Tác giả:

Tháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong…

Chương 20: Xâm nhập phủ thái tử (2)

Điện Hạ, Ngài Thật Bá ĐạoTác giả: Tần MặcTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong… Ngọc Huyết rà soát cả phủ thái tử,cuối cùng cô cũng xác định được chính xác căn phòng của tên chết bằm kia, vì chỉ riêng khu vực mà thái tử ở mới có nhiều ám vệ như thế. Lúc Ngọc Huyết ẩn núp trong bóng đêm, cô camr nhận được xung quanh căn phòng trước mặt mình trên dưới có ít nhất 15 ám vệ đang ẩn nặc.Sau khi xác định mục tiêu,Ngọc Huyết cầm trên tay một đống phi châm,phi vào vào những góc tối khác nhau. Từng tiếng bịch bịch ngã xuống, mỗi cây phi châm của Ngọc Huyết đều đâm chúng chính xác nguyệt ngủ các ám vệ đang ẩn núp.Cô nàng lém lỉnh từ từ bước vào phòng,cô đẩy cánh cửa ra phát hiện trong phòng không có ai, thì đột nhiên lúc này sau cánh cửa xuất hiện một bàn tay to lớn định túm lấy Ngọc Huyết, cô nhanh chóng xoay người tránh thoát,bàn tay kia tiếp tục vồ tới cô, cô chưởng một chưởng về phía cánh cửa, cánh cửa tan nát, lộ ra người nam nhân, nam nhân kia nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng tới nổi khiến cho Ngọc Huyết ớn lạnh.Người nam nhân kia bắt đầu đánh giá Ngọc Huyết, sau đó hắn cất tiếng lạnh lùng hỏi:- Cô là ai?Mạc Vân Phi lúc nãy định đi ngủ thì cảm nhận được hơi thở của cường giả rất mạnh, công lực ước chừng gần bằng hắn nên hắn mới tạm lánh đi xem xem tên kia có ý đồ gì với mình.Ngọc Huyết hừ lạnh một tiếng không nói nhiều với tên nam nhân kia, cô lạnh lùng bảo:- Ngươi không nhớ ta là ai à?, nhưng đêm nay bằng bất cứ giá nào ta cũng phải bắt người đi!!!Mạc Vân Phi trầm mặt, lúc trước hắn thấy võ công tên bịt mặt này cao cường còn có ý định lôi kéo gia nhập thế lực của mình, nhưng không ngờ đối phương tới đây để bắt mình,hắn chắc chắn sẽ dạy dỗ tên bịt mặt này một phen.Suy nghĩ thoáng qua một cái, Mạc Vân Phi là một người sát phạt quyết đoán, dám nghĩ dám làm,không chần chờ hắn ném cho Ngọc Huyết một câu rồi bắt đầu động thủ:- Khẩu khí thật lớn tiếp chiêu.Tuy nói công lực của Ngọc Huyết gần bằng Mạc Vân Phi,nhưng suy cho cùng cũng chỉ là gần bằng thôi,vẫn chênh lệch không nhỏ.Lúc này hai người đaangso công lực, Ngọc Huyết có vẻ thất thế hơn nên chịu thiệt không ích, Mạc Vân Phi áp sát vào người Ngọc Huyết đưa tay chộp lấy khăn che mặt của nàng, Ngọc Huyết lúng túng không biết làm thế nào chỉ kịp xoay người né một cái nhưng không kịp, khăn che mawj của Ngọc Huyết đã rơi ra đê lộ một gương mặt xinh đẹp động lòng người.Mạc Vân Phi ngẩn ngơ nhìn người con gái trước mắt mình, hắn khẽ lắp bắp một câu:- Là nàngNgọc Huyết lúng túng không biết làm thế nào nên truyền âm cho Ngọc Nữ trong thức hải:- Chuyện tốt muội gây ra, muội tự xử lý đi,hắn sẽ không làm gì muội đâu.Nói rồi Ngọc Huyết nhường quyền điều khiển lại cho Ngọc Nữ.Mạc Vân Phi kia vẫn còn đang Ngọc Nữ liền nhân cơ hội tát hắn một cái “bốp” thật mạnh rồi mắng:- Nam nhân vô sỉ, người dám c**ng b** bà đây lúc bà ngất xĩu,bà sẽ cho người sống không bằng chết.

Ngọc Huyết rà soát cả phủ thái tử,cuối cùng cô cũng xác định được chính xác căn phòng của tên chết bằm kia, vì chỉ riêng khu vực mà thái tử ở mới có nhiều ám vệ như thế. Lúc Ngọc Huyết ẩn núp trong bóng đêm, cô camr nhận được xung quanh căn phòng trước mặt mình trên dưới có ít nhất 15 ám vệ đang ẩn nặc.

Sau khi xác định mục tiêu,Ngọc Huyết cầm trên tay một đống phi châm,phi vào vào những góc tối khác nhau. Từng tiếng bịch bịch ngã xuống, mỗi cây phi châm của Ngọc Huyết đều đâm chúng chính xác nguyệt ngủ các ám vệ đang ẩn núp.

Cô nàng lém lỉnh từ từ bước vào phòng,cô đẩy cánh cửa ra phát hiện trong phòng không có ai, thì đột nhiên lúc này sau cánh cửa xuất hiện một bàn tay to lớn định túm lấy Ngọc Huyết, cô nhanh chóng xoay người tránh thoát,bàn tay kia tiếp tục vồ tới cô, cô chưởng một chưởng về phía cánh cửa, cánh cửa tan nát, lộ ra người nam nhân, nam nhân kia nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng tới nổi khiến cho Ngọc Huyết ớn lạnh.

Người nam nhân kia bắt đầu đánh giá Ngọc Huyết, sau đó hắn cất tiếng lạnh lùng hỏi:

- Cô là ai?

Mạc Vân Phi lúc nãy định đi ngủ thì cảm nhận được hơi thở của cường giả rất mạnh, công lực ước chừng gần bằng hắn nên hắn mới tạm lánh đi xem xem tên kia có ý đồ gì với mình.

Ngọc Huyết hừ lạnh một tiếng không nói nhiều với tên nam nhân kia, cô lạnh lùng bảo:

- Ngươi không nhớ ta là ai à?, nhưng đêm nay bằng bất cứ giá nào ta cũng phải bắt người đi!!!

Mạc Vân Phi trầm mặt, lúc trước hắn thấy võ công tên bịt mặt này cao cường còn có ý định lôi kéo gia nhập thế lực của mình, nhưng không ngờ đối phương tới đây để bắt mình,hắn chắc chắn sẽ dạy dỗ tên bịt mặt này một phen.Suy nghĩ thoáng qua một cái, Mạc Vân Phi là một người sát phạt quyết đoán, dám nghĩ dám làm,không chần chờ hắn ném cho Ngọc Huyết một câu rồi bắt đầu động thủ:

- Khẩu khí thật lớn tiếp chiêu.

Tuy nói công lực của Ngọc Huyết gần bằng Mạc Vân Phi,nhưng suy cho cùng cũng chỉ là gần bằng thôi,vẫn chênh lệch không nhỏ.

Lúc này hai người đaangso công lực, Ngọc Huyết có vẻ thất thế hơn nên chịu thiệt không ích, Mạc Vân Phi áp sát vào người Ngọc Huyết đưa tay chộp lấy khăn che mặt của nàng, Ngọc Huyết lúng túng không biết làm thế nào chỉ kịp xoay người né một cái nhưng không kịp, khăn che mawj của Ngọc Huyết đã rơi ra đê lộ một gương mặt xinh đẹp động lòng người.

Mạc Vân Phi ngẩn ngơ nhìn người con gái trước mắt mình, hắn khẽ lắp bắp một câu:

- Là nàng

Ngọc Huyết lúng túng không biết làm thế nào nên truyền âm cho Ngọc Nữ trong thức hải:

- Chuyện tốt muội gây ra, muội tự xử lý đi,hắn sẽ không làm gì muội đâu.

Nói rồi Ngọc Huyết nhường quyền điều khiển lại cho Ngọc Nữ.

Mạc Vân Phi kia vẫn còn đang Ngọc Nữ liền nhân cơ hội tát hắn một cái “bốp” thật mạnh rồi mắng:

- Nam nhân vô sỉ, người dám c**ng b** bà đây lúc bà ngất xĩu,bà sẽ cho người sống không bằng chết.

Điện Hạ, Ngài Thật Bá ĐạoTác giả: Tần MặcTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong… Ngọc Huyết rà soát cả phủ thái tử,cuối cùng cô cũng xác định được chính xác căn phòng của tên chết bằm kia, vì chỉ riêng khu vực mà thái tử ở mới có nhiều ám vệ như thế. Lúc Ngọc Huyết ẩn núp trong bóng đêm, cô camr nhận được xung quanh căn phòng trước mặt mình trên dưới có ít nhất 15 ám vệ đang ẩn nặc.Sau khi xác định mục tiêu,Ngọc Huyết cầm trên tay một đống phi châm,phi vào vào những góc tối khác nhau. Từng tiếng bịch bịch ngã xuống, mỗi cây phi châm của Ngọc Huyết đều đâm chúng chính xác nguyệt ngủ các ám vệ đang ẩn núp.Cô nàng lém lỉnh từ từ bước vào phòng,cô đẩy cánh cửa ra phát hiện trong phòng không có ai, thì đột nhiên lúc này sau cánh cửa xuất hiện một bàn tay to lớn định túm lấy Ngọc Huyết, cô nhanh chóng xoay người tránh thoát,bàn tay kia tiếp tục vồ tới cô, cô chưởng một chưởng về phía cánh cửa, cánh cửa tan nát, lộ ra người nam nhân, nam nhân kia nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng tới nổi khiến cho Ngọc Huyết ớn lạnh.Người nam nhân kia bắt đầu đánh giá Ngọc Huyết, sau đó hắn cất tiếng lạnh lùng hỏi:- Cô là ai?Mạc Vân Phi lúc nãy định đi ngủ thì cảm nhận được hơi thở của cường giả rất mạnh, công lực ước chừng gần bằng hắn nên hắn mới tạm lánh đi xem xem tên kia có ý đồ gì với mình.Ngọc Huyết hừ lạnh một tiếng không nói nhiều với tên nam nhân kia, cô lạnh lùng bảo:- Ngươi không nhớ ta là ai à?, nhưng đêm nay bằng bất cứ giá nào ta cũng phải bắt người đi!!!Mạc Vân Phi trầm mặt, lúc trước hắn thấy võ công tên bịt mặt này cao cường còn có ý định lôi kéo gia nhập thế lực của mình, nhưng không ngờ đối phương tới đây để bắt mình,hắn chắc chắn sẽ dạy dỗ tên bịt mặt này một phen.Suy nghĩ thoáng qua một cái, Mạc Vân Phi là một người sát phạt quyết đoán, dám nghĩ dám làm,không chần chờ hắn ném cho Ngọc Huyết một câu rồi bắt đầu động thủ:- Khẩu khí thật lớn tiếp chiêu.Tuy nói công lực của Ngọc Huyết gần bằng Mạc Vân Phi,nhưng suy cho cùng cũng chỉ là gần bằng thôi,vẫn chênh lệch không nhỏ.Lúc này hai người đaangso công lực, Ngọc Huyết có vẻ thất thế hơn nên chịu thiệt không ích, Mạc Vân Phi áp sát vào người Ngọc Huyết đưa tay chộp lấy khăn che mặt của nàng, Ngọc Huyết lúng túng không biết làm thế nào chỉ kịp xoay người né một cái nhưng không kịp, khăn che mawj của Ngọc Huyết đã rơi ra đê lộ một gương mặt xinh đẹp động lòng người.Mạc Vân Phi ngẩn ngơ nhìn người con gái trước mắt mình, hắn khẽ lắp bắp một câu:- Là nàngNgọc Huyết lúng túng không biết làm thế nào nên truyền âm cho Ngọc Nữ trong thức hải:- Chuyện tốt muội gây ra, muội tự xử lý đi,hắn sẽ không làm gì muội đâu.Nói rồi Ngọc Huyết nhường quyền điều khiển lại cho Ngọc Nữ.Mạc Vân Phi kia vẫn còn đang Ngọc Nữ liền nhân cơ hội tát hắn một cái “bốp” thật mạnh rồi mắng:- Nam nhân vô sỉ, người dám c**ng b** bà đây lúc bà ngất xĩu,bà sẽ cho người sống không bằng chết.

Chương 20: Xâm nhập phủ thái tử (2)