Câu chuyện mở đầu rất là dài, nếu muốn nói hết có lẽ nói ba ngày ba đêm cũng không hết được. Cho nên để tiết kiệm thời gian, chúng ta sẽ bỏ qua tất cả các chi tiết mà tác giả đã đào hố và đi thẳng đến nhân vật trung tâm. Vâng, đó là Lâm Y Thần. Đó là một ngày trời trong nắng ấm, gió nhẹ man mác mang theo mùi đất tanh tanh sau cơn mưa nhiều ngày. Vào ngày này, Lâm Y Thần vội vàng lao ra khỏi cửa với mong muốn không bị muộn giờ. Trong lúc hấp tấp bộp chộp đâu ai nhớ được bản thân ra cửa bước chân trái hay chân phải đâu? Đương nhiên càng vội lại càng không có thời gian rảnh rỗi xem ngày giờ hoàng đạo. Cho nên xui xẻo cứ như vậy lặng yên rơi xuống. Lâm Y Thần thở dài quyết tâm giơ điện thoại lên muốn xin nghỉ. Mới ra khỏi cửa 10 phút, cô đầu tiên là dẫm lên phân chó, bị chim ị lên đầu, qua gốc cây bị xối nước, tài liệu bị xe quẹt bay đầy trời... Thế nhưng xui xẻo chỉ dừng lại ở đây sao? Tất nhiên là không! Cuốn hoàng lịch đặt trong nhà Lâm Y Thần bị gió cuốn phất phơ mơ hồ lộ ra trang…

Chương 26

Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ MạnhTác giả: Thu Thiên Linh ÂmTruyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCâu chuyện mở đầu rất là dài, nếu muốn nói hết có lẽ nói ba ngày ba đêm cũng không hết được. Cho nên để tiết kiệm thời gian, chúng ta sẽ bỏ qua tất cả các chi tiết mà tác giả đã đào hố và đi thẳng đến nhân vật trung tâm. Vâng, đó là Lâm Y Thần. Đó là một ngày trời trong nắng ấm, gió nhẹ man mác mang theo mùi đất tanh tanh sau cơn mưa nhiều ngày. Vào ngày này, Lâm Y Thần vội vàng lao ra khỏi cửa với mong muốn không bị muộn giờ. Trong lúc hấp tấp bộp chộp đâu ai nhớ được bản thân ra cửa bước chân trái hay chân phải đâu? Đương nhiên càng vội lại càng không có thời gian rảnh rỗi xem ngày giờ hoàng đạo. Cho nên xui xẻo cứ như vậy lặng yên rơi xuống. Lâm Y Thần thở dài quyết tâm giơ điện thoại lên muốn xin nghỉ. Mới ra khỏi cửa 10 phút, cô đầu tiên là dẫm lên phân chó, bị chim ị lên đầu, qua gốc cây bị xối nước, tài liệu bị xe quẹt bay đầy trời... Thế nhưng xui xẻo chỉ dừng lại ở đây sao? Tất nhiên là không! Cuốn hoàng lịch đặt trong nhà Lâm Y Thần bị gió cuốn phất phơ mơ hồ lộ ra trang… “Có vấn đề gì tối nay tôi sẽ gọi lại! Tôi có chút việc cần giải quyết!”Lâm Tuyết nhanh chóng cắt đứt điện thoại, ngồi xổm xuống ôm lấy ngực thở hồng hộc.Đau! Đau quá!Đầu óc cùng trái tim Lâm Tuyết giống như có rất nhiều sợi tơ cuốn quanh lôi kéo, Lâm Tuyết muốn chống cự liền kéo ra những dấu lặc như muốn đem cô tách rời thành từng mảnh.Lâm Tuyết run run lật màn hình chuyển đến trang cuối thấy một cái app quen thuộc.App dị năng!Cạch!Trần Minh nắm tay nắm cửa đẩy cửa bước vào.“Lâm Tuyết! Cậu làm sao vậy?”Trần Minh sợ hãi chạy vội đến bên người Lâm Tuyết.Chỉ thấy lúc này Lâm Tuyết nằm trên mặt đất hôn mê, gương mặt tái nhợt không còn chút máu nào. Lúc này, Lâm Tuyết mỏng manh đơn bạc giống như cái tên của cô vậy, bất cứ lúc nào đều giống như giây tiếp theo liền hóa thủy biến mất khỏi thế giới này.Trần Minh vội vàng nắm lên cổ tay Lâm Tuyết bắt mạch.Suy tim!Đột quỵ!Hai từ ngữ bỗng chốc nảy lên trong đầu Trần Minh.“Tại sao lại như vậy?”Rõ ràng một cô gái thanh xuân xinh đẹp khỏe mạnh, bỗng chốc lại thành ra nông nỗi này!Không có quá nhiều thời gian, Trần Minh vội vàng châm cứu trước giúp Lâm Tuyết ngăn chặn không cho tình hình chuyển biến càng thêm tồi tệ. Trong tất cả các trường hợp, tai biến liền đáng sợ nhất.Khi cách nửa ngày trời, bác sĩ Alan cùng ông Thanh một lần nữa cùng nhau trở lại phòng bệnh này, khác biệt liền là họ đổi một bệnh nhân.Dù là làm nghề y nhiều năm như ông Thanh cũng không nhịn được âm thầm kinh hãi.Rõ ràng nửa ngày trước quan sat, Lâm Tuyết còn hoàn toàn khỏe mạnh. So với rất nhiều người thường luôn ở trong tình trạng á khỏe mạnh do ăn uống, vận động, thói quen sinh hoạt không hợp lý, Lâm Tuyết khuôn mặt hồng hào rạng rỡ, vân da tinh tế cho thấy cô hoàn toàn mạnh khỏe. Chỉ là một người mạnh khỏe, chỉ nửa ngày liền đồng thời mắc phải suy tim cùng đột quỵ!Trên đời lại có thể có chuyện trùng hợp đến vậy sao?Ông Thanh bắt mạch hồi lâu nhíu nhíu mày cảm giác Lâm Tuyết bệnh thật kỳ quái.Nói như thế nào đây?Suy tim là do máu cung không đủ, đột quỵ thường thấy ở người huyết áp cao do tắc nghẽn mạch máu khiến mạch máu căng vỡ. Giống như có thời điểm toàn bộ máu trong cơ thể Lâm Tuyết đột nhiên chạy hết về não khiến mạch máu não căng nổ sau đó tim liền không có máu vậy.“Tôi châm cứu chỉ có thể giúp Lâm Tuyết kéo dài thời gian mà thôi. Điều quan trọng là cần giải quyết vấn đề cô ấy thiếu máu nghiêm trọng. Tôi cần đi ra ngoài tìm kiếm nhân sâm, hai người trông chừng cô ấy thay tôi!”Lâm Tuyết tâm huyết nghiêm trọng không đủ, lúc này cần nhân sâm k*ch th*ch duy trì dương khí phối hợp với đơn thuốc thúc đẩy cố bổn bồi nguyên tạo máu.Nhưng nhân sâm cũng không đơn giản chỉ là nhân sâm liền được, cần thiết là nhân sâm hoang dại ngàn năm. Có lẽ có thể đến hội trường đấu giá ngầm.Trần Minh cất tấm thiệp mời được ông Thanh tặng vào túi áo nhanh chóng rời đi.……Sẽ như thế nào nếu đối thủ của ngươi không ngừng tiến bộ mà bản thân ngươi lại liên tục dậm chân tại chỗ, thậm chí tụt lùi về phía sau?Cảm giác đó thật tồi tệ!Lâm Tuyết tái nhợt một gương mặt lẳng lặng nhìn cửa sổ bay qua lá khô.Lần đầu tiên từ khi tự ý thức, Lâm Tuyết cảm thấy hoảng sợ mà bất lực.Lâm Tuyết dường như vẫn còn ở! Ý cô là chân thực Lâm Tuyết mà không phải “cô” thứ hàng dỏm này. Thật may là Lâm Tuyết không nhận ra sự tồn tại của cô, dường như Lâm Tuyết vẫn cho rằng tất cả những chuyện cô làm đều là tự mình làm, chỉ là có chút mơ hồ mà thôi.(Từ đây trở đi tạm thời gọi nữ chính là Lâm để phân biệt với Lâm Tuyết bản chính!)Trong đó bao gồm chuyện quan trọng là App dị năng, Lâm Tuyết không những không biết mà còn không nhìn thấy nó trên di động mặc dù nó vẫn ở đó.Lâm trên hiện tại cơ bản có thể xác định một vài điều sau.1, Dị năng của Trần Minh có được dựa trên việc sở hữu nữ nhân, càng là nữ nhân xinh đẹp, tài năng, tiền tài, gia thế, quyền lực hiển hách, lợi ích hắn nhận được càng lớn.2, Lâm Tuyết là đối tượng mà Trần Minh nhằm đến. Mỗi khi tiếp xúc Trần Minh đều sẽ dần dần đánh thức Lâm Tuyết sau đó khống chế được người. Đối với Lâm mà nói, hiệu quả có thể xuyên thấu nguyên chủ Lâm Tuyết tác động lên cô thông qua tiếp xúc trên cơ thể. Điều đó có nghĩa, Lâm Tuyết càng tiếp xúc thân mật lâu dài với Trần Minh, tác động của Trần Minh tới lâm cũng càng lớn.3, Không tính đến việc Lâm Tuyết có bị Trần Minh khống chế hay không, Lâm Tuyết bản thân dường như có một loại vận mệnh ở bên nhau, cho nên dùng cách gì hai người cũng sẽ đến bên nhau. Lâm càng chống cự quá trình này, sự bắn ngược đối với cô cũng sẽ càng lớn.Từ lần đố mượn điện thoại của Trần Minh đến nay, Lâm Tuyết cũng hôn mê gần ba tháng. Trong thời gian này, Trần Minh không ngại vất vả chạy ngược chạy xuôi cứu người, chữa bệnh làm cho vốn đã có hảo cảm với Trần Minh Lâm Chấn Sinh quả thực đều biến thành fan não tàn.Trước khi tỉnh lại mấy ngày, Lâm còn nghe được hai người này ở phòng bệnh của cô cao đàm khoát luận muốn đem Lâm Tuyết gả cho Trần Minh.Mọi chuyện càng ngày càng tệ hại bởi vì Lâm chú định phải nghe càng nhiều tin dữ hơn nữa!

“Có vấn đề gì tối nay tôi sẽ gọi lại! Tôi có chút việc cần giải quyết!”

Lâm Tuyết nhanh chóng cắt đứt điện thoại, ngồi xổm xuống ôm lấy ngực thở hồng hộc.

Đau! Đau quá!

Đầu óc cùng trái tim Lâm Tuyết giống như có rất nhiều sợi tơ cuốn quanh lôi kéo, Lâm Tuyết muốn chống cự liền kéo ra những dấu lặc như muốn đem cô tách rời thành từng mảnh.

Lâm Tuyết run run lật màn hình chuyển đến trang cuối thấy một cái app quen thuộc.

App dị năng!

Cạch!

Trần Minh nắm tay nắm cửa đẩy cửa bước vào.

“Lâm Tuyết! Cậu làm sao vậy?”

Trần Minh sợ hãi chạy vội đến bên người Lâm Tuyết.

Chỉ thấy lúc này Lâm Tuyết nằm trên mặt đất hôn mê, gương mặt tái nhợt không còn chút máu nào. Lúc này, Lâm Tuyết mỏng manh đơn bạc giống như cái tên của cô vậy, bất cứ lúc nào đều giống như giây tiếp theo liền hóa thủy biến mất khỏi thế giới này.

Trần Minh vội vàng nắm lên cổ tay Lâm Tuyết bắt mạch.

Suy tim!

Đột quỵ!

Hai từ ngữ bỗng chốc nảy lên trong đầu Trần Minh.

“Tại sao lại như vậy?”

Rõ ràng một cô gái thanh xuân xinh đẹp khỏe mạnh, bỗng chốc lại thành ra nông nỗi này!

Không có quá nhiều thời gian, Trần Minh vội vàng châm cứu trước giúp Lâm Tuyết ngăn chặn không cho tình hình chuyển biến càng thêm tồi tệ. Trong tất cả các trường hợp, tai biến liền đáng sợ nhất.

Khi cách nửa ngày trời, bác sĩ Alan cùng ông Thanh một lần nữa cùng nhau trở lại phòng bệnh này, khác biệt liền là họ đổi một bệnh nhân.

Dù là làm nghề y nhiều năm như ông Thanh cũng không nhịn được âm thầm kinh hãi.

Rõ ràng nửa ngày trước quan sat, Lâm Tuyết còn hoàn toàn khỏe mạnh. So với rất nhiều người thường luôn ở trong tình trạng á khỏe mạnh do ăn uống, vận động, thói quen sinh hoạt không hợp lý, Lâm Tuyết khuôn mặt hồng hào rạng rỡ, vân da tinh tế cho thấy cô hoàn toàn mạnh khỏe. Chỉ là một người mạnh khỏe, chỉ nửa ngày liền đồng thời mắc phải suy tim cùng đột quỵ!

Trên đời lại có thể có chuyện trùng hợp đến vậy sao?

Ông Thanh bắt mạch hồi lâu nhíu nhíu mày cảm giác Lâm Tuyết bệnh thật kỳ quái.

Nói như thế nào đây?

Suy tim là do máu cung không đủ, đột quỵ thường thấy ở người huyết áp cao do tắc nghẽn mạch máu khiến mạch máu căng vỡ. Giống như có thời điểm toàn bộ máu trong cơ thể Lâm Tuyết đột nhiên chạy hết về não khiến mạch máu não căng nổ sau đó tim liền không có máu vậy.

“Tôi châm cứu chỉ có thể giúp Lâm Tuyết kéo dài thời gian mà thôi. Điều quan trọng là cần giải quyết vấn đề cô ấy thiếu máu nghiêm trọng. Tôi cần đi ra ngoài tìm kiếm nhân sâm, hai người trông chừng cô ấy thay tôi!”

Lâm Tuyết tâm huyết nghiêm trọng không đủ, lúc này cần nhân sâm k*ch th*ch duy trì dương khí phối hợp với đơn thuốc thúc đẩy cố bổn bồi nguyên tạo máu.

Nhưng nhân sâm cũng không đơn giản chỉ là nhân sâm liền được, cần thiết là nhân sâm hoang dại ngàn năm. Có lẽ có thể đến hội trường đấu giá ngầm.

Trần Minh cất tấm thiệp mời được ông Thanh tặng vào túi áo nhanh chóng rời đi.

……

Sẽ như thế nào nếu đối thủ của ngươi không ngừng tiến bộ mà bản thân ngươi lại liên tục dậm chân tại chỗ, thậm chí tụt lùi về phía sau?

Cảm giác đó thật tồi tệ!

Lâm Tuyết tái nhợt một gương mặt lẳng lặng nhìn cửa sổ bay qua lá khô.

Lần đầu tiên từ khi tự ý thức, Lâm Tuyết cảm thấy hoảng sợ mà bất lực.

Lâm Tuyết dường như vẫn còn ở! Ý cô là chân thực Lâm Tuyết mà không phải “cô” thứ hàng dỏm này. Thật may là Lâm Tuyết không nhận ra sự tồn tại của cô, dường như Lâm Tuyết vẫn cho rằng tất cả những chuyện cô làm đều là tự mình làm, chỉ là có chút mơ hồ mà thôi.

(Từ đây trở đi tạm thời gọi nữ chính là Lâm để phân biệt với Lâm Tuyết bản chính!)

Trong đó bao gồm chuyện quan trọng là App dị năng, Lâm Tuyết không những không biết mà còn không nhìn thấy nó trên di động mặc dù nó vẫn ở đó.

Lâm trên hiện tại cơ bản có thể xác định một vài điều sau.

1, Dị năng của Trần Minh có được dựa trên việc sở hữu nữ nhân, càng là nữ nhân xinh đẹp, tài năng, tiền tài, gia thế, quyền lực hiển hách, lợi ích hắn nhận được càng lớn.

2, Lâm Tuyết là đối tượng mà Trần Minh nhằm đến. Mỗi khi tiếp xúc Trần Minh đều sẽ dần dần đánh thức Lâm Tuyết sau đó khống chế được người. Đối với Lâm mà nói, hiệu quả có thể xuyên thấu nguyên chủ Lâm Tuyết tác động lên cô thông qua tiếp xúc trên cơ thể. Điều đó có nghĩa, Lâm Tuyết càng tiếp xúc thân mật lâu dài với Trần Minh, tác động của Trần Minh tới lâm cũng càng lớn.

3, Không tính đến việc Lâm Tuyết có bị Trần Minh khống chế hay không, Lâm Tuyết bản thân dường như có một loại vận mệnh ở bên nhau, cho nên dùng cách gì hai người cũng sẽ đến bên nhau. Lâm càng chống cự quá trình này, sự bắn ngược đối với cô cũng sẽ càng lớn.

Từ lần đố mượn điện thoại của Trần Minh đến nay, Lâm Tuyết cũng hôn mê gần ba tháng. Trong thời gian này, Trần Minh không ngại vất vả chạy ngược chạy xuôi cứu người, chữa bệnh làm cho vốn đã có hảo cảm với Trần Minh Lâm Chấn Sinh quả thực đều biến thành fan não tàn.

Trước khi tỉnh lại mấy ngày, Lâm còn nghe được hai người này ở phòng bệnh của cô cao đàm khoát luận muốn đem Lâm Tuyết gả cho Trần Minh.

Mọi chuyện càng ngày càng tệ hại bởi vì Lâm chú định phải nghe càng nhiều tin dữ hơn nữa!

Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ MạnhTác giả: Thu Thiên Linh ÂmTruyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCâu chuyện mở đầu rất là dài, nếu muốn nói hết có lẽ nói ba ngày ba đêm cũng không hết được. Cho nên để tiết kiệm thời gian, chúng ta sẽ bỏ qua tất cả các chi tiết mà tác giả đã đào hố và đi thẳng đến nhân vật trung tâm. Vâng, đó là Lâm Y Thần. Đó là một ngày trời trong nắng ấm, gió nhẹ man mác mang theo mùi đất tanh tanh sau cơn mưa nhiều ngày. Vào ngày này, Lâm Y Thần vội vàng lao ra khỏi cửa với mong muốn không bị muộn giờ. Trong lúc hấp tấp bộp chộp đâu ai nhớ được bản thân ra cửa bước chân trái hay chân phải đâu? Đương nhiên càng vội lại càng không có thời gian rảnh rỗi xem ngày giờ hoàng đạo. Cho nên xui xẻo cứ như vậy lặng yên rơi xuống. Lâm Y Thần thở dài quyết tâm giơ điện thoại lên muốn xin nghỉ. Mới ra khỏi cửa 10 phút, cô đầu tiên là dẫm lên phân chó, bị chim ị lên đầu, qua gốc cây bị xối nước, tài liệu bị xe quẹt bay đầy trời... Thế nhưng xui xẻo chỉ dừng lại ở đây sao? Tất nhiên là không! Cuốn hoàng lịch đặt trong nhà Lâm Y Thần bị gió cuốn phất phơ mơ hồ lộ ra trang… “Có vấn đề gì tối nay tôi sẽ gọi lại! Tôi có chút việc cần giải quyết!”Lâm Tuyết nhanh chóng cắt đứt điện thoại, ngồi xổm xuống ôm lấy ngực thở hồng hộc.Đau! Đau quá!Đầu óc cùng trái tim Lâm Tuyết giống như có rất nhiều sợi tơ cuốn quanh lôi kéo, Lâm Tuyết muốn chống cự liền kéo ra những dấu lặc như muốn đem cô tách rời thành từng mảnh.Lâm Tuyết run run lật màn hình chuyển đến trang cuối thấy một cái app quen thuộc.App dị năng!Cạch!Trần Minh nắm tay nắm cửa đẩy cửa bước vào.“Lâm Tuyết! Cậu làm sao vậy?”Trần Minh sợ hãi chạy vội đến bên người Lâm Tuyết.Chỉ thấy lúc này Lâm Tuyết nằm trên mặt đất hôn mê, gương mặt tái nhợt không còn chút máu nào. Lúc này, Lâm Tuyết mỏng manh đơn bạc giống như cái tên của cô vậy, bất cứ lúc nào đều giống như giây tiếp theo liền hóa thủy biến mất khỏi thế giới này.Trần Minh vội vàng nắm lên cổ tay Lâm Tuyết bắt mạch.Suy tim!Đột quỵ!Hai từ ngữ bỗng chốc nảy lên trong đầu Trần Minh.“Tại sao lại như vậy?”Rõ ràng một cô gái thanh xuân xinh đẹp khỏe mạnh, bỗng chốc lại thành ra nông nỗi này!Không có quá nhiều thời gian, Trần Minh vội vàng châm cứu trước giúp Lâm Tuyết ngăn chặn không cho tình hình chuyển biến càng thêm tồi tệ. Trong tất cả các trường hợp, tai biến liền đáng sợ nhất.Khi cách nửa ngày trời, bác sĩ Alan cùng ông Thanh một lần nữa cùng nhau trở lại phòng bệnh này, khác biệt liền là họ đổi một bệnh nhân.Dù là làm nghề y nhiều năm như ông Thanh cũng không nhịn được âm thầm kinh hãi.Rõ ràng nửa ngày trước quan sat, Lâm Tuyết còn hoàn toàn khỏe mạnh. So với rất nhiều người thường luôn ở trong tình trạng á khỏe mạnh do ăn uống, vận động, thói quen sinh hoạt không hợp lý, Lâm Tuyết khuôn mặt hồng hào rạng rỡ, vân da tinh tế cho thấy cô hoàn toàn mạnh khỏe. Chỉ là một người mạnh khỏe, chỉ nửa ngày liền đồng thời mắc phải suy tim cùng đột quỵ!Trên đời lại có thể có chuyện trùng hợp đến vậy sao?Ông Thanh bắt mạch hồi lâu nhíu nhíu mày cảm giác Lâm Tuyết bệnh thật kỳ quái.Nói như thế nào đây?Suy tim là do máu cung không đủ, đột quỵ thường thấy ở người huyết áp cao do tắc nghẽn mạch máu khiến mạch máu căng vỡ. Giống như có thời điểm toàn bộ máu trong cơ thể Lâm Tuyết đột nhiên chạy hết về não khiến mạch máu não căng nổ sau đó tim liền không có máu vậy.“Tôi châm cứu chỉ có thể giúp Lâm Tuyết kéo dài thời gian mà thôi. Điều quan trọng là cần giải quyết vấn đề cô ấy thiếu máu nghiêm trọng. Tôi cần đi ra ngoài tìm kiếm nhân sâm, hai người trông chừng cô ấy thay tôi!”Lâm Tuyết tâm huyết nghiêm trọng không đủ, lúc này cần nhân sâm k*ch th*ch duy trì dương khí phối hợp với đơn thuốc thúc đẩy cố bổn bồi nguyên tạo máu.Nhưng nhân sâm cũng không đơn giản chỉ là nhân sâm liền được, cần thiết là nhân sâm hoang dại ngàn năm. Có lẽ có thể đến hội trường đấu giá ngầm.Trần Minh cất tấm thiệp mời được ông Thanh tặng vào túi áo nhanh chóng rời đi.……Sẽ như thế nào nếu đối thủ của ngươi không ngừng tiến bộ mà bản thân ngươi lại liên tục dậm chân tại chỗ, thậm chí tụt lùi về phía sau?Cảm giác đó thật tồi tệ!Lâm Tuyết tái nhợt một gương mặt lẳng lặng nhìn cửa sổ bay qua lá khô.Lần đầu tiên từ khi tự ý thức, Lâm Tuyết cảm thấy hoảng sợ mà bất lực.Lâm Tuyết dường như vẫn còn ở! Ý cô là chân thực Lâm Tuyết mà không phải “cô” thứ hàng dỏm này. Thật may là Lâm Tuyết không nhận ra sự tồn tại của cô, dường như Lâm Tuyết vẫn cho rằng tất cả những chuyện cô làm đều là tự mình làm, chỉ là có chút mơ hồ mà thôi.(Từ đây trở đi tạm thời gọi nữ chính là Lâm để phân biệt với Lâm Tuyết bản chính!)Trong đó bao gồm chuyện quan trọng là App dị năng, Lâm Tuyết không những không biết mà còn không nhìn thấy nó trên di động mặc dù nó vẫn ở đó.Lâm trên hiện tại cơ bản có thể xác định một vài điều sau.1, Dị năng của Trần Minh có được dựa trên việc sở hữu nữ nhân, càng là nữ nhân xinh đẹp, tài năng, tiền tài, gia thế, quyền lực hiển hách, lợi ích hắn nhận được càng lớn.2, Lâm Tuyết là đối tượng mà Trần Minh nhằm đến. Mỗi khi tiếp xúc Trần Minh đều sẽ dần dần đánh thức Lâm Tuyết sau đó khống chế được người. Đối với Lâm mà nói, hiệu quả có thể xuyên thấu nguyên chủ Lâm Tuyết tác động lên cô thông qua tiếp xúc trên cơ thể. Điều đó có nghĩa, Lâm Tuyết càng tiếp xúc thân mật lâu dài với Trần Minh, tác động của Trần Minh tới lâm cũng càng lớn.3, Không tính đến việc Lâm Tuyết có bị Trần Minh khống chế hay không, Lâm Tuyết bản thân dường như có một loại vận mệnh ở bên nhau, cho nên dùng cách gì hai người cũng sẽ đến bên nhau. Lâm càng chống cự quá trình này, sự bắn ngược đối với cô cũng sẽ càng lớn.Từ lần đố mượn điện thoại của Trần Minh đến nay, Lâm Tuyết cũng hôn mê gần ba tháng. Trong thời gian này, Trần Minh không ngại vất vả chạy ngược chạy xuôi cứu người, chữa bệnh làm cho vốn đã có hảo cảm với Trần Minh Lâm Chấn Sinh quả thực đều biến thành fan não tàn.Trước khi tỉnh lại mấy ngày, Lâm còn nghe được hai người này ở phòng bệnh của cô cao đàm khoát luận muốn đem Lâm Tuyết gả cho Trần Minh.Mọi chuyện càng ngày càng tệ hại bởi vì Lâm chú định phải nghe càng nhiều tin dữ hơn nữa!

Chương 26