Tác giả:

" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng…

Chương 122: Nghịch chuyển

Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên TuếTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng… " Mang người vào đây. " Không ai ngờ đến Chu Lăng Thần sẽ làm ra hành động như vậy.Hắn vừa ra lệnh, Lưu Hành liền đưa mấy vị thái y, còn có thủ lĩnh cấm quân Nghiêm Kha đến." Thần tham kiến Thái tử điện hạ! "Chu Lăng Thần khoát tay, mấy người này lập tức đứng lên." Tam đệ có ý gì? Trương công công chỉ nói thật nên chọc Tam đệ mất hứng, đệ muốn giết người diệt khẩu sao? " Chu Duệ nhìn mầy người mới tiến vào, cười lạnh.Chu Lăng Thần liếc cũng không buồn liếc hắn, chỉ thưởng thức nhẫn ngọc trên tay, cười như không cười nhìn Lưu Hành một cái." Nói đi. "" Vâng. "Lúc này Hoa Ngu mới để ý, đám người này vừa tiến vào thì lại không thấy Lưu Hành đâu.Cũng không biết Chu Lăng Thần sai hắn đi làm việc gì." Bẩm Thái tử, chúng thần là thái y bên Thái Y viện, hôm qua còn bắt mạch cho Hoàng thượng. " Một thái y bên cạnh Lưu Hành nói, cung kính dâng một vật lên.Một đám người còn huyên náo muốn mạng Hoa Ngu lập tức im bặt." Tối hôm qua?! Vương đại nhân, tối hôm qua ngươi đến Long Ngâm điện khi nào?! " Trương Thịnh bất chấp hoàn cảnh chật vật, gượng dậy hỏi vị thái y kia." Đêm qua, thần cùng Lưu thái y, Sử thái y vào giờ Dậu canh ba đến Long Ngâm điện, bắt mạch cho Hoàng thượng. "Vương thái y vẫn thản nhiên, cung kính trả lời.Trương Thịnh còn muốn phản bác, lại nghĩ đến giờ Dậu là lúc hắn rời Long Ngâm điện, đi truyền tin cho Đại hoàng tử.Trước lúc đó, Hoàng thượng thực sự vẫn còn bình thường.Chờ đến khi hắn về thì đã là giờ Tuất, khi đó mới phát hiện Hoàng thượng không khỏe, định đi gọi thái y thì Chu Lăng Thần tới.Nói cách khác, thái y đã tới khi hắn rời khỏi Long Ngâm điện." Lúc ấy Hoàng thượng đã... " Vương thái y ngừng một chút, không có nói hết, nhưng ở đây đều là người thông minh, còn gì khổng rõ ràng nữa.Dù thế nào, cũng là Trương Thịnh bôi nhọ người của Chu Lăng Thần.Chẳng trách Chu Lăng Thần lại tức giận." Vương thái y được người nào gọi tới, nói cái gì liền nói? " Chu Mặc Ngân lạnh lùng cười, châm chọc lên tiếng." Điện hạ oan uổng a! Thần đến cũng không phải chỉ có một người, còn có hai thái y khác đi cùng, ba người cùng đến bắt mạch, nôi thị Long Ngâm điện cũng nhìn thấy! "" Phụ hoàng lúc đó đã không tốt, sao các ngươi còn không tới sớm?! " Chu Duệ cũng gia nhập." Điện hạ, thần oan uổng a! " Vương thái y quỳ xuống, cao giọng nói:" Vi nói cho Trương công công, để Trương công công sai người báo cho các vị đại  nhân, cũng không biết vì sao, giờ Trương công công lại nói không biết.Trương Thịnh sắc mặt xanh mét." Hắn đương nhiên không có khả năng truyền tỉn ra ngoài. " Nghiêm Kha đột nhiên lên tiếng, ném một vật trong tay xuống đất." Bẩm Thái tử, đây là thứ thần tìm được trong phòng Trương công công! Thái tử để người kiểm tra một chút, xem rốt cuộc là vật gì! "Nghiêm Kha này, tính tình táo bạo chính trực, ngứa mắt nhất là mấy việc xấu xa.Cho nên mới có biểu hiện như vậy.Không đợi Trương Thịnh phản ứng, Vương thái y đã cầm lấy Nghiêm Kha vừa ném ra.

" Mang người vào đây. " Không ai ngờ đến Chu Lăng Thần sẽ làm ra hành động như vậy.

Hắn vừa ra lệnh, Lưu Hành liền đưa mấy vị thái y, còn có thủ lĩnh cấm quân Nghiêm Kha đến.

" Thần tham kiến Thái tử điện hạ! "

Chu Lăng Thần khoát tay, mấy người này lập tức đứng lên.

" Tam đệ có ý gì? Trương công công chỉ nói thật nên chọc Tam đệ mất hứng, đệ muốn giết người diệt khẩu sao? " Chu Duệ nhìn mầy người mới tiến vào, cười lạnh.

Chu Lăng Thần liếc cũng không buồn liếc hắn, chỉ thưởng thức nhẫn ngọc trên tay, cười như không cười nhìn Lưu Hành một cái.

" Nói đi. "

" Vâng. "

Lúc này Hoa Ngu mới để ý, đám người này vừa tiến vào thì lại không thấy Lưu Hành đâu.

Cũng không biết Chu Lăng Thần sai hắn đi làm việc gì.

" Bẩm Thái tử, chúng thần là thái y bên Thái Y viện, hôm qua còn bắt mạch cho Hoàng thượng. " Một thái y bên cạnh Lưu Hành nói, cung kính dâng một vật lên.

Một đám người còn huyên náo muốn mạng Hoa Ngu lập tức im bặt.

" Tối hôm qua?! Vương đại nhân, tối hôm qua ngươi đến Long Ngâm điện khi nào?! " Trương Thịnh bất chấp hoàn cảnh chật vật, gượng dậy hỏi vị thái y kia.

" Đêm qua, thần cùng Lưu thái y, Sử thái y vào giờ Dậu canh ba đến Long Ngâm điện, bắt mạch cho Hoàng thượng. "

Vương thái y vẫn thản nhiên, cung kính trả lời.

Trương Thịnh còn muốn phản bác, lại nghĩ đến giờ Dậu là lúc hắn rời Long Ngâm điện, đi truyền tin cho Đại hoàng tử.

Trước lúc đó, Hoàng thượng thực sự vẫn còn bình thường.

Chờ đến khi hắn về thì đã là giờ Tuất, khi đó mới phát hiện Hoàng thượng không khỏe, định đi gọi thái y thì Chu Lăng Thần tới.

Nói cách khác, thái y đã tới khi hắn rời khỏi Long Ngâm điện.

" Lúc ấy Hoàng thượng đã... " Vương thái y ngừng một chút, không có nói hết, nhưng ở đây đều là người thông minh, còn gì khổng rõ ràng nữa.

Dù thế nào, cũng là Trương Thịnh bôi nhọ người của Chu Lăng Thần.

Chẳng trách Chu Lăng Thần lại tức giận.

" Vương thái y được người nào gọi tới, nói cái gì liền nói? " Chu Mặc Ngân lạnh lùng cười, châm chọc lên tiếng.

" Điện hạ oan uổng a! Thần đến cũng không phải chỉ có một người, còn có hai thái y khác đi cùng, ba người cùng đến bắt mạch, nôi thị Long Ngâm điện cũng nhìn thấy! "

" Phụ hoàng lúc đó đã không tốt, sao các ngươi còn không tới sớm?! " Chu Duệ cũng gia nhập.

" Điện hạ, thần oan uổng a! " Vương thái y quỳ xuống, cao giọng nói:

" Vi nói cho Trương công công, để Trương công công sai người báo cho các vị đại  nhân, cũng không biết vì sao, giờ Trương công công lại nói không biết.

Trương Thịnh sắc mặt xanh mét.

" Hắn đương nhiên không có khả năng truyền tỉn ra ngoài. " Nghiêm Kha đột nhiên lên tiếng, ném một vật trong tay xuống đất.

" Bẩm Thái tử, đây là thứ thần tìm được trong phòng Trương công công! Thái tử để người kiểm tra một chút, xem rốt cuộc là vật gì! "

Nghiêm Kha này, tính tình táo bạo chính trực, ngứa mắt nhất là mấy việc xấu xa.

Cho nên mới có biểu hiện như vậy.

Không đợi Trương Thịnh phản ứng, Vương thái y đã cầm lấy Nghiêm Kha vừa ném ra.

Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên TuếTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng… " Mang người vào đây. " Không ai ngờ đến Chu Lăng Thần sẽ làm ra hành động như vậy.Hắn vừa ra lệnh, Lưu Hành liền đưa mấy vị thái y, còn có thủ lĩnh cấm quân Nghiêm Kha đến." Thần tham kiến Thái tử điện hạ! "Chu Lăng Thần khoát tay, mấy người này lập tức đứng lên." Tam đệ có ý gì? Trương công công chỉ nói thật nên chọc Tam đệ mất hứng, đệ muốn giết người diệt khẩu sao? " Chu Duệ nhìn mầy người mới tiến vào, cười lạnh.Chu Lăng Thần liếc cũng không buồn liếc hắn, chỉ thưởng thức nhẫn ngọc trên tay, cười như không cười nhìn Lưu Hành một cái." Nói đi. "" Vâng. "Lúc này Hoa Ngu mới để ý, đám người này vừa tiến vào thì lại không thấy Lưu Hành đâu.Cũng không biết Chu Lăng Thần sai hắn đi làm việc gì." Bẩm Thái tử, chúng thần là thái y bên Thái Y viện, hôm qua còn bắt mạch cho Hoàng thượng. " Một thái y bên cạnh Lưu Hành nói, cung kính dâng một vật lên.Một đám người còn huyên náo muốn mạng Hoa Ngu lập tức im bặt." Tối hôm qua?! Vương đại nhân, tối hôm qua ngươi đến Long Ngâm điện khi nào?! " Trương Thịnh bất chấp hoàn cảnh chật vật, gượng dậy hỏi vị thái y kia." Đêm qua, thần cùng Lưu thái y, Sử thái y vào giờ Dậu canh ba đến Long Ngâm điện, bắt mạch cho Hoàng thượng. "Vương thái y vẫn thản nhiên, cung kính trả lời.Trương Thịnh còn muốn phản bác, lại nghĩ đến giờ Dậu là lúc hắn rời Long Ngâm điện, đi truyền tin cho Đại hoàng tử.Trước lúc đó, Hoàng thượng thực sự vẫn còn bình thường.Chờ đến khi hắn về thì đã là giờ Tuất, khi đó mới phát hiện Hoàng thượng không khỏe, định đi gọi thái y thì Chu Lăng Thần tới.Nói cách khác, thái y đã tới khi hắn rời khỏi Long Ngâm điện." Lúc ấy Hoàng thượng đã... " Vương thái y ngừng một chút, không có nói hết, nhưng ở đây đều là người thông minh, còn gì khổng rõ ràng nữa.Dù thế nào, cũng là Trương Thịnh bôi nhọ người của Chu Lăng Thần.Chẳng trách Chu Lăng Thần lại tức giận." Vương thái y được người nào gọi tới, nói cái gì liền nói? " Chu Mặc Ngân lạnh lùng cười, châm chọc lên tiếng." Điện hạ oan uổng a! Thần đến cũng không phải chỉ có một người, còn có hai thái y khác đi cùng, ba người cùng đến bắt mạch, nôi thị Long Ngâm điện cũng nhìn thấy! "" Phụ hoàng lúc đó đã không tốt, sao các ngươi còn không tới sớm?! " Chu Duệ cũng gia nhập." Điện hạ, thần oan uổng a! " Vương thái y quỳ xuống, cao giọng nói:" Vi nói cho Trương công công, để Trương công công sai người báo cho các vị đại  nhân, cũng không biết vì sao, giờ Trương công công lại nói không biết.Trương Thịnh sắc mặt xanh mét." Hắn đương nhiên không có khả năng truyền tỉn ra ngoài. " Nghiêm Kha đột nhiên lên tiếng, ném một vật trong tay xuống đất." Bẩm Thái tử, đây là thứ thần tìm được trong phòng Trương công công! Thái tử để người kiểm tra một chút, xem rốt cuộc là vật gì! "Nghiêm Kha này, tính tình táo bạo chính trực, ngứa mắt nhất là mấy việc xấu xa.Cho nên mới có biểu hiện như vậy.Không đợi Trương Thịnh phản ứng, Vương thái y đã cầm lấy Nghiêm Kha vừa ném ra.

Chương 122: Nghịch chuyển