Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 808: Sau khi trở về sẽ cử hành hôn lễ
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Kỳ thực Tố Tâm rất muốn nói một bộ là tốt rồi, bọn họ ra ngoài nhất định là ở khách sạn, sáng sớm lúc đi nhắn lại để đem quần áo đưa đi giặt, bình thường buổi chiều về đến phòng là đã có quần áo rồi. Đoàn Đoàn vô cùng nghe lời chọn một quần áo ngủ bò sữa liền thân, cùng một bộ quần áo khủng long cũng liền thân, còn lại những cái khác đều thả lại vào trong tủ treo quần áo. "Vẫn còn dư lại không gian, Đoàn Đoàn mang theo đồ rửa mặt, quần áo nhỏ, còn có quần áo đi chơi là được rồi!" Tố Tâm chỉ căn dặn Đoàn Đoàn chứ không có tự tay làm tất cả cho nhóc, sau khi nghe Tố Tâm nói xong, chỉ thấy Đoàn Đoàn tự mình ngoan ngoãn đem va ly hành lý thu dọn thỏa đáng, cuối cùng còn lấy thêm 3 cái quần nhỏ cùng hai đôi giày! Quần áo đi chơi, Đoàn Đoàn suy nghĩ một chút liền đem bộ quần áo mà Tố Tâm đã từng mua cho nhóc lấy ra, cất vào trong va ly. "Đoàn Đoàn, một quần áo không đủ nha! Con cần mang thêm quần áo và áo khoác nữa!" Lúc này Đoàn Đoàn mới lại đem quần áo còn lại nhét vào. Lần này thì một cái va ly nhỏ của Đoàn Đoàn đã bị nhét đến tràn đầy. Chú Hồ giúp đỡ Đoàn Đoàn xách va ly nhỏ xuống đặt ở trong cóp sau, Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm cũng trở về phòng kiểm tra lại lần cuối xem còn để quên đồ vật gì không. Vừa vào cửa phòng, Phó Kiến Văn đã đem Tố Tâm kéo vào trong ngực, hạ thấp giọng nói nhỏ ở bên tai hỏi: "Em căn dặn Đoàn Đoàn mang theo quần nhỏ, vậy đã giúp anh mang theo chưa!" Lỗ tai Tố Tâm chợt đỏ, cô đã quên... Cánh tay của Phó Kiến Văn vòng ở bên hông Tố Tâm khẽ ôm chặt hơn: "Chính là đã quên, hay là... thích anh không mặc hơn!" "Phó Kiến Văn, anh có thể đứng đắn một chút hay không!" Nhịp tim của Tố Tâm đập nhanh hơn. Trong lòng Tố Tâm ngầm bực chính mình không tiền đồ, đúng là đánh không lại phản ứng bản năng của cơ thể. "Chờ chúng ta đi chơi trở về, anh muốn tặng em một món quà... quà cầu hôn!" Phó Kiến Văn ung dung thong thả nói, bên trong giọng nói từ tính tất cả đều là ôn nhu, "Sau đó chúng ta sẽ cử hành hôn lễ, được không!" Tố Tâm cắn cắn môi, Phó Kiến Văn nhắc tới lễ vật cầu hôn khiến cho tim cô lại đập nhanh hơn mấy nhịp, có phần chờ mong, đáy lòng hiện ra cảm giác ngọt. Khi đi lĩnh chứng, Phó Kiến Văn đã nói, lễ vật cầu hôn đã được chuẩn bị. "Được!" Tố Tâm gật đầu.
Kỳ thực Tố Tâm rất muốn nói một bộ là tốt rồi, bọn họ ra ngoài nhất định là ở khách sạn, sáng sớm lúc đi nhắn lại để đem quần áo đưa đi giặt, bình thường buổi chiều về đến phòng là đã có quần áo rồi.
Đoàn Đoàn vô cùng nghe lời chọn một quần áo ngủ bò sữa liền thân, cùng một bộ quần áo khủng long cũng liền thân, còn lại những cái khác đều thả lại vào trong tủ treo quần áo.
"Vẫn còn dư lại không gian, Đoàn Đoàn mang theo đồ rửa mặt, quần áo nhỏ, còn có quần áo đi chơi là được rồi!"
Tố Tâm chỉ căn dặn Đoàn Đoàn chứ không có tự tay làm tất cả cho nhóc, sau khi nghe Tố Tâm nói xong, chỉ thấy Đoàn Đoàn tự mình ngoan ngoãn đem va ly hành lý thu dọn thỏa đáng, cuối cùng còn lấy thêm 3 cái quần nhỏ cùng hai đôi giày!
Quần áo đi chơi, Đoàn Đoàn suy nghĩ một chút liền đem bộ quần áo mà Tố Tâm đã từng mua cho nhóc lấy ra, cất vào trong va ly.
"Đoàn Đoàn, một quần áo không đủ nha! Con cần mang thêm quần áo và áo khoác nữa!"
Lúc này Đoàn Đoàn mới lại đem quần áo còn lại nhét vào.
Lần này thì một cái va ly nhỏ của Đoàn Đoàn đã bị nhét đến tràn đầy.
Chú Hồ giúp đỡ Đoàn Đoàn xách va ly nhỏ xuống đặt ở trong cóp sau, Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm cũng trở về phòng kiểm tra lại lần cuối xem còn để quên đồ vật gì không.
Vừa vào cửa phòng, Phó Kiến Văn đã đem Tố Tâm kéo vào trong ngực, hạ thấp giọng nói nhỏ ở bên tai hỏi: "Em căn dặn Đoàn Đoàn mang theo quần nhỏ, vậy đã giúp anh mang theo chưa!"
Lỗ tai Tố Tâm chợt đỏ, cô đã quên...
Cánh tay của Phó Kiến Văn vòng ở bên hông Tố Tâm khẽ ôm chặt hơn: "Chính là đã quên, hay là... thích anh không mặc hơn!"
"Phó Kiến Văn, anh có thể đứng đắn một chút hay không!" Nhịp tim của Tố Tâm đập nhanh hơn.
Trong lòng Tố Tâm ngầm bực chính mình không tiền đồ, đúng là đánh không lại phản ứng bản năng của cơ thể.
"Chờ chúng ta đi chơi trở về, anh muốn tặng em một món quà... quà cầu hôn!" Phó Kiến Văn ung dung thong thả nói, bên trong giọng nói từ tính tất cả đều là ôn nhu, "Sau đó chúng ta sẽ cử hành hôn lễ, được không!"
Tố Tâm cắn cắn môi, Phó Kiến Văn nhắc tới lễ vật cầu hôn khiến cho tim cô lại đập nhanh hơn mấy nhịp, có phần chờ mong, đáy lòng hiện ra cảm giác ngọt.
Khi đi lĩnh chứng, Phó Kiến Văn đã nói, lễ vật cầu hôn đã được chuẩn bị.
"Được!" Tố Tâm gật đầu.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Kỳ thực Tố Tâm rất muốn nói một bộ là tốt rồi, bọn họ ra ngoài nhất định là ở khách sạn, sáng sớm lúc đi nhắn lại để đem quần áo đưa đi giặt, bình thường buổi chiều về đến phòng là đã có quần áo rồi. Đoàn Đoàn vô cùng nghe lời chọn một quần áo ngủ bò sữa liền thân, cùng một bộ quần áo khủng long cũng liền thân, còn lại những cái khác đều thả lại vào trong tủ treo quần áo. "Vẫn còn dư lại không gian, Đoàn Đoàn mang theo đồ rửa mặt, quần áo nhỏ, còn có quần áo đi chơi là được rồi!" Tố Tâm chỉ căn dặn Đoàn Đoàn chứ không có tự tay làm tất cả cho nhóc, sau khi nghe Tố Tâm nói xong, chỉ thấy Đoàn Đoàn tự mình ngoan ngoãn đem va ly hành lý thu dọn thỏa đáng, cuối cùng còn lấy thêm 3 cái quần nhỏ cùng hai đôi giày! Quần áo đi chơi, Đoàn Đoàn suy nghĩ một chút liền đem bộ quần áo mà Tố Tâm đã từng mua cho nhóc lấy ra, cất vào trong va ly. "Đoàn Đoàn, một quần áo không đủ nha! Con cần mang thêm quần áo và áo khoác nữa!" Lúc này Đoàn Đoàn mới lại đem quần áo còn lại nhét vào. Lần này thì một cái va ly nhỏ của Đoàn Đoàn đã bị nhét đến tràn đầy. Chú Hồ giúp đỡ Đoàn Đoàn xách va ly nhỏ xuống đặt ở trong cóp sau, Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm cũng trở về phòng kiểm tra lại lần cuối xem còn để quên đồ vật gì không. Vừa vào cửa phòng, Phó Kiến Văn đã đem Tố Tâm kéo vào trong ngực, hạ thấp giọng nói nhỏ ở bên tai hỏi: "Em căn dặn Đoàn Đoàn mang theo quần nhỏ, vậy đã giúp anh mang theo chưa!" Lỗ tai Tố Tâm chợt đỏ, cô đã quên... Cánh tay của Phó Kiến Văn vòng ở bên hông Tố Tâm khẽ ôm chặt hơn: "Chính là đã quên, hay là... thích anh không mặc hơn!" "Phó Kiến Văn, anh có thể đứng đắn một chút hay không!" Nhịp tim của Tố Tâm đập nhanh hơn. Trong lòng Tố Tâm ngầm bực chính mình không tiền đồ, đúng là đánh không lại phản ứng bản năng của cơ thể. "Chờ chúng ta đi chơi trở về, anh muốn tặng em một món quà... quà cầu hôn!" Phó Kiến Văn ung dung thong thả nói, bên trong giọng nói từ tính tất cả đều là ôn nhu, "Sau đó chúng ta sẽ cử hành hôn lễ, được không!" Tố Tâm cắn cắn môi, Phó Kiến Văn nhắc tới lễ vật cầu hôn khiến cho tim cô lại đập nhanh hơn mấy nhịp, có phần chờ mong, đáy lòng hiện ra cảm giác ngọt. Khi đi lĩnh chứng, Phó Kiến Văn đã nói, lễ vật cầu hôn đã được chuẩn bị. "Được!" Tố Tâm gật đầu.