Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 779: Mẹ! Mẹ đừng nói nữa

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Thấy con gái của mình tựa hồ động tâm, người phụ nữ trung niên tiếp tục cổ vũ con gái của mình: "Lại nói... con xem Phó Kiến Văn kia, xem con có động tâm hay không! Con xem tất cả danh môn thế gia ở cái thành phố A đều tụ tập ở chỗ này, ai có thể so được với Phó Kiến Văn kia chứ! Lúc trước không phải con nói với mẹ... Phó Kiến Văn đối với người phụ nữ của mình cực kỳ tốt sao, vì cho người phụ nữ của mình hả giận, chiếc đồng hồ quý giá như vậy nói đập liền đập! Con còn không biết quý trọng cơ hội này! Con liền dựa vào chuyện này quấn lấy cậu ta! Con gái của mẹ dáng dấp xinh đẹp như vậy, nói không chừng Phó Kiến Văn sẽ động tâm đối với con, chỉ cần cậu ta nhìn thấy con, dùng gương mặt cùng tư thái này của con, Phó Kiến Văn còn không thích sao...""Mẹ! Mẹ càng nói càng thái quá rồi!" Người phụ nữ trẻ tuổi có chút tức giận, "Phó Kiến Văn đã kết hôn rồi!""Kết hôn thì sợ cái gì! Vợ của cậu ta có thể xinh đẹp hơn con sao! Rồi lại nói, không phải có một câu nói, nói trên thế giới này chỉ có Tiểu Tam không nỗ lực, chứ không có chuyện không hủy đi được hôn nhân sao! trước đây con không phải là ở trong tay người khác đi qua chỗ Mục Quảng Phác đấy thôi!" Người nữ trung niên nhắc tới Mục Quảng Phác phun một câu, "Sớm biết vậy không để con kết hôn, vốn cho là Mục gia muốn bồi dưỡng Mục Quảng Phác, không ngờ Mục Quảng Phác lại là một kẻ không biết điều như vậy, bây giờ lại thành ra thế này! Vẫn là Phó Kiến Văn đáng tin, mặc kệ sau này có thể lấy được tập đoàn Khải Đức hay không, thì giá trị bản thân của cậu ta cũng không vừa!""Mẹ! Mẹ đừng nói nữa!" Người phụ nữ trẻ tuổi đã nghe không nổi nữa."Con cứ làm như mẹ nói xem! Dù sao mẹ đều phân tích cho con rồi, này đối với con mà nói chính là có lợi mà vô hại! Coi như là Phó Kiến Văn không vừa mắt con! Cái kia... Chí ít cũng phải để cậu ta bồi thường cho con ba bốn ngàn vạn mới được! Con nói có đúng hay không!"Tố Tâm đứng ở bên ngoài nghe được cười gằn, cô đưa tay đẩy một cái cửa.Cửa phòng nghỉ mở ra, Tố Tâm mặc một thân lễ phục cao cấp được đặt riêng đứng ở ngoài cửa, khóe môi mỉm cười, lễ phục được thêu hoa màu vàng nhạt, cổ hình chữ V khoét sâu, cầm điện thoại trong tay, cười đến mức xinh đẹp vô song, khiến cho mọi thứ đều lu mờ.Tố Tâm để điện thoại di động xuống, mỉm cười nhìn xem đôi mẹ con kia.********Cửa gì mà xinh đẹp bằng chị Tâm đúng không nào

Thấy con gái của mình tựa hồ động tâm, người phụ nữ trung niên tiếp tục cổ vũ con gái của mình: "Lại nói... con xem Phó Kiến Văn kia, xem con có động tâm hay không! Con xem tất cả danh môn thế gia ở cái thành phố A đều tụ tập ở chỗ này, ai có thể so được với Phó Kiến Văn kia chứ! Lúc trước không phải con nói với mẹ... Phó Kiến Văn đối với người phụ nữ của mình cực kỳ tốt sao, vì cho người phụ nữ của mình hả giận, chiếc đồng hồ quý giá như vậy nói đập liền đập! Con còn không biết quý trọng cơ hội này! Con liền dựa vào chuyện này quấn lấy cậu ta! Con gái của mẹ dáng dấp xinh đẹp như vậy, nói không chừng Phó Kiến Văn sẽ động tâm đối với con, chỉ cần cậu ta nhìn thấy con, dùng gương mặt cùng tư thái này của con, Phó Kiến Văn còn không thích sao..."

"Mẹ! Mẹ càng nói càng thái quá rồi!" Người phụ nữ trẻ tuổi có chút tức giận, "Phó Kiến Văn đã kết hôn rồi!"

"Kết hôn thì sợ cái gì! Vợ của cậu ta có thể xinh đẹp hơn con sao! Rồi lại nói, không phải có một câu nói, nói trên thế giới này chỉ có Tiểu Tam không nỗ lực, chứ không có chuyện không hủy đi được hôn nhân sao! trước đây con không phải là ở trong tay người khác đi qua chỗ Mục Quảng Phác đấy thôi!" Người nữ trung niên nhắc tới Mục Quảng Phác phun một câu, "Sớm biết vậy không để con kết hôn, vốn cho là Mục gia muốn bồi dưỡng Mục Quảng Phác, không ngờ Mục Quảng Phác lại là một kẻ không biết điều như vậy, bây giờ lại thành ra thế này! Vẫn là Phó Kiến Văn đáng tin, mặc kệ sau này có thể lấy được tập đoàn Khải Đức hay không, thì giá trị bản thân của cậu ta cũng không vừa!"

"Mẹ! Mẹ đừng nói nữa!" Người phụ nữ trẻ tuổi đã nghe không nổi nữa.

"Con cứ làm như mẹ nói xem! Dù sao mẹ đều phân tích cho con rồi, này đối với con mà nói chính là có lợi mà vô hại! Coi như là Phó Kiến Văn không vừa mắt con! Cái kia... Chí ít cũng phải để cậu ta bồi thường cho con ba bốn ngàn vạn mới được! Con nói có đúng hay không!"

Tố Tâm đứng ở bên ngoài nghe được cười gằn, cô đưa tay đẩy một cái cửa.

Cửa phòng nghỉ mở ra, Tố Tâm mặc một thân lễ phục cao cấp được đặt riêng đứng ở ngoài cửa, khóe môi mỉm cười, lễ phục được thêu hoa màu vàng nhạt, cổ hình chữ V khoét sâu, cầm điện thoại trong tay, cười đến mức xinh đẹp vô song, khiến cho mọi thứ đều lu mờ.

Tố Tâm để điện thoại di động xuống, mỉm cười nhìn xem đôi mẹ con kia.

********

Cửa gì mà xinh đẹp bằng chị Tâm đúng không nào

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Thấy con gái của mình tựa hồ động tâm, người phụ nữ trung niên tiếp tục cổ vũ con gái của mình: "Lại nói... con xem Phó Kiến Văn kia, xem con có động tâm hay không! Con xem tất cả danh môn thế gia ở cái thành phố A đều tụ tập ở chỗ này, ai có thể so được với Phó Kiến Văn kia chứ! Lúc trước không phải con nói với mẹ... Phó Kiến Văn đối với người phụ nữ của mình cực kỳ tốt sao, vì cho người phụ nữ của mình hả giận, chiếc đồng hồ quý giá như vậy nói đập liền đập! Con còn không biết quý trọng cơ hội này! Con liền dựa vào chuyện này quấn lấy cậu ta! Con gái của mẹ dáng dấp xinh đẹp như vậy, nói không chừng Phó Kiến Văn sẽ động tâm đối với con, chỉ cần cậu ta nhìn thấy con, dùng gương mặt cùng tư thái này của con, Phó Kiến Văn còn không thích sao...""Mẹ! Mẹ càng nói càng thái quá rồi!" Người phụ nữ trẻ tuổi có chút tức giận, "Phó Kiến Văn đã kết hôn rồi!""Kết hôn thì sợ cái gì! Vợ của cậu ta có thể xinh đẹp hơn con sao! Rồi lại nói, không phải có một câu nói, nói trên thế giới này chỉ có Tiểu Tam không nỗ lực, chứ không có chuyện không hủy đi được hôn nhân sao! trước đây con không phải là ở trong tay người khác đi qua chỗ Mục Quảng Phác đấy thôi!" Người nữ trung niên nhắc tới Mục Quảng Phác phun một câu, "Sớm biết vậy không để con kết hôn, vốn cho là Mục gia muốn bồi dưỡng Mục Quảng Phác, không ngờ Mục Quảng Phác lại là một kẻ không biết điều như vậy, bây giờ lại thành ra thế này! Vẫn là Phó Kiến Văn đáng tin, mặc kệ sau này có thể lấy được tập đoàn Khải Đức hay không, thì giá trị bản thân của cậu ta cũng không vừa!""Mẹ! Mẹ đừng nói nữa!" Người phụ nữ trẻ tuổi đã nghe không nổi nữa."Con cứ làm như mẹ nói xem! Dù sao mẹ đều phân tích cho con rồi, này đối với con mà nói chính là có lợi mà vô hại! Coi như là Phó Kiến Văn không vừa mắt con! Cái kia... Chí ít cũng phải để cậu ta bồi thường cho con ba bốn ngàn vạn mới được! Con nói có đúng hay không!"Tố Tâm đứng ở bên ngoài nghe được cười gằn, cô đưa tay đẩy một cái cửa.Cửa phòng nghỉ mở ra, Tố Tâm mặc một thân lễ phục cao cấp được đặt riêng đứng ở ngoài cửa, khóe môi mỉm cười, lễ phục được thêu hoa màu vàng nhạt, cổ hình chữ V khoét sâu, cầm điện thoại trong tay, cười đến mức xinh đẹp vô song, khiến cho mọi thứ đều lu mờ.Tố Tâm để điện thoại di động xuống, mỉm cười nhìn xem đôi mẹ con kia.********Cửa gì mà xinh đẹp bằng chị Tâm đúng không nào

Chương 779: Mẹ! Mẹ đừng nói nữa