Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 419: Anh Đường biết là tốt rồi!

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Hai đầu gối trùng điệp Phó của Phó Kiến Văn ở dưới gầm bàn, chân dài không chút biến sắc, không nặng không nhẹ đạp lên ghế của Đường Tây, dưới ánh đèn tao nhã, con mắt của Phó Kiến Văn híp lại, gương mặt cương nghị lộ ra lực uy h**p, xác thực khiến cho một người nhiều năm không gặp Phó Kiến Văn như Đường Tây cảm thấy bất ngờBây giờ Phó Kiến Văn đã không giống với vị luật sư đánh đâu thắng đó trước kia, mà giữa hai hàng lông mày thâm thúy chính là sự cao thâm khó lường, cặp mắt đen sâu thẳm, bình tĩnh như nước, con ngươi lãnh đạm không chút biến sắc, nhưng lại mang đến cho người khác cảm thấy đe doạĐường Tây nhìn ra được, bây giờ Phó Kiến Văn đã biến thành con người khác, mặc dù như vậy nhưng càng khiến cho Phó Kiến Văn trở nên thành thục cơ trí!Loại khí chất uy h**p này, ngoại trừ người sinh ra đã có như Tạ Tĩnh Thu, thì chắc hẳn đã phải trải qua bao nhiêu sóng gió mới có thể mài giũa thành công"Câm miệng của chú lại!" Con mắt hẹp dài của Kỷ Tự Bạch híp lại, lộ ra ý lạnh Thực ra gọi Đường Tây là chú bởi vì Kỷ Tự Bạch tôn trọng cô của mình chứ thực ra Đường Tây cũng chỉ sấp sỉ tuổi của Kỷ Tự Bạch, hơn nữa trước đây hai người còn rất ghét nhau"Đường Tây, anh ngứa miệng sao!" Vưu Gia Hân sợ cháu trai của mình tức giận, quay lại lườm Đường Tây một cái, "Có thể thật yên ổn ăn một bữa cơm cho ngon không! Nhất định phải chọc em tức giận!""Anh Đường Tây, đây là Tố Tâm, vợ của anh Kiến Văn, anh nói chuyện hãy tôn trọng một chút!" Tạ Tĩnh Tĩnh cũng cau màyTrong lúc nhất thời, Đường Tây chính là cái đích cho mọi người hướng mũi giáo đến, khiến anh ta trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích"Được được được, tôi câm miệng tôi câm miệng!" Đường Tây rốt cuộc là sợ Vưu Gia HânĐường Tây nói xong câu này vẫn thấy giày da của Phó Kiến Văn còn đạp ở trên ghế của anh ta, anh ta ngước mắt lên nhìn Phó Kiến VănĐường Tây rõ ràng ý tứ của Phó Kiến Văn, ý của Phó Kiến Văn đây là chờ anh ta xin lỗi Tố TâmKỳ thực Đường Tây cũng không phải ghét bỏ gì Tố Tâm, đích cuối cùng của anh ta chỉ là nhằm vào Kỷ Tự Bạch mà thôi"Phó tổng, có gì xin nói thẳng!" Đường Tây rõ ràng ý tứ của Phó Kiến Văn nhưng vẫn còn giả bộ hồ đồTố Tâm phát hiện ra động tác dưới bàn của Phó Kiến Văn, cô duỗi tay nắm chặt cổ tay của anh lạiPhó Kiến Văn nói Kỷ Tự Bạch chính là người bạn quan trọng của anh, hôm nay là Kỷ Tự Bạch mời ăn cơm, lại là để nói chuyện kết hôn, Tố Tâm không muốn làm chuyện này căng thẳng lên"Anh không chịu được người phụ nữ của mình phải chịu oan ức!" Phó Kiến Văn dựa lưng vào ghế dựa, mở cúc áo âu phục của mình ra, giọng nói bình tĩnh nhưng vẫn lộ ra mấy phần ương ngạnhKhí chất của Phó Kiến Văn đều là uy h**p, khiến cho Đường Tây cảm nhận bị áp bứcRất hiếm khi Phó Kiến Văn ương như hiện tại Có thể nói ngang như một đứa trẻ con vậyVưu Gia Hân lúng túng: "Chú Kiến Văn "Cá tính của Đường Tây Vưu Gia Hân hiểu rất rõ, thà bị gãy chứ không chịu cong Kiêu ngạo từ trong xương tuỷ, chưa bao giờ chịu cúi đầu trước người khácĐường Tây nghe Vưu Gia Hân gọi Phó Kiến Văn là chú xong da đầu liền tê dại!Một tiếng chú này, khiến cho thân phận của Đường Tây thấp đi một bậcỞ trong lòng Đường Tây, ngoại trừ Vưu Gia Hân, những người phụ nữ khác oan ức hay không oan ức không có quan hệ gì với anh taNhưng hôm nay, khi Phó Kiến Văn nói, anh không chịu được người phụ nữ của mình chịu oan ức, Đường Tây đã có mấy phần thưởng thức đối với Phó Kiến VănNgười khác đều nói Đường Tây cưng chiều Vưu Gia Hân quá mức, Đường Tây đều nói chăm sóc vợ là bổn phận của người chồng, chẳng có gì là quá mức với không quá mức cả Và hôm nay, ngoại trừ anh ta ra, thì Phó Kiến Văn còn hơn như vậy!Xem ra lời xin lỗi này Đường Tây không nói không được rồiĐường Tây nhìn về phía Tố Tâm: "Phó phu nhân, xin lỗi vì lời nói của tôi mà khiến cô không vui, tôi không có ý nhằm vào cô, tôi thường ngày độc mồm độc miệng quen rồi, điều này mọi người ở thành phố B đều biết "Đường Tây xin lỗi, Phó Kiến Văn mới rút chân của mình lạiTố Tâm gật gật đầu, hơi cười nói một câu: "Anh Đường biết là tốt rồi!"Nghe Tố Tâm nói xong, Đường Tây bị nghẹn"Hahah " Tạ Tĩnh Tĩnh vừa mới cho nước vào miệng, bị chọc cười làm rớt ra một ítNgay cả Vưu Gia Hân cũng không nhịn được che miệng cười không ngừngMọi người đều cho rằng với tính cách của Tố Tâm cô sẽ nói không sao, sau đó chuyện này coi như là đã giải quyết xong, ai có thể nghĩ tới Tố Tâm lại gật gật đầu nói biết là tốt rồi*Ai bảo dám bắt nạt vợ anh, anh lại đá cho không xịt phát nào bây giờ, đọc rồi đừng quên VOTE cho sữa để sữa có động lực nha Sữa sẽ trả đủ 4 chương trong ngày, đừng giục sữa tội sữa *

Hai đầu gối trùng điệp Phó của Phó Kiến Văn ở dưới gầm bàn, chân dài không chút biến sắc, không nặng không nhẹ đạp lên ghế của Đường Tây, dưới ánh đèn tao nhã, con mắt của Phó Kiến Văn híp lại, gương mặt cương nghị lộ ra lực uy h**p, xác thực khiến cho một người nhiều năm không gặp Phó Kiến Văn như Đường Tây cảm thấy bất ngờ

Bây giờ Phó Kiến Văn đã không giống với vị luật sư đánh đâu thắng đó trước kia, mà giữa hai hàng lông mày thâm thúy chính là sự cao thâm khó lường, cặp mắt đen sâu thẳm, bình tĩnh như nước, con ngươi lãnh đạm không chút biến sắc, nhưng lại mang đến cho người khác cảm thấy đe doạ

Đường Tây nhìn ra được, bây giờ Phó Kiến Văn đã biến thành con người khác, mặc dù như vậy nhưng càng khiến cho Phó Kiến Văn trở nên thành thục cơ trí!

Loại khí chất uy h**p này, ngoại trừ người sinh ra đã có như Tạ Tĩnh Thu, thì chắc hẳn đã phải trải qua bao nhiêu sóng gió mới có thể mài giũa thành công

"Câm miệng của chú lại!" Con mắt hẹp dài của Kỷ Tự Bạch híp lại, lộ ra ý lạnh Thực ra gọi Đường Tây là chú bởi vì Kỷ Tự Bạch tôn trọng cô của mình chứ thực ra Đường Tây cũng chỉ sấp sỉ tuổi của Kỷ Tự Bạch, hơn nữa trước đây hai người còn rất ghét nhau

"Đường Tây, anh ngứa miệng sao!" Vưu Gia Hân sợ cháu trai của mình tức giận, quay lại lườm Đường Tây một cái, "Có thể thật yên ổn ăn một bữa cơm cho ngon không! Nhất định phải chọc em tức giận!"

"Anh Đường Tây, đây là Tố Tâm, vợ của anh Kiến Văn, anh nói chuyện hãy tôn trọng một chút!" Tạ Tĩnh Tĩnh cũng cau mày

Trong lúc nhất thời, Đường Tây chính là cái đích cho mọi người hướng mũi giáo đến, khiến anh ta trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích

"Được được được, tôi câm miệng tôi câm miệng!" Đường Tây rốt cuộc là sợ Vưu Gia Hân

Đường Tây nói xong câu này vẫn thấy giày da của Phó Kiến Văn còn đạp ở trên ghế của anh ta, anh ta ngước mắt lên nhìn Phó Kiến Văn

Đường Tây rõ ràng ý tứ của Phó Kiến Văn, ý của Phó Kiến Văn đây là chờ anh ta xin lỗi Tố Tâm

Kỳ thực Đường Tây cũng không phải ghét bỏ gì Tố Tâm, đích cuối cùng của anh ta chỉ là nhằm vào Kỷ Tự Bạch mà thôi

"Phó tổng, có gì xin nói thẳng!" Đường Tây rõ ràng ý tứ của Phó Kiến Văn nhưng vẫn còn giả bộ hồ đồ

Tố Tâm phát hiện ra động tác dưới bàn của Phó Kiến Văn, cô duỗi tay nắm chặt cổ tay của anh lại

Phó Kiến Văn nói Kỷ Tự Bạch chính là người bạn quan trọng của anh, hôm nay là Kỷ Tự Bạch mời ăn cơm, lại là để nói chuyện kết hôn, Tố Tâm không muốn làm chuyện này căng thẳng lên

"Anh không chịu được người phụ nữ của mình phải chịu oan ức!" Phó Kiến Văn dựa lưng vào ghế dựa, mở cúc áo âu phục của mình ra, giọng nói bình tĩnh nhưng vẫn lộ ra mấy phần ương ngạnh

Khí chất của Phó Kiến Văn đều là uy h**p, khiến cho Đường Tây cảm nhận bị áp bức

Rất hiếm khi Phó Kiến Văn ương như hiện tại Có thể nói ngang như một đứa trẻ con vậy

Vưu Gia Hân lúng túng: "Chú Kiến Văn "

Cá tính của Đường Tây Vưu Gia Hân hiểu rất rõ, thà bị gãy chứ không chịu cong Kiêu ngạo từ trong xương tuỷ, chưa bao giờ chịu cúi đầu trước người khác

Đường Tây nghe Vưu Gia Hân gọi Phó Kiến Văn là chú xong da đầu liền tê dại!

Một tiếng chú này, khiến cho thân phận của Đường Tây thấp đi một bậc

Ở trong lòng Đường Tây, ngoại trừ Vưu Gia Hân, những người phụ nữ khác oan ức hay không oan ức không có quan hệ gì với anh ta

Nhưng hôm nay, khi Phó Kiến Văn nói, anh không chịu được người phụ nữ của mình chịu oan ức, Đường Tây đã có mấy phần thưởng thức đối với Phó Kiến Văn

Người khác đều nói Đường Tây cưng chiều Vưu Gia Hân quá mức, Đường Tây đều nói chăm sóc vợ là bổn phận của người chồng, chẳng có gì là quá mức với không quá mức cả Và hôm nay, ngoại trừ anh ta ra, thì Phó Kiến Văn còn hơn như vậy!

Xem ra lời xin lỗi này Đường Tây không nói không được rồi

Đường Tây nhìn về phía Tố Tâm: "Phó phu nhân, xin lỗi vì lời nói của tôi mà khiến cô không vui, tôi không có ý nhằm vào cô, tôi thường ngày độc mồm độc miệng quen rồi, điều này mọi người ở thành phố B đều biết "

Đường Tây xin lỗi, Phó Kiến Văn mới rút chân của mình lại

Tố Tâm gật gật đầu, hơi cười nói một câu: "Anh Đường biết là tốt rồi!"

Nghe Tố Tâm nói xong, Đường Tây bị nghẹn

"Hahah " Tạ Tĩnh Tĩnh vừa mới cho nước vào miệng, bị chọc cười làm rớt ra một ít

Ngay cả Vưu Gia Hân cũng không nhịn được che miệng cười không ngừng

Mọi người đều cho rằng với tính cách của Tố Tâm cô sẽ nói không sao, sau đó chuyện này coi như là đã giải quyết xong, ai có thể nghĩ tới Tố Tâm lại gật gật đầu nói biết là tốt rồi

*Ai bảo dám bắt nạt vợ anh, anh lại đá cho không xịt phát nào bây giờ, đọc rồi đừng quên VOTE cho sữa để sữa có động lực nha Sữa sẽ trả đủ 4 chương trong ngày, đừng giục sữa tội sữa *

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Hai đầu gối trùng điệp Phó của Phó Kiến Văn ở dưới gầm bàn, chân dài không chút biến sắc, không nặng không nhẹ đạp lên ghế của Đường Tây, dưới ánh đèn tao nhã, con mắt của Phó Kiến Văn híp lại, gương mặt cương nghị lộ ra lực uy h**p, xác thực khiến cho một người nhiều năm không gặp Phó Kiến Văn như Đường Tây cảm thấy bất ngờBây giờ Phó Kiến Văn đã không giống với vị luật sư đánh đâu thắng đó trước kia, mà giữa hai hàng lông mày thâm thúy chính là sự cao thâm khó lường, cặp mắt đen sâu thẳm, bình tĩnh như nước, con ngươi lãnh đạm không chút biến sắc, nhưng lại mang đến cho người khác cảm thấy đe doạĐường Tây nhìn ra được, bây giờ Phó Kiến Văn đã biến thành con người khác, mặc dù như vậy nhưng càng khiến cho Phó Kiến Văn trở nên thành thục cơ trí!Loại khí chất uy h**p này, ngoại trừ người sinh ra đã có như Tạ Tĩnh Thu, thì chắc hẳn đã phải trải qua bao nhiêu sóng gió mới có thể mài giũa thành công"Câm miệng của chú lại!" Con mắt hẹp dài của Kỷ Tự Bạch híp lại, lộ ra ý lạnh Thực ra gọi Đường Tây là chú bởi vì Kỷ Tự Bạch tôn trọng cô của mình chứ thực ra Đường Tây cũng chỉ sấp sỉ tuổi của Kỷ Tự Bạch, hơn nữa trước đây hai người còn rất ghét nhau"Đường Tây, anh ngứa miệng sao!" Vưu Gia Hân sợ cháu trai của mình tức giận, quay lại lườm Đường Tây một cái, "Có thể thật yên ổn ăn một bữa cơm cho ngon không! Nhất định phải chọc em tức giận!""Anh Đường Tây, đây là Tố Tâm, vợ của anh Kiến Văn, anh nói chuyện hãy tôn trọng một chút!" Tạ Tĩnh Tĩnh cũng cau màyTrong lúc nhất thời, Đường Tây chính là cái đích cho mọi người hướng mũi giáo đến, khiến anh ta trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích"Được được được, tôi câm miệng tôi câm miệng!" Đường Tây rốt cuộc là sợ Vưu Gia HânĐường Tây nói xong câu này vẫn thấy giày da của Phó Kiến Văn còn đạp ở trên ghế của anh ta, anh ta ngước mắt lên nhìn Phó Kiến VănĐường Tây rõ ràng ý tứ của Phó Kiến Văn, ý của Phó Kiến Văn đây là chờ anh ta xin lỗi Tố TâmKỳ thực Đường Tây cũng không phải ghét bỏ gì Tố Tâm, đích cuối cùng của anh ta chỉ là nhằm vào Kỷ Tự Bạch mà thôi"Phó tổng, có gì xin nói thẳng!" Đường Tây rõ ràng ý tứ của Phó Kiến Văn nhưng vẫn còn giả bộ hồ đồTố Tâm phát hiện ra động tác dưới bàn của Phó Kiến Văn, cô duỗi tay nắm chặt cổ tay của anh lạiPhó Kiến Văn nói Kỷ Tự Bạch chính là người bạn quan trọng của anh, hôm nay là Kỷ Tự Bạch mời ăn cơm, lại là để nói chuyện kết hôn, Tố Tâm không muốn làm chuyện này căng thẳng lên"Anh không chịu được người phụ nữ của mình phải chịu oan ức!" Phó Kiến Văn dựa lưng vào ghế dựa, mở cúc áo âu phục của mình ra, giọng nói bình tĩnh nhưng vẫn lộ ra mấy phần ương ngạnhKhí chất của Phó Kiến Văn đều là uy h**p, khiến cho Đường Tây cảm nhận bị áp bứcRất hiếm khi Phó Kiến Văn ương như hiện tại Có thể nói ngang như một đứa trẻ con vậyVưu Gia Hân lúng túng: "Chú Kiến Văn "Cá tính của Đường Tây Vưu Gia Hân hiểu rất rõ, thà bị gãy chứ không chịu cong Kiêu ngạo từ trong xương tuỷ, chưa bao giờ chịu cúi đầu trước người khácĐường Tây nghe Vưu Gia Hân gọi Phó Kiến Văn là chú xong da đầu liền tê dại!Một tiếng chú này, khiến cho thân phận của Đường Tây thấp đi một bậcỞ trong lòng Đường Tây, ngoại trừ Vưu Gia Hân, những người phụ nữ khác oan ức hay không oan ức không có quan hệ gì với anh taNhưng hôm nay, khi Phó Kiến Văn nói, anh không chịu được người phụ nữ của mình chịu oan ức, Đường Tây đã có mấy phần thưởng thức đối với Phó Kiến VănNgười khác đều nói Đường Tây cưng chiều Vưu Gia Hân quá mức, Đường Tây đều nói chăm sóc vợ là bổn phận của người chồng, chẳng có gì là quá mức với không quá mức cả Và hôm nay, ngoại trừ anh ta ra, thì Phó Kiến Văn còn hơn như vậy!Xem ra lời xin lỗi này Đường Tây không nói không được rồiĐường Tây nhìn về phía Tố Tâm: "Phó phu nhân, xin lỗi vì lời nói của tôi mà khiến cô không vui, tôi không có ý nhằm vào cô, tôi thường ngày độc mồm độc miệng quen rồi, điều này mọi người ở thành phố B đều biết "Đường Tây xin lỗi, Phó Kiến Văn mới rút chân của mình lạiTố Tâm gật gật đầu, hơi cười nói một câu: "Anh Đường biết là tốt rồi!"Nghe Tố Tâm nói xong, Đường Tây bị nghẹn"Hahah " Tạ Tĩnh Tĩnh vừa mới cho nước vào miệng, bị chọc cười làm rớt ra một ítNgay cả Vưu Gia Hân cũng không nhịn được che miệng cười không ngừngMọi người đều cho rằng với tính cách của Tố Tâm cô sẽ nói không sao, sau đó chuyện này coi như là đã giải quyết xong, ai có thể nghĩ tới Tố Tâm lại gật gật đầu nói biết là tốt rồi*Ai bảo dám bắt nạt vợ anh, anh lại đá cho không xịt phát nào bây giờ, đọc rồi đừng quên VOTE cho sữa để sữa có động lực nha Sữa sẽ trả đủ 4 chương trong ngày, đừng giục sữa tội sữa *

Chương 419: Anh Đường biết là tốt rồi!