Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 793: Không qua lại

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm sững sờ, cô chưa từng gặp Tố lão gia tử tức giận như vậy bao giờ!Ở trong ấn tượng của Tố Tâm, Tố lão gia tử luôn luôn thâm trầm, lời nói cũng không nhiều.Phó Thanh Tuyền bị nói trúng tim đen, đau nhức đến nỗi sắc mặt cũng thay đổi.Sở Tầm cúi đầu, sắc mặt cũng khó coi.Video Phó Thiên Tứ mắng cô ta được truyền ra, cha mẹ của cô ta đều bị tức đến thiếu chút nữa đi qua hỏi chuyện, nghiêm khắc căn dặn Sở Tầm không cho phép cô ta lui tới Phó gia...Nhưng, Sở Tầm không bỏ xuống được Phó Kiến Văn.Phó Kiến Văn cũng đi nắm lấy bàn tay của Tố Tâm, cung kính gọi Tố lão gia tử một tiếng: "Gia gia!"Tâm tình của Tố lão gia tử đã vô cùng kích động: "Tố Tố nói cậu đối với nó rất tốt, thật sự là rất tốt như nó nói sao! Đang ở trước mặt ông ngoại cậu mà ngay cả vợ của mình đều không bảo vệ được!"Tố lão gia tử là thật tâm thương yêu Tố Tâm, Phó Kiến Văn cảm giác được, thái độ của Phó Kiến Văn đối với Tố lão gia tử, so với Phó Thanh Tuyền còn cung kính hơn: "Là cháu không tốt, để Tiểu Tâm phải chịu ủy khuất! Về sau sẽ không như vậy, gia gia, ngài yên tâm! Nếu ông ngoại không thích cô ấy, vậy sau này dù có chuyện gì xảy ra thì hai bọn cháu cũng nhất định sẽ không tới quấy rầy ông ngoại."Phó Thanh Tuyền ngực nghẹn đến hoảng, tuổi của ông ta đã lớn như vậy lại có thể nghe không hiểu ý tứ của Phó Kiến Văn sao? Đang ở trước mặt người của Mục gia, mà ngay cả mặt mũi Phó Kiến Văn cũng không cho ông ta!Cũng chỉ vì ông ta nói vợ của Phó Kiến Văn một câu không phải, mà Phó Kiến Văn liền định cả đời này không qua lại cùng ông ta sao?Nghe Phó Kiến Văn nói xong, Tố lão gia tử mới hạ hoả một chút, tầm mắt đảo qua viền mắt đã ửng đỏ của Tố Tâm, ông nói với Phó Kiến Văn một câu: "Cậu so với ông ngoại của cậu mạnh hơn nhiều!"Đây là lần đầu tiên Tố Tâm thấy Tố lão gia tử phát giận như vậy, mà lại là vì bảo vệ cô, trong lòng Tố Tâm làm sao không xúc động cho được!Trong ngực Tố Tâm giống như là bị lấp đầy một đoàn vải bông chấm giấm, vừa chua xót vừa căng đau..."Lão Tố, ông cũng đừng nóng giận, chuyện này nói đến, nguyên nhân vẫn là ở chỗ con trai của tôi! Chuyện này cũng qua rồi, chúng ta đều không cần nhắc đến nữa!" Mục lão gia tử cũng đứng lên cười nói với Tố lão gia tử: "Hôm nay là ngày đính hôn của hai Thiên Tứ cùng Mạn Đồng, đi, chúng ta đi xuống náo nhiệt một chút!"Mục lão gia tử đúng lúc đứng ra cho mọi người một cái bậc thang để đi xuống, muốn đem chuyện này bỏ qua."Gia gia, cháu cùng Tiểu Tâm cùng đưa ông xuống lầu..."Phó Kiến Văn đã mở miệng, Tố lão gia tử cũng không thể không cho cháu rể của mình mặt mũi, dù sao vừa nãy Phó Kiến Văn cũng đã tỏ rõ thái độ của mình rồi.*******Các nàng đã thấy hả giận chưa nàoHóng nhiều chương thì đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha.iuiu

Tố Tâm sững sờ, cô chưa từng gặp Tố lão gia tử tức giận như vậy bao giờ!

Ở trong ấn tượng của Tố Tâm, Tố lão gia tử luôn luôn thâm trầm, lời nói cũng không nhiều.

Phó Thanh Tuyền bị nói trúng tim đen, đau nhức đến nỗi sắc mặt cũng thay đổi.

Sở Tầm cúi đầu, sắc mặt cũng khó coi.

Video Phó Thiên Tứ mắng cô ta được truyền ra, cha mẹ của cô ta đều bị tức đến thiếu chút nữa đi qua hỏi chuyện, nghiêm khắc căn dặn Sở Tầm không cho phép cô ta lui tới Phó gia...

Nhưng, Sở Tầm không bỏ xuống được Phó Kiến Văn.

Phó Kiến Văn cũng đi nắm lấy bàn tay của Tố Tâm, cung kính gọi Tố lão gia tử một tiếng: "Gia gia!"

Tâm tình của Tố lão gia tử đã vô cùng kích động: "Tố Tố nói cậu đối với nó rất tốt, thật sự là rất tốt như nó nói sao! Đang ở trước mặt ông ngoại cậu mà ngay cả vợ của mình đều không bảo vệ được!"

Tố lão gia tử là thật tâm thương yêu Tố Tâm, Phó Kiến Văn cảm giác được, thái độ của Phó Kiến Văn đối với Tố lão gia tử, so với Phó Thanh Tuyền còn cung kính hơn: "Là cháu không tốt, để Tiểu Tâm phải chịu ủy khuất! Về sau sẽ không như vậy, gia gia, ngài yên tâm! Nếu ông ngoại không thích cô ấy, vậy sau này dù có chuyện gì xảy ra thì hai bọn cháu cũng nhất định sẽ không tới quấy rầy ông ngoại."

Phó Thanh Tuyền ngực nghẹn đến hoảng, tuổi của ông ta đã lớn như vậy lại có thể nghe không hiểu ý tứ của Phó Kiến Văn sao? Đang ở trước mặt người của Mục gia, mà ngay cả mặt mũi Phó Kiến Văn cũng không cho ông ta!

Cũng chỉ vì ông ta nói vợ của Phó Kiến Văn một câu không phải, mà Phó Kiến Văn liền định cả đời này không qua lại cùng ông ta sao?

Nghe Phó Kiến Văn nói xong, Tố lão gia tử mới hạ hoả một chút, tầm mắt đảo qua viền mắt đã ửng đỏ của Tố Tâm, ông nói với Phó Kiến Văn một câu: "Cậu so với ông ngoại của cậu mạnh hơn nhiều!"

Đây là lần đầu tiên Tố Tâm thấy Tố lão gia tử phát giận như vậy, mà lại là vì bảo vệ cô, trong lòng Tố Tâm làm sao không xúc động cho được!

Trong ngực Tố Tâm giống như là bị lấp đầy một đoàn vải bông chấm giấm, vừa chua xót vừa căng đau...

"Lão Tố, ông cũng đừng nóng giận, chuyện này nói đến, nguyên nhân vẫn là ở chỗ con trai của tôi! Chuyện này cũng qua rồi, chúng ta đều không cần nhắc đến nữa!" Mục lão gia tử cũng đứng lên cười nói với Tố lão gia tử: "Hôm nay là ngày đính hôn của hai Thiên Tứ cùng Mạn Đồng, đi, chúng ta đi xuống náo nhiệt một chút!"

Mục lão gia tử đúng lúc đứng ra cho mọi người một cái bậc thang để đi xuống, muốn đem chuyện này bỏ qua.

"Gia gia, cháu cùng Tiểu Tâm cùng đưa ông xuống lầu..."

Phó Kiến Văn đã mở miệng, Tố lão gia tử cũng không thể không cho cháu rể của mình mặt mũi, dù sao vừa nãy Phó Kiến Văn cũng đã tỏ rõ thái độ của mình rồi.

*******

Các nàng đã thấy hả giận chưa nào

Hóng nhiều chương thì đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha.iuiu

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm sững sờ, cô chưa từng gặp Tố lão gia tử tức giận như vậy bao giờ!Ở trong ấn tượng của Tố Tâm, Tố lão gia tử luôn luôn thâm trầm, lời nói cũng không nhiều.Phó Thanh Tuyền bị nói trúng tim đen, đau nhức đến nỗi sắc mặt cũng thay đổi.Sở Tầm cúi đầu, sắc mặt cũng khó coi.Video Phó Thiên Tứ mắng cô ta được truyền ra, cha mẹ của cô ta đều bị tức đến thiếu chút nữa đi qua hỏi chuyện, nghiêm khắc căn dặn Sở Tầm không cho phép cô ta lui tới Phó gia...Nhưng, Sở Tầm không bỏ xuống được Phó Kiến Văn.Phó Kiến Văn cũng đi nắm lấy bàn tay của Tố Tâm, cung kính gọi Tố lão gia tử một tiếng: "Gia gia!"Tâm tình của Tố lão gia tử đã vô cùng kích động: "Tố Tố nói cậu đối với nó rất tốt, thật sự là rất tốt như nó nói sao! Đang ở trước mặt ông ngoại cậu mà ngay cả vợ của mình đều không bảo vệ được!"Tố lão gia tử là thật tâm thương yêu Tố Tâm, Phó Kiến Văn cảm giác được, thái độ của Phó Kiến Văn đối với Tố lão gia tử, so với Phó Thanh Tuyền còn cung kính hơn: "Là cháu không tốt, để Tiểu Tâm phải chịu ủy khuất! Về sau sẽ không như vậy, gia gia, ngài yên tâm! Nếu ông ngoại không thích cô ấy, vậy sau này dù có chuyện gì xảy ra thì hai bọn cháu cũng nhất định sẽ không tới quấy rầy ông ngoại."Phó Thanh Tuyền ngực nghẹn đến hoảng, tuổi của ông ta đã lớn như vậy lại có thể nghe không hiểu ý tứ của Phó Kiến Văn sao? Đang ở trước mặt người của Mục gia, mà ngay cả mặt mũi Phó Kiến Văn cũng không cho ông ta!Cũng chỉ vì ông ta nói vợ của Phó Kiến Văn một câu không phải, mà Phó Kiến Văn liền định cả đời này không qua lại cùng ông ta sao?Nghe Phó Kiến Văn nói xong, Tố lão gia tử mới hạ hoả một chút, tầm mắt đảo qua viền mắt đã ửng đỏ của Tố Tâm, ông nói với Phó Kiến Văn một câu: "Cậu so với ông ngoại của cậu mạnh hơn nhiều!"Đây là lần đầu tiên Tố Tâm thấy Tố lão gia tử phát giận như vậy, mà lại là vì bảo vệ cô, trong lòng Tố Tâm làm sao không xúc động cho được!Trong ngực Tố Tâm giống như là bị lấp đầy một đoàn vải bông chấm giấm, vừa chua xót vừa căng đau..."Lão Tố, ông cũng đừng nóng giận, chuyện này nói đến, nguyên nhân vẫn là ở chỗ con trai của tôi! Chuyện này cũng qua rồi, chúng ta đều không cần nhắc đến nữa!" Mục lão gia tử cũng đứng lên cười nói với Tố lão gia tử: "Hôm nay là ngày đính hôn của hai Thiên Tứ cùng Mạn Đồng, đi, chúng ta đi xuống náo nhiệt một chút!"Mục lão gia tử đúng lúc đứng ra cho mọi người một cái bậc thang để đi xuống, muốn đem chuyện này bỏ qua."Gia gia, cháu cùng Tiểu Tâm cùng đưa ông xuống lầu..."Phó Kiến Văn đã mở miệng, Tố lão gia tử cũng không thể không cho cháu rể của mình mặt mũi, dù sao vừa nãy Phó Kiến Văn cũng đã tỏ rõ thái độ của mình rồi.*******Các nàng đã thấy hả giận chưa nàoHóng nhiều chương thì đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha.iuiu

Chương 793: Không qua lại