" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô…
Chương 19: Đừng khóc, anh đau
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… Khả Ái mày đang mơ sao, tỉnh lại đi. Sao có thể là anh ấy." Khả Ái, đừng khóc "" Anh...sao...anh lại ở....ở đây "Cô ngước khuân mặt với đôi mắt đỏ heo nhìn người trước mắt." Anh yêu em "" Haaaaa anh lại nhận nhầm người rồi "Khả Ái cười chua chát, anh lại nhầm tưởng cô là Uyển Nhi nữa sao. Ba từ này vốn dĩ nó chẳng phải giành cho cô." Không anh không lầm, Khả Ái anh thực sự yêu em mất rồi "Thừa Dật nghiêm túc, trái tim anh thật sự đã rung động. Bấy lâu nay anh luôn cho rằng cả đời này sẽ không một ai có thể bước vào trái tim anh, bởi vì trong tim anh chỉ có một mình Uyển Nhi, mãi mãi chỉ có cô ấy. Nhưng không anh đã sai, anh đã yêu người con gái này tự lúc nào rồi anh cũng không biết nữa. Và hiện tại người anh yêu cũng chỉ có mình cô. Đã đến lúc anh nên đặt Uyển Nhi vào tận sâu trong trái tim của mình mãi mãi." Anh.... em....anh nói yêu...yêu em "" Ừm "" Anh vẫn chưa tỉnh rượu đúng không "" Anh không say, anh hoàn toàn tỉnh táo "" Thừa Dật, em là ai "" Em là Khả Ái "Khả Ái xúc động ôm anh, ba năm cô chờ đợi đã ba năm." Đừng khóc, anh đau "Thừa Dật v**t v* lưng cô." Thừa Dật... hix...hix...anh thật sự yêu em sao "" Ừm "Thừa Dật hôn lên mái tóc cô, sau đó bế bổng cả người cô lên giường, cởi bỏ tấm chăn vẫn quấn quanh người cô. Nhẹ nhàng đến bên tủ lấy quần áo thay cho cô." Nếu sau này em muốn khóc anh sẵn sàng cho em mượn bờ vai của anh, đừng ngồi dưới sàn nữa lạnh lắm "-----Không hay đừng ném đá nhá!!! Có lỗi gì mai ta sửa sau😑😑Tranh thủ viết cho các nàng, mấy hôm nay thi mệt mỏi quá😫vote cho ta có động lực ngày mai thi môn cuối nào❤️❤️
Khả Ái mày đang mơ sao, tỉnh lại đi. Sao có thể là anh ấy.
" Khả Ái, đừng khóc "
" Anh...sao...anh lại ở....ở đây "
Cô ngước khuân mặt với đôi mắt đỏ heo nhìn người trước mắt.
" Anh yêu em "
" Haaaaa anh lại nhận nhầm người rồi "
Khả Ái cười chua chát, anh lại nhầm tưởng cô là Uyển Nhi nữa sao. Ba từ này vốn dĩ nó chẳng phải giành cho cô.
" Không anh không lầm, Khả Ái anh thực sự yêu em mất rồi "
Thừa Dật nghiêm túc, trái tim anh thật sự đã rung động. Bấy lâu nay anh luôn cho rằng cả đời này sẽ không một ai có thể bước vào trái tim anh, bởi vì trong tim anh chỉ có một mình Uyển Nhi, mãi mãi chỉ có cô ấy. Nhưng không anh đã sai, anh đã yêu người con gái này tự lúc nào rồi anh cũng không biết nữa. Và hiện tại người anh yêu cũng chỉ có mình cô. Đã đến lúc anh nên đặt Uyển Nhi vào tận sâu trong trái tim của mình mãi mãi.
" Anh.... em....anh nói yêu...yêu em "
" Ừm "
" Anh vẫn chưa tỉnh rượu đúng không "
" Anh không say, anh hoàn toàn tỉnh táo "
" Thừa Dật, em là ai "
" Em là Khả Ái "
Khả Ái xúc động ôm anh, ba năm cô chờ đợi đã ba năm.
" Đừng khóc, anh đau "
Thừa Dật v**t v* lưng cô.
" Thừa Dật... hix...hix...anh thật sự yêu em sao "
" Ừm "
Thừa Dật hôn lên mái tóc cô, sau đó bế bổng cả người cô lên giường, cởi bỏ tấm chăn vẫn quấn quanh người cô. Nhẹ nhàng đến bên tủ lấy quần áo thay cho cô.
" Nếu sau này em muốn khóc anh sẵn sàng cho em mượn bờ vai của anh, đừng ngồi dưới sàn nữa lạnh lắm "
-----
Không hay đừng ném đá nhá!!! Có lỗi gì mai ta sửa sau😑😑
Tranh thủ viết cho các nàng, mấy hôm nay thi mệt mỏi quá
😫
vote cho ta có động lực ngày mai thi môn cuối nào
❤️❤️
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… Khả Ái mày đang mơ sao, tỉnh lại đi. Sao có thể là anh ấy." Khả Ái, đừng khóc "" Anh...sao...anh lại ở....ở đây "Cô ngước khuân mặt với đôi mắt đỏ heo nhìn người trước mắt." Anh yêu em "" Haaaaa anh lại nhận nhầm người rồi "Khả Ái cười chua chát, anh lại nhầm tưởng cô là Uyển Nhi nữa sao. Ba từ này vốn dĩ nó chẳng phải giành cho cô." Không anh không lầm, Khả Ái anh thực sự yêu em mất rồi "Thừa Dật nghiêm túc, trái tim anh thật sự đã rung động. Bấy lâu nay anh luôn cho rằng cả đời này sẽ không một ai có thể bước vào trái tim anh, bởi vì trong tim anh chỉ có một mình Uyển Nhi, mãi mãi chỉ có cô ấy. Nhưng không anh đã sai, anh đã yêu người con gái này tự lúc nào rồi anh cũng không biết nữa. Và hiện tại người anh yêu cũng chỉ có mình cô. Đã đến lúc anh nên đặt Uyển Nhi vào tận sâu trong trái tim của mình mãi mãi." Anh.... em....anh nói yêu...yêu em "" Ừm "" Anh vẫn chưa tỉnh rượu đúng không "" Anh không say, anh hoàn toàn tỉnh táo "" Thừa Dật, em là ai "" Em là Khả Ái "Khả Ái xúc động ôm anh, ba năm cô chờ đợi đã ba năm." Đừng khóc, anh đau "Thừa Dật v**t v* lưng cô." Thừa Dật... hix...hix...anh thật sự yêu em sao "" Ừm "Thừa Dật hôn lên mái tóc cô, sau đó bế bổng cả người cô lên giường, cởi bỏ tấm chăn vẫn quấn quanh người cô. Nhẹ nhàng đến bên tủ lấy quần áo thay cho cô." Nếu sau này em muốn khóc anh sẵn sàng cho em mượn bờ vai của anh, đừng ngồi dưới sàn nữa lạnh lắm "-----Không hay đừng ném đá nhá!!! Có lỗi gì mai ta sửa sau😑😑Tranh thủ viết cho các nàng, mấy hôm nay thi mệt mỏi quá😫vote cho ta có động lực ngày mai thi môn cuối nào❤️❤️