" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô…
Chương 11: Phó Từ và Lạc Y(2)
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… " Chờ anh "Phó Từ kéo vali rồi đuổi theo Lạc Y.Lạc Y mặc kệ Phó Từ ở đằng sau, cô rất bực mình, rất chi là bực mình a. Phải nói cô háo hức muốn trở về nước đến nhường nào, tưởng rằng người anh trai yêu dấu của mình sẽ ra đón ai ngờ lại vớ phải cái tên Phó Từ đáng ghét này.Phó Từ đi nhanh tới nắm tay cô nhét cô vào trong xe sau đó kêu tài xe lái xe." Em vẫn không thay đổi chút nào "" Kệ tôi, không liên quan gì đến anh "Phó Từ im lặng ngắm nhìn Lạc Y, khoé miệng không tự chủ mà cong lên. Cậu nhìn tài xế sau đó ra lệnh:" Xoay gương chiếu hậu qua chỗ khác, mắt nhìn thẳng, cậu mà quay người lại thì đừng trách tôi "" Vâng "" Lạc Y "Cô khó chịu quay người lại." Chuyện gì "Phó Từ không trả lời mà tiến lại gần cô, đôi môi nhanh chóng hôn nhẹ lên môi cô. Sau đó ghé sát tai cô nói." Lạc Y, anh nhớ em "Lạc Y bị hoá đá, hai mắt mở to chớp chớp. Nụ hôn đầu của cô, ôi trời ơi nụ hôn đầu cô gìn giữ bao nhiêu năm giờ lại bị cái tên Phó Từ chết tiệt này cướp mất. Còn nữa, cái tư thế này sao mà nó ám muộn vậy. Lạc Y tức giận đẩy cậu ra khỏi người mình." Anh...anh trả lại nụ hôn đầu của tôi, ai cho phép anh hôn tôi. Phó Từ chết tiệt, aaaaaa tức quá tức quá "" Em, anh đang nghiêm túc đấy "" Anh thế nào thì kệ anh, trả lại nụ hôn đầu cho tôi, trả đây, trả đây "Phó Từ ghì chặt hai vai cô." Lạc Y, em nghe anh nói có được không. Anh nhớ em, cũng đã hai năm rồi em cũng nên trả lời anh đi chứ "Lạc Y im lặng giây lát." Tôi không yêu anh "Phó Từ đợi chờ câu trả lời của cô hai năm, hôm nay rốt cuộc cũng nghe được đáp án. Nhưng nó không như anh mong đợi, anh từ từ buông lỏng đôi tay đặt trên vai cô. Giọng nói phảng phất nỗi buồn, hụt hẫng." Nhưng anh lại yêu em, Lạc Y anh sẽ không bỏ cuộc, anh sẽ làm cho em yêu anh. Ngoài em ra anh không muốn yêu một ai khác cả "-----Kỉ lục tuần này up được 3 chương lận😂😂
" Chờ anh "
Phó Từ kéo vali rồi đuổi theo Lạc Y.
Lạc Y mặc kệ Phó Từ ở đằng sau, cô rất bực mình, rất chi là bực mình a. Phải nói cô háo hức muốn trở về nước đến nhường nào, tưởng rằng người anh trai yêu dấu của mình sẽ ra đón ai ngờ lại vớ phải cái tên Phó Từ đáng ghét này.
Phó Từ đi nhanh tới nắm tay cô nhét cô vào trong xe sau đó kêu tài xe lái xe.
" Em vẫn không thay đổi chút nào "
" Kệ tôi, không liên quan gì đến anh "
Phó Từ im lặng ngắm nhìn Lạc Y, khoé miệng không tự chủ mà cong lên. Cậu nhìn tài xế sau đó ra lệnh:
" Xoay gương chiếu hậu qua chỗ khác, mắt nhìn thẳng, cậu mà quay người lại thì đừng trách tôi "
" Vâng "
" Lạc Y "
Cô khó chịu quay người lại.
" Chuyện gì "
Phó Từ không trả lời mà tiến lại gần cô, đôi môi nhanh chóng hôn nhẹ lên môi cô. Sau đó ghé sát tai cô nói.
" Lạc Y, anh nhớ em "
Lạc Y bị hoá đá, hai mắt mở to chớp chớp. Nụ hôn đầu của cô, ôi trời ơi nụ hôn đầu cô gìn giữ bao nhiêu năm giờ lại bị cái tên Phó Từ chết tiệt này cướp mất. Còn nữa, cái tư thế này sao mà nó ám muộn vậy. Lạc Y tức giận đẩy cậu ra khỏi người mình.
" Anh...anh trả lại nụ hôn đầu của tôi, ai cho phép anh hôn tôi. Phó Từ chết tiệt, aaaaaa tức quá tức quá "
" Em, anh đang nghiêm túc đấy "
" Anh thế nào thì kệ anh, trả lại nụ hôn đầu cho tôi, trả đây, trả đây "
Phó Từ ghì chặt hai vai cô.
" Lạc Y, em nghe anh nói có được không. Anh nhớ em, cũng đã hai năm rồi em cũng nên trả lời anh đi chứ "
Lạc Y im lặng giây lát.
" Tôi không yêu anh "
Phó Từ đợi chờ câu trả lời của cô hai năm, hôm nay rốt cuộc cũng nghe được đáp án. Nhưng nó không như anh mong đợi, anh từ từ buông lỏng đôi tay đặt trên vai cô. Giọng nói phảng phất nỗi buồn, hụt hẫng.
" Nhưng anh lại yêu em, Lạc Y anh sẽ không bỏ cuộc, anh sẽ làm cho em yêu anh. Ngoài em ra anh không muốn yêu một ai khác cả "
-----
Kỉ lục tuần này up được 3 chương lận
😂😂
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… " Chờ anh "Phó Từ kéo vali rồi đuổi theo Lạc Y.Lạc Y mặc kệ Phó Từ ở đằng sau, cô rất bực mình, rất chi là bực mình a. Phải nói cô háo hức muốn trở về nước đến nhường nào, tưởng rằng người anh trai yêu dấu của mình sẽ ra đón ai ngờ lại vớ phải cái tên Phó Từ đáng ghét này.Phó Từ đi nhanh tới nắm tay cô nhét cô vào trong xe sau đó kêu tài xe lái xe." Em vẫn không thay đổi chút nào "" Kệ tôi, không liên quan gì đến anh "Phó Từ im lặng ngắm nhìn Lạc Y, khoé miệng không tự chủ mà cong lên. Cậu nhìn tài xế sau đó ra lệnh:" Xoay gương chiếu hậu qua chỗ khác, mắt nhìn thẳng, cậu mà quay người lại thì đừng trách tôi "" Vâng "" Lạc Y "Cô khó chịu quay người lại." Chuyện gì "Phó Từ không trả lời mà tiến lại gần cô, đôi môi nhanh chóng hôn nhẹ lên môi cô. Sau đó ghé sát tai cô nói." Lạc Y, anh nhớ em "Lạc Y bị hoá đá, hai mắt mở to chớp chớp. Nụ hôn đầu của cô, ôi trời ơi nụ hôn đầu cô gìn giữ bao nhiêu năm giờ lại bị cái tên Phó Từ chết tiệt này cướp mất. Còn nữa, cái tư thế này sao mà nó ám muộn vậy. Lạc Y tức giận đẩy cậu ra khỏi người mình." Anh...anh trả lại nụ hôn đầu của tôi, ai cho phép anh hôn tôi. Phó Từ chết tiệt, aaaaaa tức quá tức quá "" Em, anh đang nghiêm túc đấy "" Anh thế nào thì kệ anh, trả lại nụ hôn đầu cho tôi, trả đây, trả đây "Phó Từ ghì chặt hai vai cô." Lạc Y, em nghe anh nói có được không. Anh nhớ em, cũng đã hai năm rồi em cũng nên trả lời anh đi chứ "Lạc Y im lặng giây lát." Tôi không yêu anh "Phó Từ đợi chờ câu trả lời của cô hai năm, hôm nay rốt cuộc cũng nghe được đáp án. Nhưng nó không như anh mong đợi, anh từ từ buông lỏng đôi tay đặt trên vai cô. Giọng nói phảng phất nỗi buồn, hụt hẫng." Nhưng anh lại yêu em, Lạc Y anh sẽ không bỏ cuộc, anh sẽ làm cho em yêu anh. Ngoài em ra anh không muốn yêu một ai khác cả "-----Kỉ lục tuần này up được 3 chương lận😂😂