Edit: Kỳ Vân Thành phố, tiếng sấm, tiếng mưa rơi hỗn tạp. Trận bão táp này đã rơi năm ngày liên tục, cũng không có ý định ngừng lại. Ở lư tuyền công viên của một biệt thự, một người nam nhân đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, mồ hôi theo trán hắn nhỏ xuống, đôi mắt đang nhắm chặt giờ phút này mở ra, con ngươi màu đen phảng phất giống như vực sâu làm cho người ta trầm mê. Cô đầu tiên là nằm ở trên giường ngẩn ra trong chốc lát, một lát sau mới duỗi tay đem mái tóc che đậy một bên đôi mắt ra, từng cử động của cô, đều đạm mạc lạnh băng tới cực hạn. Hoàn cảnh bốn phía rất quen thuộc. Cô giống như nghe được tim chính mình đập dị thường sinh động, lòng bàn tay cùng ngón tay cái ma xát với nhau, cảm thụ được ngón tay kia còn chưa trải qua nhiều trắc trở nên vẫn còn cảm giác mềm mại. Nam nhân đầu tiên là cười nhạt một tiếng, sau đó khóe môi gợi lên một độ cung châm chọc, độ cung càng lúc càng lớn, là trạng thái vô cùng trào phúng, con ngươi màu đen, bị lệ khí bao phủ. Đã trở lại... Cô đã trở…

Chương 19

Nam Thần Quốc Dân: Thiếu Niên Ác Ma Cầm Thú, Nhẹ Trêu ChọcTác giả: Nhĩ Đóa Mạc Bất ĐắcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhEdit: Kỳ Vân Thành phố, tiếng sấm, tiếng mưa rơi hỗn tạp. Trận bão táp này đã rơi năm ngày liên tục, cũng không có ý định ngừng lại. Ở lư tuyền công viên của một biệt thự, một người nam nhân đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, mồ hôi theo trán hắn nhỏ xuống, đôi mắt đang nhắm chặt giờ phút này mở ra, con ngươi màu đen phảng phất giống như vực sâu làm cho người ta trầm mê. Cô đầu tiên là nằm ở trên giường ngẩn ra trong chốc lát, một lát sau mới duỗi tay đem mái tóc che đậy một bên đôi mắt ra, từng cử động của cô, đều đạm mạc lạnh băng tới cực hạn. Hoàn cảnh bốn phía rất quen thuộc. Cô giống như nghe được tim chính mình đập dị thường sinh động, lòng bàn tay cùng ngón tay cái ma xát với nhau, cảm thụ được ngón tay kia còn chưa trải qua nhiều trắc trở nên vẫn còn cảm giác mềm mại. Nam nhân đầu tiên là cười nhạt một tiếng, sau đó khóe môi gợi lên một độ cung châm chọc, độ cung càng lúc càng lớn, là trạng thái vô cùng trào phúng, con ngươi màu đen, bị lệ khí bao phủ. Đã trở lại... Cô đã trở… Mái tóc màu đen che lại đôi mắt, càng thêm nổi bật trên làn da trắng nõn, đôi môi đỏ mê người. Cô nằm ở trên sô pha, áo sơmi hơi mở, có thể mơ hồ thấy được xương quai xanh quyến rũ, một bên tay lộ ra nửa cánh tay che khuất hơn phân nửa ánh sáng ở trước mặt, dáng vẻ giống như đang nghỉ ngơi lấy lại sức.Có vẻ không hợp với những náo nhiệt xung quanh lắm.Từ xa nhìn lại chỉ thấy bóng dáng cô đơn lạnh lẽo của cô, vậy mà lại làm người khác cảm thấy có chút đáng thương.Khi Trương Thanh và Thượng Dật Cảnh nhìn thấy Hoa Khâm, chính là tình cảnh như thế.Mày Trương Thanh đã sớm nhăn lại, trong miệng còn nói thầm: “Muốn ngủ thì về nhà ngủ... Chạy đến nơi như thế này làm gì.”Trương Thanh không biết, nhưng Thượng Dật Cảnh đã trải qua đời trước, hiểu biết về con đường giao dịch và kịch bản thương nghiệp hơn bất kì kẻ nào.Nơi như thế này...Thượng Dật Cảnh mím môi, ánh mắt nhìn Hoa Khâm có chút phức tạp.Trương Thanh đi đến bên cạnh Hoa Khâm, nâng Hoa Khâm còn đang ngủ lên, nhưng bởi vì không chú ý, thân thể lung lay, lập tức nghiêng về một bên, vẫn là nhờ có Thượng Dật Cảnh giúp nên mới ổn định trở lại, trong nháy mắt khi chạm vào, Thượng Dật Cảnh ngửi thấy một mùi rượu nồng đậm.Mà hành động này cũng đánh thức Hoa Khâm từ trong cơn ngủ nghỉ ngơi tỉnh táo lại.Cô lập tức mở đôi mắt còn hơi buồn ngủ ra. Nhìn thấy dì Thanh đang dìu mình, đầu tiên Hoa Khâm nhăn mày lại, cảm thấy rất khó chịu, sau đó mới lạnh nhạt nói cảm ơn, bản thân mình thì đứng thẳng dậy.“Không sao chứ Hoa tổng, nếu không hay là để tôi đỡ cậu?” Trương Thanh thử thăm dò hỏi một chút.“Không cần, cảm ơn.” Giọng nói Hoa Khâm trầm thấp: “Về nhà thôi.”Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.Tài xế Lưu đã chờ ở trong xe, Trương Thanh trực tiếp ngồi trên ghế lái phụ, còn Hoa Khâm và Thượng Dật Cảnh ngồi ở phía sau.Hoa Khâm cảm thấy hơi đau đầu, vì thế xoa xoa huyệt thái dương, nhưng không biết làm sao ánh mắt lại rơi vào trên người Thượng Dật Cảnh, tầm mắt đảo qua đảo lại trên mặt Thượng Dật Cảnh.Chậc... Khuôn mặt này, nếu như làm minh tinh thì...Ý tưởng này vừa nhảy ra, giống như là cây non nhanh chóng trưởng thành trở thành đại thụ, Hoa Khâm không khống chế được suy nghĩ tiếp theo của mình.Lông mày là mày kiếm, nhìn qua rất anh tuấn.Đôi mắt là mẫu mắt tiêu chuẩn, rất có thần... Cũng rất câu người, thích hợp với hình tượng yêu nghiệt, quyến rũ.Mũi cao, không làm hạ thấp giá trị nhan sắc.Nhưng mà làn da cần phải bồi bổ một chút.Cánh môi...Cánh môi rất mỏng, lộ ra chút ửng đỏ, hình như rất thích hợp để hôn?Giống như...Đôi mắt Hoa Khâm híp lại, nhưng nếu nhìn kỹ, trong mắt đã bị sương mù bao phủ, không nhìn thấy được thần trí.Cô nhịn không được trong lòng suy nghĩ về điểm này.Nói với hai người ngồi phía trước nâng tấm chắn ở giữa lên trong sự nghi hoặc của Thượng Dật Cảnh.Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.Chờ khi tấm chắn hoàn toàn che khuất tầm mắt ở phía trước, Hoa Khâm mới giữ chặt đầu của Thượng Dật Cảnh lại, để hắn đối diện với mình, nhẹ nhàng đặt môi lên.Đôi mắt Thượng Dật Cảnh lập tức trừng lớn.Hoa Khâm nhíu mày không vừa lòng, tiếp tục vươn đầu lưỡi l**m vào cánh môi Thượng Dật Cảnh.Sau đó hoàn toàn đưa tới, cánh môi kề sát lại cọ cọ thêm chốc lát, cô mới lập tức duỗi lưỡi, cạy cánh môi của Thượng Dật Cảnh ra.Thượng Dật Cảnh lập tức bừng tỉnh, sau đó phản ứng lại, duỗi tay đẩy Hoa Khâm đang trên người mình, trong lòng ghê tởm chỉ muốn tìm một chỗ nôn hết ra.Rốt cuộc Hoa Khâm suy nghĩ cái gì mà lại dám hôn một người đàn ông! (Hơi high đam =)))Không đúng... Thượng Dật Cảnh hắn hiện tại còn chưa thể xem là đàn ông, nhiều nhất chỉ có thể tính là một bé trai, Hoa Khâm người này bị điên rồi!Nhưng hắn mới vừa lau miệng, cũng không biết làm sao lại chọc tới cô, chỉ nhìn thấy đôi mắt Hoa Khâm nhanh chóng trầm xuống, sau đó lại kéo hắn trở về, ôm chặt vào trong ngực cô, giọng nói từ tính gợi cảm xưa nay chưa từng có.“Để tôi hôn cậu.”27/9/2019So hot luôn mấy nàng ơi =)) nóng quá nóng quasss, ai hóng chương sau khônggg??Tui nghi ngờ đây là truyện đam mẽo trá hình, nếu không nữ giả nam trang thì nó sẽ là đam thậttt. Lạnh lùng độc chiếm bá đạo phúc hắc cường công X ngạo kiều trong ngoài bất nhất cường thụ =))))))Sau đó sẽ là một câu chuyện máu chó văng đầy đầu =)) cầm tù play, phòng tắm play, thư phòng play... há há =))

Mái tóc màu đen che lại đôi mắt, càng thêm nổi bật trên làn da trắng nõn, đôi môi đỏ mê người. Cô nằm ở trên sô pha, áo sơmi hơi mở, có thể mơ hồ thấy được xương quai xanh quyến rũ, một bên tay lộ ra nửa cánh tay che khuất hơn phân nửa ánh sáng ở trước mặt, dáng vẻ giống như đang nghỉ ngơi lấy lại sức.

Có vẻ không hợp với những náo nhiệt xung quanh lắm.

Từ xa nhìn lại chỉ thấy bóng dáng cô đơn lạnh lẽo của cô, vậy mà lại làm người khác cảm thấy có chút đáng thương.

Khi Trương Thanh và Thượng Dật Cảnh nhìn thấy Hoa Khâm, chính là tình cảnh như thế.

Mày Trương Thanh đã sớm nhăn lại, trong miệng còn nói thầm: “Muốn ngủ thì về nhà ngủ... Chạy đến nơi như thế này làm gì.”

Trương Thanh không biết, nhưng Thượng Dật Cảnh đã trải qua đời trước, hiểu biết về con đường giao dịch và kịch bản thương nghiệp hơn bất kì kẻ nào.

Nơi như thế này...

Thượng Dật Cảnh mím môi, ánh mắt nhìn Hoa Khâm có chút phức tạp.

Trương Thanh đi đến bên cạnh Hoa Khâm, nâng Hoa Khâm còn đang ngủ lên, nhưng bởi vì không chú ý, thân thể lung lay, lập tức nghiêng về một bên, vẫn là nhờ có Thượng Dật Cảnh giúp nên mới ổn định trở lại, trong nháy mắt khi chạm vào, Thượng Dật Cảnh ngửi thấy một mùi rượu nồng đậm.

Mà hành động này cũng đánh thức Hoa Khâm từ trong cơn ngủ nghỉ ngơi tỉnh táo lại.

Cô lập tức mở đôi mắt còn hơi buồn ngủ ra. Nhìn thấy dì Thanh đang dìu mình, đầu tiên Hoa Khâm nhăn mày lại, cảm thấy rất khó chịu, sau đó mới lạnh nhạt nói cảm ơn, bản thân mình thì đứng thẳng dậy.

“Không sao chứ Hoa tổng, nếu không hay là để tôi đỡ cậu?” Trương Thanh thử thăm dò hỏi một chút.

“Không cần, cảm ơn.” Giọng nói Hoa Khâm trầm thấp: “Về nhà thôi.”

Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.

Tài xế Lưu đã chờ ở trong xe, Trương Thanh trực tiếp ngồi trên ghế lái phụ, còn Hoa Khâm và Thượng Dật Cảnh ngồi ở phía sau.

Hoa Khâm cảm thấy hơi đau đầu, vì thế xoa xoa huyệt thái dương, nhưng không biết làm sao ánh mắt lại rơi vào trên người Thượng Dật Cảnh, tầm mắt đảo qua đảo lại trên mặt Thượng Dật Cảnh.

Chậc... Khuôn mặt này, nếu như làm minh tinh thì...

Ý tưởng này vừa nhảy ra, giống như là cây non nhanh chóng trưởng thành trở thành đại thụ, Hoa Khâm không khống chế được suy nghĩ tiếp theo của mình.

Lông mày là mày kiếm, nhìn qua rất anh tuấn.

Đôi mắt là mẫu mắt tiêu chuẩn, rất có thần... Cũng rất câu người, thích hợp với hình tượng yêu nghiệt, quyến rũ.

Mũi cao, không làm hạ thấp giá trị nhan sắc.

Nhưng mà làn da cần phải bồi bổ một chút.

Cánh môi...

Cánh môi rất mỏng, lộ ra chút ửng đỏ, hình như rất thích hợp để hôn?

Giống như...

Đôi mắt Hoa Khâm híp lại, nhưng nếu nhìn kỹ, trong mắt đã bị sương mù bao phủ, không nhìn thấy được thần trí.

Cô nhịn không được trong lòng suy nghĩ về điểm này.

Nói với hai người ngồi phía trước nâng tấm chắn ở giữa lên trong sự nghi hoặc của Thượng Dật Cảnh.

Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.

Chờ khi tấm chắn hoàn toàn che khuất tầm mắt ở phía trước, Hoa Khâm mới giữ chặt đầu của Thượng Dật Cảnh lại, để hắn đối diện với mình, nhẹ nhàng đặt môi lên.

Đôi mắt Thượng Dật Cảnh lập tức trừng lớn.

Hoa Khâm nhíu mày không vừa lòng, tiếp tục vươn đầu lưỡi l**m vào cánh môi Thượng Dật Cảnh.

Sau đó hoàn toàn đưa tới, cánh môi kề sát lại cọ cọ thêm chốc lát, cô mới lập tức duỗi lưỡi, cạy cánh môi của Thượng Dật Cảnh ra.

Thượng Dật Cảnh lập tức bừng tỉnh, sau đó phản ứng lại, duỗi tay đẩy Hoa Khâm đang trên người mình, trong lòng ghê tởm chỉ muốn tìm một chỗ nôn hết ra.

Rốt cuộc Hoa Khâm suy nghĩ cái gì mà lại dám hôn một người đàn ông! (Hơi high đam =)))

Không đúng... Thượng Dật Cảnh hắn hiện tại còn chưa thể xem là đàn ông, nhiều nhất chỉ có thể tính là một bé trai, Hoa Khâm người này bị điên rồi!

Nhưng hắn mới vừa lau miệng, cũng không biết làm sao lại chọc tới cô, chỉ nhìn thấy đôi mắt Hoa Khâm nhanh chóng trầm xuống, sau đó lại kéo hắn trở về, ôm chặt vào trong ngực cô, giọng nói từ tính gợi cảm xưa nay chưa từng có.

“Để tôi hôn cậu.”

27/9/2019

So hot luôn mấy nàng ơi =)) nóng quá nóng quasss, ai hóng chương sau khônggg??

Tui nghi ngờ đây là truyện đam mẽo trá hình, nếu không nữ giả nam trang thì nó sẽ là đam thậttt. Lạnh lùng độc chiếm bá đạo phúc hắc cường công X ngạo kiều trong ngoài bất nhất cường thụ =))))))

Sau đó sẽ là một câu chuyện máu chó văng đầy đầu =)) cầm tù play, phòng tắm play, thư phòng play... há há =))

Nam Thần Quốc Dân: Thiếu Niên Ác Ma Cầm Thú, Nhẹ Trêu ChọcTác giả: Nhĩ Đóa Mạc Bất ĐắcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhEdit: Kỳ Vân Thành phố, tiếng sấm, tiếng mưa rơi hỗn tạp. Trận bão táp này đã rơi năm ngày liên tục, cũng không có ý định ngừng lại. Ở lư tuyền công viên của một biệt thự, một người nam nhân đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, mồ hôi theo trán hắn nhỏ xuống, đôi mắt đang nhắm chặt giờ phút này mở ra, con ngươi màu đen phảng phất giống như vực sâu làm cho người ta trầm mê. Cô đầu tiên là nằm ở trên giường ngẩn ra trong chốc lát, một lát sau mới duỗi tay đem mái tóc che đậy một bên đôi mắt ra, từng cử động của cô, đều đạm mạc lạnh băng tới cực hạn. Hoàn cảnh bốn phía rất quen thuộc. Cô giống như nghe được tim chính mình đập dị thường sinh động, lòng bàn tay cùng ngón tay cái ma xát với nhau, cảm thụ được ngón tay kia còn chưa trải qua nhiều trắc trở nên vẫn còn cảm giác mềm mại. Nam nhân đầu tiên là cười nhạt một tiếng, sau đó khóe môi gợi lên một độ cung châm chọc, độ cung càng lúc càng lớn, là trạng thái vô cùng trào phúng, con ngươi màu đen, bị lệ khí bao phủ. Đã trở lại... Cô đã trở… Mái tóc màu đen che lại đôi mắt, càng thêm nổi bật trên làn da trắng nõn, đôi môi đỏ mê người. Cô nằm ở trên sô pha, áo sơmi hơi mở, có thể mơ hồ thấy được xương quai xanh quyến rũ, một bên tay lộ ra nửa cánh tay che khuất hơn phân nửa ánh sáng ở trước mặt, dáng vẻ giống như đang nghỉ ngơi lấy lại sức.Có vẻ không hợp với những náo nhiệt xung quanh lắm.Từ xa nhìn lại chỉ thấy bóng dáng cô đơn lạnh lẽo của cô, vậy mà lại làm người khác cảm thấy có chút đáng thương.Khi Trương Thanh và Thượng Dật Cảnh nhìn thấy Hoa Khâm, chính là tình cảnh như thế.Mày Trương Thanh đã sớm nhăn lại, trong miệng còn nói thầm: “Muốn ngủ thì về nhà ngủ... Chạy đến nơi như thế này làm gì.”Trương Thanh không biết, nhưng Thượng Dật Cảnh đã trải qua đời trước, hiểu biết về con đường giao dịch và kịch bản thương nghiệp hơn bất kì kẻ nào.Nơi như thế này...Thượng Dật Cảnh mím môi, ánh mắt nhìn Hoa Khâm có chút phức tạp.Trương Thanh đi đến bên cạnh Hoa Khâm, nâng Hoa Khâm còn đang ngủ lên, nhưng bởi vì không chú ý, thân thể lung lay, lập tức nghiêng về một bên, vẫn là nhờ có Thượng Dật Cảnh giúp nên mới ổn định trở lại, trong nháy mắt khi chạm vào, Thượng Dật Cảnh ngửi thấy một mùi rượu nồng đậm.Mà hành động này cũng đánh thức Hoa Khâm từ trong cơn ngủ nghỉ ngơi tỉnh táo lại.Cô lập tức mở đôi mắt còn hơi buồn ngủ ra. Nhìn thấy dì Thanh đang dìu mình, đầu tiên Hoa Khâm nhăn mày lại, cảm thấy rất khó chịu, sau đó mới lạnh nhạt nói cảm ơn, bản thân mình thì đứng thẳng dậy.“Không sao chứ Hoa tổng, nếu không hay là để tôi đỡ cậu?” Trương Thanh thử thăm dò hỏi một chút.“Không cần, cảm ơn.” Giọng nói Hoa Khâm trầm thấp: “Về nhà thôi.”Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.Tài xế Lưu đã chờ ở trong xe, Trương Thanh trực tiếp ngồi trên ghế lái phụ, còn Hoa Khâm và Thượng Dật Cảnh ngồi ở phía sau.Hoa Khâm cảm thấy hơi đau đầu, vì thế xoa xoa huyệt thái dương, nhưng không biết làm sao ánh mắt lại rơi vào trên người Thượng Dật Cảnh, tầm mắt đảo qua đảo lại trên mặt Thượng Dật Cảnh.Chậc... Khuôn mặt này, nếu như làm minh tinh thì...Ý tưởng này vừa nhảy ra, giống như là cây non nhanh chóng trưởng thành trở thành đại thụ, Hoa Khâm không khống chế được suy nghĩ tiếp theo của mình.Lông mày là mày kiếm, nhìn qua rất anh tuấn.Đôi mắt là mẫu mắt tiêu chuẩn, rất có thần... Cũng rất câu người, thích hợp với hình tượng yêu nghiệt, quyến rũ.Mũi cao, không làm hạ thấp giá trị nhan sắc.Nhưng mà làn da cần phải bồi bổ một chút.Cánh môi...Cánh môi rất mỏng, lộ ra chút ửng đỏ, hình như rất thích hợp để hôn?Giống như...Đôi mắt Hoa Khâm híp lại, nhưng nếu nhìn kỹ, trong mắt đã bị sương mù bao phủ, không nhìn thấy được thần trí.Cô nhịn không được trong lòng suy nghĩ về điểm này.Nói với hai người ngồi phía trước nâng tấm chắn ở giữa lên trong sự nghi hoặc của Thượng Dật Cảnh.Truyện được đăng tải trên wattpad @-alesrisann-.Chờ khi tấm chắn hoàn toàn che khuất tầm mắt ở phía trước, Hoa Khâm mới giữ chặt đầu của Thượng Dật Cảnh lại, để hắn đối diện với mình, nhẹ nhàng đặt môi lên.Đôi mắt Thượng Dật Cảnh lập tức trừng lớn.Hoa Khâm nhíu mày không vừa lòng, tiếp tục vươn đầu lưỡi l**m vào cánh môi Thượng Dật Cảnh.Sau đó hoàn toàn đưa tới, cánh môi kề sát lại cọ cọ thêm chốc lát, cô mới lập tức duỗi lưỡi, cạy cánh môi của Thượng Dật Cảnh ra.Thượng Dật Cảnh lập tức bừng tỉnh, sau đó phản ứng lại, duỗi tay đẩy Hoa Khâm đang trên người mình, trong lòng ghê tởm chỉ muốn tìm một chỗ nôn hết ra.Rốt cuộc Hoa Khâm suy nghĩ cái gì mà lại dám hôn một người đàn ông! (Hơi high đam =)))Không đúng... Thượng Dật Cảnh hắn hiện tại còn chưa thể xem là đàn ông, nhiều nhất chỉ có thể tính là một bé trai, Hoa Khâm người này bị điên rồi!Nhưng hắn mới vừa lau miệng, cũng không biết làm sao lại chọc tới cô, chỉ nhìn thấy đôi mắt Hoa Khâm nhanh chóng trầm xuống, sau đó lại kéo hắn trở về, ôm chặt vào trong ngực cô, giọng nói từ tính gợi cảm xưa nay chưa từng có.“Để tôi hôn cậu.”27/9/2019So hot luôn mấy nàng ơi =)) nóng quá nóng quasss, ai hóng chương sau khônggg??Tui nghi ngờ đây là truyện đam mẽo trá hình, nếu không nữ giả nam trang thì nó sẽ là đam thậttt. Lạnh lùng độc chiếm bá đạo phúc hắc cường công X ngạo kiều trong ngoài bất nhất cường thụ =))))))Sau đó sẽ là một câu chuyện máu chó văng đầy đầu =)) cầm tù play, phòng tắm play, thư phòng play... há há =))

Chương 19