Sáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách…
Chương 61: Kĩ thuật điêu luyện
Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Sau khi giằng co một trận trong phòng rốt cuộc tới gần giữa trưa mới xong.Phòng bếp Cẩm Tú cung.“Tới, tới, mau tới….” Triệu Mẫn Ly hi hi ha ha cười đến vạn hoa đua nở đeo tạp dề cho Mặc Viên, tiện thể xắn tay áo lên hộ nàng.Bọn cung nữ, thái giám cùng đội nhìn Mặc Viên đen mặt đứng đó liền lo lắng hỏi: “Tiểu Viên cô nương, ngài làm được không, nếu không thì để bọn nô tài làm thay người.”Bọn họ vừa nói xong Mặc Viên còn chưa kịp cảm động liền thấy Triệu Mẫn Ly nhảy đến: “Không được… Không được… các ngươi đều đứng sang một bên hết cho ta. Một mình nàng làm là được rồi nha!”Mặc Viên đen mặt nhìn vị quận chúa nào đấy đang chống nạnh cười bỉ ổi cùng vị Thất công chúa nào đấy đang núp ở mép cửa cười lăn cười bò nghiến răng: “Được thôi, ta làm là được chứ gì. Các ngươi chờ mà xem! Hừ!”Triệu Mẫn Ly làm mặt quỷ: “Ta mỏi mắt chờ mong!!!”Dưới ánh mắt trêu tức của Triệu Mẫn Ly, Mặc Viên đi đến bàn nguyên liệu nhìn ngắm. Ừm… Thực lâu rồi không nấu ăn…Ở kiếp này chỉ khi sinh thần của mẫu thân, phụ thân cùng các biểu ca nàng mới tự mình xuống bếp ngoài ra thì hầu như không có. Không biết có bị “lục” nghề không nữa! Thôi kệ, thử liền biết vậy!Lựa chọn các nguyên liệu cần thiết bỏ qua một bên, Mặc Viên cầm dao lên bắt đầu sơ chế nguyên liệu một cách thuần thục và gọn gàng.Nhờ một thái giám thổi lửa giúp, Mặc Viên nhanh chóng ướp gia vị một số nguyên liệu cần thiết và chuẩn bị đồ trang trí món ăn.Sau khi chuẩn bị xong khâu sơ chế, Mặc Viên bắt đầu xào xào nấu nấu một cách điêu luyện dưới những ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người.Triệu Mẫn Ly trợn mắt há mồm: không thể nào!!! O.oBạch Yến Lê hâm mộ: Tiểu Viên tỷ quá tuyệt!!! #>v
Sau khi giằng co một trận trong phòng rốt cuộc tới gần giữa trưa mới xong.
Phòng bếp Cẩm Tú cung.
“Tới, tới, mau tới….” Triệu Mẫn Ly hi hi ha ha cười đến vạn hoa đua nở đeo tạp dề cho Mặc Viên, tiện thể xắn tay áo lên hộ nàng.
Bọn cung nữ, thái giám cùng đội nhìn Mặc Viên đen mặt đứng đó liền lo lắng hỏi: “Tiểu Viên cô nương, ngài làm được không, nếu không thì để bọn nô tài làm thay người.”
Bọn họ vừa nói xong Mặc Viên còn chưa kịp cảm động liền thấy Triệu Mẫn Ly nhảy đến: “Không được… Không được… các ngươi đều đứng sang một bên hết cho ta. Một mình nàng làm là được rồi nha!”
Mặc Viên đen mặt nhìn vị quận chúa nào đấy đang chống nạnh cười bỉ ổi cùng vị Thất công chúa nào đấy đang núp ở mép cửa cười lăn cười bò nghiến răng: “Được thôi, ta làm là được chứ gì. Các ngươi chờ mà xem! Hừ!”
Triệu Mẫn Ly làm mặt quỷ: “Ta mỏi mắt chờ mong!!!”
Dưới ánh mắt trêu tức của Triệu Mẫn Ly, Mặc Viên đi đến bàn nguyên liệu nhìn ngắm. Ừm… Thực lâu rồi không nấu ăn…
Ở kiếp này chỉ khi sinh thần của mẫu thân, phụ thân cùng các biểu ca nàng mới tự mình xuống bếp ngoài ra thì hầu như không có. Không biết có bị “lục” nghề không nữa! Thôi kệ, thử liền biết vậy!
Lựa chọn các nguyên liệu cần thiết bỏ qua một bên, Mặc Viên cầm dao lên bắt đầu sơ chế nguyên liệu một cách thuần thục và gọn gàng.
Nhờ một thái giám thổi lửa giúp, Mặc Viên nhanh chóng ướp gia vị một số nguyên liệu cần thiết và chuẩn bị đồ trang trí món ăn.
Sau khi chuẩn bị xong khâu sơ chế, Mặc Viên bắt đầu xào xào nấu nấu một cách điêu luyện dưới những ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người.
Triệu Mẫn Ly trợn mắt há mồm: không thể nào!!! O.o
Bạch Yến Lê hâm mộ: Tiểu Viên tỷ quá tuyệt!!! #>v
Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Sau khi giằng co một trận trong phòng rốt cuộc tới gần giữa trưa mới xong.Phòng bếp Cẩm Tú cung.“Tới, tới, mau tới….” Triệu Mẫn Ly hi hi ha ha cười đến vạn hoa đua nở đeo tạp dề cho Mặc Viên, tiện thể xắn tay áo lên hộ nàng.Bọn cung nữ, thái giám cùng đội nhìn Mặc Viên đen mặt đứng đó liền lo lắng hỏi: “Tiểu Viên cô nương, ngài làm được không, nếu không thì để bọn nô tài làm thay người.”Bọn họ vừa nói xong Mặc Viên còn chưa kịp cảm động liền thấy Triệu Mẫn Ly nhảy đến: “Không được… Không được… các ngươi đều đứng sang một bên hết cho ta. Một mình nàng làm là được rồi nha!”Mặc Viên đen mặt nhìn vị quận chúa nào đấy đang chống nạnh cười bỉ ổi cùng vị Thất công chúa nào đấy đang núp ở mép cửa cười lăn cười bò nghiến răng: “Được thôi, ta làm là được chứ gì. Các ngươi chờ mà xem! Hừ!”Triệu Mẫn Ly làm mặt quỷ: “Ta mỏi mắt chờ mong!!!”Dưới ánh mắt trêu tức của Triệu Mẫn Ly, Mặc Viên đi đến bàn nguyên liệu nhìn ngắm. Ừm… Thực lâu rồi không nấu ăn…Ở kiếp này chỉ khi sinh thần của mẫu thân, phụ thân cùng các biểu ca nàng mới tự mình xuống bếp ngoài ra thì hầu như không có. Không biết có bị “lục” nghề không nữa! Thôi kệ, thử liền biết vậy!Lựa chọn các nguyên liệu cần thiết bỏ qua một bên, Mặc Viên cầm dao lên bắt đầu sơ chế nguyên liệu một cách thuần thục và gọn gàng.Nhờ một thái giám thổi lửa giúp, Mặc Viên nhanh chóng ướp gia vị một số nguyên liệu cần thiết và chuẩn bị đồ trang trí món ăn.Sau khi chuẩn bị xong khâu sơ chế, Mặc Viên bắt đầu xào xào nấu nấu một cách điêu luyện dưới những ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người.Triệu Mẫn Ly trợn mắt há mồm: không thể nào!!! O.oBạch Yến Lê hâm mộ: Tiểu Viên tỷ quá tuyệt!!! #>v