" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô…
Chương 21
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… Cô bị anh hôn đến trời đất quay cuồng, thấy cô dường như sắp ngạt thở lúc đó anh mới buông ra. Cô như với được chiếc phao cứu sinh hít lấy hít để không khí." Haa, ăn sáng rồi anh đưa em tới một nơi "Anh cười nhìn cô." Vâng "Sau đó anh ôm cô xuống phòng ăn, sau khi ăn sáng xong anh ngồi dưới phòng khách chờ cô thay đồ.Khả Ái tâm trạng hào hứng thử hết bộ này đến bộ khác, cuối cùng cô chọn một chiếc đầm màu trắng dài tới đầu ngối. Trang điểm nhẹ, chuẩn bị đi xuống lầu thì điện thoại trong tay cô reo lên.Khả Ái nắm chặt điện thoại trong tay nhìn tên người đang gọi đến, cuối cùng vẫn nhận máy." Alo "" Khả Ái anh có thể gặp em được không "" Em....em có hẹn rồi "Cô ngập ngừng, thì ra hôm nay là cuối tuần. Cô có hẹn với Thừa Hưng, nhưng cô không thể từ chối anh. Khó khăn lắm cô mới được anh trở đi chơi, có phải cô ích kỉ quá không, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình." Vậy ngày mai em rảnh không "" Em....em không biết "" Muốn gặp em khó đến vậy sao "Sau đó điện thoại liền bị người đầu dây bên kia tắt máy." Xin lỗi "Khả Ái thở dài sau đó đi xuống lầu.------Chiếc xe dừng lại nơi ngoại ô, anh xuống mở cửa xe cho cô. Mười ngón tay đan chặt vào nhau dẫn cô đi vào cửa tiệm xinh xắn phía trước.Khả Ái ngắm nhìn xung quanh, bên trong trang trí thật đẹp, thật lộng lẫy nha. Oa, hai mắt cô bỗng sáng rực khi nhìn thấy những bức tranh treo trên tường." Đẹp thật "" Thích không "" Rất thích "" Có muốn thử vẽ một bức tranh hay không "" Cảm ơn anh "Cô nhón chân hôn nhẹ bên má anh, sau đó chạy qua bên kia tỉ mỉ ngồi vẽ." Giám đốc "Thư ký Trần khom người nói nhỏ bên tai anh điều gì đó, chỉ thấy khuân mặt Thừa Dật lại trở nên lạnh lẽo, sau đó đôi giày da bóng nhoáng quay gót đi ra ngoài.
Cô bị anh hôn đến trời đất quay cuồng, thấy cô dường như sắp ngạt thở lúc đó anh mới buông ra. Cô như với được chiếc phao cứu sinh hít lấy hít để không khí.
" Haa, ăn sáng rồi anh đưa em tới một nơi "
Anh cười nhìn cô.
" Vâng "
Sau đó anh ôm cô xuống phòng ăn, sau khi ăn sáng xong anh ngồi dưới phòng khách chờ cô thay đồ.
Khả Ái tâm trạng hào hứng thử hết bộ này đến bộ khác, cuối cùng cô chọn một chiếc đầm màu trắng dài tới đầu ngối. Trang điểm nhẹ, chuẩn bị đi xuống lầu thì điện thoại trong tay cô reo lên.
Khả Ái nắm chặt điện thoại trong tay nhìn tên người đang gọi đến, cuối cùng vẫn nhận máy.
" Alo "
" Khả Ái anh có thể gặp em được không "
" Em....em có hẹn rồi "
Cô ngập ngừng, thì ra hôm nay là cuối tuần. Cô có hẹn với Thừa Hưng, nhưng cô không thể từ chối anh. Khó khăn lắm cô mới được anh trở đi chơi, có phải cô ích kỉ quá không, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình.
" Vậy ngày mai em rảnh không "
" Em....em không biết "
" Muốn gặp em khó đến vậy sao "
Sau đó điện thoại liền bị người đầu dây bên kia tắt máy.
" Xin lỗi "
Khả Ái thở dài sau đó đi xuống lầu.
------
Chiếc xe dừng lại nơi ngoại ô, anh xuống mở cửa xe cho cô. Mười ngón tay đan chặt vào nhau dẫn cô đi vào cửa tiệm xinh xắn phía trước.
Khả Ái ngắm nhìn xung quanh, bên trong trang trí thật đẹp, thật lộng lẫy nha. Oa, hai mắt cô bỗng sáng rực khi nhìn thấy những bức tranh treo trên tường.
" Đẹp thật "
" Thích không "
" Rất thích "
" Có muốn thử vẽ một bức tranh hay không "
" Cảm ơn anh "
Cô nhón chân hôn nhẹ bên má anh, sau đó chạy qua bên kia tỉ mỉ ngồi vẽ.
" Giám đốc "
Thư ký Trần khom người nói nhỏ bên tai anh điều gì đó, chỉ thấy khuân mặt Thừa Dật lại trở nên lạnh lẽo, sau đó đôi giày da bóng nhoáng quay gót đi ra ngoài.
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… Cô bị anh hôn đến trời đất quay cuồng, thấy cô dường như sắp ngạt thở lúc đó anh mới buông ra. Cô như với được chiếc phao cứu sinh hít lấy hít để không khí." Haa, ăn sáng rồi anh đưa em tới một nơi "Anh cười nhìn cô." Vâng "Sau đó anh ôm cô xuống phòng ăn, sau khi ăn sáng xong anh ngồi dưới phòng khách chờ cô thay đồ.Khả Ái tâm trạng hào hứng thử hết bộ này đến bộ khác, cuối cùng cô chọn một chiếc đầm màu trắng dài tới đầu ngối. Trang điểm nhẹ, chuẩn bị đi xuống lầu thì điện thoại trong tay cô reo lên.Khả Ái nắm chặt điện thoại trong tay nhìn tên người đang gọi đến, cuối cùng vẫn nhận máy." Alo "" Khả Ái anh có thể gặp em được không "" Em....em có hẹn rồi "Cô ngập ngừng, thì ra hôm nay là cuối tuần. Cô có hẹn với Thừa Hưng, nhưng cô không thể từ chối anh. Khó khăn lắm cô mới được anh trở đi chơi, có phải cô ích kỉ quá không, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình." Vậy ngày mai em rảnh không "" Em....em không biết "" Muốn gặp em khó đến vậy sao "Sau đó điện thoại liền bị người đầu dây bên kia tắt máy." Xin lỗi "Khả Ái thở dài sau đó đi xuống lầu.------Chiếc xe dừng lại nơi ngoại ô, anh xuống mở cửa xe cho cô. Mười ngón tay đan chặt vào nhau dẫn cô đi vào cửa tiệm xinh xắn phía trước.Khả Ái ngắm nhìn xung quanh, bên trong trang trí thật đẹp, thật lộng lẫy nha. Oa, hai mắt cô bỗng sáng rực khi nhìn thấy những bức tranh treo trên tường." Đẹp thật "" Thích không "" Rất thích "" Có muốn thử vẽ một bức tranh hay không "" Cảm ơn anh "Cô nhón chân hôn nhẹ bên má anh, sau đó chạy qua bên kia tỉ mỉ ngồi vẽ." Giám đốc "Thư ký Trần khom người nói nhỏ bên tai anh điều gì đó, chỉ thấy khuân mặt Thừa Dật lại trở nên lạnh lẽo, sau đó đôi giày da bóng nhoáng quay gót đi ra ngoài.