" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô…
Chương 25: Sự thật thực đau lòng(4)
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… " Em nghĩ chúng ta nên kết thúc cuộc hôn nhân này rồi, em không muốn yêu anh nữa. Yêu anh em rất mệt "Quyết định này của cô phải chăng là đúng." Được, anh đồng ý ly hôn "" Vâng "Anh có thể dễ dàng đồng ý như vậy. Vậy mà cô lại nghĩ anh sẽ từ chối chứ, cô có phải quá ảo tưởng không." Anh xin lỗi "Anh nhìn theo bóng lưng của cô.Sau khi anh đi, Khả Ái từ trong phòng bước ra. Trên tay cầm theo vali, đã đến lúc cô rời khỏi nơi này, ngôi nhà của cô và anh. Thừa Dật từ giờ trở về sau chúng ta như hai người xa lạ, tình yêu em dành cho anh cũng sẽ kết thúc từ đây.Tại Tống gia....." Ông cho người theo dõi con "" Nếu không cho người theo dõi con thì ta làm sao biết được con đối sử với Khả Ái như thế nào, bên ngoài làm những gì có lỗi với nó. "" Khả Ái cuộc đời con bé chưa đủ đau thương sao, tại sao con còn có thể tổn thương nó. Ta gả nó cho con vì muốn con chăm sóc yêu thương con bé, ta biết anh họ con cũng yêu con bé. Nhưng vì sao ta lại không gả nó cho anh con mà ta lại gả nó cho con, bởi vì ta biết con bé yêu thích con. Còn con thì sao hết lần này đến lần khác tổn thương nó, con tốt nhất hãy cho ta một lời giải thích rõ ràng "Ông nội Tống tức giận đứng lên từ trên ghế." Nếu không phải anh ta đâm chết Uyển Nhi con sẽ không tổn thương cô ấy, tất cả mọi chuyện là tại anh ta. Ông muốn con giải thích như thế nào "Thừa Dật mất kiểm soát rống to." Ta... "" Khôngggg....khônggggg "Tiếng thét từ bên ngoài vọng vào khiến hai người giật mình, Thừa Dật nhanh chóng chạy ra ngoài. Ông nội Tống cũng chống gậy đi theo sau.Lạc Y ngồi trước cửa thư phòng hai tay ôm chặt đầu, tình cờ cô nghe được cuộc nói chuyện của anh và ông nội. Tất cả hình ảnh đó lại hiện lên trước mắt cô, điều mà cô luôn bị ám ảnh mỗi khi về đêm." Lạc Y em sao thế, Lạc Y "Thừa Dật khẩn trương, ôm thân hình run run của Lạc Y đứng dậy dìu cô ngồi xuống ghế." Anh hai...em xin lỗi....em chính là...là....hix...là "Lạc Y nước mắt tèm lem ngập ngừng nói." Lạc Y em muốn nói gì "" Anh hai...em.... "" Lạc Y "Ông nội Tống cắt ngang lời nói của Lạc Y.-------20⭐️ Tối up tiếp 2c
" Em nghĩ chúng ta nên kết thúc cuộc hôn nhân này rồi, em không muốn yêu anh nữa. Yêu anh em rất mệt "
Quyết định này của cô phải chăng là đúng.
" Được, anh đồng ý ly hôn "
" Vâng "
Anh có thể dễ dàng đồng ý như vậy. Vậy mà cô lại nghĩ anh sẽ từ chối chứ, cô có phải quá ảo tưởng không.
" Anh xin lỗi "
Anh nhìn theo bóng lưng của cô.
Sau khi anh đi, Khả Ái từ trong phòng bước ra. Trên tay cầm theo vali, đã đến lúc cô rời khỏi nơi này, ngôi nhà của cô và anh. Thừa Dật từ giờ trở về sau chúng ta như hai người xa lạ, tình yêu em dành cho anh cũng sẽ kết thúc từ đây.
Tại Tống gia.....
" Ông cho người theo dõi con "
" Nếu không cho người theo dõi con thì ta làm sao biết được con đối sử với Khả Ái như thế nào, bên ngoài làm những gì có lỗi với nó. "
" Khả Ái cuộc đời con bé chưa đủ đau thương sao, tại sao con còn có thể tổn thương nó. Ta gả nó cho con vì muốn con chăm sóc yêu thương con bé, ta biết anh họ con cũng yêu con bé. Nhưng vì sao ta lại không gả nó cho anh con mà ta lại gả nó cho con, bởi vì ta biết con bé yêu thích con. Còn con thì sao hết lần này đến lần khác tổn thương nó, con tốt nhất hãy cho ta một lời giải thích rõ ràng "
Ông nội Tống tức giận đứng lên từ trên ghế.
" Nếu không phải anh ta đâm chết Uyển Nhi con sẽ không tổn thương cô ấy, tất cả mọi chuyện là tại anh ta. Ông muốn con giải thích như thế nào "
Thừa Dật mất kiểm soát rống to.
" Ta... "
" Khôngggg....khônggggg "
Tiếng thét từ bên ngoài vọng vào khiến hai người giật mình, Thừa Dật nhanh chóng chạy ra ngoài. Ông nội Tống cũng chống gậy đi theo sau.
Lạc Y ngồi trước cửa thư phòng hai tay ôm chặt đầu, tình cờ cô nghe được cuộc nói chuyện của anh và ông nội. Tất cả hình ảnh đó lại hiện lên trước mắt cô, điều mà cô luôn bị ám ảnh mỗi khi về đêm.
" Lạc Y em sao thế, Lạc Y "
Thừa Dật khẩn trương, ôm thân hình run run của Lạc Y đứng dậy dìu cô ngồi xuống ghế.
" Anh hai...em xin lỗi....em chính là...là....hix...là "
Lạc Y nước mắt tèm lem ngập ngừng nói.
" Lạc Y em muốn nói gì "
" Anh hai...em.... "
" Lạc Y "
Ông nội Tống cắt ngang lời nói của Lạc Y.
-------
20⭐️ Tối up tiếp 2c
Người Thay Thế - Thanh NgọcTác giả: Thanh NgọcTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược" Thừa Dật anh say rồi, em dìu anh về phòng " " Uyển Nhi đúng là em rồi, em quay về với anh rồi đúng không " " Thừa Dật, em là Khả Ái " " Cô đi đi " Anh đẩy cô ra khỏi người rồi loạng choạng bước về phòng. Bị anh đối xử như vậy, cô không khóc vì cô đã quen với cái cảnh này rồi. Nhìn theo bóng lưng anh, cô nở nụ cười tự giễu sau đó quay người đi về hướng ngược lại. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, bên cạnh là ly cà phê. Cô nói: " Thừa Dật, uống cà phê vào buổi sáng không tốt. Em đi lấy cho anh cốc sữa " " Không cần, cô vào ăn sáng rồi cùng tôi về thăm ông nội " Anh lạnh nhạt rồi bỏ lại cô mà đi lên lầu. Sau khi ăn sáng xong cô lên phòng thay đồ cùng anh về thăm ông nội. Trên đường đi không ai nói với ai câu nào. Anh đang lái xe cảm giác như có ai đó đang nhìn mình, quay sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm anh đến nỗi anh nhìn lại cô, cô cũng không biết. Anh nhíu mày, mắt vẫn chăm chú lái xe lạnh nhạt nói: " Nhìn đủ chưa " " A... Em xin lỗi " Cô… " Em nghĩ chúng ta nên kết thúc cuộc hôn nhân này rồi, em không muốn yêu anh nữa. Yêu anh em rất mệt "Quyết định này của cô phải chăng là đúng." Được, anh đồng ý ly hôn "" Vâng "Anh có thể dễ dàng đồng ý như vậy. Vậy mà cô lại nghĩ anh sẽ từ chối chứ, cô có phải quá ảo tưởng không." Anh xin lỗi "Anh nhìn theo bóng lưng của cô.Sau khi anh đi, Khả Ái từ trong phòng bước ra. Trên tay cầm theo vali, đã đến lúc cô rời khỏi nơi này, ngôi nhà của cô và anh. Thừa Dật từ giờ trở về sau chúng ta như hai người xa lạ, tình yêu em dành cho anh cũng sẽ kết thúc từ đây.Tại Tống gia....." Ông cho người theo dõi con "" Nếu không cho người theo dõi con thì ta làm sao biết được con đối sử với Khả Ái như thế nào, bên ngoài làm những gì có lỗi với nó. "" Khả Ái cuộc đời con bé chưa đủ đau thương sao, tại sao con còn có thể tổn thương nó. Ta gả nó cho con vì muốn con chăm sóc yêu thương con bé, ta biết anh họ con cũng yêu con bé. Nhưng vì sao ta lại không gả nó cho anh con mà ta lại gả nó cho con, bởi vì ta biết con bé yêu thích con. Còn con thì sao hết lần này đến lần khác tổn thương nó, con tốt nhất hãy cho ta một lời giải thích rõ ràng "Ông nội Tống tức giận đứng lên từ trên ghế." Nếu không phải anh ta đâm chết Uyển Nhi con sẽ không tổn thương cô ấy, tất cả mọi chuyện là tại anh ta. Ông muốn con giải thích như thế nào "Thừa Dật mất kiểm soát rống to." Ta... "" Khôngggg....khônggggg "Tiếng thét từ bên ngoài vọng vào khiến hai người giật mình, Thừa Dật nhanh chóng chạy ra ngoài. Ông nội Tống cũng chống gậy đi theo sau.Lạc Y ngồi trước cửa thư phòng hai tay ôm chặt đầu, tình cờ cô nghe được cuộc nói chuyện của anh và ông nội. Tất cả hình ảnh đó lại hiện lên trước mắt cô, điều mà cô luôn bị ám ảnh mỗi khi về đêm." Lạc Y em sao thế, Lạc Y "Thừa Dật khẩn trương, ôm thân hình run run của Lạc Y đứng dậy dìu cô ngồi xuống ghế." Anh hai...em xin lỗi....em chính là...là....hix...là "Lạc Y nước mắt tèm lem ngập ngừng nói." Lạc Y em muốn nói gì "" Anh hai...em.... "" Lạc Y "Ông nội Tống cắt ngang lời nói của Lạc Y.-------20⭐️ Tối up tiếp 2c