Tác giả:

Niên niên trôi qua, thời gian như bóng chiếc lá rơi xuống hồ mất tích, có lẽ đã từ lâu lắm, trong lòng Lâm Giang luôn ẩn chứa rất nhiều tâm sự không thể tỏ bày cùng ai, trong đó Thi Yến vẫn luôn là một hình ảnh chiếm một dung lượng lớn trong tim anh. Anh nửa muốn nói hết những điều chất chứa trong tâm tư mình cùng Thi Yến, nhưng dường như không thể. Ắt hẳn sẽ cần thêm rất lâu, rất lâu sau đó anh mới có cơ hội nói ra hết những nỗi niềm trong lòng mình cùng cô gái ấy. "Nguyệt Phi à, mọi khoảnh khắc bên em đều là vô giá, chỉ với 2 từ hạnh phúc đôi khi không thể diễn tả hết." "Đây là thời thanh xuân tươi đẹp giữa hai ta." - Đêm đã bắt đầu khuya, không gian tĩnh lặng như ru. Thi Yến đã yên vị trên chiếc giường xinh xắn quen thuộc của mình, chập chờn tìm vào giấc ngủ nhưng không sao ngủ được. Cuối cùng, cô bỏ cuộc và đưa bàn tay dò dẫm cầm lấy điện thoại di động, đặt ngay dưới chiếc gối cô nằm, trước khi dứt khoát rũ mình ra khỏi tấm chăn ấm rồi bước những bước thật chậm đi về phía cửa sổ…

Chương 51: Gọi tôi là cha đi (1)

Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng EmTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn TìnhNiên niên trôi qua, thời gian như bóng chiếc lá rơi xuống hồ mất tích, có lẽ đã từ lâu lắm, trong lòng Lâm Giang luôn ẩn chứa rất nhiều tâm sự không thể tỏ bày cùng ai, trong đó Thi Yến vẫn luôn là một hình ảnh chiếm một dung lượng lớn trong tim anh. Anh nửa muốn nói hết những điều chất chứa trong tâm tư mình cùng Thi Yến, nhưng dường như không thể. Ắt hẳn sẽ cần thêm rất lâu, rất lâu sau đó anh mới có cơ hội nói ra hết những nỗi niềm trong lòng mình cùng cô gái ấy. "Nguyệt Phi à, mọi khoảnh khắc bên em đều là vô giá, chỉ với 2 từ hạnh phúc đôi khi không thể diễn tả hết." "Đây là thời thanh xuân tươi đẹp giữa hai ta." - Đêm đã bắt đầu khuya, không gian tĩnh lặng như ru. Thi Yến đã yên vị trên chiếc giường xinh xắn quen thuộc của mình, chập chờn tìm vào giấc ngủ nhưng không sao ngủ được. Cuối cùng, cô bỏ cuộc và đưa bàn tay dò dẫm cầm lấy điện thoại di động, đặt ngay dưới chiếc gối cô nằm, trước khi dứt khoát rũ mình ra khỏi tấm chăn ấm rồi bước những bước thật chậm đi về phía cửa sổ… "Thấy chưa, ông chủ của chúng ta vẫn yêu tôi nhất. Anh ấy đã chọn mượn điện thoại của tôi thay vì của cậu đó nha." Hạ Thương Chu quay sang Lục Bôn Lai với vẻ đầy tự hào và khoe khoang một cách vui vẻ. Đồng thời, mở khóa điện thoại của mình và đưa nó cho Lâm Giang.Lâm Giang không giải thích cho hành động của mình.Anh lấy điện thoại, bấm số và hành động như thể mình đang gọi điện, nói chuyện nghiêm túc qua điện thoạiHạ Thương Chu không ở lại để chờ cuộc gọi của Lâm Giang kết thúc. Mà anh nhặt chiếc khăn của mình rồi chậm rãi đi vào phòng tắm, nghêu ngao một giai điệu vui nào đó.Khoảnh khắc anh ta vừa đóng cửa và khóa cửa phòng tắm xong, Lâm Giang ngay lập tức lấy điện thoại ra khỏi tai và gõ vào WeChat của Hạ Thương Chu.Hạ Thương Chu đã ghim cuộc trò chuyện của anh ấy với [Yến Loves Ice Cream] ở trên cùng, Lâm Giang gõ nhẹ vào đó không một chút nao núng. Nhìn vào cuộc trò chuyện anh thấy một loạt những từ rất quen thuộcThì ra, những lời lăng mạ mà anh phải hứng chịu từ mũm mĩm đều xuất phát từ Hạ Thương Chu ư?Như thể từng đấy là chưa đủ, Hạ Thương Chu thậm chí còn dùng "Tiết hạnh hơn cả Tiểu Long Nữ" để miêu tả anh?Chết tiệt, Hạ Thương Chu có được học văn học bởi một giáo viên dạy thể dục không vậy?Và trên hết là, mũm mĩm thậm chí còn đáp trả một cách giễu cợt "hình tượng Tiểu Long Nữ đã bị bôi nhọ bởi Lâm Giang"Khi Hạ Thương Chu bước ra từ phòng tắm, Lâm Giang đang ra vẻ xem một bộ phim trên máy tính xách tay của mình một cách lãnh đạm, như thể chưa hề có gì xảy ra cả.Hạ Thương Chu chạy đến Lâm Giang, chỉ vào điện thoại của anh ta trên bàn và hỏi: "Ông chủ, tôi có thể lấy lại điện thoại của tôi được chưa?"Lâm Giang điềm tĩnh gật đầu "ừm".Khi Lục Bôn Lai trở về từ phòng tắm, Lâm Giang ra vẻ đang chăm chú xem phim của mình mà không nói một lời đột nhiên vẫy tay gọi cả hai, "Đến đây một lát."Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu ngay lập tức chạy đến.Lâm Giang chỉ vào dòng chữ Golden Resplendence trên màn hình máy tính của mình và hỏi,"Hai cậu đã từng nghe nói về nó chưa?"Hạ Thương Chu nhanh nhảu trả lời: "tôi đã nghe về chỗ này rồi. Đây là một trong những hộp đêm hot nhất ở Bắc Kinh hiện nay. Mọi người đồn rằng chỉ có một từ để mô tả về nơi đó. Chính là "tiền"."Lâm Giang khẽ nhấp chuột vào một bức ảnh khác. Rồi lãnh đạm chỉ vào hàng nữ tiếp viên xinh đẹp trong bức hình: "Họ có đẹp không?"Lục Bôn Lai "quá xinh đẹp! tôi nghe đồn rằng vẻ đẹp của các nữ tiếp viên tại Golden Resplendence nằm ngoài bảng xếp hạng, và họ chắc chắn không làm người ta thất vọng!"Lâm Giang chuyển sang một bức ảnh khác, và một loạt các món ngon miệng nhưng không kém phần sang trọng xuất hiện. "Đói không?"Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu đồng thanh: "có!"Lâm Giang lại lướt sang một bức ảnh khác. Đó là một trong những dãy phòng tại Golden Resplendence, và sự xa hoa tới mức hoàn mỹ của nó làm mờ mắt người nhìn. "Các cậu có muốn thử một lần không?"Mắt của Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu lúc này còn sáng hơn bóng đèn đang bất trong phòng. "Tất nhiên là rất muốn!"Lần này, Lâm Giang không xem ảnh thêm nữa. Thay vào đó, anh với lấy ví của mình ở bên cạnh và rút ra một thẻ VIP Golden Resplendence. "Gọi tôi là cha đi."Không chút do dự, Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu như muốn òa khóc gào lên sung sướng, "Thưa cha!"Tỏ vẻ phấn khích với câu trả lời của cả hai, Lâm Giang gật đầu và đứng dậy. Anh vỗ vai Lục Bôn Lai "Đến đây đi, tôi sẽ cho cậu thấy thiên đường trông như thế nào trong thế giới phàm trần này!"Lục Bôn Lai hào hứng như thể đứa trẻ được cho kẹo "vâng ạ" rồi nhanh chóng thay quần áo.Hạ Thương Chu bên cạnh thỏ thẻ: "Cha ơi, con thì sao?"Giả vờ như chưa nghe thấy những lời của Hạ Thương Chu, Lâm Giang mở tủ quần áo, chọn ngay một chiếc áo hoodie trắng và mặc nó. Rồi lấy ví và đi ra cửa.Ngay khi Lâm Giang và Lục Bôn Lai chuẩn bị bước ra khỏi cửa để đi tới cái nơi được gọi là thiên đường trong thế giới phàm tục thì Hạ Thương Chu đáng thương vẫn kiên trì hỏi một lần nữa, "Cha ơi, còn con thì sao?Là một Karaoke Lounge rất cao cấp ở Bắc Kinh.

"Thấy chưa, ông chủ của chúng ta vẫn yêu tôi nhất. Anh ấy đã chọn mượn điện thoại của tôi thay vì của cậu đó nha." Hạ Thương Chu quay sang Lục Bôn Lai với vẻ đầy tự hào và khoe khoang một cách vui vẻ. Đồng thời, mở khóa điện thoại của mình và đưa nó cho Lâm Giang.

Lâm Giang không giải thích cho hành động của mình.

Anh lấy điện thoại, bấm số và hành động như thể mình đang gọi điện, nói chuyện nghiêm túc qua điện thoại

Hạ Thương Chu không ở lại để chờ cuộc gọi của Lâm Giang kết thúc. Mà anh nhặt chiếc khăn của mình rồi chậm rãi đi vào phòng tắm, nghêu ngao một giai điệu vui nào đó.

Khoảnh khắc anh ta vừa đóng cửa và khóa cửa phòng tắm xong, Lâm Giang ngay lập tức lấy điện thoại ra khỏi tai và gõ vào WeChat của Hạ Thương Chu.

Hạ Thương Chu đã ghim cuộc trò chuyện của anh ấy với [Yến Loves Ice Cream] ở trên cùng, Lâm Giang gõ nhẹ vào đó không một chút nao núng. Nhìn vào cuộc trò chuyện anh thấy một loạt những từ rất quen thuộc

Thì ra, những lời lăng mạ mà anh phải hứng chịu từ mũm mĩm đều xuất phát từ Hạ Thương Chu ư?

Như thể từng đấy là chưa đủ, Hạ Thương Chu thậm chí còn dùng "

Tiết hạnh hơn cả Tiểu Long Nữ

" để miêu tả anh?

Chết tiệt, Hạ Thương Chu có được học văn học bởi một giáo viên dạy thể dục không vậy?

Và trên hết là, mũm mĩm thậm chí còn đáp trả một cách giễu cợt "hình tượng Tiểu Long Nữ đã bị bôi nhọ bởi Lâm Giang"

Khi Hạ Thương Chu bước ra từ phòng tắm, Lâm Giang đang ra vẻ xem một bộ phim trên máy tính xách tay của mình một cách lãnh đạm, như thể chưa hề có gì xảy ra cả.

Hạ Thương Chu chạy đến Lâm Giang, chỉ vào điện thoại của anh ta trên bàn và hỏi: "Ông chủ, tôi có thể lấy lại điện thoại của tôi được chưa?"

Lâm Giang điềm tĩnh gật đầu "ừm".

Khi Lục Bôn Lai trở về từ phòng tắm, Lâm Giang ra vẻ đang chăm chú xem phim của mình mà không nói một lời đột nhiên vẫy tay gọi cả hai, "Đến đây một lát."

Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu ngay lập tức chạy đến.

Lâm Giang chỉ vào dòng chữ Golden Resplendence trên màn hình máy tính của mình và hỏi,

"Hai cậu đã từng nghe nói về nó chưa?"

Hạ Thương Chu nhanh nhảu trả lời: "tôi đã nghe về chỗ này rồi. Đây là một trong những hộp đêm hot nhất ở Bắc Kinh hiện nay. Mọi người đồn rằng chỉ có một từ để mô tả về nơi đó. Chính là "tiền"."

Lâm Giang khẽ nhấp chuột vào một bức ảnh khác. Rồi lãnh đạm chỉ vào hàng nữ tiếp viên xinh đẹp trong bức hình: "Họ có đẹp không?"

Lục Bôn Lai "quá xinh đẹp! tôi nghe đồn rằng vẻ đẹp của các nữ tiếp viên tại Golden Resplendence nằm ngoài bảng xếp hạng, và họ chắc chắn không làm người ta thất vọng!"

Lâm Giang chuyển sang một bức ảnh khác, và một loạt các món ngon miệng nhưng không kém phần sang trọng xuất hiện. "Đói không?"

Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu đồng thanh: "có!"

Lâm Giang lại lướt sang một bức ảnh khác. Đó là một trong những dãy phòng tại Golden Resplendence, và sự xa hoa tới mức hoàn mỹ của nó làm mờ mắt người nhìn. "Các cậu có muốn thử một lần không?"

Mắt của Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu lúc này còn sáng hơn bóng đèn đang bất trong phòng. "Tất nhiên là rất muốn!"

Lần này, Lâm Giang không xem ảnh thêm nữa. Thay vào đó, anh với lấy ví của mình ở bên cạnh và rút ra một thẻ VIP Golden Resplendence. "Gọi tôi là cha đi."

Không chút do dự, Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu như muốn òa khóc gào lên sung sướng, "Thưa cha!"

Tỏ vẻ phấn khích với câu trả lời của cả hai, Lâm Giang gật đầu và đứng dậy. Anh vỗ vai Lục Bôn Lai "Đến đây đi, tôi sẽ cho cậu thấy thiên đường trông như thế nào trong thế giới phàm trần này!"

Lục Bôn Lai hào hứng như thể đứa trẻ được cho kẹo "vâng ạ" rồi nhanh chóng thay quần áo.

Hạ Thương Chu bên cạnh thỏ thẻ: "Cha ơi, con thì sao?"

Giả vờ như chưa nghe thấy những lời của Hạ Thương Chu, Lâm Giang mở tủ quần áo, chọn ngay một chiếc áo hoodie trắng và mặc nó. Rồi lấy ví và đi ra cửa.

Ngay khi Lâm Giang và Lục Bôn Lai chuẩn bị bước ra khỏi cửa để đi tới cái nơi được gọi là thiên đường trong thế giới phàm tục thì Hạ Thương Chu đáng thương vẫn kiên trì hỏi một lần nữa, "Cha ơi, còn con thì sao?

  1. Là một Karaoke Lounge rất cao cấp ở Bắc Kinh.

Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng EmTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn TìnhNiên niên trôi qua, thời gian như bóng chiếc lá rơi xuống hồ mất tích, có lẽ đã từ lâu lắm, trong lòng Lâm Giang luôn ẩn chứa rất nhiều tâm sự không thể tỏ bày cùng ai, trong đó Thi Yến vẫn luôn là một hình ảnh chiếm một dung lượng lớn trong tim anh. Anh nửa muốn nói hết những điều chất chứa trong tâm tư mình cùng Thi Yến, nhưng dường như không thể. Ắt hẳn sẽ cần thêm rất lâu, rất lâu sau đó anh mới có cơ hội nói ra hết những nỗi niềm trong lòng mình cùng cô gái ấy. "Nguyệt Phi à, mọi khoảnh khắc bên em đều là vô giá, chỉ với 2 từ hạnh phúc đôi khi không thể diễn tả hết." "Đây là thời thanh xuân tươi đẹp giữa hai ta." - Đêm đã bắt đầu khuya, không gian tĩnh lặng như ru. Thi Yến đã yên vị trên chiếc giường xinh xắn quen thuộc của mình, chập chờn tìm vào giấc ngủ nhưng không sao ngủ được. Cuối cùng, cô bỏ cuộc và đưa bàn tay dò dẫm cầm lấy điện thoại di động, đặt ngay dưới chiếc gối cô nằm, trước khi dứt khoát rũ mình ra khỏi tấm chăn ấm rồi bước những bước thật chậm đi về phía cửa sổ… "Thấy chưa, ông chủ của chúng ta vẫn yêu tôi nhất. Anh ấy đã chọn mượn điện thoại của tôi thay vì của cậu đó nha." Hạ Thương Chu quay sang Lục Bôn Lai với vẻ đầy tự hào và khoe khoang một cách vui vẻ. Đồng thời, mở khóa điện thoại của mình và đưa nó cho Lâm Giang.Lâm Giang không giải thích cho hành động của mình.Anh lấy điện thoại, bấm số và hành động như thể mình đang gọi điện, nói chuyện nghiêm túc qua điện thoạiHạ Thương Chu không ở lại để chờ cuộc gọi của Lâm Giang kết thúc. Mà anh nhặt chiếc khăn của mình rồi chậm rãi đi vào phòng tắm, nghêu ngao một giai điệu vui nào đó.Khoảnh khắc anh ta vừa đóng cửa và khóa cửa phòng tắm xong, Lâm Giang ngay lập tức lấy điện thoại ra khỏi tai và gõ vào WeChat của Hạ Thương Chu.Hạ Thương Chu đã ghim cuộc trò chuyện của anh ấy với [Yến Loves Ice Cream] ở trên cùng, Lâm Giang gõ nhẹ vào đó không một chút nao núng. Nhìn vào cuộc trò chuyện anh thấy một loạt những từ rất quen thuộcThì ra, những lời lăng mạ mà anh phải hứng chịu từ mũm mĩm đều xuất phát từ Hạ Thương Chu ư?Như thể từng đấy là chưa đủ, Hạ Thương Chu thậm chí còn dùng "Tiết hạnh hơn cả Tiểu Long Nữ" để miêu tả anh?Chết tiệt, Hạ Thương Chu có được học văn học bởi một giáo viên dạy thể dục không vậy?Và trên hết là, mũm mĩm thậm chí còn đáp trả một cách giễu cợt "hình tượng Tiểu Long Nữ đã bị bôi nhọ bởi Lâm Giang"Khi Hạ Thương Chu bước ra từ phòng tắm, Lâm Giang đang ra vẻ xem một bộ phim trên máy tính xách tay của mình một cách lãnh đạm, như thể chưa hề có gì xảy ra cả.Hạ Thương Chu chạy đến Lâm Giang, chỉ vào điện thoại của anh ta trên bàn và hỏi: "Ông chủ, tôi có thể lấy lại điện thoại của tôi được chưa?"Lâm Giang điềm tĩnh gật đầu "ừm".Khi Lục Bôn Lai trở về từ phòng tắm, Lâm Giang ra vẻ đang chăm chú xem phim của mình mà không nói một lời đột nhiên vẫy tay gọi cả hai, "Đến đây một lát."Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu ngay lập tức chạy đến.Lâm Giang chỉ vào dòng chữ Golden Resplendence trên màn hình máy tính của mình và hỏi,"Hai cậu đã từng nghe nói về nó chưa?"Hạ Thương Chu nhanh nhảu trả lời: "tôi đã nghe về chỗ này rồi. Đây là một trong những hộp đêm hot nhất ở Bắc Kinh hiện nay. Mọi người đồn rằng chỉ có một từ để mô tả về nơi đó. Chính là "tiền"."Lâm Giang khẽ nhấp chuột vào một bức ảnh khác. Rồi lãnh đạm chỉ vào hàng nữ tiếp viên xinh đẹp trong bức hình: "Họ có đẹp không?"Lục Bôn Lai "quá xinh đẹp! tôi nghe đồn rằng vẻ đẹp của các nữ tiếp viên tại Golden Resplendence nằm ngoài bảng xếp hạng, và họ chắc chắn không làm người ta thất vọng!"Lâm Giang chuyển sang một bức ảnh khác, và một loạt các món ngon miệng nhưng không kém phần sang trọng xuất hiện. "Đói không?"Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu đồng thanh: "có!"Lâm Giang lại lướt sang một bức ảnh khác. Đó là một trong những dãy phòng tại Golden Resplendence, và sự xa hoa tới mức hoàn mỹ của nó làm mờ mắt người nhìn. "Các cậu có muốn thử một lần không?"Mắt của Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu lúc này còn sáng hơn bóng đèn đang bất trong phòng. "Tất nhiên là rất muốn!"Lần này, Lâm Giang không xem ảnh thêm nữa. Thay vào đó, anh với lấy ví của mình ở bên cạnh và rút ra một thẻ VIP Golden Resplendence. "Gọi tôi là cha đi."Không chút do dự, Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu như muốn òa khóc gào lên sung sướng, "Thưa cha!"Tỏ vẻ phấn khích với câu trả lời của cả hai, Lâm Giang gật đầu và đứng dậy. Anh vỗ vai Lục Bôn Lai "Đến đây đi, tôi sẽ cho cậu thấy thiên đường trông như thế nào trong thế giới phàm trần này!"Lục Bôn Lai hào hứng như thể đứa trẻ được cho kẹo "vâng ạ" rồi nhanh chóng thay quần áo.Hạ Thương Chu bên cạnh thỏ thẻ: "Cha ơi, con thì sao?"Giả vờ như chưa nghe thấy những lời của Hạ Thương Chu, Lâm Giang mở tủ quần áo, chọn ngay một chiếc áo hoodie trắng và mặc nó. Rồi lấy ví và đi ra cửa.Ngay khi Lâm Giang và Lục Bôn Lai chuẩn bị bước ra khỏi cửa để đi tới cái nơi được gọi là thiên đường trong thế giới phàm tục thì Hạ Thương Chu đáng thương vẫn kiên trì hỏi một lần nữa, "Cha ơi, còn con thì sao?Là một Karaoke Lounge rất cao cấp ở Bắc Kinh.

Chương 51: Gọi tôi là cha đi (1)