Tác giả:

Tôi là một đứa trẻ không cha không mẹ, không người thân thích. Tôi phải lang thang khắp đầu đường xó chợ chỉ để kiếm miếng cơm qua ngày. Tôi chưa bao giờ cảm nhận được hơi ấm của cha, tình thương của mẹ hay bất kỳ một cử chỉ ân cần nào từ những người xung quanh. Họ coi tôi là rác rưởi, là thứ bẩn thỉu, là tầng lớp tận cùng của đáy xã hội. Cuộc sống của tôi mỗi ngày đều diễn ra trong giành giật từng miếng ăn từng chỗ ngủ với bọn trẻ lang thang và những kẻ ăn mày. Cho đến một ngày kia, mọi thứ của tôi đã hoàn toàn thay đổi... Tôi nhìn thấy một đôi tình nhân ngồi ở ghế đá bên kia đường, tôi thèm cái bánh mì trên tay của cô gái đó. Tôi cố gắng đợi xem, đợi xem bọn họ có bỏ lại nửa ổ như những người khác không. Qủa nhiên, cô gái chỉ ăn vài miếng rồi để lại nửa ổ bánh mì. Nhanh như chớp, tôi cố gắng băng qua đường để lấy miếng bánh đó, tôi sợ những đứa trẻ khác sẽ cướp mất bữa ăn hôm nay của mình. Tôi băng qua đường thật nhanh, không biết rằng có một chiếc ô tô sắp lao đến. Tôi nhìn thấy…

Truyện chữ