" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô…
Chương 16
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… Phó Từ làm việc thật hiệu quả, đúng 5 phút sau một tập file được gửi đến mail của anh. Thừa Dật chuẩn bị mở nó ra xem thì tiếng gõ cửa vang lên." Cốc... cốc... cốc "" Vào đi "" Tổng giám đốc, phu nhân ở dưới sảnh bị Phương Mỹ đụng...đụng té "Thư kí Lâm nói xong thầm quan sát sắc mặt của anh." Cậu để làm cảnh "" Tôi...tôi "" Đi "Anh từ ghế đứng dậy, thư ký Lâm vội vã chạy theo phía sau anh.Dưới sảnh công ty...." Âyda phu nhân cô có sao không, a...cơm đổ hết rồi "" Cô cố ý "" Ô... tôi không có nha, là phu nhân đụng vào tôi trước mà. Đúng không mọi người "Mọi người có mặt ở đây đều hùa theo người phụ nữ kia." Đúng, đúng "" Phu nhân tổng giám đốc đây sao, nhìn giống một con người ở thì đúng hơn "" Hứ, tôi thấy tổng giám đốc cao quý bao nhiêu thì cô ta lại càng thấp hèn bấy nhiêu "" Haaaaa "Khả Ái nắm chặt lòng bàn tay, cô phải nhẫn nhịn. Cô không muốn vì chuyện cỏn con này mà làm kinh động đến anh." Tổng.... tổng giám đốc "Một người đàn ông tinh mắt nhìn thấy anh, miệng lắp bắp. Tất cả những người có mặt ở đây ai nấy đều căng thẳng, không dám nhìn anh." Đứng lên "Thừa Dật đến gần cô, lạnh lùng nói.Khả Ái ngạc nhiên bởi sự xuất hiện của anh nhưng cũng nghe theo anh mà đứng dậy." Phương Mỹ cô làm ở đây bao nhiêu năm rồi "Anh lạnh lùng nhìn ả ta.Ánh mắt sắc bén của anh làm ả nơm nớp lo sợ, lắp bắp nói." Dạ....3...3 năm "" Từ giờ cô bị xa thải "" Tổng giám đốc, tôi không thể mất công việc này được. Xin anh, đừng xa thải tôi, cầu xin anh "Anh mặc kệ lời cầu xin của ả ta nhìn sang thư ký Lâm ra lệnh." Xa thải tất cả những người có mặt ở đây, cho người dọn dẹp sạch sẽ "" Vâng ".........Khả Ái theo anh vào thang máy, đi thẳng lên phòng làm việc của anh." Cô đến đây làm gì "" Em muốn cảm ơn anh vì tấm vé nên kêu đầu bếp làm ít đồ ăn mang đến cho anh. Nhưng nó bị đổ mất rồi "" Khách hàng tặng, tuỳ tiện đem về "" Thì ra là vậy "Cô ngượng cười, hoá ra tấm vé đó không phải anh mua cho cô, hoá ra là do cô ảo tưởng." Không có việc gì thì đừng đến, đừng làm tôi mất mặt như ngày hôm nay "Anh lạnh nhạt nói ra những lời tổn thương cô." Vâng "Lời nói của anh làm lòng cô nhói đau, sự xuất hiện của cô ở công ty làm anh mất mặt đến thế sao." Còn nữa chuẩn bị tối cùng tôi đi dự tiệc "Cô gật đầu thay cho câu trả lời sau đó đi ra khỏi phòng làm việc của anh.
Phó Từ làm việc thật hiệu quả, đúng 5 phút sau một tập file được gửi đến mail của anh. Thừa Dật chuẩn bị mở nó ra xem thì tiếng gõ cửa vang lên.
" Cốc... cốc... cốc "
" Vào đi "
" Tổng giám đốc, phu nhân ở dưới sảnh bị Phương Mỹ đụng...đụng té "
Thư kí Lâm nói xong thầm quan sát sắc mặt của anh.
" Cậu để làm cảnh "
" Tôi...tôi "
" Đi "
Anh từ ghế đứng dậy, thư ký Lâm vội vã chạy theo phía sau anh.
Dưới sảnh công ty....
" Âyda phu nhân cô có sao không, a...cơm đổ hết rồi "
" Cô cố ý "
" Ô... tôi không có nha, là phu nhân đụng vào tôi trước mà. Đúng không mọi người "
Mọi người có mặt ở đây đều hùa theo người phụ nữ kia.
" Đúng, đúng "
" Phu nhân tổng giám đốc đây sao, nhìn giống một con người ở thì đúng hơn "
" Hứ, tôi thấy tổng giám đốc cao quý bao nhiêu thì cô ta lại càng thấp hèn bấy nhiêu "
" Haaaaa "
Khả Ái nắm chặt lòng bàn tay, cô phải nhẫn nhịn. Cô không muốn vì chuyện cỏn con này mà làm kinh động đến anh.
" Tổng.... tổng giám đốc "
Một người đàn ông tinh mắt nhìn thấy anh, miệng lắp bắp. Tất cả những người có mặt ở đây ai nấy đều căng thẳng, không dám nhìn anh.
" Đứng lên "
Thừa Dật đến gần cô, lạnh lùng nói.
Khả Ái ngạc nhiên bởi sự xuất hiện của anh nhưng cũng nghe theo anh mà đứng dậy.
" Phương Mỹ cô làm ở đây bao nhiêu năm rồi "
Anh lạnh lùng nhìn ả ta.
Ánh mắt sắc bén của anh làm ả nơm nớp lo sợ, lắp bắp nói.
" Dạ....3...3 năm "
" Từ giờ cô bị xa thải "
" Tổng giám đốc, tôi không thể mất công việc này được. Xin anh, đừng xa thải tôi, cầu xin anh "
Anh mặc kệ lời cầu xin của ả ta nhìn sang thư ký Lâm ra lệnh.
" Xa thải tất cả những người có mặt ở đây, cho người dọn dẹp sạch sẽ "
" Vâng "
.........
Khả Ái theo anh vào thang máy, đi thẳng lên phòng làm việc của anh.
" Cô đến đây làm gì "
" Em muốn cảm ơn anh vì tấm vé nên kêu đầu bếp làm ít đồ ăn mang đến cho anh. Nhưng nó bị đổ mất rồi "
" Khách hàng tặng, tuỳ tiện đem về "
" Thì ra là vậy "
Cô ngượng cười, hoá ra tấm vé đó không phải anh mua cho cô, hoá ra là do cô ảo tưởng.
" Không có việc gì thì đừng đến, đừng làm tôi mất mặt như ngày hôm nay "
Anh lạnh nhạt nói ra những lời tổn thương cô.
" Vâng "
Lời nói của anh làm lòng cô nhói đau, sự xuất hiện của cô ở công ty làm anh mất mặt đến thế sao.
" Còn nữa chuẩn bị tối cùng tôi đi dự tiệc "
Cô gật đầu thay cho câu trả lời sau đó đi ra khỏi phòng làm việc của anh.
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… Phó Từ làm việc thật hiệu quả, đúng 5 phút sau một tập file được gửi đến mail của anh. Thừa Dật chuẩn bị mở nó ra xem thì tiếng gõ cửa vang lên." Cốc... cốc... cốc "" Vào đi "" Tổng giám đốc, phu nhân ở dưới sảnh bị Phương Mỹ đụng...đụng té "Thư kí Lâm nói xong thầm quan sát sắc mặt của anh." Cậu để làm cảnh "" Tôi...tôi "" Đi "Anh từ ghế đứng dậy, thư ký Lâm vội vã chạy theo phía sau anh.Dưới sảnh công ty...." Âyda phu nhân cô có sao không, a...cơm đổ hết rồi "" Cô cố ý "" Ô... tôi không có nha, là phu nhân đụng vào tôi trước mà. Đúng không mọi người "Mọi người có mặt ở đây đều hùa theo người phụ nữ kia." Đúng, đúng "" Phu nhân tổng giám đốc đây sao, nhìn giống một con người ở thì đúng hơn "" Hứ, tôi thấy tổng giám đốc cao quý bao nhiêu thì cô ta lại càng thấp hèn bấy nhiêu "" Haaaaa "Khả Ái nắm chặt lòng bàn tay, cô phải nhẫn nhịn. Cô không muốn vì chuyện cỏn con này mà làm kinh động đến anh." Tổng.... tổng giám đốc "Một người đàn ông tinh mắt nhìn thấy anh, miệng lắp bắp. Tất cả những người có mặt ở đây ai nấy đều căng thẳng, không dám nhìn anh." Đứng lên "Thừa Dật đến gần cô, lạnh lùng nói.Khả Ái ngạc nhiên bởi sự xuất hiện của anh nhưng cũng nghe theo anh mà đứng dậy." Phương Mỹ cô làm ở đây bao nhiêu năm rồi "Anh lạnh lùng nhìn ả ta.Ánh mắt sắc bén của anh làm ả nơm nớp lo sợ, lắp bắp nói." Dạ....3...3 năm "" Từ giờ cô bị xa thải "" Tổng giám đốc, tôi không thể mất công việc này được. Xin anh, đừng xa thải tôi, cầu xin anh "Anh mặc kệ lời cầu xin của ả ta nhìn sang thư ký Lâm ra lệnh." Xa thải tất cả những người có mặt ở đây, cho người dọn dẹp sạch sẽ "" Vâng ".........Khả Ái theo anh vào thang máy, đi thẳng lên phòng làm việc của anh." Cô đến đây làm gì "" Em muốn cảm ơn anh vì tấm vé nên kêu đầu bếp làm ít đồ ăn mang đến cho anh. Nhưng nó bị đổ mất rồi "" Khách hàng tặng, tuỳ tiện đem về "" Thì ra là vậy "Cô ngượng cười, hoá ra tấm vé đó không phải anh mua cho cô, hoá ra là do cô ảo tưởng." Không có việc gì thì đừng đến, đừng làm tôi mất mặt như ngày hôm nay "Anh lạnh nhạt nói ra những lời tổn thương cô." Vâng "Lời nói của anh làm lòng cô nhói đau, sự xuất hiện của cô ở công ty làm anh mất mặt đến thế sao." Còn nữa chuẩn bị tối cùng tôi đi dự tiệc "Cô gật đầu thay cho câu trả lời sau đó đi ra khỏi phòng làm việc của anh.