ở một thế giới khác ——Vậy nên, tôi có thể suy đoán rằng, thực tế, tất cả những chuyện lúc trước đều xảy ra ở một thế giới khác?Vì thế không phải là cậu không tồn tại, mà hiện tại, chúng tôi đang ở không gian khác nhau?Là vậy ư? Thế thì, tôi sẽ phải tìm cậu như thế nào đây?Suy cho cùng, cậu là ai?