" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng…
Chương 209: Trong kinh đồn đại
Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên TuếTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng… Chu Viêm vậy mà đã chết!Lưu Hành nghe được câu này, cả người liền yên lặng trong chốc lát.Sắc mặt Chu Lăng Thần không có bất kì dao động gì, chỉ hơi hơi gật đầu." Chu Hành phái người đến Điện Tiền Tư đón Chu Viêm, nhưng không ngờ đưa ra lại là thi thể... " Lương Húc trầm mặc, nói:" Trước mắt toàn bộ kinh thành đều náo loạn lên rồi, còn Chu Hành khi thấy thi thể của Chu Viêm liền hôn mê bất tỉnh. "Lương Húc hơi ngừng lại, không nói hết lời. Đâu chỉ đơn giản như thế, sau chuyện này, Hoa Ngu được gắn thêm cái thanh danh hung ác.Kinh thành tứ phía sôi nổi nói Hoàng thượng trọng dụng kẻ ngoan độc, đối với triều đình và người trong kinh mà nói không phải là chuyện gì tốt.Lời đồn càng ngày càng ác liệt, Lương Húc nghe được tiếng gió liền tiến cung, tính thương lượng chính sự với Hoàng thượng." Đi Cẩm Tâm điện. " Chu Lăng Thần đôi mắt lãnh trầm, nhẹ giọng nói." Vâng. " Lương Húc lập tức đáp ứng, đi theo Chu Lăng Thần rời đi.Còn Lưu Hành thì vẫn đứng lại một lúc, nhịn không được nhìn thoáng qua Cẩm Tâm điện. Không biết Hoa Ngu biết hay không biết việc này đây? Dù sao hiện giờ "hắn" cũng là Đại thống lĩnh Điện Tiền Tư, không biết gì mới là chuyện lạ. Nếu không có lệnh của "hắn", Chu Hành có mơ mới bước vào Điện Tiền Tư được.Nhưng nếu nói ra... tác phong hành sự đúng là kh*ng b* quá đi!Dập tắt hy vọng của người ta đã đành, lại còn kéo hắn lên trời rồi một cước đạp hắn xuống đất. Chu Viêm phạm tử tội, xử tử hắn cũng là chuyện sớm muộn, nhưng Hoa Ngu đã đáp ứng thả người rồi còn để Chu Hành đi đón, cuối cùng tặng người ta một khối thi thể.Nghe thôi cũng đủ sợ vỡ mật!Lưu hành không rõ Chu Lăng Thần có tính toán gì, Hoàng thượng không cho gọi Hoa Ngu về, hắn đâu dám đi thông báo cho Hoa Ngu.Chỉ mong sau vụ này, hắn không phải vác xác Hoa Ngu đi chôn..........Bên trong Cẩm Tâm điện, Hoa Ngu hoàn toàn không biết sóng to gió lớn đang chờ nàng ngoài kia.Mà quan trọng hơn, nói chuyện với Thi Sầm và Thi Nhược Vân đúng là rất vui.Sau khi truyền thụ tất cả kiến thức cho Thi Nhược Vân, Hoa Ngu đứng dậy cáo từ, rời Tố Tâm điện trở về Cẩm Tâm điện.Hôm nay, Cẩm Tâm điện an tĩnh hơn bình thường.Hoa Ngu đi thẳng vào, chỉ cảm thấy xung quanh tĩnh mịch, lặng ngắt như tờ. Không khí không hiểu sao trở nên áp bức.Nàng hơi nhướn mày, biểu tình vẫn như thường." Công công. " Nàng vừa đi vào liền thấy hai người Lưu Hành và Lương Húc một trước một sau đi ra. Người lên tiếng là Lưu Hành.Hoa Ngu hơi nhếch miệng, ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Lương Húc. Nàng cùng Lương Húc không quen biết, trước đó cũng chỉ gặp qua vài lần. Nhưng đại dang của hắn, nàng đã sớm nghe qua.Trạng Nguyên lang trẻ tuổi nhất Túc Hạ vương triều.Hắn mới bước vào triều đình không bao lâu liền thăng mấy cấp, hiện giờ đang ở Hình Bộ làm việc.Hơn nữa tính cách người này khác hẳn đường đệ* Lương Nguy Chi của hắn, cực kỳ cổ quái, cho nên ở kinh thành cũng không phải dạng tầm thường.*em họXuất thân thế gia, lại không ăn chơi trác táng, ngược lại lại vô cùng nghiêm túc. Hơn nữa, hắn là tâm phúc của Chu Lăng Thần.Trong mắt Hoa Ngu xẹt qua phức tạp, nhưng chỉ thoáng qua như gió thổi.
Chu Viêm vậy mà đã chết!
Lưu Hành nghe được câu này, cả người liền yên lặng trong chốc lát.
Sắc mặt Chu Lăng Thần không có bất kì dao động gì, chỉ hơi hơi gật đầu.
" Chu Hành phái người đến Điện Tiền Tư đón Chu Viêm, nhưng không ngờ đưa ra lại là thi thể... " Lương Húc trầm mặc, nói:
" Trước mắt toàn bộ kinh thành đều náo loạn lên rồi, còn Chu Hành khi thấy thi thể của Chu Viêm liền hôn mê bất tỉnh. "
Lương Húc hơi ngừng lại, không nói hết lời. Đâu chỉ đơn giản như thế, sau chuyện này, Hoa Ngu được gắn thêm cái thanh danh hung ác.
Kinh thành tứ phía sôi nổi nói Hoàng thượng trọng dụng kẻ ngoan độc, đối với triều đình và người trong kinh mà nói không phải là chuyện gì tốt.
Lời đồn càng ngày càng ác liệt, Lương Húc nghe được tiếng gió liền tiến cung, tính thương lượng chính sự với Hoàng thượng.
" Đi Cẩm Tâm điện. " Chu Lăng Thần đôi mắt lãnh trầm, nhẹ giọng nói.
" Vâng. " Lương Húc lập tức đáp ứng, đi theo Chu Lăng Thần rời đi.
Còn Lưu Hành thì vẫn đứng lại một lúc, nhịn không được nhìn thoáng qua Cẩm Tâm điện. Không biết Hoa Ngu biết hay không biết việc này đây? Dù sao hiện giờ "hắn" cũng là Đại thống lĩnh Điện Tiền Tư, không biết gì mới là chuyện lạ. Nếu không có lệnh của "hắn", Chu Hành có mơ mới bước vào Điện Tiền Tư được.
Nhưng nếu nói ra... tác phong hành sự đúng là kh*ng b* quá đi!
Dập tắt hy vọng của người ta đã đành, lại còn kéo hắn lên trời rồi một cước đạp hắn xuống đất. Chu Viêm phạm tử tội, xử tử hắn cũng là chuyện sớm muộn, nhưng Hoa Ngu đã đáp ứng thả người rồi còn để Chu Hành đi đón, cuối cùng tặng người ta một khối thi thể.
Nghe thôi cũng đủ sợ vỡ mật!
Lưu hành không rõ Chu Lăng Thần có tính toán gì, Hoàng thượng không cho gọi Hoa Ngu về, hắn đâu dám đi thông báo cho Hoa Ngu.
Chỉ mong sau vụ này, hắn không phải vác xác Hoa Ngu đi chôn...
.......
Bên trong Cẩm Tâm điện, Hoa Ngu hoàn toàn không biết sóng to gió lớn đang chờ nàng ngoài kia.
Mà quan trọng hơn, nói chuyện với Thi Sầm và Thi Nhược Vân đúng là rất vui.
Sau khi truyền thụ tất cả kiến thức cho Thi Nhược Vân, Hoa Ngu đứng dậy cáo từ, rời Tố Tâm điện trở về Cẩm Tâm điện.
Hôm nay, Cẩm Tâm điện an tĩnh hơn bình thường.
Hoa Ngu đi thẳng vào, chỉ cảm thấy xung quanh tĩnh mịch, lặng ngắt như tờ. Không khí không hiểu sao trở nên áp bức.
Nàng hơi nhướn mày, biểu tình vẫn như thường.
" Công công. " Nàng vừa đi vào liền thấy hai người Lưu Hành và Lương Húc một trước một sau đi ra. Người lên tiếng là Lưu Hành.
Hoa Ngu hơi nhếch miệng, ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Lương Húc. Nàng cùng Lương Húc không quen biết, trước đó cũng chỉ gặp qua vài lần. Nhưng đại dang của hắn, nàng đã sớm nghe qua.
Trạng Nguyên lang trẻ tuổi nhất Túc Hạ vương triều.
Hắn mới bước vào triều đình không bao lâu liền thăng mấy cấp, hiện giờ đang ở Hình Bộ làm việc.
Hơn nữa tính cách người này khác hẳn đường đệ* Lương Nguy Chi của hắn, cực kỳ cổ quái, cho nên ở kinh thành cũng không phải dạng tầm thường.
*em họ
Xuất thân thế gia, lại không ăn chơi trác táng, ngược lại lại vô cùng nghiêm túc. Hơn nữa, hắn là tâm phúc của Chu Lăng Thần.
Trong mắt Hoa Ngu xẹt qua phức tạp, nhưng chỉ thoáng qua như gió thổi.
Hoàng Phi Chín Nghìn Tuổi - Hoàng Phi Cửu Thiên TuếTác giả: Phù NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường" A! Không--! " Tiếng thét thê lương như phá tan bầu trời, máu ở khắp nơi! Diệp Vũ cứ như vậy trơ mắt nhìn xuống đất, thấy huynh trưởng của nàng, bị người ta trảm ngang lưng! " Cố Nam An! " Tròng mắt nàng như muốn nứt ra, tiếng thét thất thanh chói tai. Nhìn chằm chằm bạch y nhân đứng giữa một vùng huyết hồng kia, có gì đó tan vỡ. " Diệp Vũ! " Cố Nam An mặt không chút thay đổi, khuôn mặt như trích tiên ngày càng lộ rõ, tràn đầy lãnh ý: " Ta nói lại lần nữa, buông kiếm trong tay ngươi ra. " " Ha? " Mặt nạ bạc trên mặt Diệp Vũ, đã bị nhiễm một mảng hồng sắc, nàng nghiêng đầu nhìn chằm chằm Cố Nam An, làm như nghe không hiểu lời hắn nói. " Ngươi muốn chết? Diệp gia thông đồng với địch phản quốc, phụ thân huynh trưởng ngươi, còn có Diệp gia quân, đều đã đền tội. Ngươi còn nghĩ muốn xuống bồi bọn họ? "Trong mắt hắn hiện lên một chút thương cảm. " Ha ha ha! " Diệp Vũ bỗng nhiên cười lớn, phụ thân, huynh trưởng của nàng, huynh đệ sinh tử đi theo nàng nhiều năm, tất cả đều chết trước mặt nàng… Chu Viêm vậy mà đã chết!Lưu Hành nghe được câu này, cả người liền yên lặng trong chốc lát.Sắc mặt Chu Lăng Thần không có bất kì dao động gì, chỉ hơi hơi gật đầu." Chu Hành phái người đến Điện Tiền Tư đón Chu Viêm, nhưng không ngờ đưa ra lại là thi thể... " Lương Húc trầm mặc, nói:" Trước mắt toàn bộ kinh thành đều náo loạn lên rồi, còn Chu Hành khi thấy thi thể của Chu Viêm liền hôn mê bất tỉnh. "Lương Húc hơi ngừng lại, không nói hết lời. Đâu chỉ đơn giản như thế, sau chuyện này, Hoa Ngu được gắn thêm cái thanh danh hung ác.Kinh thành tứ phía sôi nổi nói Hoàng thượng trọng dụng kẻ ngoan độc, đối với triều đình và người trong kinh mà nói không phải là chuyện gì tốt.Lời đồn càng ngày càng ác liệt, Lương Húc nghe được tiếng gió liền tiến cung, tính thương lượng chính sự với Hoàng thượng." Đi Cẩm Tâm điện. " Chu Lăng Thần đôi mắt lãnh trầm, nhẹ giọng nói." Vâng. " Lương Húc lập tức đáp ứng, đi theo Chu Lăng Thần rời đi.Còn Lưu Hành thì vẫn đứng lại một lúc, nhịn không được nhìn thoáng qua Cẩm Tâm điện. Không biết Hoa Ngu biết hay không biết việc này đây? Dù sao hiện giờ "hắn" cũng là Đại thống lĩnh Điện Tiền Tư, không biết gì mới là chuyện lạ. Nếu không có lệnh của "hắn", Chu Hành có mơ mới bước vào Điện Tiền Tư được.Nhưng nếu nói ra... tác phong hành sự đúng là kh*ng b* quá đi!Dập tắt hy vọng của người ta đã đành, lại còn kéo hắn lên trời rồi một cước đạp hắn xuống đất. Chu Viêm phạm tử tội, xử tử hắn cũng là chuyện sớm muộn, nhưng Hoa Ngu đã đáp ứng thả người rồi còn để Chu Hành đi đón, cuối cùng tặng người ta một khối thi thể.Nghe thôi cũng đủ sợ vỡ mật!Lưu hành không rõ Chu Lăng Thần có tính toán gì, Hoàng thượng không cho gọi Hoa Ngu về, hắn đâu dám đi thông báo cho Hoa Ngu.Chỉ mong sau vụ này, hắn không phải vác xác Hoa Ngu đi chôn..........Bên trong Cẩm Tâm điện, Hoa Ngu hoàn toàn không biết sóng to gió lớn đang chờ nàng ngoài kia.Mà quan trọng hơn, nói chuyện với Thi Sầm và Thi Nhược Vân đúng là rất vui.Sau khi truyền thụ tất cả kiến thức cho Thi Nhược Vân, Hoa Ngu đứng dậy cáo từ, rời Tố Tâm điện trở về Cẩm Tâm điện.Hôm nay, Cẩm Tâm điện an tĩnh hơn bình thường.Hoa Ngu đi thẳng vào, chỉ cảm thấy xung quanh tĩnh mịch, lặng ngắt như tờ. Không khí không hiểu sao trở nên áp bức.Nàng hơi nhướn mày, biểu tình vẫn như thường." Công công. " Nàng vừa đi vào liền thấy hai người Lưu Hành và Lương Húc một trước một sau đi ra. Người lên tiếng là Lưu Hành.Hoa Ngu hơi nhếch miệng, ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Lương Húc. Nàng cùng Lương Húc không quen biết, trước đó cũng chỉ gặp qua vài lần. Nhưng đại dang của hắn, nàng đã sớm nghe qua.Trạng Nguyên lang trẻ tuổi nhất Túc Hạ vương triều.Hắn mới bước vào triều đình không bao lâu liền thăng mấy cấp, hiện giờ đang ở Hình Bộ làm việc.Hơn nữa tính cách người này khác hẳn đường đệ* Lương Nguy Chi của hắn, cực kỳ cổ quái, cho nên ở kinh thành cũng không phải dạng tầm thường.*em họXuất thân thế gia, lại không ăn chơi trác táng, ngược lại lại vô cùng nghiêm túc. Hơn nữa, hắn là tâm phúc của Chu Lăng Thần.Trong mắt Hoa Ngu xẹt qua phức tạp, nhưng chỉ thoáng qua như gió thổi.