" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng…
Chương 139: Thêm người
Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên TuếTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng… " Nếu để trẫm biết... "" Trẫm liền c** q**n áo của ngươi. "Sao lại ái muội vậy?Hoa Ngu run run, cuối cùng cũng hiểu được ý của hắn.Y phục này đại biểu cho vị trí Đại Tiền Tư đại thống lĩnh, c** đ*, đương nhiên là muốn cách chức.Đạo lý này nàng hiểu, chỉ là Hoàng đế bệ hạ à, ngài bớt b**n th** đi được không?Chu Lăng Thần thâm ý mà cười, lui về sau, buông vành tai của nàng ra.Tai của Hoa Ngu đỏ ửng, đến cả tay phải cũng thấy nóng đến bỏng tay.Nàng không nhịn được chửi thầm một câu, trên mặt vẫn vô cùng cung kính." Đi thôi, thủ lĩnh cấm quân còn có tổng tư thị vệ đều đang ở trong Cẩm Tâm điện chờ ngươi. "" Vâng. " Hoa Ngu bừng tỉnh, theo sát hắn.Lưu Hành ở sau hai người, nhìn chuyện trước mắt mà níu lưỡi.Theo hắn biết, trước nay Hoàng thượng chán ghét người khác đụng vào.Đừng nói đối phương là thái giám, ngay cả hắn ở bên cạnh Hoàng thượng nhiều năm đến vậy, nếu không được phép cũng không được đến gần.Còn kia, không những gần, mà còn cùng Hoa Ngu tán tỉnh!Phi phi phi!Cái đó không phải tán tỉnh, Hoàng thượng đang dạy dỗ Hoa Ngu!Hoa Ngu đều đã gặp thủ lĩnh cấm quân Nghiêm Kha và tổng tư thị vệ Vương Vũ.Hai người này là tâm phúc của Chu Lăng Thần, trước đó Hoa Ngu cũng không biết, hai vị trí vô cùng quan trọng này lại nằm trong tay Chu Lăng Thần.Mà vấn đề này, Chu Lăng Thần sẽ không trả lời nàng.Bây giờ cả hai bên đều đưa về Điện Tiền Tư, nàng trở thành lãnh đạo trực tiếp, chung đụng cũng coi như hòa hợp.Nghiêm Kha từng làm việc chung, không nói.Vương Vũ là hán tử mặt đen, vóc người cao lớn, ít nói cười, đối với mệnh lệnh của Chu Lăng Thần hoàn toàn không có ý kiến.Đáy lòng thì không biết thế nào, chứ ngoài mặt thì vẫn tán thành Hoa Ngu.Hoa Ngu cũng không định ngày đầu tiên đã khiến hai người này tâm phục khẩu phục, chỉ gật gật đầu, coi như đã gặp.Sau khi hai người kia lui ra, chẳng biết nàng nghĩ cái gì mà lại sấn tới nịnh nọt Chu Lăng Thần." Hoàng thượng, để nô tài đấm chân cho ngài đi, tuy nói bây giờ chân ngài đã đi được nhưng vẫn đang trong thời gian dưỡng bệnh, mệt nhọc thường xuyên đối với chân cũng không tốt. "Cẩm Tâm điện trước đây là ngự thư phòng, Chu Lăng Thần cho sửa lại tên, bày biện lại bên trong.Tỷ như một cái long án to đến mức hai người có thể nằm.Chu Lăng Thần ngồi sau long án.Hoa Ngu nửa ngồi nửa quỳ bên chân phải của hắn, ấn ấn chân hắn.Chu Lăng Thần nhìn xuống có thể thấy rõ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Hoa Ngu.Hắn khẽ nhíu mày, không tỏ ý kiến.Hoa Ngu thấy hắn không nói gì, coi như đã đồng ý.Rất tự giác xoa xoa chân hắn.Chỉ là nàng không chú ý tới, khi đôi tay nhỏ chạm lên chân Chu Lăng Thần, đôi mắt kia không khỏi sâu thêm một phần.Ánh mắt đó, đủ để người ta phát lạnh." Nói đi, muốn cái gì. " Không có chuyện gì là không công cả.Đạo lý này mà đặt lên người Hoa Ngu thì lại càng đúng.Hoa Ngu là người như thế nào, Chu Lăng Thần sao có thể không biết?" Ha ha. " Hoa Ngu bị vạch trần, không khỏi cười ngây ngô.Trong mắt Chu Lăng Thần thâm trầm, hầu kết dịch chuyển một chút.Update: 27/12/2019Đọc từ đầu đến giờ, có ai thấy Ninh viết khá lên không? (≧▽≦) Bộ đầu tiên edit, luyện tay nghề
" Nếu để trẫm biết... "
" Trẫm liền c** q**n áo của ngươi. "
Sao lại ái muội vậy?
Hoa Ngu run run, cuối cùng cũng hiểu được ý của hắn.
Y phục này đại biểu cho vị trí Đại Tiền Tư đại thống lĩnh, c** đ*, đương nhiên là muốn cách chức.
Đạo lý này nàng hiểu, chỉ là Hoàng đế bệ hạ à, ngài bớt b**n th** đi được không?
Chu Lăng Thần thâm ý mà cười, lui về sau, buông vành tai của nàng ra.
Tai của Hoa Ngu đỏ ửng, đến cả tay phải cũng thấy nóng đến bỏng tay.
Nàng không nhịn được chửi thầm một câu, trên mặt vẫn vô cùng cung kính.
" Đi thôi, thủ lĩnh cấm quân còn có tổng tư thị vệ đều đang ở trong Cẩm Tâm điện chờ ngươi. "
" Vâng. " Hoa Ngu bừng tỉnh, theo sát hắn.
Lưu Hành ở sau hai người, nhìn chuyện trước mắt mà níu lưỡi.
Theo hắn biết, trước nay Hoàng thượng chán ghét người khác đụng vào.
Đừng nói đối phương là thái giám, ngay cả hắn ở bên cạnh Hoàng thượng nhiều năm đến vậy, nếu không được phép cũng không được đến gần.
Còn kia, không những gần, mà còn cùng Hoa Ngu tán tỉnh!
Phi phi phi!
Cái đó không phải tán tỉnh, Hoàng thượng đang dạy dỗ Hoa Ngu!
Hoa Ngu đều đã gặp thủ lĩnh cấm quân Nghiêm Kha và tổng tư thị vệ Vương Vũ.
Hai người này là tâm phúc của Chu Lăng Thần, trước đó Hoa Ngu cũng không biết, hai vị trí vô cùng quan trọng này lại nằm trong tay Chu Lăng Thần.
Mà vấn đề này, Chu Lăng Thần sẽ không trả lời nàng.
Bây giờ cả hai bên đều đưa về Điện Tiền Tư, nàng trở thành lãnh đạo trực tiếp, chung đụng cũng coi như hòa hợp.
Nghiêm Kha từng làm việc chung, không nói.
Vương Vũ là hán tử mặt đen, vóc người cao lớn, ít nói cười, đối với mệnh lệnh của Chu Lăng Thần hoàn toàn không có ý kiến.
Đáy lòng thì không biết thế nào, chứ ngoài mặt thì vẫn tán thành Hoa Ngu.
Hoa Ngu cũng không định ngày đầu tiên đã khiến hai người này tâm phục khẩu phục, chỉ gật gật đầu, coi như đã gặp.
Sau khi hai người kia lui ra, chẳng biết nàng nghĩ cái gì mà lại sấn tới nịnh nọt Chu Lăng Thần.
" Hoàng thượng, để nô tài đấm chân cho ngài đi, tuy nói bây giờ chân ngài đã đi được nhưng vẫn đang trong thời gian dưỡng bệnh, mệt nhọc thường xuyên đối với chân cũng không tốt. "
Cẩm Tâm điện trước đây là ngự thư phòng, Chu Lăng Thần cho sửa lại tên, bày biện lại bên trong.
Tỷ như một cái long án to đến mức hai người có thể nằm.
Chu Lăng Thần ngồi sau long án.
Hoa Ngu nửa ngồi nửa quỳ bên chân phải của hắn, ấn ấn chân hắn.
Chu Lăng Thần nhìn xuống có thể thấy rõ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Hoa Ngu.
Hắn khẽ nhíu mày, không tỏ ý kiến.
Hoa Ngu thấy hắn không nói gì, coi như đã đồng ý.
Rất tự giác xoa xoa chân hắn.
Chỉ là nàng không chú ý tới, khi đôi tay nhỏ chạm lên chân Chu Lăng Thần, đôi mắt kia không khỏi sâu thêm một phần.
Ánh mắt đó, đủ để người ta phát lạnh.
" Nói đi, muốn cái gì. " Không có chuyện gì là không công cả.
Đạo lý này mà đặt lên người Hoa Ngu thì lại càng đúng.
Hoa Ngu là người như thế nào, Chu Lăng Thần sao có thể không biết?
" Ha ha. " Hoa Ngu bị vạch trần, không khỏi cười ngây ngô.
Trong mắt Chu Lăng Thần thâm trầm, hầu kết dịch chuyển một chút.
Update: 27/12/2019
Đọc từ đầu đến giờ, có ai thấy Ninh viết khá lên không? (≧▽≦) Bộ đầu tiên edit, luyện tay nghề
Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên TuếTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng… " Nếu để trẫm biết... "" Trẫm liền c** q**n áo của ngươi. "Sao lại ái muội vậy?Hoa Ngu run run, cuối cùng cũng hiểu được ý của hắn.Y phục này đại biểu cho vị trí Đại Tiền Tư đại thống lĩnh, c** đ*, đương nhiên là muốn cách chức.Đạo lý này nàng hiểu, chỉ là Hoàng đế bệ hạ à, ngài bớt b**n th** đi được không?Chu Lăng Thần thâm ý mà cười, lui về sau, buông vành tai của nàng ra.Tai của Hoa Ngu đỏ ửng, đến cả tay phải cũng thấy nóng đến bỏng tay.Nàng không nhịn được chửi thầm một câu, trên mặt vẫn vô cùng cung kính." Đi thôi, thủ lĩnh cấm quân còn có tổng tư thị vệ đều đang ở trong Cẩm Tâm điện chờ ngươi. "" Vâng. " Hoa Ngu bừng tỉnh, theo sát hắn.Lưu Hành ở sau hai người, nhìn chuyện trước mắt mà níu lưỡi.Theo hắn biết, trước nay Hoàng thượng chán ghét người khác đụng vào.Đừng nói đối phương là thái giám, ngay cả hắn ở bên cạnh Hoàng thượng nhiều năm đến vậy, nếu không được phép cũng không được đến gần.Còn kia, không những gần, mà còn cùng Hoa Ngu tán tỉnh!Phi phi phi!Cái đó không phải tán tỉnh, Hoàng thượng đang dạy dỗ Hoa Ngu!Hoa Ngu đều đã gặp thủ lĩnh cấm quân Nghiêm Kha và tổng tư thị vệ Vương Vũ.Hai người này là tâm phúc của Chu Lăng Thần, trước đó Hoa Ngu cũng không biết, hai vị trí vô cùng quan trọng này lại nằm trong tay Chu Lăng Thần.Mà vấn đề này, Chu Lăng Thần sẽ không trả lời nàng.Bây giờ cả hai bên đều đưa về Điện Tiền Tư, nàng trở thành lãnh đạo trực tiếp, chung đụng cũng coi như hòa hợp.Nghiêm Kha từng làm việc chung, không nói.Vương Vũ là hán tử mặt đen, vóc người cao lớn, ít nói cười, đối với mệnh lệnh của Chu Lăng Thần hoàn toàn không có ý kiến.Đáy lòng thì không biết thế nào, chứ ngoài mặt thì vẫn tán thành Hoa Ngu.Hoa Ngu cũng không định ngày đầu tiên đã khiến hai người này tâm phục khẩu phục, chỉ gật gật đầu, coi như đã gặp.Sau khi hai người kia lui ra, chẳng biết nàng nghĩ cái gì mà lại sấn tới nịnh nọt Chu Lăng Thần." Hoàng thượng, để nô tài đấm chân cho ngài đi, tuy nói bây giờ chân ngài đã đi được nhưng vẫn đang trong thời gian dưỡng bệnh, mệt nhọc thường xuyên đối với chân cũng không tốt. "Cẩm Tâm điện trước đây là ngự thư phòng, Chu Lăng Thần cho sửa lại tên, bày biện lại bên trong.Tỷ như một cái long án to đến mức hai người có thể nằm.Chu Lăng Thần ngồi sau long án.Hoa Ngu nửa ngồi nửa quỳ bên chân phải của hắn, ấn ấn chân hắn.Chu Lăng Thần nhìn xuống có thể thấy rõ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Hoa Ngu.Hắn khẽ nhíu mày, không tỏ ý kiến.Hoa Ngu thấy hắn không nói gì, coi như đã đồng ý.Rất tự giác xoa xoa chân hắn.Chỉ là nàng không chú ý tới, khi đôi tay nhỏ chạm lên chân Chu Lăng Thần, đôi mắt kia không khỏi sâu thêm một phần.Ánh mắt đó, đủ để người ta phát lạnh." Nói đi, muốn cái gì. " Không có chuyện gì là không công cả.Đạo lý này mà đặt lên người Hoa Ngu thì lại càng đúng.Hoa Ngu là người như thế nào, Chu Lăng Thần sao có thể không biết?" Ha ha. " Hoa Ngu bị vạch trần, không khỏi cười ngây ngô.Trong mắt Chu Lăng Thần thâm trầm, hầu kết dịch chuyển một chút.Update: 27/12/2019Đọc từ đầu đến giờ, có ai thấy Ninh viết khá lên không? (≧▽≦) Bộ đầu tiên edit, luyện tay nghề