Tác giả:

Tại một nơi bí ẩn nào đó, không gian im ắng đến lạ thường. Bởi, ở đây đang đứng rất nhiều người. Trước mặt bọn họ là một bức tượng to lớn trên tay nắm chặt một viên đá màu sắc mờ nhạt có vẻ cổ xưa. Bên dưới bức tượng có những ông lão râu tóc đã bạc, họ ngồi trên những chiếc ghế sang trọng, nhìn xuống một chàng trai ở giữa. Anh ta được gọi là Thiếu Chủ đang quỳ dưới đất, bên cạnh là hai hộ vệ với thân hình lực lưỡng. Khoảng 5 năm trước, Anh ta trộm lấy Đá Thần từ cha của mình, đi ra thế giới bên ngoài bằng cánh cổng của Nhị Trưởng Lão, nhằm truy cầu những thứ mới lạ,... Cho đến khi gặp người của Đại Trưởng Lão đang tìm tình báo về thế giới bên ngoài. Gia Tộc có mười hai cánh cổng để kết nối với thế giới bên ngoài, mỗi vị Trưởng Lão sẽ canh giữ một cánh cổng, muốn nó khởi động cần dùng Đá Thần. Đá Thần có mười bốn viên: một viên được Gia Chủ cất giữ, mỗi vị Trưởng Lão giữ một viên và trên tay Đá Thần Gia Tổ. Đại Trưởng Lão vui vẻ khi bắt được Thiếu Chủ, ông ta làm bộ tức giận nói: - Gia…

Chương 81: Thế lực mới Quan Phủ(83)

Tu Tiên Đá ThầnTác giả: Đá QuýTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngTại một nơi bí ẩn nào đó, không gian im ắng đến lạ thường. Bởi, ở đây đang đứng rất nhiều người. Trước mặt bọn họ là một bức tượng to lớn trên tay nắm chặt một viên đá màu sắc mờ nhạt có vẻ cổ xưa. Bên dưới bức tượng có những ông lão râu tóc đã bạc, họ ngồi trên những chiếc ghế sang trọng, nhìn xuống một chàng trai ở giữa. Anh ta được gọi là Thiếu Chủ đang quỳ dưới đất, bên cạnh là hai hộ vệ với thân hình lực lưỡng. Khoảng 5 năm trước, Anh ta trộm lấy Đá Thần từ cha của mình, đi ra thế giới bên ngoài bằng cánh cổng của Nhị Trưởng Lão, nhằm truy cầu những thứ mới lạ,... Cho đến khi gặp người của Đại Trưởng Lão đang tìm tình báo về thế giới bên ngoài. Gia Tộc có mười hai cánh cổng để kết nối với thế giới bên ngoài, mỗi vị Trưởng Lão sẽ canh giữ một cánh cổng, muốn nó khởi động cần dùng Đá Thần. Đá Thần có mười bốn viên: một viên được Gia Chủ cất giữ, mỗi vị Trưởng Lão giữ một viên và trên tay Đá Thần Gia Tổ. Đại Trưởng Lão vui vẻ khi bắt được Thiếu Chủ, ông ta làm bộ tức giận nói: - Gia… Giữa khu rừng rậm rạp cây cối chằng chịt, lê người trên đất chính là Hạ Hải Cẩu, vác trên vai thằng nhóc kháu khỉnh, từ lúc Đá Quý rời đi, họ đuổi theo mấy tiếng liền nhưng không thấy bóng dáng, cho đến khi vào được Tần Thanh Thành đã mất hết hai ngày.Đự tính ban đầu của cậu là đến Dạ Long Thành, nhưng nó cách rất xa nơi đây, đổi chủ ý trước mắt cứ đến Tần Thanh Thành mua ít đồ cho tên đệ tử ngố ngáo kia.Hai người họ đến đây chỉ mất nữa ngày trời, đi vào bên trong thành Tiểu Ảnh được đưa vào không gian, cận dạo bước ngắm nhìn phong cảnh trù phú, khung cảnh rộng lớn, dân cư tấp nập, trong đám đông xuất hiện những nhóm người mặt đồ trùng với nhau.Không ngờ rằng mới đó đã trải qua mười năm, mọi thứ ở đây thay đổi rất nhiều, phát triển hơn khi xưa, các thế lực mạnh dần nổi lên, bỗng dưng cậu dừng lại trước quán trà có tên gọi Khải Hoàn Tiêu, nhìn thấy nó làm gợi nhớ thuở xưa của mình, năm đó cũng nhờ có họ giúp đỡ, ơn nghĩa không nhỏ đối với cậu.Từng người ra vào quán trà, âm thanh trò chuyện bên trong phát ra văng vẳng, bước vào trong nhìn xung quanh đã hết chỗ, cậu đi lên tầng hai ngồi xuống cạnh khung cửa sổ.Bồi bàn từ xa chạy đến đưa cái tấm gỗ có gi chú những thứ bán ở đây.- Chào khách quan, cậu cần dùng gì?Đưa đôi tay kéo hết từ trên xuống dưới, cậu chọn tất cả thức ăn có ở trong danh sách, kèm theo một vòi rượu, tên bồi không tin cậu có thể ăn hết hắn khuyên.- Vị huynh đài này, ta thấy mỗi mình ngươi làm sao có thể ăn hết số thức ăn này?Mặt kệ hắn nói gì, cậu lấy đôi đũa ra chuẩn bị, lau sạch bàn đợi thức ăn dọn lên, mọi người ai cũng thấy kì lạ, một mình cậu làm sao có thể ăn hết ngần ấy thức ăn.Mọi món được dọn lên đầy ra cả bàn, cậu vừa ăn vừa nghỉ đến chuyện bỏ lại hai người họ, cậu làm như vậy cũng chỉ muốn huấn luyện Phá Nghịch, để bản thân nó không được tin vào ai.Có Tiểu Cẩu đi chung cậu không cần lo lắng cho thằng bé, trước khi vào Thành cậu đã hối lộ cho hai tên giữ cổng, chỉ cần nhìn thấy mục tiêu họ sẽ hướng dẫn cả hai đến nơi do Đá Quý chỉ định.Rầm.Bên ngoài bỗng có âm thanh vang vào nghe có vẻ như thứ gì đó bị đập gãy, cậu đứng lên bước đến cửa sổ nhìn xuống phía dưới đường.Đám đông bao quanh nhóm người gây náo động đó, bàn tán xôn xao thông tin về họ.- Có vẻ tên nào ngu ngốc vừa động vào người thế lực Quan Phủ rồi.Tò mò về thế lực mới cậu hỏi tên bồi bàn đứng bên cạnh mình.- Tiểu nhị, cho ta hỏi thế lực Quan Phủ là ai vậy.Hắn giải thích rằng thế lực Quan Phủ có ở tất cả các Thành, được hậu thuẫn từ Triều Đình Hoàng Thất, chúng lộng hành không ai dám chống đối, ngày một đông lên và phát triển lớn mạnh, người trong thành thế lực lớn nhỏ cũng đành cam chịu thôi.Bên dưới người bị đánh nằm ở thế lực Ngựa Non, do hai gia tộc nổi tiếng hợp tác, một bên là Bạch Gia chuyên sản xuất vũ khí, bên còn lại Kiều Gia cung cấp Tinh Thạch.Chắc có lẽ do tranh chấp lượng Thảo Dược, Linh Dược, Đan Dược, Vũ Khí bán ra thị trường, giá cả không đồng đều gây bất ổn hai bên nên thường xuyên đánh nhau.Hằng năm hai bên tuyển dụng người tài, cạnh tranh thực lực rất gay gắt tuy không bị thương vong nhưng mỗi ngày đều gặp trường hợp khiêu chiến nhau.- Tất cả dừng tay lại cho ta!Âm thanh từ xa vang đến, làm mọi người quay mặt nhìn về phía người phát ra âm thanh đó, xuất hiện chàng trai khoảng hai mươi ba tuổi, nhìn thấy hắn Đá Quý bất ngờ hơn bao giờ hết, bóng dáng đó hình ảnh đó không ai khác chính là tên Lý Mạch trong nhóm người năm đó.Cứ ngỡ sẽ không còn gặp lại được, thời gian trôi qua rất lâu, bọn họ cũng đã trưởng thành hơn, mỗi một người đã thay đổi rất nhiều nhưng không thể thay đổi tất cả, nhìn dáng dấp Lý Mạnh có phần thanh tao như một kẻ thư sinh vừa mới đạt được thành công.Theo cậu cảm nhận hắn có thể đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh cận kề viên mãn, xem ra mấy năm nay hắn không ngừng luyện tập, phải bỏ bao nhiêu công sức để đổi lấy sức mạnh như thế này.Nhẹ nhàng lướt đến bên cạnh tên bị đánh, Lý Mạch lên tiếng nói.- Người của Ngựa Non chúng ta đã gây ra chuyện gì với đám Quan Phủ các ngươi, tại sao lại đánh hắn ra nông nỗi này? Ngựa Ẩn ngươi có sao không?Đó là biệt danh của hắn bên trong thế lực Ngựa Non, bị đánh bầm dập mặt mày tím đen, hắn thở dài cúi người nói lời xin lỗi.- Xin lỗi Thủ Lĩnh Ngựa Chiến, tất cả đều do ta mà ra, chuyện là như thế này.Sáng nay có hai nhóm người từ môn phái đi vào thành, Ngựa Ẩn có nhiệm vụ theo dõi con mồi, dẫn họ đến nơi có sản phẩm bày bán của thế lực mình, đưa đi được một đoạn thì chợt đụng phải tên chết tiệt nào đó, hắn tức tối đá tên kia vài cái rồi đi tiếp, bỗng dưng đám người Quan Phủ từ đâu lao đến, cho rằng hắn đánh người đến chết, không muốn bị bắt nên hắn buộc phải chạy trốn.Vấn đề mấu chốt sự việc thật sự nằm ở tên bị giết, chắc chắn có gì đó hiểu lầm ở đây.

Giữa khu rừng rậm rạp cây cối chằng chịt, lê người trên đất chính là Hạ Hải Cẩu, vác trên vai thằng nhóc kháu khỉnh, từ lúc Đá Quý rời đi, họ đuổi theo mấy tiếng liền nhưng không thấy bóng dáng, cho đến khi vào được Tần Thanh Thành đã mất hết hai ngày.

Đự tính ban đầu của cậu là đến Dạ Long Thành, nhưng nó cách rất xa nơi đây, đổi chủ ý trước mắt cứ đến Tần Thanh Thành mua ít đồ cho tên đệ tử ngố ngáo kia.

Hai người họ đến đây chỉ mất nữa ngày trời, đi vào bên trong thành Tiểu Ảnh được đưa vào không gian, cận dạo bước ngắm nhìn phong cảnh trù phú, khung cảnh rộng lớn, dân cư tấp nập, trong đám đông xuất hiện những nhóm người mặt đồ trùng với nhau.

Không ngờ rằng mới đó đã trải qua mười năm, mọi thứ ở đây thay đổi rất nhiều, phát triển hơn khi xưa, các thế lực mạnh dần nổi lên, bỗng dưng cậu dừng lại trước quán trà có tên gọi Khải Hoàn Tiêu, nhìn thấy nó làm gợi nhớ thuở xưa của mình, năm đó cũng nhờ có họ giúp đỡ, ơn nghĩa không nhỏ đối với cậu.

Từng người ra vào quán trà, âm thanh trò chuyện bên trong phát ra văng vẳng, bước vào trong nhìn xung quanh đã hết chỗ, cậu đi lên tầng hai ngồi xuống cạnh khung cửa sổ.

Bồi bàn từ xa chạy đến đưa cái tấm gỗ có gi chú những thứ bán ở đây.

- Chào khách quan, cậu cần dùng gì?

Đưa đôi tay kéo hết từ trên xuống dưới, cậu chọn tất cả thức ăn có ở trong danh sách, kèm theo một vòi rượu, tên bồi không tin cậu có thể ăn hết hắn khuyên.

- Vị huynh đài này, ta thấy mỗi mình ngươi làm sao có thể ăn hết số thức ăn này?

Mặt kệ hắn nói gì, cậu lấy đôi đũa ra chuẩn bị, lau sạch bàn đợi thức ăn dọn lên, mọi người ai cũng thấy kì lạ, một mình cậu làm sao có thể ăn hết ngần ấy thức ăn.

Mọi món được dọn lên đầy ra cả bàn, cậu vừa ăn vừa nghỉ đến chuyện bỏ lại hai người họ, cậu làm như vậy cũng chỉ muốn huấn luyện Phá Nghịch, để bản thân nó không được tin vào ai.

Có Tiểu Cẩu đi chung cậu không cần lo lắng cho thằng bé, trước khi vào Thành cậu đã hối lộ cho hai tên giữ cổng, chỉ cần nhìn thấy mục tiêu họ sẽ hướng dẫn cả hai đến nơi do Đá Quý chỉ định.

Rầm.

Bên ngoài bỗng có âm thanh vang vào nghe có vẻ như thứ gì đó bị đập gãy, cậu đứng lên bước đến cửa sổ nhìn xuống phía dưới đường.

Đám đông bao quanh nhóm người gây náo động đó, bàn tán xôn xao thông tin về họ.

- Có vẻ tên nào ngu ngốc vừa động vào người thế lực Quan Phủ rồi.

Tò mò về thế lực mới cậu hỏi tên bồi bàn đứng bên cạnh mình.

- Tiểu nhị, cho ta hỏi thế lực Quan Phủ là ai vậy.

Hắn giải thích rằng thế lực Quan Phủ có ở tất cả các Thành, được hậu thuẫn từ Triều Đình Hoàng Thất, chúng lộng hành không ai dám chống đối, ngày một đông lên và phát triển lớn mạnh, người trong thành thế lực lớn nhỏ cũng đành cam chịu thôi.

Bên dưới người bị đánh nằm ở thế lực Ngựa Non, do hai gia tộc nổi tiếng hợp tác, một bên là Bạch Gia chuyên sản xuất vũ khí, bên còn lại Kiều Gia cung cấp Tinh Thạch.

Chắc có lẽ do tranh chấp lượng Thảo Dược, Linh Dược, Đan Dược, Vũ Khí bán ra thị trường, giá cả không đồng đều gây bất ổn hai bên nên thường xuyên đánh nhau.

Hằng năm hai bên tuyển dụng người tài, cạnh tranh thực lực rất gay gắt tuy không bị thương vong nhưng mỗi ngày đều gặp trường hợp khiêu chiến nhau.

- Tất cả dừng tay lại cho ta!

Âm thanh từ xa vang đến, làm mọi người quay mặt nhìn về phía người phát ra âm thanh đó, xuất hiện chàng trai khoảng hai mươi ba tuổi, nhìn thấy hắn Đá Quý bất ngờ hơn bao giờ hết, bóng dáng đó hình ảnh đó không ai khác chính là tên Lý Mạch trong nhóm người năm đó.

Cứ ngỡ sẽ không còn gặp lại được, thời gian trôi qua rất lâu, bọn họ cũng đã trưởng thành hơn, mỗi một người đã thay đổi rất nhiều nhưng không thể thay đổi tất cả, nhìn dáng dấp Lý Mạnh có phần thanh tao như một kẻ thư sinh vừa mới đạt được thành công.

Theo cậu cảm nhận hắn có thể đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh cận kề viên mãn, xem ra mấy năm nay hắn không ngừng luyện tập, phải bỏ bao nhiêu công sức để đổi lấy sức mạnh như thế này.

Nhẹ nhàng lướt đến bên cạnh tên bị đánh, Lý Mạch lên tiếng nói.

- Người của Ngựa Non chúng ta đã gây ra chuyện gì với đám Quan Phủ các ngươi, tại sao lại đánh hắn ra nông nỗi này? Ngựa Ẩn ngươi có sao không?

Đó là biệt danh của hắn bên trong thế lực Ngựa Non, bị đánh bầm dập mặt mày tím đen, hắn thở dài cúi người nói lời xin lỗi.

- Xin lỗi Thủ Lĩnh Ngựa Chiến, tất cả đều do ta mà ra, chuyện là như thế này.

Sáng nay có hai nhóm người từ môn phái đi vào thành, Ngựa Ẩn có nhiệm vụ theo dõi con mồi, dẫn họ đến nơi có sản phẩm bày bán của thế lực mình, đưa đi được một đoạn thì chợt đụng phải tên chết tiệt nào đó, hắn tức tối đá tên kia vài cái rồi đi tiếp, bỗng dưng đám người Quan Phủ từ đâu lao đến, cho rằng hắn đánh người đến chết, không muốn bị bắt nên hắn buộc phải chạy trốn.

Vấn đề mấu chốt sự việc thật sự nằm ở tên bị giết, chắc chắn có gì đó hiểu lầm ở đây.

Tu Tiên Đá ThầnTác giả: Đá QuýTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngTại một nơi bí ẩn nào đó, không gian im ắng đến lạ thường. Bởi, ở đây đang đứng rất nhiều người. Trước mặt bọn họ là một bức tượng to lớn trên tay nắm chặt một viên đá màu sắc mờ nhạt có vẻ cổ xưa. Bên dưới bức tượng có những ông lão râu tóc đã bạc, họ ngồi trên những chiếc ghế sang trọng, nhìn xuống một chàng trai ở giữa. Anh ta được gọi là Thiếu Chủ đang quỳ dưới đất, bên cạnh là hai hộ vệ với thân hình lực lưỡng. Khoảng 5 năm trước, Anh ta trộm lấy Đá Thần từ cha của mình, đi ra thế giới bên ngoài bằng cánh cổng của Nhị Trưởng Lão, nhằm truy cầu những thứ mới lạ,... Cho đến khi gặp người của Đại Trưởng Lão đang tìm tình báo về thế giới bên ngoài. Gia Tộc có mười hai cánh cổng để kết nối với thế giới bên ngoài, mỗi vị Trưởng Lão sẽ canh giữ một cánh cổng, muốn nó khởi động cần dùng Đá Thần. Đá Thần có mười bốn viên: một viên được Gia Chủ cất giữ, mỗi vị Trưởng Lão giữ một viên và trên tay Đá Thần Gia Tổ. Đại Trưởng Lão vui vẻ khi bắt được Thiếu Chủ, ông ta làm bộ tức giận nói: - Gia… Giữa khu rừng rậm rạp cây cối chằng chịt, lê người trên đất chính là Hạ Hải Cẩu, vác trên vai thằng nhóc kháu khỉnh, từ lúc Đá Quý rời đi, họ đuổi theo mấy tiếng liền nhưng không thấy bóng dáng, cho đến khi vào được Tần Thanh Thành đã mất hết hai ngày.Đự tính ban đầu của cậu là đến Dạ Long Thành, nhưng nó cách rất xa nơi đây, đổi chủ ý trước mắt cứ đến Tần Thanh Thành mua ít đồ cho tên đệ tử ngố ngáo kia.Hai người họ đến đây chỉ mất nữa ngày trời, đi vào bên trong thành Tiểu Ảnh được đưa vào không gian, cận dạo bước ngắm nhìn phong cảnh trù phú, khung cảnh rộng lớn, dân cư tấp nập, trong đám đông xuất hiện những nhóm người mặt đồ trùng với nhau.Không ngờ rằng mới đó đã trải qua mười năm, mọi thứ ở đây thay đổi rất nhiều, phát triển hơn khi xưa, các thế lực mạnh dần nổi lên, bỗng dưng cậu dừng lại trước quán trà có tên gọi Khải Hoàn Tiêu, nhìn thấy nó làm gợi nhớ thuở xưa của mình, năm đó cũng nhờ có họ giúp đỡ, ơn nghĩa không nhỏ đối với cậu.Từng người ra vào quán trà, âm thanh trò chuyện bên trong phát ra văng vẳng, bước vào trong nhìn xung quanh đã hết chỗ, cậu đi lên tầng hai ngồi xuống cạnh khung cửa sổ.Bồi bàn từ xa chạy đến đưa cái tấm gỗ có gi chú những thứ bán ở đây.- Chào khách quan, cậu cần dùng gì?Đưa đôi tay kéo hết từ trên xuống dưới, cậu chọn tất cả thức ăn có ở trong danh sách, kèm theo một vòi rượu, tên bồi không tin cậu có thể ăn hết hắn khuyên.- Vị huynh đài này, ta thấy mỗi mình ngươi làm sao có thể ăn hết số thức ăn này?Mặt kệ hắn nói gì, cậu lấy đôi đũa ra chuẩn bị, lau sạch bàn đợi thức ăn dọn lên, mọi người ai cũng thấy kì lạ, một mình cậu làm sao có thể ăn hết ngần ấy thức ăn.Mọi món được dọn lên đầy ra cả bàn, cậu vừa ăn vừa nghỉ đến chuyện bỏ lại hai người họ, cậu làm như vậy cũng chỉ muốn huấn luyện Phá Nghịch, để bản thân nó không được tin vào ai.Có Tiểu Cẩu đi chung cậu không cần lo lắng cho thằng bé, trước khi vào Thành cậu đã hối lộ cho hai tên giữ cổng, chỉ cần nhìn thấy mục tiêu họ sẽ hướng dẫn cả hai đến nơi do Đá Quý chỉ định.Rầm.Bên ngoài bỗng có âm thanh vang vào nghe có vẻ như thứ gì đó bị đập gãy, cậu đứng lên bước đến cửa sổ nhìn xuống phía dưới đường.Đám đông bao quanh nhóm người gây náo động đó, bàn tán xôn xao thông tin về họ.- Có vẻ tên nào ngu ngốc vừa động vào người thế lực Quan Phủ rồi.Tò mò về thế lực mới cậu hỏi tên bồi bàn đứng bên cạnh mình.- Tiểu nhị, cho ta hỏi thế lực Quan Phủ là ai vậy.Hắn giải thích rằng thế lực Quan Phủ có ở tất cả các Thành, được hậu thuẫn từ Triều Đình Hoàng Thất, chúng lộng hành không ai dám chống đối, ngày một đông lên và phát triển lớn mạnh, người trong thành thế lực lớn nhỏ cũng đành cam chịu thôi.Bên dưới người bị đánh nằm ở thế lực Ngựa Non, do hai gia tộc nổi tiếng hợp tác, một bên là Bạch Gia chuyên sản xuất vũ khí, bên còn lại Kiều Gia cung cấp Tinh Thạch.Chắc có lẽ do tranh chấp lượng Thảo Dược, Linh Dược, Đan Dược, Vũ Khí bán ra thị trường, giá cả không đồng đều gây bất ổn hai bên nên thường xuyên đánh nhau.Hằng năm hai bên tuyển dụng người tài, cạnh tranh thực lực rất gay gắt tuy không bị thương vong nhưng mỗi ngày đều gặp trường hợp khiêu chiến nhau.- Tất cả dừng tay lại cho ta!Âm thanh từ xa vang đến, làm mọi người quay mặt nhìn về phía người phát ra âm thanh đó, xuất hiện chàng trai khoảng hai mươi ba tuổi, nhìn thấy hắn Đá Quý bất ngờ hơn bao giờ hết, bóng dáng đó hình ảnh đó không ai khác chính là tên Lý Mạch trong nhóm người năm đó.Cứ ngỡ sẽ không còn gặp lại được, thời gian trôi qua rất lâu, bọn họ cũng đã trưởng thành hơn, mỗi một người đã thay đổi rất nhiều nhưng không thể thay đổi tất cả, nhìn dáng dấp Lý Mạnh có phần thanh tao như một kẻ thư sinh vừa mới đạt được thành công.Theo cậu cảm nhận hắn có thể đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh cận kề viên mãn, xem ra mấy năm nay hắn không ngừng luyện tập, phải bỏ bao nhiêu công sức để đổi lấy sức mạnh như thế này.Nhẹ nhàng lướt đến bên cạnh tên bị đánh, Lý Mạch lên tiếng nói.- Người của Ngựa Non chúng ta đã gây ra chuyện gì với đám Quan Phủ các ngươi, tại sao lại đánh hắn ra nông nỗi này? Ngựa Ẩn ngươi có sao không?Đó là biệt danh của hắn bên trong thế lực Ngựa Non, bị đánh bầm dập mặt mày tím đen, hắn thở dài cúi người nói lời xin lỗi.- Xin lỗi Thủ Lĩnh Ngựa Chiến, tất cả đều do ta mà ra, chuyện là như thế này.Sáng nay có hai nhóm người từ môn phái đi vào thành, Ngựa Ẩn có nhiệm vụ theo dõi con mồi, dẫn họ đến nơi có sản phẩm bày bán của thế lực mình, đưa đi được một đoạn thì chợt đụng phải tên chết tiệt nào đó, hắn tức tối đá tên kia vài cái rồi đi tiếp, bỗng dưng đám người Quan Phủ từ đâu lao đến, cho rằng hắn đánh người đến chết, không muốn bị bắt nên hắn buộc phải chạy trốn.Vấn đề mấu chốt sự việc thật sự nằm ở tên bị giết, chắc chắn có gì đó hiểu lầm ở đây.

Chương 81: Thế lực mới Quan Phủ(83)