Tác giả:

" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng…

Chương 130: Biết tốt xấu

Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên TuếTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng… Thị vệ kia ngừng tay, khó hiểu nhìn nàng.Nàng nghiêng người cong môi, vẻ mặt kỳ quái." Dùng khăn làm cái gì, trực tiếp bẻ cằm hắn luôn đi. "Ngữ khí của nàng nhẹ nhàng bâng quơ, tựa như chẳng phải chuyện gì to tát.Bọn quan viên câm như hến.Thị vệ kia suy nghĩ, cuối cùng vẫn nghe theo lời nàng." Ngươi, ngươi muốn làm gì?! Hoa Ngu, súc sinh nhà ngươi, ngươi dám... A! " Trương Thịnh chưa từng nghĩ tới, Hoa Ngu dám làm vậy với mình.Hắn không kịp phản ứng thì dưới cằm đã đau nhức, nói cái gì cũng không được.Chỉ có thể ú ớ kêu lên." Thật ồn ào. " Hoa Ngu nghiêng người lên phía trước, tay chống cằm, tùy ý mà lười biếng." Hoa công công, hành hình thì hành hình luôn, hà tất phải dày vò hắn như vậy. " Phía dưới có người không nhịn được, nói.Hoa Ngu nhìn xuống, hóa ra là Lương thượng thư.Lương thượng thư và Lạc thái phó đều là thanh quan trong triều.Lúc này, cũng chỉ có bọn họ nghi ngờ Hoa Ngu.Hoa Ngu cười cười, nói:" Lương đại nhân đừng gấp a, có người còn chưa tới. "Lương thượng thư không khỏi nhăn mày.Thấy Trương Thịnh ở trên pháp trường, rất nhiều người cũng biết rõ là Chu Lăng Thần bảo Hoa Ngu dẫn bọn hắn tới đây.Cái này gọi là gõ sơn chấn hổ. (?)Chu Lăng Thần sắp đăng cơ, nếu có người có ý kiến hoặc không vừa lòng.Có thể lấy Trương Thịnh làm gương!" A, nói đến liền đến. "Hoa Ngu đột nhiên lên tiếng, nhìn về phía đó không xa.Mọi người vẫn nhíu mày, nhìn theo nàng.Lập tức có vài người không đứng vững." Thải, Thải Y?! " Dương Hữu Học quay đầu, liền thấy khuê nữ Dương Thải Y của mình." Ngọc Hằng? "" Nguy Chi?! "Không chỉ Dương Thải Y, mà còn có Bạch Ngọc Hằng, Dung Triệt, Lương Nguy Chi và rất nhiều con cái của quan viên trong kinh thành đều tới.Trong triều có không ít vị quan tuổi không lớn, con cái tuổi tác lại càng nhỏ, cho nên có nhiều công tử quý nữ hoặc là chưa gả, hoặc là làm quan.Lúc phúng viếng bọn họ cũng không cần đến.Nhưng Hoa Ngu lại đưa tất cả đến đây." Hoa công công! Đến tột cùng ngươi muốn làm cái gì?! " Lương thượng thư nổi giận nói với Hoa Ngu.Pháp trường, chém đầu.Thứ máu tanh này, để bọn họ nhìn là được.Vì cái gì lại đưa con cái họ đến đây?!Hơn nữa cách làm tàn nhẫn của Hoa Ngu để khắc sâu trong suy nghĩ của nhiều người, nhìn là biết, "hắn" không có hảo ý!Không chỉ vậy, còn có cảm giác uy h**p." Bọn nhỏ không hiểu chuyện, sao có thể tới đây?! " Ngay cả phụ thân của Giang Tố Vân Giang đại nhân cũng thay đổi sắc mặt." Nữ nhi trong nhà ngay cả máu cũng chưa từng thấy qua, Hoa công công làm vậy thực sự không thỏa đáng! " Người vừa nói, là Tô đại nhân, phụ thân Tô Doanh Tụ.Nàng quả thật chọc không ít người rồi.Nhưng nàng lại không cho là đúng, nhướn mày nói:" Chư vị đại nhân nói quá, ta cũng là vì muốn tốt cho các vị thôi. "Muốn tốt cho bọn họ?!Còn gì vớ vẫn hơn không?!" Con các vị đều là thiên chi kiêu tử, thiên chi kiêu nữ, sau này chính là trụ cột của Túc Hạ, đã là trụ cột a, thì không thể ra oai, hôm nay tới đây nhìn pháp trường, về sau mới biết tốt xấu! "

Thị vệ kia ngừng tay, khó hiểu nhìn nàng.

Nàng nghiêng người cong môi, vẻ mặt kỳ quái.

" Dùng khăn làm cái gì, trực tiếp bẻ cằm hắn luôn đi. "

Ngữ khí của nàng nhẹ nhàng bâng quơ, tựa như chẳng phải chuyện gì to tát.

Bọn quan viên câm như hến.

Thị vệ kia suy nghĩ, cuối cùng vẫn nghe theo lời nàng.

" Ngươi, ngươi muốn làm gì?! Hoa Ngu, súc sinh nhà ngươi, ngươi dám... A! " Trương Thịnh chưa từng nghĩ tới, Hoa Ngu dám làm vậy với mình.

Hắn không kịp phản ứng thì dưới cằm đã đau nhức, nói cái gì cũng không được.

Chỉ có thể ú ớ kêu lên.

" Thật ồn ào. " Hoa Ngu nghiêng người lên phía trước, tay chống cằm, tùy ý mà lười biếng.

" Hoa công công, hành hình thì hành hình luôn, hà tất phải dày vò hắn như vậy. " Phía dưới có người không nhịn được, nói.

Hoa Ngu nhìn xuống, hóa ra là Lương thượng thư.

Lương thượng thư và Lạc thái phó đều là thanh quan trong triều.

Lúc này, cũng chỉ có bọn họ nghi ngờ Hoa Ngu.

Hoa Ngu cười cười, nói:

" Lương đại nhân đừng gấp a, có người còn chưa tới. "

Lương thượng thư không khỏi nhăn mày.

Thấy Trương Thịnh ở trên pháp trường, rất nhiều người cũng biết rõ là Chu Lăng Thần bảo Hoa Ngu dẫn bọn hắn tới đây.

Cái này gọi là gõ sơn chấn hổ. (?)

Chu Lăng Thần sắp đăng cơ, nếu có người có ý kiến hoặc không vừa lòng.

Có thể lấy Trương Thịnh làm gương!

" A, nói đến liền đến. "

Hoa Ngu đột nhiên lên tiếng, nhìn về phía đó không xa.

Mọi người vẫn nhíu mày, nhìn theo nàng.

Lập tức có vài người không đứng vững.

" Thải, Thải Y?! " Dương Hữu Học quay đầu, liền thấy khuê nữ Dương Thải Y của mình.

" Ngọc Hằng? "

" Nguy Chi?! "

Không chỉ Dương Thải Y, mà còn có Bạch Ngọc Hằng, Dung Triệt, Lương Nguy Chi và rất nhiều con cái của quan viên trong kinh thành đều tới.

Trong triều có không ít vị quan tuổi không lớn, con cái tuổi tác lại càng nhỏ, cho nên có nhiều công tử quý nữ hoặc là chưa gả, hoặc là làm quan.

Lúc phúng viếng bọn họ cũng không cần đến.

Nhưng Hoa Ngu lại đưa tất cả đến đây.

" Hoa công công! Đến tột cùng ngươi muốn làm cái gì?! " Lương thượng thư nổi giận nói với Hoa Ngu.

Pháp trường, chém đầu.

Thứ máu tanh này, để bọn họ nhìn là được.

Vì cái gì lại đưa con cái họ đến đây?!

Hơn nữa cách làm tàn nhẫn của Hoa Ngu để khắc sâu trong suy nghĩ của nhiều người, nhìn là biết, "hắn" không có hảo ý!

Không chỉ vậy, còn có cảm giác uy h**p.

" Bọn nhỏ không hiểu chuyện, sao có thể tới đây?! " Ngay cả phụ thân của Giang Tố Vân Giang đại nhân cũng thay đổi sắc mặt.

" Nữ nhi trong nhà ngay cả máu cũng chưa từng thấy qua, Hoa công công làm vậy thực sự không thỏa đáng! " Người vừa nói, là Tô đại nhân, phụ thân Tô Doanh Tụ.

Nàng quả thật chọc không ít người rồi.

Nhưng nàng lại không cho là đúng, nhướn mày nói:

" Chư vị đại nhân nói quá, ta cũng là vì muốn tốt cho các vị thôi. "

Muốn tốt cho bọn họ?!

Còn gì vớ vẫn hơn không?!

" Con các vị đều là thiên chi kiêu tử, thiên chi kiêu nữ, sau này chính là trụ cột của Túc Hạ, đã là trụ cột a, thì không thể ra oai, hôm nay tới đây nhìn pháp trường, về sau mới biết tốt xấu! "

Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên TuếTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng… Thị vệ kia ngừng tay, khó hiểu nhìn nàng.Nàng nghiêng người cong môi, vẻ mặt kỳ quái." Dùng khăn làm cái gì, trực tiếp bẻ cằm hắn luôn đi. "Ngữ khí của nàng nhẹ nhàng bâng quơ, tựa như chẳng phải chuyện gì to tát.Bọn quan viên câm như hến.Thị vệ kia suy nghĩ, cuối cùng vẫn nghe theo lời nàng." Ngươi, ngươi muốn làm gì?! Hoa Ngu, súc sinh nhà ngươi, ngươi dám... A! " Trương Thịnh chưa từng nghĩ tới, Hoa Ngu dám làm vậy với mình.Hắn không kịp phản ứng thì dưới cằm đã đau nhức, nói cái gì cũng không được.Chỉ có thể ú ớ kêu lên." Thật ồn ào. " Hoa Ngu nghiêng người lên phía trước, tay chống cằm, tùy ý mà lười biếng." Hoa công công, hành hình thì hành hình luôn, hà tất phải dày vò hắn như vậy. " Phía dưới có người không nhịn được, nói.Hoa Ngu nhìn xuống, hóa ra là Lương thượng thư.Lương thượng thư và Lạc thái phó đều là thanh quan trong triều.Lúc này, cũng chỉ có bọn họ nghi ngờ Hoa Ngu.Hoa Ngu cười cười, nói:" Lương đại nhân đừng gấp a, có người còn chưa tới. "Lương thượng thư không khỏi nhăn mày.Thấy Trương Thịnh ở trên pháp trường, rất nhiều người cũng biết rõ là Chu Lăng Thần bảo Hoa Ngu dẫn bọn hắn tới đây.Cái này gọi là gõ sơn chấn hổ. (?)Chu Lăng Thần sắp đăng cơ, nếu có người có ý kiến hoặc không vừa lòng.Có thể lấy Trương Thịnh làm gương!" A, nói đến liền đến. "Hoa Ngu đột nhiên lên tiếng, nhìn về phía đó không xa.Mọi người vẫn nhíu mày, nhìn theo nàng.Lập tức có vài người không đứng vững." Thải, Thải Y?! " Dương Hữu Học quay đầu, liền thấy khuê nữ Dương Thải Y của mình." Ngọc Hằng? "" Nguy Chi?! "Không chỉ Dương Thải Y, mà còn có Bạch Ngọc Hằng, Dung Triệt, Lương Nguy Chi và rất nhiều con cái của quan viên trong kinh thành đều tới.Trong triều có không ít vị quan tuổi không lớn, con cái tuổi tác lại càng nhỏ, cho nên có nhiều công tử quý nữ hoặc là chưa gả, hoặc là làm quan.Lúc phúng viếng bọn họ cũng không cần đến.Nhưng Hoa Ngu lại đưa tất cả đến đây." Hoa công công! Đến tột cùng ngươi muốn làm cái gì?! " Lương thượng thư nổi giận nói với Hoa Ngu.Pháp trường, chém đầu.Thứ máu tanh này, để bọn họ nhìn là được.Vì cái gì lại đưa con cái họ đến đây?!Hơn nữa cách làm tàn nhẫn của Hoa Ngu để khắc sâu trong suy nghĩ của nhiều người, nhìn là biết, "hắn" không có hảo ý!Không chỉ vậy, còn có cảm giác uy h**p." Bọn nhỏ không hiểu chuyện, sao có thể tới đây?! " Ngay cả phụ thân của Giang Tố Vân Giang đại nhân cũng thay đổi sắc mặt." Nữ nhi trong nhà ngay cả máu cũng chưa từng thấy qua, Hoa công công làm vậy thực sự không thỏa đáng! " Người vừa nói, là Tô đại nhân, phụ thân Tô Doanh Tụ.Nàng quả thật chọc không ít người rồi.Nhưng nàng lại không cho là đúng, nhướn mày nói:" Chư vị đại nhân nói quá, ta cũng là vì muốn tốt cho các vị thôi. "Muốn tốt cho bọn họ?!Còn gì vớ vẫn hơn không?!" Con các vị đều là thiên chi kiêu tử, thiên chi kiêu nữ, sau này chính là trụ cột của Túc Hạ, đã là trụ cột a, thì không thể ra oai, hôm nay tới đây nhìn pháp trường, về sau mới biết tốt xấu! "

Chương 130: Biết tốt xấu