Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 420: Hai người vào ngồi uống nước đã

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Kỷ Tự Bạch bực mình liếc nhìn, giật khăn tay đưa cho Tạ Tĩnh Tĩnh"Xin lỗi" Tạ Tĩnh Tĩnh nhanh chóng lau miệng, không nhịn được nở nụ cười, "Thần tượng! Chị lợi hại! ngoại trừ Tự Bạch của em thì anh Đường Tây đây chưa bao giờ độc mồm độc miệng với ai cả, anh ấy nói phét đấy!"Tố Tâm hơi cười cười, bưng cốc nước lên khẽ nhấp một ngụm, theo lễ phép, hỏi dò Tạ Tĩnh Tĩnh xem hôn lễ chuẩn bị đến đâu rồi để chuyển sang đề tài khácĐường Tây nhìn qua Tố Tâm, đột nhiên cũng cười ra tiếngBầu không khí trên bàn ăn đã vui vẻ hơn rất nhiều, chuyện không vui ban nãy cũng đã tan thành mây khóiTạ Tĩnh Tĩnh đã sớm gọi món ăn, khi phục vụ đang bê món ăn lên thì Tạ Tĩnh Thu cùng Tô Niệm cũng đếnĐều là người quen cho nên Tạ Tĩnh Tĩnh nhanh chóng tiến lên mời hai người ngồi chung, dù sao ăn uống cũng không đáng bao nhiêu, thiếu có thể gọi thêmLần cuối cùng Phó Kiến Văn nhìn thấy Tạ Tĩnh Thu chính là ở sân bay, Tạ Tĩnh Thu đi đưa Phó Kiến Văn lên máy bay đi tới IraqTố Tâm đã gặp rất nhiều người làm ăn kinh doanh, nhưng ở trong số này Phó Kiến Văn là người có khí chất nhất, loại khí chất kia khiến anh có vẻ đặc biệt hơn người, cao ngạo lại gợi cảm, còn Tạ Tĩnh Thu, cũng giống như Phó Kiến Văn, quanh thân tràn đầy vẻ trầm ổn, khí chất cũng khiến cho người ta cảm thấy bị áp bứcNhưng hai người khác biệt là ở chỗ, Tạ Tĩnh Thu thuộc kiểu người trầm ổn nho nhã, khiến người ta cảm thấy thoải mái hơn khi tiếp xúc"Xin chào tôi là Tô Niệm" Tô Niệm đưa tay ra đối với Tố Tâm, vẻ mặt cười cười, đẹp như tranh vẽTố Tâm lễ phép nắm chặt: "Tôi là Tố Tâm!""Ừm, tôi biết!" Đáy mắt Tô Niệm đều là ý cười kính nể"Tạ Tĩnh Thu" Tạ Tĩnh Thu cũng đưa tay ra với Tố Tâm, giọng nói từ tính, thập phần tao nhãPhó Kiến Văn từ từ giới thiệu cho Tố Tâm về mấy người nàyBữa cơm kia ngoại trừ vừa mới bắt đầu có chút không vui, thì toàn bộ bữa ăn vẫn tính là vui vẻSau khi bữa tiệc giải tán, Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn mới về đến khách sạn không lâu, Kỷ Tự Bạch cùng Tạ Tĩnh Tĩnh cũng đi quaTố Tâm mở cửa, Tạ Tĩnh Tĩnh đứng ở sau lưng Kỷ Tự Bạch thò đầu ra, cười long lanh với Tố Tâm: "Thần tượng! Để tỏ lòng áy náy Em cùng Tự Bạch xin mời hai người ra ngoài uống một chén!"Tố Tâm quay đầu lại, thấy Phó Kiến Văn đang đứng ở sân thượng nghe điện thoại, cô nghiêng người mời Kỷ Tự Bạch cùng Tạ Tĩnh Tĩnh đi vào: "Hai người vào ngồi uống nước đã"Kỷ Tự Bạch gật đầu, dắt theo Tạ Tĩnh Tĩnh đi vào phòng tổng thốngTố Tâm đóng cửa lại, lấy hai chai nước suối ra mời Tạ Tĩnh Tĩnh cùng Kỷ Tự Bạch, sau đó đi tới cửa sổ, nhẹ nhàng gõ vào kính một cáiPhó Kiến Văn quay đầu lại, Tố Tâm không nói chuyện, cô chỉ chỉ về phía ghế sa lon*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhaaa *

Kỷ Tự Bạch bực mình liếc nhìn, giật khăn tay đưa cho Tạ Tĩnh Tĩnh

"Xin lỗi" Tạ Tĩnh Tĩnh nhanh chóng lau miệng, không nhịn được nở nụ cười, "Thần tượng! Chị lợi hại! ngoại trừ Tự Bạch của em thì anh Đường Tây đây chưa bao giờ độc mồm độc miệng với ai cả, anh ấy nói phét đấy!"

Tố Tâm hơi cười cười, bưng cốc nước lên khẽ nhấp một ngụm, theo lễ phép, hỏi dò Tạ Tĩnh Tĩnh xem hôn lễ chuẩn bị đến đâu rồi để chuyển sang đề tài khác

Đường Tây nhìn qua Tố Tâm, đột nhiên cũng cười ra tiếng

Bầu không khí trên bàn ăn đã vui vẻ hơn rất nhiều, chuyện không vui ban nãy cũng đã tan thành mây khói

Tạ Tĩnh Tĩnh đã sớm gọi món ăn, khi phục vụ đang bê món ăn lên thì Tạ Tĩnh Thu cùng Tô Niệm cũng đến

Đều là người quen cho nên Tạ Tĩnh Tĩnh nhanh chóng tiến lên mời hai người ngồi chung, dù sao ăn uống cũng không đáng bao nhiêu, thiếu có thể gọi thêm

Lần cuối cùng Phó Kiến Văn nhìn thấy Tạ Tĩnh Thu chính là ở sân bay, Tạ Tĩnh Thu đi đưa Phó Kiến Văn lên máy bay đi tới Iraq

Tố Tâm đã gặp rất nhiều người làm ăn kinh doanh, nhưng ở trong số này Phó Kiến Văn là người có khí chất nhất, loại khí chất kia khiến anh có vẻ đặc biệt hơn người, cao ngạo lại gợi cảm, còn Tạ Tĩnh Thu, cũng giống như Phó Kiến Văn, quanh thân tràn đầy vẻ trầm ổn, khí chất cũng khiến cho người ta cảm thấy bị áp bức

Nhưng hai người khác biệt là ở chỗ, Tạ Tĩnh Thu thuộc kiểu người trầm ổn nho nhã, khiến người ta cảm thấy thoải mái hơn khi tiếp xúc

"Xin chào tôi là Tô Niệm" Tô Niệm đưa tay ra đối với Tố Tâm, vẻ mặt cười cười, đẹp như tranh vẽ

Tố Tâm lễ phép nắm chặt: "Tôi là Tố Tâm!"

"Ừm, tôi biết!" Đáy mắt Tô Niệm đều là ý cười kính nể

"Tạ Tĩnh Thu" Tạ Tĩnh Thu cũng đưa tay ra với Tố Tâm, giọng nói từ tính, thập phần tao nhã

Phó Kiến Văn từ từ giới thiệu cho Tố Tâm về mấy người này

Bữa cơm kia ngoại trừ vừa mới bắt đầu có chút không vui, thì toàn bộ bữa ăn vẫn tính là vui vẻ

Sau khi bữa tiệc giải tán, Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn mới về đến khách sạn không lâu, Kỷ Tự Bạch cùng Tạ Tĩnh Tĩnh cũng đi qua

Tố Tâm mở cửa, Tạ Tĩnh Tĩnh đứng ở sau lưng Kỷ Tự Bạch thò đầu ra, cười long lanh với Tố Tâm: "Thần tượng! Để tỏ lòng áy náy Em cùng Tự Bạch xin mời hai người ra ngoài uống một chén!"

Tố Tâm quay đầu lại, thấy Phó Kiến Văn đang đứng ở sân thượng nghe điện thoại, cô nghiêng người mời Kỷ Tự Bạch cùng Tạ Tĩnh Tĩnh đi vào: "Hai người vào ngồi uống nước đã"

Kỷ Tự Bạch gật đầu, dắt theo Tạ Tĩnh Tĩnh đi vào phòng tổng thống

Tố Tâm đóng cửa lại, lấy hai chai nước suối ra mời Tạ Tĩnh Tĩnh cùng Kỷ Tự Bạch, sau đó đi tới cửa sổ, nhẹ nhàng gõ vào kính một cái

Phó Kiến Văn quay đầu lại, Tố Tâm không nói chuyện, cô chỉ chỉ về phía ghế sa lon

*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhaaa *

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Kỷ Tự Bạch bực mình liếc nhìn, giật khăn tay đưa cho Tạ Tĩnh Tĩnh"Xin lỗi" Tạ Tĩnh Tĩnh nhanh chóng lau miệng, không nhịn được nở nụ cười, "Thần tượng! Chị lợi hại! ngoại trừ Tự Bạch của em thì anh Đường Tây đây chưa bao giờ độc mồm độc miệng với ai cả, anh ấy nói phét đấy!"Tố Tâm hơi cười cười, bưng cốc nước lên khẽ nhấp một ngụm, theo lễ phép, hỏi dò Tạ Tĩnh Tĩnh xem hôn lễ chuẩn bị đến đâu rồi để chuyển sang đề tài khácĐường Tây nhìn qua Tố Tâm, đột nhiên cũng cười ra tiếngBầu không khí trên bàn ăn đã vui vẻ hơn rất nhiều, chuyện không vui ban nãy cũng đã tan thành mây khóiTạ Tĩnh Tĩnh đã sớm gọi món ăn, khi phục vụ đang bê món ăn lên thì Tạ Tĩnh Thu cùng Tô Niệm cũng đếnĐều là người quen cho nên Tạ Tĩnh Tĩnh nhanh chóng tiến lên mời hai người ngồi chung, dù sao ăn uống cũng không đáng bao nhiêu, thiếu có thể gọi thêmLần cuối cùng Phó Kiến Văn nhìn thấy Tạ Tĩnh Thu chính là ở sân bay, Tạ Tĩnh Thu đi đưa Phó Kiến Văn lên máy bay đi tới IraqTố Tâm đã gặp rất nhiều người làm ăn kinh doanh, nhưng ở trong số này Phó Kiến Văn là người có khí chất nhất, loại khí chất kia khiến anh có vẻ đặc biệt hơn người, cao ngạo lại gợi cảm, còn Tạ Tĩnh Thu, cũng giống như Phó Kiến Văn, quanh thân tràn đầy vẻ trầm ổn, khí chất cũng khiến cho người ta cảm thấy bị áp bứcNhưng hai người khác biệt là ở chỗ, Tạ Tĩnh Thu thuộc kiểu người trầm ổn nho nhã, khiến người ta cảm thấy thoải mái hơn khi tiếp xúc"Xin chào tôi là Tô Niệm" Tô Niệm đưa tay ra đối với Tố Tâm, vẻ mặt cười cười, đẹp như tranh vẽTố Tâm lễ phép nắm chặt: "Tôi là Tố Tâm!""Ừm, tôi biết!" Đáy mắt Tô Niệm đều là ý cười kính nể"Tạ Tĩnh Thu" Tạ Tĩnh Thu cũng đưa tay ra với Tố Tâm, giọng nói từ tính, thập phần tao nhãPhó Kiến Văn từ từ giới thiệu cho Tố Tâm về mấy người nàyBữa cơm kia ngoại trừ vừa mới bắt đầu có chút không vui, thì toàn bộ bữa ăn vẫn tính là vui vẻSau khi bữa tiệc giải tán, Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn mới về đến khách sạn không lâu, Kỷ Tự Bạch cùng Tạ Tĩnh Tĩnh cũng đi quaTố Tâm mở cửa, Tạ Tĩnh Tĩnh đứng ở sau lưng Kỷ Tự Bạch thò đầu ra, cười long lanh với Tố Tâm: "Thần tượng! Để tỏ lòng áy náy Em cùng Tự Bạch xin mời hai người ra ngoài uống một chén!"Tố Tâm quay đầu lại, thấy Phó Kiến Văn đang đứng ở sân thượng nghe điện thoại, cô nghiêng người mời Kỷ Tự Bạch cùng Tạ Tĩnh Tĩnh đi vào: "Hai người vào ngồi uống nước đã"Kỷ Tự Bạch gật đầu, dắt theo Tạ Tĩnh Tĩnh đi vào phòng tổng thốngTố Tâm đóng cửa lại, lấy hai chai nước suối ra mời Tạ Tĩnh Tĩnh cùng Kỷ Tự Bạch, sau đó đi tới cửa sổ, nhẹ nhàng gõ vào kính một cáiPhó Kiến Văn quay đầu lại, Tố Tâm không nói chuyện, cô chỉ chỉ về phía ghế sa lon*Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhaaa *

Chương 420: Hai người vào ngồi uống nước đã