Sáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách…
Chương 62: Tướng ăn dọa người
Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Bị Mặc Viên gọi hồn trở về, một đám người ngây ngốc nhìn một bàn thức ăn thịnh soạn mà nuốt nước miếng một cái rõ to.Triệu Mẫn Ly nhìn mà thèm liền vứt hết mấy thứ râu ria ra khỏi đầu, hào hứng nhào qua Mặc Viên: “Tiểu Viên ngươi thực giỏi a. Đây là món gì nhìn thực lạ.”Bạch Yến Lê bên cạnh cũng háo hức không kém: “Đúng vậy, đúng vậy Tiểu Viên tỷ đây là món gì nhìn bóng bóng, mùi thơm thơm, thực muốn ăn ngay.”“Ừm… Đây là thịt ba chỉ chiên trộn nước mắm, canh đậu hủ non, củ sen hầm sườn non, mực dồn thịt xốt chua ngọt, canh mây, gỏi tôm củ sen, chè trôi bí đỏ cốt dừa.” Mặc Viên lần lượt nói tên các món ăn theo thứ tự.“Ta muốn ăn, ta muốn ăn.” Triệu Mẫn Ly cùng Bạch Yến Lê rốt cuộc hết kiên nhẫn la hét đòi ăn.Mặc Viên nhìn hành động như trẻ con của hai người mà buồn cười không thôi: “Ăn đi, cũng không có ai cấm các ngươi ăn.”“AAAA… Vậy bọn ta tới.” Dứt lời liền nhào tới ăn như thể bị bỏ đói từ kiếp trước hoàn toàn vứt sạch lễ nghi ra sau đầu.Mặc Viên bị tướng ăn của hai vị nào đó dọa cho đơ người. Hai người này… có nhất thiết phải như vậy không??? Nhìn như thể ma đói đầu thai vậy. Thực mất mặt! Nàng thật không muốn nhận thân với hai con ma đói này a!!!Sau một hồi cảm thán, chợt Mặc Viên nhớ ra điều gì liền quay sang nói: “Này, các ngươi cũng ăn đi! Ta làm rất nhiều!”Bọn cung nữ, thái giám nhìn thức ăn nuốt xuống một ngụm nước miếng e ngại nói: “Đa tạ ý tốt của Tiểu Viên cô nương, nhưng như vậy là không hợp quy tắc. Bọn nô tài (nô tỳ) không dám.”Mặc Viên thở ra một hơi. Nàng biết ngay mà, trong thứ gọi là hoàng cung này ăn một bữa cũng thật lắm quy với tắc bởi vậy nàng mới không thích ở đây.Cũng may sao khi nàng vào đây lại được ở Cẩm Tú cung Bạch Yến Lê_ một vị công chúa sớm đã dẫm hết mấy cái quy tắc đó ở dưới chân. Không thôi thì nàng nhất định sẽ bị cái đám cung quy với quy tắc bức cho điên.Âm thầm phỉ nhổ cung quy một hồi Mặc Viên mới quay qua nói với nhóm cung nhân: “Vậy các ngươi qua kia tự bưng lên cùng ăn đi. Ta có để phần cho các ngươi đó.”“A… đa tạ Tiểu Viên cô nương.” Một nhóm cung nhân hai mắt sáng lấp lánh nhìn Mặc Viên nói lời cảm tạ xong liền tự đi ăn phần của mình.Mặc Viên nhìn biểu hiện của bọn họ cười cười nói: “Được rồi, không cần khách khí, mau đi đi.”- ---------------------hello các tình yêu!!!
Bị Mặc Viên gọi hồn trở về, một đám người ngây ngốc nhìn một bàn thức ăn thịnh soạn mà nuốt nước miếng một cái rõ to.
Triệu Mẫn Ly nhìn mà thèm liền vứt hết mấy thứ râu ria ra khỏi đầu, hào hứng nhào qua Mặc Viên: “Tiểu Viên ngươi thực giỏi a. Đây là món gì nhìn thực lạ.”
Bạch Yến Lê bên cạnh cũng háo hức không kém: “Đúng vậy, đúng vậy Tiểu Viên tỷ đây là món gì nhìn bóng bóng, mùi thơm thơm, thực muốn ăn ngay.”
“Ừm… Đây là thịt ba chỉ chiên trộn nước mắm, canh đậu hủ non, củ sen hầm sườn non, mực dồn thịt xốt chua ngọt, canh mây, gỏi tôm củ sen, chè trôi bí đỏ cốt dừa.” Mặc Viên lần lượt nói tên các món ăn theo thứ tự.
“Ta muốn ăn, ta muốn ăn.” Triệu Mẫn Ly cùng Bạch Yến Lê rốt cuộc hết kiên nhẫn la hét đòi ăn.
Mặc Viên nhìn hành động như trẻ con của hai người mà buồn cười không thôi: “Ăn đi, cũng không có ai cấm các ngươi ăn.”
“AAAA… Vậy bọn ta tới.” Dứt lời liền nhào tới ăn như thể bị bỏ đói từ kiếp trước hoàn toàn vứt sạch lễ nghi ra sau đầu.
Mặc Viên bị tướng ăn của hai vị nào đó dọa cho đơ người. Hai người này… có nhất thiết phải như vậy không??? Nhìn như thể ma đói đầu thai vậy. Thực mất mặt! Nàng thật không muốn nhận thân với hai con ma đói này a!!!
Sau một hồi cảm thán, chợt Mặc Viên nhớ ra điều gì liền quay sang nói: “Này, các ngươi cũng ăn đi! Ta làm rất nhiều!”
Bọn cung nữ, thái giám nhìn thức ăn nuốt xuống một ngụm nước miếng e ngại nói: “Đa tạ ý tốt của Tiểu Viên cô nương, nhưng như vậy là không hợp quy tắc. Bọn nô tài (nô tỳ) không dám.”
Mặc Viên thở ra một hơi. Nàng biết ngay mà, trong thứ gọi là hoàng cung này ăn một bữa cũng thật lắm quy với tắc bởi vậy nàng mới không thích ở đây.
Cũng may sao khi nàng vào đây lại được ở Cẩm Tú cung Bạch Yến Lê_ một vị công chúa sớm đã dẫm hết mấy cái quy tắc đó ở dưới chân. Không thôi thì nàng nhất định sẽ bị cái đám cung quy với quy tắc bức cho điên.
Âm thầm phỉ nhổ cung quy một hồi Mặc Viên mới quay qua nói với nhóm cung nhân: “Vậy các ngươi qua kia tự bưng lên cùng ăn đi. Ta có để phần cho các ngươi đó.”
“A… đa tạ Tiểu Viên cô nương.” Một nhóm cung nhân hai mắt sáng lấp lánh nhìn Mặc Viên nói lời cảm tạ xong liền tự đi ăn phần của mình.
Mặc Viên nhìn biểu hiện của bọn họ cười cười nói: “Được rồi, không cần khách khí, mau đi đi.”
- ---------------------
hello các tình yêu!!!
Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Bị Mặc Viên gọi hồn trở về, một đám người ngây ngốc nhìn một bàn thức ăn thịnh soạn mà nuốt nước miếng một cái rõ to.Triệu Mẫn Ly nhìn mà thèm liền vứt hết mấy thứ râu ria ra khỏi đầu, hào hứng nhào qua Mặc Viên: “Tiểu Viên ngươi thực giỏi a. Đây là món gì nhìn thực lạ.”Bạch Yến Lê bên cạnh cũng háo hức không kém: “Đúng vậy, đúng vậy Tiểu Viên tỷ đây là món gì nhìn bóng bóng, mùi thơm thơm, thực muốn ăn ngay.”“Ừm… Đây là thịt ba chỉ chiên trộn nước mắm, canh đậu hủ non, củ sen hầm sườn non, mực dồn thịt xốt chua ngọt, canh mây, gỏi tôm củ sen, chè trôi bí đỏ cốt dừa.” Mặc Viên lần lượt nói tên các món ăn theo thứ tự.“Ta muốn ăn, ta muốn ăn.” Triệu Mẫn Ly cùng Bạch Yến Lê rốt cuộc hết kiên nhẫn la hét đòi ăn.Mặc Viên nhìn hành động như trẻ con của hai người mà buồn cười không thôi: “Ăn đi, cũng không có ai cấm các ngươi ăn.”“AAAA… Vậy bọn ta tới.” Dứt lời liền nhào tới ăn như thể bị bỏ đói từ kiếp trước hoàn toàn vứt sạch lễ nghi ra sau đầu.Mặc Viên bị tướng ăn của hai vị nào đó dọa cho đơ người. Hai người này… có nhất thiết phải như vậy không??? Nhìn như thể ma đói đầu thai vậy. Thực mất mặt! Nàng thật không muốn nhận thân với hai con ma đói này a!!!Sau một hồi cảm thán, chợt Mặc Viên nhớ ra điều gì liền quay sang nói: “Này, các ngươi cũng ăn đi! Ta làm rất nhiều!”Bọn cung nữ, thái giám nhìn thức ăn nuốt xuống một ngụm nước miếng e ngại nói: “Đa tạ ý tốt của Tiểu Viên cô nương, nhưng như vậy là không hợp quy tắc. Bọn nô tài (nô tỳ) không dám.”Mặc Viên thở ra một hơi. Nàng biết ngay mà, trong thứ gọi là hoàng cung này ăn một bữa cũng thật lắm quy với tắc bởi vậy nàng mới không thích ở đây.Cũng may sao khi nàng vào đây lại được ở Cẩm Tú cung Bạch Yến Lê_ một vị công chúa sớm đã dẫm hết mấy cái quy tắc đó ở dưới chân. Không thôi thì nàng nhất định sẽ bị cái đám cung quy với quy tắc bức cho điên.Âm thầm phỉ nhổ cung quy một hồi Mặc Viên mới quay qua nói với nhóm cung nhân: “Vậy các ngươi qua kia tự bưng lên cùng ăn đi. Ta có để phần cho các ngươi đó.”“A… đa tạ Tiểu Viên cô nương.” Một nhóm cung nhân hai mắt sáng lấp lánh nhìn Mặc Viên nói lời cảm tạ xong liền tự đi ăn phần của mình.Mặc Viên nhìn biểu hiện của bọn họ cười cười nói: “Được rồi, không cần khách khí, mau đi đi.”- ---------------------hello các tình yêu!!!